Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

chương 260

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô nói rất chính khí lẫm liệt. Đổng tiên sinh hài lòng gật đầu, không hổ là hậu nhân của Hoắc lão, cương trực trung nghĩa, suy nghĩ cũng rất chính chắn.

Ông nhanh chóng bấm một cuộc điện thoại đi ra ngoài, nghe điện thoại chính là cơ quan chỉ huy của đội cảnh sát phụ trách chuyên án này. Ông chỉ đơn giản nói cho phía cảnh sát những kẻ khủng bố kia hiện đã chạy đến lầu tám, trong tay bọn chúng có bao nhiêu con tin…

“Hiện nay bọn chúng có tổng cộng bốn người. Không biết từ đâu xuất hiện thêm hai người nữa. Vị trí cụ thể của bọn chúng là......”

"Đúng, bản đồ bố cục là như thế này, tòa nhà tổng cộng có năm thang máy, đi thang máy lên lầu, bên tay phải là..."

Giọng nói Đổng tiên sinh rất rõ ràng, ông cung cấp thông tin tình hình ở tất cả các phương diện. Ông suy nghĩ vô cùng rõ ràng, logic rất mạnh, quả nhiên là một người làm nên đại sự.

“Đúng, chúng tôi bị kẹt trong tòa nhà, tạm thời rất an toàn, hy vọng các anh mau chóng giải cứu con tin.”

Đàm phán đã bắt đầu, nhưng có tin tức chính xác của Cố Vân Khê, ngay cả bàn bạc đối sách và phương án giữa bọn cướp cũng có thể nghe rõ ràng, trực tiếp chuyển cáo cho cảnh sát.

Cảnh sát có những tình báo này, đã nhanh chóng điều tra được lai lịch của đối phương. Bọn họ phái người lẻn vào, nội ứng ngoại hợp rất nhanh chế phục được các kẻ khủng bố, rất may con tin không có một ai thương vong.

Lần hành động này vừa nhanh vừa chuẩn lại vừa tàn nhẫn, đã giành được vô số người khen ngợi.

Mọi người ai cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, cảnh báo nguy hiểm cũng đã được dỡ bỏ.

Cố Vân Khê tựa vào vách tường, cả người đều thả lỏng.

“Tiểu Khê.”

Cố Vân Khê theo bản năng nhìn sang: "Đổng gia gia, ông có việc gì sao?”

Đổng tiên sinh ôm máy tính xách tay không buông, bộ dáng cực kỳ yêu thích: "Cháu có nguyện ý bán phần mềm này cho chúng tôi không?"

“A, cái này...” Cố Vân Khê ngây ngẩn cả người, đây không phải là kỹ thuật hacker sao? Chỉ cần hack với máy giám sát của người ta mà thôi, kỹ thuật này cũng rất bình thường.

“ Cháu thấy bệnh viện có phòng theo dõi riêng, lại có chuyên gia trông coi, tính chất giống hệt máy tính của cháu, ông không cần phải mua…” Kỹ thuật này nha, nếu nói khó cũng khó, nhưng nếu nói đơn giản cũng đơn giản.

Đổng tiên sinh tất nhiên đồng ý với cô. Ông thấy phần mềm này vô cùng lợi hại, nếu nhờ nó báo trước cho cảnh sát, cảnh sát sẽ không thuận lợi cứu con tin ra như vậy. "Không giống nhau, chúng ta không có cách nào bỏ vào trong máy tính nhỏ tất cả các thứ này, càng không thể tùy ý phóng to thu nhỏ các hình ảnh này lại được. Ngay cả thanh âm trong đây cũng rõ ràng như vậy, đây là lần đầu tiên chúng ta tận mắt nhìn thấy thứ tiên tiến này."

Hiện tại bọn họ nếu muốn giám sát được tất cả các nơi, thì phải lắp màn hình ở cả một vách tường lớn. Bọn họ phải lắp vô số cái màn hình, để cho mỗi chuyên gia nhìn chằm chằm không bỏ sót, rất bất tiện.

Mấu chốt lần này chính là, máy tính còn có thể ôm đi tới tui, rất thuận tiện.

Đối với những lão già như bọn họ, phòng giám sát nhất định phải có, nhưng một cái máy tính như vậy, các ông cũng muốn. Dù sao thiết bị tân tiến hiện đại, nếu như có được, không phải là tăng thêm một phần an toàn cho bản thân mình sao?

Tằng tiên sinh cũng cảm thấy rất hứng thú đối với cái này. Biệt thự nhà ông rất lớn, mỗi năm tốn rất nhiều tiền vào việc an ninh, nhưng cho dù là như vậy, cũng không thể đạt được hiệu quả 100% được.

Nếu như có thể tùy thời tùy chỗ kiểm tra, tương đương với nhiều hơn một bộ hệ thống, như vậy không phải là rất tốt sao?

“Cái này có thể điều khiển từ xa sao?”

“Không thể.” Cố Vân Khê nói như đinh đóng cột: "Cháu cũng không có bản lĩnh lớn như vậy.”

Hoắc Vân Sơn yên lặng nhìn cô một cái, thật hay giả vậy? Sao hắn lại có chút không tin chứ.

Cô còn nói máy thu âm này của mình chỉ là cái máy thu âm thông thường, không có gì đặc biệt.

Nhưng có máy thu âm của nhà nào mà có thể đo được radio gần đó chứ? Đứng ra cho hắn xem một chút đi.

Ha ha, người bình thường ai lại dùng hai chữ bình thường để hình dung máy thu âm chứ?

Tằng tiên sinh đối với chuyện này vẫn luôn miệng khen ngợi: "Vậy cũng không tệ, tôi cũng muốn mua nó.”

Đến lúc đó, ông chỉ việc cho vệ sĩ ôm máy tính, ông thì tùy thời điểm quan sát là được.

Cố Vân Khê im lặng, thứ này thật sự cao cấp như vậy sao? Chẳng lẽ, cô đây là đang tự đào hố chôn mình?

Cô bỗng nhiên có chút đau đầu, lại có chút cố kỵ, nhịn không được nhìn về phía Hoắc Vân Sơn.

Có thể dùng thứ này đổi đồ ăn với bên ngoài hay không, còn phải nghe ý tứ phía trên kia nữa.

HK từ trước đến nay là nơi các thế lực vô cùng phức tạp. Chỉ cần không cẩn thận thì sẽ xảy ra chuyện, huống chi chuyện này liên quan đến kỹ thuật an ninh mạng của quốc gia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio