Sau này cô cũng không cần dậy quá sớm để đi làm, quả thực là vô cùng hoàn mỹ mà.
Bên này cũng không phải là trung tâm thành phố, văn phòng làm việc cũng không nhiều bằng bên đó, có điều mấy năm gần đây đã có sự phát triển, tòa nhà của công ty phỏng vấn chỉ mới được xây dựng vào mấy năm trước. Xem xét từ bên ngoài thì thiết kế rất đặc biệt, tất cả thiết bị cũng rất mới. Nguyễn Hạ nhân cơ hội này mà nhìn ngắm xung quanh, gần đây có một trung tâm mua sắm, chỗ này cách trạm tàu điện ngầm không xa, hơn nữa ở đây cũng có rất nhiều nhà hàng quán ăn, sau này nếu như cô không thể chạy về nhà ăn cơm trưa thì có thể giải quyết ở đây luôn.
Bãi đậu xe của tòa nhà cũng thu phí rất hợp lý, nếu làm thẻ giữ xe tháng còn được ưu đãi. Sau khi Nguyễn Hạ hiểu rõ những điều này liền đậu xe rồi đi lên bằng thang máy, chuẩn bị đến văn phòng của công ty mà mình cần phỏng vấn.
Cũng không biết có nhiều đối thủ cạnh tranh hay không nhỉ... Hi vọng là không có.
Tuy rằng mọi điều kiện của nguyên chủ đều rất tốt, thế nhưng đã không đi làm mấy năm rồi, cũng không biết bộ phận nhân sự có để ý đến chuyện này hay không nữa.
Nguyễn Hạ đi ra từ thang máy, tầng này chỉ có một công ty, xem ra công ty này cũng mới chuyển đến đây không lâu. Cô vừa đi vào, cô tiếp tân liền đứng dậy ngay lập tức, cô ấy mang khuôn mặt tươi cười nói: "Xin hỏi cô đến đây để phỏng vấn sao?"
"Đúng thế."
"Đến đây, mời cô đi qua đây." Cô tiếp tân nhiệt tình gọi cô vào trong công ty.
Nguyễn Hạ nghĩ thầm, cô tiếp tân này thật là nhiệt tình đó.
Trước đây lúc cô phỏng vấn hình như chưa bao giờ gặp được tình huống này, làm cô có cảm giác như mình là khách vậy.
Bên trong công ty không thể tính là nhỏ, trang trí cũng rất tốt, có điều không có bao nhiêu nhân viên. Nguyễn Hạ đi theo cô tiếp tân đến phòng họp, mới vừa ngồi xuống thì cô tiếp tân liền hỏi: "Xin hỏi cô muốn uống nước trà hay là nước chanh, hoặc cà phê?"
Nguyễn Hạ suy nghĩ một lát: "Nước lọc là được rồi."
Nào ngờ cô tiếp tân lại cho cô một bình nước suối Hermes...
Ông chủ của công ty này rất có tiền phải không?
Cô tiếp tân vừa rời khỏi phòng họp chưa được bao lâu, có một người phụ nữ mặc trang phục nghiêm chỉnh đi vào, Nguyễn Hạ vội vàng đứng dậy.
"Đừng, ngài cứ ngồi cứ ngồi đi." Người phụ nữ kia bắt đầu tự giới thiệu: "Chào ngài, tôi là Giám đốc bộ phận nhân sự của công ty, hôm nay tôi sẽ là người phỏng vấn ngài."
Nguyễn Hạ đột nhiên cảm thấy, có phải là cô đã tách rời xã hội quá lâu rồi hay không /(ㄒ o ㄒ)/ ~~
Bây giờ Giám đốc công ty phỏng vấn nhân viên đều lễ phép và khách sáo như vậy ư? Còn xưng hô bằng "ngài" nữa chứ...
Quả nhiên cô vẫn nên đi làm thì hơn, nếu không cứ ăn no chờ chết mấy năm như vậy, cô cảm thấy ngay cả quy trình phỏng vấn có thay đổi hay không thì cô cũng không biết.
Cũng may cuộc phỏng vấn sau đó vẫn giống như những cái mà cô đã từng tham gia.
"Tôi thấy trong tư liệu của ngài ghi là đã kết hôn, có thật không?"
Màn kịch quan trọng đã đến rồi, Nguyễn Hạ biết bây giờ có rất nhiều đơn vị đều sẽ hỏi vấn đề như thế này, ví dụ như "kết hôn chưa, kết hôn xong thì được mấy đữa rồi, có định mang thai đứa thứ hai hay không?" tương tự vậy.
"Đúng vậy, tôi đã kết hôn."
Không biết có phải là ảo giác của Nguyễn Hạ hay không, cô rõ ràng có thể cảm giác được vị Giám đốc bộ phận nhân sự này hơi sửng sốt, cô ta lại hỏi: "Vậy ngài có con không?"
Nguyễn Hạ: "Có, đã đi nhà trẻ rồi." Không đợi Giám đốc tiếp tục dò hỏi, cô chủ động bổ sung thêm: "Tôi và chồng không có ý định sinh đứa thứ hai."
Giám đốc bộ phận nhân sự mang vẻ mặt mỉm cười: "Được rồi, vậy ngài có yêu cầu gì về tiền lương không? Ngài có thể nói."
Có thể nói là sao?
Nguyễn Hạ không khỏi suy nghĩ vẩn vơ, lẽ nào cô nói muốn bao nhiêu liền cho cô bấy nhiêu hay sao?
Ha ha ha công ty này cũng thật là thú vị đó.
"Bình thường thì tiền lương của công ty là bao nhiêu?" Nguyễn Hạ rụt rè hỏi.
Giám đốc bộ phận nhân sự suy nghĩ một lát: "Công ty chúng ta cũng không có tiêu chuẩn về tiền lương. Nếu như có năng lực thì cũng có thể chủ động đưa ra yêu cầu về tiền lương với công ty. Cô Nguyễn, không biết ngài cảm thấy lương căn bản là mười ngàn có thích hợp hay không?"
Mười, mười ngàn?
Nguyễn Hạ không khỏi trợn to hai mắt, trước đó cô đã suy nghĩ rồi, bình thường ở trong công ty thì bộ phận quốc tế rất nổi bật, thế nhưng vị trí mà cô phỏng vấn chỉ là nhân viên bình thường thôi, lương căn bản cao nhất cũng chỉ có mấy ngàn!
Giám đốc bộ phận nhân sự lại nhìn cô một cái: "Nếu như ngài cảm thấy không thích hợp thì tôi có thể thương lượng lại với lãnh đạo của công ty..."
"Không không không." Nguyễn Hạ vội vàng xua tay: "Tôi không có cảm thấy không thích hợp."
Dường như Giám đốc bộ phận nhân sự đã thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô ta lại nói tiếp: "Tiền thưởng thông thường sẽ gắn liền với công trạng trong tháng, ít thì có năm ngàn, còn nhiều thì không có hạn mức tối đa."
Nguyễn Hạ phải hít một hơi thật sâu, ý này có nghĩa là lương căn bản cộng thêm tiền thưởng và các loại tiền hỗ trợ thì có khi được đến hai mươi ngàn một tháng.
Mẹ ơi!
Đây là loại công ty thần tiên nào vậy!
Lúc Nguyễn Hạ ra khỏi công ty còn ngất ngất ngây ngây, không hề chú ý đến việc Giám đốc bộ phận nhân sự tự mình đưa cô ra cửa, còn giúp cô nhấn nút thang máy nữa kìa.
Đi tới bãi đậu xe, sau khi Nguyễn Hạ uống một hớp nước thì mới miễn cưỡng lấy lại tinh thần, cô không kịp chờ đợi mà gửi tin nhắn wechat cho Tống Đình Thâm: "Hình như tôi đã phỏng vấn thành công rồi. Giám đốc bộ phận nhân sự nói nếu bên phía tôi không còn vấn đề gì nữa thì thứ hai có thể bắt đầu đi làm rồi! Tống Đình Thâm, anh biết cô ta cho tôi tiền lương bao nhiêu không! Cộng tất cả lại thì một tháng được hai mươi ngàn đó! A! Tôi sắp phát tài rồi đúng không!"
Mặc dù bây giờ cô đã là một phú bà nho nhỏ, thế nhưng vừa nghĩ đến việc mình có thể phỏng vấn thành công, nhận được một công việc trên hai mươi ngàn một tháng, Nguyễn Hạ liền cảm thấy vô cùng không chân thực.
Hai mươi ngàn đó!
Rốt cuộc thì cô phải may mắn thế nào mới tìm được một công việc nhiều tiền ít chuyện gần nhà như vậy chứ!
Xem ra ông trời cũng thương cô khi vừa xuyên tới liền trở thành người mẹ, vì vậy mới ban cho cô vận may như thế nhỉ!
Phỏng vấn thành công, được nhận vào loại công ty thần tiên như thế này, còn có điều kiện và đãi ngộ tốt như vậy. Sau khi Nguyễn Hạ lên xe thì không thể chờ được nữa mà muốn tìm một người để chia sẻ tin vui này, người này chính là Tống Đình Thâm.
Cô không biết lúc này Tống Đình Thâm có đang bận hay không, cô thăm dò mà gửi một tin nhắn wechat cho anh: "Bây giờ anh có tiện nghe điện thoại không?"
Trải qua khoảng thời gian ở chung này, quan hệ giữa Nguyễn Hạ và Tống Đình Thâm đã xích lại gần hơn rất nhiều. Bình thường cô
bận học khẩu ngữ tiếng anh, thật vất vả mới có thời gian rảnh thì lại phải chơi với con, bây giờ quả thực là cô không có thời gian để phát triển tình bạn với những người khác. Vì vậy khi gặp được một chuyện tốt như thế, người duy nhất mà cô nghĩ đến để chia sẻ là Tống Đình Thâm.
Di động đặt ở trên bàn làm việc của Tống Đình Thâm hơi rung một chút, anh mở ra xem, là tin nhắn của Nguyễn Hạ. Suy tư trong chốc lát, anh chủ động bấm số điện thoại di động của Nguyễn Hạ.
Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, anh nghe được âm thanh tràn đầy sức sống của Nguyễn Hạ truyền tới từ đầu bên kia: "Tống Đình Thâm! Tôi phỏng vấn thành công, ngày hôm nay rất thuận lợi đó, hình như chỉ có một mình tôi đến phỏng vấn thôi!"
Tống Đình Thâm liếc mắt nhìn thời gian, quả thực dựa theo quy trình bình thường, vào lúc này thì cô mới phỏng vấn xong. Anh mỉm cười, rất chân thành mà nói: "Chúc mừng cô."
Anh thích một Nguyễn Hạ tràn ngập sức sống như vậy.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, anh có thể cảm giác được, trong khoảng thời gian này thì cô đã thay đổi rất nhiều, cũng may là thay đổi theo chiều hướng tốt hơn.
Có lúc Tống Đình Thâm cũng không nhịn được mà nghĩ, nếu lúc mới kết hôn mà cô đã như vậy rồi, có khi nào quan hệ của bọn họ sẽ khác bây giờ từ sớm rồi hay không?
Nguyễn Hạ không được tự nhiên mà cười ha ha hai tiếng: "Tôi nói cho anh biết nha, điều kiện và đãi ngộ của công ty này thật sự là vô cùng tốt luôn đó. Hôm qua tôi đã nói cho anh nghe rồi đó, công ty này gần nhà, hơn nữa có thể tự mình sắp xếp thời gian làm việc... Hôm nay giám đốc bộ phận nhân sự tự mình phỏng vấn tôi, nói chuyện tiền lương với tôi, anh đoán xem lương căn bản của tôi là bao nhiêu, anh tuyệt đối không thể nào đoán ra được đâu!"
Tống Đình Thâm suy nghĩ một chút, tạm thời mặc kệ quy mô của công ty kia thế nào, bộ phận quốc tế là bộ phận được ưa thích trong công ty, thế nhưng Nguyễn Hạ chỉ phỏng vấn vị trí nhân viên văn phòng bình thường thôi, không phải là nhân viên tiêu thụ, tiền lương chắc chắn sẽ cao hơn nhân viên văn phòng trong công ty bình thường một chút, có điều lúc bắt đầu cũng sẽ không cho tiền lương rất cao, anh trả lời: "Bình thường chức vụ như vậy thì lương căn bản hẳn là năm đến sáu ngàn."
"Sai rồi!" Nguyễn Hạ bắt đầu cười ha ha: "Thêm gấp đôi đó, thời gian thử việc thì lương cơ bản là mười ngàn, qua thời gian thử việc hình như sẽ tăng thêm một hai ngàn."