Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà

chương 258

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhân lúc Trần Chi còn chưa kịp dừng hành động của mình lại, thì Hồ Trân Trân đã chạy đến hiện trường.

Vốn dĩ Trần Chi chỉ dặn dò nhân viên công tác để camera không hướng về góc này.

Nhưng vì Hồ Trân Trân khá nổi tiếng, nhân viên phụ trách phát sóng trực tiếp nhìn một đống bình luận khen tặng quà ở phía dưới, nên luôn di chuyển camera theo hướng của cô.

Hồ Trân Trân di chuyển, thì màn hình phát sóng trực tiếp cũng di chuyển theo.

Nhưng lại quay trúng bà chủ của mình, nhân viên phát sóng trực tiếp cũng sửng sốt vài giây, khi phản ứng kịp thời thì da đầu đã tê dại rồi tắt luôn phát sóng trực tiếp rồi.

Chỉ mười mấy giây ngắn ngủi thôi cũng đủ để cư dân mạng thấy được tất cả.

Phần bình luận lập tức nổ tung.

[Không phải tôi nhìn lầm đấy chứ, đó có phải là Trần Hàng không?]

[Tôi siêu phàm thật đấy, ăn dưa đến tận nhà mình luôn rồi, không phải Trần Hàng là cháu trai của Trần Chi sao? Sao hai người đó lại ôm hôn nhau thân mật như vậy?]

[Đã sớm nghe được Trần Chi bao nuôi trai trẻ, nhưng không ngờ người đó lại là Trần Hàng, hiện tại cảm xúc của tôi có chút hỗn loạn.]

[Không phải đấy chứ, đây là thứ chúng ta thấy được sao?]

[Xin hãy cho tôi một đôi mắt mới chưa thấy gì đi mà, đôi mắt này quá cay rồi, tôi muốn nôn luôn rồi đây, thật uổng công mấy năm nay thích Trần Hàng như vậy.]

Trong phần bình luân có rất nhiều người thấy được, nhanh chóng chụp màn hình lan truyền lên Weibo.

Một lúc sau, hình ảnh Trần Chi và Trần Hàng hôn nhau say đắm đã lên hot search.

Hồ Trân Trân không biết mình chỉ đi vài bước mà đã tạo ra ảnh hưởng lớn như vậy, cô thậm chí còn rất hứng thú mà gây rối thêm một chút nữa chứ.

Trước khi đi, cô còn cầm lấy micro trên sân khấu.

“Này, Trần tổng, thân mật thật đấy!”

Chỉ cần một câu này phát ra từ micro thôi đã nhanh chóng vang vọng khắp nơi, cũng trực tiếp làm nổ tung phòng phát sóng trực tiếp.

[Quả nhiên vừa rồi tôi không có nhìn nhầm! Đây là sự thật!]

[Mau chụp màn hình đi, xem thử hai người họ đang làm gì vậy! Tôi tò mò muốn xỉu rồi!]

[Giọng nói này, hình như là của chị Hồ, quả nhiên là chị Hồ của tôi là một thành viên của ban kỷ luật mà.]

[Giới giải trí thật sự quá loạn rồi, hiện tại tôi muốn biết rốt cuộc Trần Hàng có phải cháu trai của Trần Chi không.]

[Cái gì mà cháu trai cơ chứ, rõ ràng là muốn lợi dụng tình yêu chị em này mà lấy được một số tài nguyên đây mà.]

[Trần Hàng cậu đang làm gì vậy hả!!! Thật muốn ói quá đi mất.]

Số lượt bình luận đã vượt qua cả số lượt bình luận trong một giờ của mấy buổi phát sóng trực tiếp khác, thậm chí nó còn đang có xu hướng tăng dần.

Trong lòng nhân viên công tác cũng lạnh đi rồi, dùng điện thoại xem Weibo xong thì cũng biết mình không thể làm công việc này nữa rồi.

Theo như tính cách của Trần tổng thì có thể sau này anh ta không thể làm trong ngành này nữa luôn ấy chứ.

Anh ta càng nghĩ càng khó chịu, nên đột nhiên đổi ý đưa máy quay lại vị trí cũ.

Lúc này Trần Chi vừa mới dứt môi mình ra khỏi môi cậu ta, nhưng người thì chưa rời khỏi đùi của Trần Hàng đâu.

Hai người đang tình ý ở trong một góc, dáng vẻ giống như một đôi tình nhân bị bắt gặp khi vụng trộm vậy.

Trên mặt Trần Hàng vẫn còn dấu son đỏ rực của cô ta.

Những fans muốn tẩy trắng cho cậu ta cũng không thể làm gì được nữa, trong nháy mắt liền nổi giận đùng đùng.

[Uổng công tôi tin tưởng cậu như vậy, Trần Hàng, tôi muốn thoát fan.]

Khi bình luận này xuất hiện thì nhận được sự hưởng ứng rất nhiệt tình của mọi người.

[Tôi đã thoát fan.] Tràn ngập màn hình.

Sau đó người hâm mộ cảm thấy tức giận đến mức suy sụp tâm lý rồi quay lại dẫm anh ta.

[Trần Hàng rời khỏi giới giải trí, m Lạp đóng cửa đi!]

Sau khi khẩu hiệu này xuất hiện thì lập tức áp đảo toàn bộ những bình luận khác.

Trên mạng đã loạn như vậy rồi, ở tại hiện trường cũng không kém là bao.

Những người nổi tiếng và những người giàu có cũng cùng nhau xem náo nhiệt.

Chiêu này của Hồ Trân Trân đỉnh thật đấy, trực tiếp dùng microphone nói ra làm cho toàn bộ người trong đại sảnh đều nghe được, muốn giả vờ không nghe thấy gì cũng là điều không thể.

Nhạc khiêu vũ cũng dừng lại.

Trong nháy mắt, tất cả ánh mắt đều tập trung về góc này.

Nhịp tim của Trần Chi đập rất nhanh, cả người thì luống cuống, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh mà đứng lên.

“Tôi làm gì thì cũng không có liên quan đến Hồ tổng.”

Cô ta vẫn chưa biết tất cả hình ảnh này đều đã được truyền ra ngoài, nên trong lòng vẫn còn ảo tưởng rất lớn.

Dù sao những người trong vòng này ai cũng chả biết chuyện của cô ta cơ chứ, bị những người ở đây thấy thì cùng lắm chịu mất mặt một chút, chứ không gây ảnh hưởng gì quá lớn đến cô ta.

Điều cô ta sợ là những người ở phòng phát sóng trực tiếp nghe được mà thôi.

Trần Chi trừng mắt liếc Hồ Trân Trân một cái, rồi duỗi tay cướp lấy micro.

Hồ Trân Trân còn chưa nói ra tên của Trần Hàng nên mọi chuyện vẫn còn cứu vãn được.

[Cô ta còn muốn giả vờ nữa kìa, thật ghê tởm!]

[Tra được rồi, Trần tổng này đã lập gia đình rồi vậy mà còn cùng Trần Hàng thân mật như vậy, thật sự quá ghê tởm rồi.]

[ m Lạp đóng cửa! m Lạp đóng cửa!]

[Chị Hồ tới luôn đi! Vạch trần kẻ nói dối này luôn đi!]

Quả thật Hồ Trân Trân không phụ sự kỳ vọng của mọi người.

Cô cao hơn Trần Chi nửa cái đầu, lại còn trẻ tuổi hơn, cô lập tức né tránh bàn tay của cô ta rồi nói thêm một câu.

“Trần tổng đừng nóng vội như vậy, tôi còn chưa nói gì mà, tôi hiểu cô chỉ đang dùng môi ẩu đả với cậu trai trẻ này thôi.”

Cô vừa nói ra lời này, Hướng Vi nhịn không được nữa liền bật cười.

Ngay cả phần đạn bình luận đang hỗn loạn như vậy cũng tràn ngập ha ha ha ha.

[Không hổ danh là chị Hồ mà!]

[Dùng đầu lưỡi ẩu đả với nhau thôi, tôi hiểu!]

[Cười c.h.ế.t tôi rồi Trần Hàng đáng thương thật đấy, bị miệng của Trần Chi đánh đến mức mặt mũi không rõ luôn rồi.]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio