"Cái này là điều đương nhiên!"
Lý Tiêu Hàm ưỡn ngực, cảm thấy có chút tự hào.
Bạn cùng phòng bật cười, sau đó nghe thấy Tiểu Vũ đang phát sóng trực tiếp cũng cảm thán một câu giống vậy.
"Cửa Lâu Đài Chó được làm rất tinh xảo."
Ống kính phát sóng trực tiếp của Tiểu Vũ quay một góc nhìn từ xa rồi phóng to ra.
Trước cửa không có người, người mua vé có thể đi chơi một lát. Thông thường họ sẽ tới sớm hơn một chút, đợi khi cửa mở liền đi vào.
Cũng giống như Tiểu Vũ, lúc chiều khi anh ta đến cũng có rất ít người.
Hiện tại ở quẩy kiểm phiếu, ngoài anh ta ra thì chỉ còn lại một nhân viên kiểm phiếu viên đội tai thỏ.
Tiểu Vũ chạy thật nhanh đi thẳng đến quầy kiểm phiếu mà không dành quá nhiều thời gian ở cửa.
"Xin chào, tôi muốn soát vé."
"Anh là cảnh sát mới tới để giúp đỡ Lâu Đài Chó sao! Vui lòng lấy giấy tờ chứng minh thân phận của mình ra."
Sau đó Tiểu Vũ mới nhận ra rằng trên mặt của nhân viên kiểm phiếu có vẽ một hình mặt thỏ, rõ ràng khung cảnh xung quanh đây chính là bối cảnh trong bộ phim hoạt hình “Chú Thỏ cảnh sát trưởng”.
Nói ra mấy câu này không xấu hổ sao?
Tiểu Vũ không trả lời, cô thỏ kiểm phiếu này nhanh chóng lặp lại một lần nữa.
"Anh vừa đến đồn cảnh sát, xin mời đưa ra giấy tờ chứng minh thân phận cảnh sát."
Sợ Tiểu Vũ không biết chứng minh thân phận của cảnh sát là gì, cô thỏ còn đặc biệt giơ vé lên cho anh ta xem.
"Đây là giấy tờ chứng minh thân phận cảnh sát của tôi, bây giờ anh có thể tin tôi được chưa? Nhanh mang giấy tờ của anh ra đây đi."
"Được rồi." Tiểu Vũ nhăn mặt rồi lấy tấm vé từ trong túi ra.
Vé vào Lâu Đài Chó được thiết kế dưới dạng một hình vuông nhỏ, trên đó được ghi ngắn gọn và một bức tranh được in ở mặt sau.
Lúc đầu Tiểu Vũ không để ý tới bức tranh, bây giờ nhìn lại mới thấy đây chính là dáng vẻ của cô thỏ kiểm tra chứng minh thân phận.
"Được rồi, anh cảnh sát mới, vui lên đi. Đồn cảnh sát Lâu Đài Chó còn đang chờ anh giúp đỡ. Đi nhanh đi!"
Cô thỏ đóng dấu vào tờ vé rồi đưa lại cho anh ta.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều theo dõi một màn kiểm phiếu của Tiểu Vũ, thái độ của họ cũng có chút thay đổi.
[Chết tiệt, NPC này dịu dàng quá, tôi biết yêu rồi!]
*NPC: NPC (Non-Player Character) là một khái niệm dùng để chỉ bất kì một nhân vật nào đó trong game mà không được điều khiển bởi người chơi. NPC thường sẽ được các nhà phát triển game lập trình sẵn các thao tác, cử chỉ để giao tiếp hoặc tương tác với người chơi khi người chơi nói chuyện với họ.
[Trông rất thú vị, ít nhất không tệ hơn những phòng mật thất thoát hiểm là bao.]
Tất nhiên vẫn còn có rất nhiều người thái độ như cũ, vẫn là câu nói cũ ‘chờ xem kịch hay ở phía sau nhé’.
[Chỉ là một người soát vé thì có thể nói lên được điều gì đâu chứ, còn chưa bắt đầu chơi đâu đấy. Chưa gì thuỷ quân bắt đầu hành động rồi.]
[Đúng vậy, cửa vẫn chưa vào đâu. Nhóm người này chưa gì đã tâng bốc lên đến tận trời rồi.]
Khi nhìn thấy bình luận này trên màn hình, bạn cùng phòng dời tầm mắt của mình liếc nhìn Lý Tiêu Hàm một cái.
Khiến cô bạn cùng phòng này bất ngờ chính là nhân viên bảo vệ Lâu Đài Chó chuyên nghiệp như Lý Tiêu Hàm lại không gõ bàn phím để đáp lại.
"Đại hiệp, cậu mệt rồi sao? Tại sao không gõ bàn phím đáp trả lại nữa vậy?"
"Hừ, một lát nữa nhóm người này sẽ biết họ đã phạm phải một sai lầm rất lớn, không cần tớ phải ra tay đâu."
Lý Tiêu Hàm vô cùng tự tin: "Chỉ cần vào chơi một lần, không ai có thể nói rằng chơi ở Lâu Đài Chó không vui."
Bạn cùng phòng đã nhìn thấy cảnh nhân viên soát vé đó, cũng bắt đầu tin tưởng, liền cười hỏi một câu: "Không phải cậu rất thích những công viên giải trí rộng lớn hay sao? Bây giờ như thế nào? Có mới nới cũ rồi à?”
Đặt hai cái ở cạnh nhau để so sánh, cô bạn cùng phòng nghĩ rằng ít nhất Lý Tiêu Hàm cũng sẽ có một chút do dự.
Nhưng không ngờ, Lý Tiêu Hàm thậm chí còn không có một chút do dự nào mà lập tức trả lời: "Ai có thể từ chối làm cảnh sát trưởng ở Lâu Đài Chó được cơ chứ? Tớ cũng chỉ là một người con gái bình thường, còn công viên giải trí rộng lớn tất cả đều đã là quá khứ rồi."
Nghe cô ấy nói như vậy, cuối cùng bạn cùng phòng cũng tin: "Chơi vui như vậy sao?"
"Tất nhiên rồi, Lý Tiêu Hàm tớ chính là chuyên gia về công viên giải trí, tớ rất thích nơi đó, điều này cho thấy Lâu Đài Chó thật sự rất tuyệt vời!"
Bình thường, khi bạn cùng phòng nghe được câu này sẽ không để tâm gì mấy.
Nhưng bây giờ, nhìn thấy phát sóng trực tiếp và lời khẳng định của Lý Tiêu Hàm, cô ấy lại động lòng.
"Lần sau cậu có đi không? Chúng ta cùng đi nhé?"
"Quá tuyệt vời! Tớ sẽ đi đặt vé ngay đây! Tuyệt đối sẽ không làm cậu thất vọng!"
Bạn cùng phòng cũng bị ảnh hưởng bởi sự hưng phấn của Lý Tiêu Hàm, cũng cười thật tươi mà đi theo cô ấy.
Tiểu Vũ ở trong màn hình trực tiếp cũng đang cười, nhưng lại là cười người khác.
Vừa bước vào cửa, anh ta đã được chào đón bởi một người đội mũ ếch.
"Anh cảnh sát, mau đi theo tôi, cảnh sát ở đây đã chờ anh rất lâu rồi!"
Nhân vật này đã để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng Tiểu Vũ. Trong phim hoạt hình, ếch chính là một nhân vật rất hài hước, hai chân thoăn thoắt nhảy đi.
Nhưng không ngờ thực tế cũng tốt như vậy.
Diễn viên nam này đã học được tư thế di chuyển giống hệt trong hoạt hình, khi đi bụng của chú ếch xanh này còn chuyển động theo.
"Cảnh sát, cố lên!"
[Thật sự không ai có thể nhìn thấy điều này mà không bật cười.]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha]
[Lầu trên cười người đó làm tôi đau mắt đấy!]
Tiểu Vũ không kịp nhìn những bình luận trên màn hình, nên đành cố nhịn cười mà đi theo ở phía sau.
Người cảnh sát ếch xanh đã đưa anh ta đi đến một vụ án đầu tiên ở Lâu Đài Chó.
Khi hang động tối đen như mực xuất hiện trước mặt Tiểu Vũ, anh ta thậm chí còn nghi ngờ rằng đây không phải là nơi dùng để kinh doanh.