Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo

chương 394

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong lòng còn đang suy nghĩ, đứa cháu ngoại lớn không đáng tin cậy cuối cùng cũng được một lần đáng tin cậy, cô Đường lần này đúng là còn đẹp hơn cả thiên sứ, khiến anh ta rung động.

“Xin chào!”

Đường Niệm Niệm chủ động bắt tay với anh ta, còn dùng lực khá mạnh, Louis đau tới nỗi đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn cô cũng kìm lại không ít, trong lòng đánh trống rút lui.

Cô Đường này mặc dù xinh đẹp, nhưng tính tình không tốt cho lắm, anh ta phải thận trọng một chút.

“Cô Đường, Carl đã nói với tôi rằng tôi có đặt đơn hàng kia của cô, nhưng sao tôi không biết việc này nhỉ?”

Sau khi ngồi nhà máy, Louis nửa đùa nửa thật nhắc tới chuyện này, muốn xem thử Đường Niệm Niệm sẽ có phản ứng gì.

“Anh Louis, đây là phương thức marketing hợp lý của tôi, hơn nữa tôi cũng không làm gì có bất lợi cho ông Carl, giá tôi đưa ra vô cùng hợp lý, ông ấy cũng không tổn thất, mọi người đều vui cũng là chuyện tốt, có đúng không?”

Đường Niệm Niệm không thay đổi sắc mặt, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt, cô chẳng xúc phạm tới quyền lợi của Louis, chỉ để Carl kiếm ít tiền một xíu thôi.

Louis cười hỏi: “Tôi rất có hứng thú với hàng mỹ nghệ ngọc trai, không biết có thể đặt trước một đơn hàng hay không, giá cả cứ dựa theo Carl là được.”

Đường Niệm Niệm lắc đầu: “Không còn hàng mỹ nghệ ngọc trai nữa rồi, anh có thể xem loại khác.”

Cô lấy ra hàng mẫu từ trong túi, kẹp tóc, hàng tre trúc, quạt lúa mì, còn có cả đồ khảm xà cừ, cô đã gọi điện cho Chu Quốc Khánh và đại đội trưởng, bảo bọn họ tuyển thêm nhân công, tăng ca để đẩy nhanh tiến độ.

Louis nhìn kỹ hàng mẫu, đúng là khá đẹp, đặc biệt là những chiếc kẹp tóc đó, nước ngoài cũng không có, rõ ràng là thiết kế độc nhất vô nhị của công ty Đường Niệm Niệm.

“Đều khá đẹp nhưng có hơi đắt, có thể rẻ hơn xíu không? Dù sao cô cũng là sư phụ của Emir, dựa theo cách nói của người Hoa Hạ các cô chính là người trong nhà, có ưu đãi gì không?”

Louis hiểu rất rõ văn hóa Hoa Hạ, cũng rất giỏi trong việc mặc cả, hơn nữa anh còn cố tình tỏ ra quyến rũ, nụ cười tỏa sáng vô cùng thâm tình, anh ta đã thử chiêu này trước mặt rất nhiều cô gái khác, bách phát bách trúng.

“Hoa Hạ còn có một cách nói, anh em ruột phải tính toán rõ ràng, ra giá này tôi cũng chẳng kiếm được bao nhiêu, bán cho ông Carl thế nào thì bán cho anh như vậy, hơn nữa thời gian giao hàng cũng phải sau ông Carl.”

Đường Niệm Niệm không hề phản ứng với tia điện của Louis, thậm chí còn cảm thấy anh ta quá ngấy.

Tên này vừa nhìn là đã biết trai làng chơi quen thuộc của quán bar, chắc chắn không ít tình một đêm, quá dơ.

Louis không giữ nổi nụ cười nữa, cô gái này không giống với những cô gái anh ta từng tiếp xúc, dường như miễn dịch với sức quyến rũ của anh ta, không hề rung động.

“Thị lực của cô Đường thế nào vậy?”

Louis không từ bỏ ý định, còn tưởng Đường Niệm Niệm cận nặng, nếu không sao lại không thấy sức quyến rũ của anh ta chứ?

