Thẩm Túy và Cung Kha nhanh chóng nhìn thấy một màn cực kỳ hoang đường.
Giang Minh Khải ôm Quang Tông hát bài "Chết cũng phải yêu".
Liễu Minh Khiêm đội vỏ dưa hấu lên đầu rồi nói:
"Ta chính là bí đao, ta muốn ở bên cạnh dưa hấu mãi mãi!"
Trần Tiện Tri chạy đến ổ heo, ôm con heo cái mang thai kia nói:
"Bảo bối!"
Lục Yên Yên coi như bình thường, vẫn bình tĩnh tiếp tục ăn cơm chiên nấm.
Nhưng khi Liễu Minh Khiêm không cẩn thận đụng cô ấy một cái, Lục Yên Yên trong nháy mắt nổi trận lôi đình:
"Ông đừng đụng vào tôi!"
Thẩm Túy nhịn không được nói: "Xin hỏi Tiểu Lục tổng, hiện tại cô là cái gì?"
"Thế mà cũng nhìn không ra, tôi là một ly trà sữa trân châu!"
Thẩm Túy: "..."
Thứ cho tại hạ mắt vụng về, thật sự nhìn không ra!
*
Chương trình giải trí kỳ thứ tư có chín khách mời, bảy người ăn nấm trúng độc, truyền hình trực tiếp không thể không tạm ngưng.
Tất cả khách mời đều được đưa đến bệnh viện Hải Thị.
Thẩm Túy và Cung Kha không có ăn nhưng cũng đi bệnh viện chăm sóc khách mời trúng độc.
Thúc nôn, uống nước muối ấm, rút máu, truyền nước... Sau một loạt thao tác, khách mời gần như kiệt sức nằm trên giường bệnh, không thể cử động.
Phương Nguyệt Dao và Liễu Minh Khiêm nghiêm trọng nhất, những khách mời khác thần trí đã thanh tỉnh, hai người này lại còn ảo tưởng mình là chị em tốt cùng có thai, cùng đến bệnh viện chờ sinh.
Liễu Minh Khiêm bụng bia, tự mình bổ não nghĩ mình mang thai bốn tháng, bụng Phương Nguyệt Dao bằng phẳng, tự mình bổ não mình đang mang thai giai đoạn đầu, hai người trò chuyện rất vui vẻ.
Bên này chị gái y tá tới thay truyên nước cho các vị khách mời.
Tình trạng trúng độc của Liễu Minh Khiêm và Phương Nguyệt Dao khá nặng, thậm chí ảnh hưởng đến chức năng thận, phải sang phòng bên cạnh lọc máu.
Vì thế hai người tiếp tục trò chuyện nuôi con, tay trong tay rời đi.
Trước khi rời đi, Lục Yên Yên lấy điện thoại di động ra lén chụp một tấm ảnh:
"Chậc chậc chậc, không nghĩ tới Liễu lão sư một đời thanh danh có lúc như thế này!"
Cô ấy ngẩng đầu quét mắt nhìn Trần Tiện Tri trên giường bệnh đối diện:
"Trần lão sư, video buổi trưa anh la hét muốn ngủ cùng heo mẹ tôi đã lấy từ chỗ đạo diễn Du rồi!
Trần Tiện Tri: "..."
Anh ta châm chọc nói:
"Cốc trà sữa của em cũng không khá hơn bao nhiêu đâu!"
Lục Yên Yên tức đến xoa thái dương: "Nhưng dù sao tôi cũng chỉ là trà sữa!"
Lúc này Cung Kha cầm mấy cơm hộp nóng hổi đi vào.
"Mệt mỏi cả buổi chiều, còn chưa có ăn cơm, mọi người ăn trước một chút đi!"
Thật ra chuyện này nên do trợ lý làm, nhưng chương trình giải trí bị tạm ngưng, đạo diễn Du thật sự không đành lòng, vẫn để cho cấp dưới theo tới bệnh viện quay chút tư liệu thực tế, dù sao Thẩm Túy và Cung Kha đều không có việc gì, để cho hai người đến chăm sóc khách mời cũng đủ rồi.
Cung Kha chia cơm hộp cho mọi người, mọi người ở trên giường bệnh lăn qua lăn lại cả buổi chiều, buổi tối cũng đói bụng.
Không quan tâm có ngon hay không đều bắt đầu ăn ngấu nghiến. Chỉ có Lâm Trà, yên lặng nhìn cơm hộp trong tay, gãi gãi gáy.
[Hình như cơm hộp này dùng lò vi sóng ở góc rẽ tầng năm để hâm nóng?]
[Nhưng không phải hai ngày trước có một bệnh nhân đi khám, lo lắng phân của mình đông cứng vì lạnh không thể xét nghiệm nên bỏ vào lò vi sóng sao. |
Các khách mời:???
Nôn --
Nôn --
Nôn --
Vốn cơm có hương vị cũng không tệ lắm, đột nhiên quá tệ rồi!
Các khách mời chỉ cảm thấy dạ dày sôi trào, cho dù không ép nôn cơm ăn buổi trưa có thể tự trào ra hết!
Chỉ có Lâm Trà hồn nhiên không quan tâm, tiếp tục xem hệ thống ăn dưa -
[A, bệnh viện sớm biết chuyện này nên đã thay lò vi sóng, còn dán thông báo thu ba tệ một lần hâm nóng ở bên cạnh lò vi sóng, cho nên về sau sẽ không có ai làm như vậy nữa]
[Xem ra cơm hộp này không thành vấn đề! Mình có thể yên tâm ăn!]
[Oa nha! Lại có thịt băm cà tím! Còn có thịt kho tàu! Quá ngon]
Lâm Trà ăn với tâm trạng vui vẻ.
Vừa ngẩng đầu liền thấy mọi người dùng ánh mắt ai oán nhìn mình.
Lâm Trà:?
Hai mắt Lâm Trà trong suốt mờ mịt:
"Tại sao mọi người không ăn, cảm thấy cơm hộp này không ngon sao?"
Các khách mời:...
Còn không phải đều tại cô!!!