Editor: nhà Kẹo Bơ
Tiết tiếng Anh, Vương Quế Phương phát một đoạn video tiếng Anh, trong video có giảng về từ vựng và ngữ pháp "As soon as có thể dùng làm trạng từ chỉ thời gian, sử dụng trong thì tương lai hoặc quá khứ. Ví dụ, Please send me email as soon as you get home. Câu này có nghĩa là tương lai, mà...."
Thời điểm tan học, cô ấy giao bài tập "Bài tập hôm nay, hai người một nhóm, có thể tự do thảo luận với nhau, viết một đoạn hội thoại khoảng chữ, nội dung mọi người tự do viết, nhưng cần phải liên quan đến ngữ pháp chúng ta học hôm nay, ngày mai đi học cô sẽ kiểm tra, gọi một số nhóm lên bục giảng thuyết trình"
Tiếng chuông vang lên, Vương Quế Phương nói "Tan học"
Sau khi kết thúc giờ học, Cố Khê nói với Khương Linh "Hai chúng ta một nhóm đi"
Khương Linh đáp lại "Được"
Một lát sau, Trần San đi tới, đứng cạnh bàn Cố Khê "Cố Khê, bài tập tiếng Anh nếu không hai chúng ta một nhóm đi"
Cố Khê có phần khó xử, trước đó cô đã cùng Khương Linh lập nhóm, cô và Trần San cũng không hợp, vẫn luôn bảo trì khoảng cách "Xin lỗi, tớ đã nói sẽ cùng nhóm với Khương Linh"
"Phải không?" Trên mặt Trần San có chút không cao hứng "Vậy thôi"
Cố Khê đề nghị "Cậu có thể cùng nhóm với bạn cùng bàn, làm bài tập thuận tiện hơn"
Trần San khinh thường "Khẩu ngữ tiếng anh của cậu ấy siêu kém, tớ mới không muốn hợp tác, vẫn là tìm người khác đi"
Trần San vuốt mái tóc dài trước ngực, nói "Chúng ta đã lâu không cùng nhau ăn cơm, giữa trưa ăn cùng nhau đi"
Cố Khê hiểu ra Trần San đáng muốn kéo gần quan hệ với cô, cô cũng không cự tuyệt "Tớ ăn cùng Khương Linh, nếu cậu muốn ăn cùng nhau cũng có thể"
Trần San có chút không kiên nhẫn "Đừng, tớ không đi"
Tính tình của Trần San, Cố Khê hiểu, hiện tại trong lòng cô ấy nhất định là tức giận.
Không chỉ là do khác biệt, quan điểm của cô và Trần San cách xa nhau, ngày thường nói chuyện ngược lại cũng thấy không thoải mái, cho nên vẫn là bảo trì khoảng cách thì tốt hơn.
Khương Linh lấy nước trở về, vừa lúc thấy Trần San xụ mặt rời đi, cô thò đầu qua hỏi "Trần San sao vậy, nhìn cậu ấy không cao hứng lắm"
Cố Khê nói "Cậu ấy hỏi tớ có thể cùng nhóm bài tập tiếng Anh không"
Khương Linh vừa nghe thấy liền có phần lo lắng "Cậu từ chối sao, nếu cậu cùng nhóm với người khác, tớ làm sao bây giờ"
"Yên tâm, đã từ chối rồi"
Khương Linh cũng phát hiện Cố Khê gần đây rất ít khi ở chung với Trần San, thậm chí không thể nói chuyện, cô ấy nhỏ giọng "Khi mới vừa phân lớp, tớ thấy hai cậu còn thân nhau, hiện tại giống như ngày càng xa cách"
"Ừ, tính cách không hợp"
"Nói thật, ngay từ đầu tớ cũng cảm thấy không hợp tính cách với cậu lắm"
Cố Khê tiếp lời cô ấy "Vì sao?"
Khương Linh nhớ lại thời điểm vừa phân lớp, cô đem sách dọn lại đây, để lên bàn, không cẩn thận lướt qua bàn của Cố Khê, kết quả sắc mặt của Cố Khê rất khó nhìn, không nói một lời liền đẩy sách của cô ấy ra.
Khương Linh vừa vặn thấy động tác này, khi đó cảm thấy cô là người rất khó ở chung.
"Chính là cảm giác trước đó, cậu không dễ ở chung" Khương Linh để tay lên bả vai cô "Nhưng sau lại phát hiện, cạnh cậu khá tốt"
Cố Khê chỉ cười mà không nói.
Sau khi hết tiết tự học buổi tối, Trần San đến chỗ ngồi bên cạnh Cố Khê "Cố Khê, tớ có chuyện này muốn nói với cậu, có thể cùng nhau về kí túc xá không?"
Cố Khê gật đầu "Có thể"
Trần San mang cặp sách đi trước, Cố Khê cũng đeo cặp vào đuổi kịp.
Nhìn bóng dáng của Trần San, Cố Khê rất tò mò cô ấy sẽ nói gì. Cô bước nhanh hơn, sóng vai với cô ấy "Cậu muốn nói gì vậy, nói đi"
Trần San thấy trước sau đều có người "Tới dưới tầng rồi nói sau"
Cố Khê một đường trầm mặc đi cùng cô ấy tới dưới tầng, đi ra đó là sân thể dục.
Đèn đường từ sân thể dục ở bên cạnh chiếu lại đây, in bóng dáng hai người lên vách tường khu dạy học. Trần San nói "Cố Khê, cậu không cảm thấy tớ và cậu ngày càng xa cách sao?"
Cố Khê có phần kinh ngạc khi cô ấy nói chuyện này, cô nghĩ cô ấy đang làm từng bước một, không e dè gật đầu "Ừ, có cảm thấy"
Trần San cau mày "Trước kia cậu không phải như thế, tớ là bạn tốt nhất của cậu, không phải sao?"
Cố Khê đột nhiên cảm thấy một cặp yêu nhau, bởi vì đối phương xa cách, nên người còn lại tới chất vấn. Trần San chủ động tới hỏi, bởi vì cô ấy tương đối coi trọng tình bạn cùng Cố Khê, nhưng Cố Khê này không phải là Cố Khê lúc trước, hiện tại về mọi mặt cô và cô ấy đều không hợp, hai người cứ buộc nhau làm bạn thì cả hai đều không thoải mái.
Tâm tình Cố Khê phức tạp, kì thật chuyện này không thích hợp để giải quyết thầm lặng, nhưng Trần San chủ động nói ra, cô cũng không lừa dối cô ấy, chỉ nghĩ dùng ngôn ngữ thích hợp nhất để giải thích "Trần San, quả thật tớ cảm thấy chúng ta có rất nhiều điểm không hợp, tớ nghĩ chính cậu cũng phát hiện ra"
Trần San nhíu mày, cô ấy xác thật đã nhận ra sau khi phân ban, Cố Khê có chút bất đồng, cô ấy nói "Lớp chúng ta vẫn còn hợp nhau. Chỉ là sau khi lên lớp , cậu liền thay đổi"
"Ừ, là tớ thay đổi" Cố Khê thản nhiên thừa nhận.
Trần San hít sâu một hơi "Thôi bỏ đi, tớ lại không phải không tìm được bạn, cậu không muốn làm bạn tớ, vậy quên đi"
Trần San đi vòng qua cô, Cố Khê đứng nguyên tại chỗ, có một loại ảo giác chính mình bội tình bạc nghĩa phụ lòng người ta.
___________