“Vô cùng tốt, anh Louis à, trên trán anh còn mọc một cục mụn kìa.”

Đường Niệm Niệm không chút cảm xúc trả lời lại, cô còn nhìn thấy một cục mụn nhỏ xuyên qua tóc trên trán của Louis.

Cô cầm ấm trà lên, rót một ly trà xanh cho anh chàng này: “Anh nóng trong người, uống ly trà xanh cho hạ hỏa nhé!”

Chủ yếu là loại bỏ dầu, dầu trên người anh chàng này có thể chiết ra nướng mười xiên thịt!

Louis xấu hổ cười trừ, tay trở nên ngượng nghịu, lúc thì sờ mũi, lúc thì sờ trán, đây là lần đầu tiên anh ta gặp một người phụ nữ như Đường Niệm Niệm, không hề chừa mặt mũi cho anh ta.

Ở nước ngoài, anh ta đẹp trai, gia thế tốt, còn có tiền, đều là phụ nữ chủ động nhào vào lòng anh ta, cũng khiến cho anh ta ngày càng tự cao, cho rằng mọi người phụ nữ đều giống nhau, hôm nay lại đụng trúng ván sắt.

Emir nhìn đông nhìn tây, vẻ mặt ngơ ngác.

Cậu ta có cảm giác sư phụ và cậu nói chuyện không mấy vui vẻ, nhưng lại cảm thấy bầu không khí rất vui vẻ, sư phụ còn châm trà cho cậu nữa.

“Canh bò hầm này rất ngon đấy!”

Emir húp hai chén canh, còn múc cho Đường Niệm Niệm một chén.

Louis nhìn sang cậu ta, Emir lạnh sống lưng, vội vàng múc cho cậu mình một chén, tiền tiêu vặt của cậu ta còn phải dựa vào cậu nữa.

Sau khi húp một ngụm canh, Louis không còn xấu hổ nữa, đồng ý với giá cả và thời gian giao hàng của Đường Niệm Niệm, bày tỏ muốn ký hợp đồng trước.

Anh ta có linh cảm, sau buổi hội chợ quảng giao, sản phẩm của công ty Đường Niệm Niệm chắc chắn sẽ vô cùng được hoan nghênh, anh ta phải đặt hàng sớm một chút.

“Có thể.”

Đường Niệm Niệm đương nhiên không thành vấn đề.

Sau khi ăn cơm xong, Đường Niệm Niệm gọi điện thoại cho Thượng Quan Tĩnh, vẫn phải nhờ cô ấy tới đây ký hợp đồng.

“Cô lại ký đơn đặt hàng sao?”

Thượng Quan Tĩnh đang uống trà, suýt chút nữa sặc chết.

Mới qua ba bốn ngày mà thôi, sao Đường Niệm Niệm lại có đơn đặt hàng nữa rồi?

Chẳng lẽ thương nhân nước ngoài ở Thượng Hải đều chạy đi tìm Đường Niệm Niệm sao?

“Đúng vậy, hai mươi vạn đô.”

Giọng của Đường Niệm Niệm rất bình tĩnh, cũng bởi vì không có ngọc trai, nếu không số tiền không chỉ dừng ở mức đó.

“Cộp”

Thượng Quan Tĩnh kích động vấp phải ghế, cẳng chân bị đau cũng không phản ứng lại, tổng số tiền đã lên tới năm mươi vạn đô, nhà máy mỹ nghệ Mỹ Lệ của Đường Niệm Niệm vẫn chưa ra hội chợ quảng giao mà đã kiếm được năm mươi vạn ngoại hối.

Còn nhiều hơn tổng doanh thu của tất cả các nhà máy thủ công mỹ nghệ ở Thượng Hải trong hội chợ quảng giao mùa xuân.

“Tôi qua liền.”

Thượng Quan Tĩnh nhanh chóng bình tĩnh lại, sau khi cúp máy, cô ấy chạy đi báo cáo với lãnh đạo.

Lãnh đạo đang uống trà, suýt chút nữa bị tin sốc này làm sặc chết, ho nửa ngày trời, mặt mày cũng chuyển sang màu gan heo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio