Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

chương 263

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đám người đờ đẫn đứng đấy, trong lòng thầm nghĩ không biết khi nào cảnh sát Lưu mới trở về mang tên đáng sợ này đi!

Chỉ có Lâm Trà và Thẩm Túy là không sợ hãi, ngược lại còn rất hứng thú đánh giá Tống Dật Thần.

Lâm Trà: [Đây là tội phạm g.i.ế.c người? Nhìn cũng không khác người bình thường là mấy!]

Thẩm Túy gật đầu: "Thật đúng là nhìn không ra, tôi phải quan sát anh ta thật kỹ, lỡ như sau này có diễn vai tội phạm g.i.ế.c người thì cũng chân thật hơn."

Các khách mời khác:???

Không phải chứ? Hai người có thể suy nghĩ giống người bình thường một chút được không?

Thẩm Túy lại nói: "Cũng không biết rốt cuộc anh ta đã g.i.ế.c bao nhiêu người, có lên kế hoạch hay không?"

Lâm Trà cũng gật đầu tán thành.

[Người này nhìn... có vẻ quá bình tĩnh? Cảm giác còn có chút bi3n thái? Hẳn là g.i.ế.c người có kế hoạch]

Nhưng cũng không chắc chắn, vẫn có thể là do bị k1ch thích nên mới g.i.ế.c người!

Dù sao ở phòng bệnh cũng nhàm chán, Lâm Trà đang muốn mở hệ thống ăn dưa ra xem xét tình huống, lại nghe thấy tiếng cười của Tống Dật Thần bất thình lình vang lên.

"Để tôi nhớ lại xem, lúc trước đánh c.h.ế.t một người ở đầu hẻm, não ông ta cũng bị tôi đập nát rồi!"

Mấy khách mời nghe xong, da gà da vịt gì đều nổi lên hết.

Cứu với! Thật sự là một tên bi3n thái g.i.ế.c người hàng loạt!

Rốt cuộc tại sao cảnh sát Lưu lại để người này ở chỗ bọn họ!

Thật đáng sợ! "Lần trước ở trung tâm thương mại gặp được người phụ nữ kia, tôi còn dùng dây thừng siết c.h.ế.t cô ta..."

Còn chưa nói xong, đỉnh đầu Tống Dật Thần bị gõ mạnh một cái.

"Dọa ai chứ"

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đột nhiên xuất hiện, bàn tay hung hăng bóp lấy gáy Tống Dật Thần:

"Tống Dật Thần, cậu an phận một chút cho tôi!"

Các khách mời ở hiện trường trong phút chốc ngẩn ra, chỉ thấy người đàn ông kia ngẩng đầu lên, cằm mọc đầy râu, trong miệng còn ngậm một cây tăm, anh ta phun cây tăm ra, cây tăm chính xác rơi vào thùng rác bên cạnh.

"Tự giới thiệu một chút."

Người đàn ông nói: "Tôi họ Vu, là đồng nghiệp của Tiểu Lưu. Các người đừng để bị tên này lừa, cảnh sát chúng tôi đưa phạm nhân đến bệnh viện, sao có thể chỉ có một cảnh sát đi theo?”

Cảnh sát Vu sợ bọn họ không tin, còn giơ ra giấy chứng minh thân phận của mình.

Các khách mời thấy rõ hai chữ "Vu Hạ" trên đó, còn có ảnh chụp, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hai chân mềm nhữn ngã ngồi lên chiếc giường bệnh trống kia.

Sao không nói sớm! Thì ra là còn có cảnh sát khác ở đây, làm bọn họ sợ muốn chết!

Sau khi nghỉ ngơi một lát, các khách mời lại cảm thấy tò mò.

Trần Tiện Tri chủ động hỏi: "Cảnh sát Vu, lúc nãy cậu ta nói mình từng g.i.ế.c ba người, là thật sao?”

Hải Thị xuất hiện một tên bi3n thái g.i.ế.c người hàng loạt? Nếu như là thật thì đây chính là một tin tức chấn động cả nước!

"Đương nhiên là giả."

Cảnh sát Vu kéo một cái ghế ngồi xuống, theo thói quen cầm điếu thuốc lên, nhưng nghĩ đến đây là bệnh viện, lại bỏ điếu thuốc vào trong túi: "Lúc trước có một vụ án trộm đột nhập vào nhà rồi g.i.ế.c người, cậu ta chính là tên trộm đó."

Trần Tiện Tri rất nhanh đã nhớ ra: "Tôi có nghe đồng nghiệp nhắc tới vụ án này, người đàn ông kia vì bảo vệ vợ của mình mà chết, người vợ kia chính là nhân chứng, cảnh sát cũng đã tìm được hung khí ở trong bồn hoa gần đó, vụ án này chắc hẳn là không khó để phân xử?"

Động tác của cảnh sát Vu khựng lại, không nói gì.

Mà Tống Dật Thần lại một lần nữa nở nụ cười, tiếng cười vô cùng gợi đòn: "Xử không được đâu, cuối cùng tôi vẫn sẽ được thả ra"

Các khách mời giật mình một cái, dựng thẳng tóc gáy.

Vụ án này có đủ nhân chứng vật chứng, sao lại không xử được?

Đây là chuyện nội bộ của cảnh sát, cảnh sát Vu không thể tiết lộ, Lâm Trà lập tức lật xem hệ thống ăn dưa - -

[Đậu má! Thì ra là song sinh g.i.ế.c người! Chẳng trách lại không có cách nào phán xử!]

Các khách mời hai mặt nhìn nhau, song sinh g.i.ế.c người? Không phải nói Tống Dật Thần là hung thủ sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio