Xuyên Thành Mẹ Ruột Nhân Vật Phản Diện Phật Hệ Hằng Ngày

chương 86: quen thuộc vạn phần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lượng phát video của « Hán cung » đến cùng phải hay không làm giả, tất cả hết thảy đều không biết được. Cho dù thuỷ quân đem « Hán cung » khen lên trời, mọi người cũng không có chứng cứ chứng minh đây đều là do thuỷ quân làm.

Bởi vậy, chuyện này cứ như vậy qua đi.

« Thẩm tướng » tiếp tục nóng lên, dựa vào kịch bản, tuyến tình cảm đặc sắc cùng danh tiếng siêu cao, càng ngày càng nhiều người bắt đầu xem bộ phim truyền hình này.

Có ít người vốn là fan qua đường của Diệp Phạm, nhìn bộ phim này về sau, cũng triệt để biến thành fan trung thành của Diệp Phạm, lượng fan hâm mộ ở Weibo của Diệp Phạm lập tức tăng lên mấy triệu.

Rất nhanh, một chuyện khác công bố, làm cho « Thẩm tướng » cùng « Hán cung » một lần nữa đứng ở trung tâm dư luận.

Bởi vì tỉ lệ người xem của « Thẩm tướng » cùng « Hán cung » được công bố. Tỉ lệ người xem của « Thẩm tướng » so với các phim truyền hình cùng thời điểm vững vàng đạt vị trí thứ hai, vượt qua %!

Con số này, đã là phim truyền hình trước mắt phát sóng đạt được con số nhất tốt. Cho dù vậy, tỉ lệ người xem của « Thẩm tướng » chỉ xếp tại thứ hai, như vậy, tỉ lệ người xem của hạng nhất đến tột cùng là bộ phim nầo?

« Hán cung » đã vượt qua % tỉ lệ người xem, chiếm cứ vị trí hạng nhất. % tỉ lệ người xem thật sự là quá cao, chưa từng có bộ phim truyền hình nào từng có tỉ lệ người xem cao như vậy.

Đây đương nhiên là bởi vì đoàn làm phim « Hán cung » lại làm giả, bọn họ trước đó làm giả lượng phát ra đã rất thuận lợi, tỉ lệ người xem này đương nhiên cũng sẽ làm giả. Đồng thời, đoàn làm phim vẫn còn đang mua thuỷ quân khen « Hán cung », để nhiệt độ này cao hơn một chút nữa.

"Tỉ lệ người xem cùng lượt chiếu « Hán cung » đều vượt qua « Thẩm tướng », « Hán cung » là bộ phim nổi nhất năm nay không có nghi ngờ gì đi."

"Nói khoác lác cái gì đâu, đừng nói cái con số này giả muốn chết, kịch bản cùng danh tiếng của « Thẩm tướng » đều treo cao hơn « Hán cung »."

"Kì quái, bên cạnh ta cũng không có nhiều người đang xem « Hán cung », vì cái gì tỉ lệ người xem của nó cao như vậy a."

Có vài cư dân mạng như thường đưa ra nghi hoặc, cái tỉ lệ người xem này là thật sự tồn tại sao? Một bộ phim cổ trang thật sự có nổi như vậy sao? Nhưng mà, cho dù tất cả mọi người đang nghi ngờ, « Hán cung » xác thực ở vào trung tâm thảo luận.

« Hán cung » bộ phim này rất nhiều người thảo luận, Diệp Lật cũng đang xem bộ phim truyền hình này. Lúc Diệp Lật biết Đường Cẩm cùng Đoàn Kỳ ở trong « Hán cung » diễn một đôi tình nhân, cô tức giận đến nắm chặt tay, Đường Cẩm cái người này đúng là âm hồn bất tán, làm sao luôn muốn cùng Đoàn Kỳ dính vào nhau.

Đoàn Kỳ là thần tượng của cô, mỗi lần nhìn thấy phim tình yêu của Đường Cẩm cùng Đoàn Kỳ, cô luôn luôn tức giận trong lòng.

Ở trong mắt Diệp Lật, Đường Cẩm giá trị sắc thấp, diễn xuất càng kém, tùy tiện lau nước mắt đều giả đến không chấp nhận được, thua thiệt cho Đoàn Kỳ phải đối với Đường Cẩm gương mặt kia diễn thâm tình tốt đẹp.

Đoàn làm phim là mắt mù mới có thể chọn Đường Cẩm tới làm nhân vật nữ chính, còn không bằng cô chính mình đi lên diễn đâu.

« Thẩm tướng » cùng « Hán cung » sau khi phát sóng, bên cạnh Diệp Lật có rất nhiều người đều đang xem « Thẩm tướng », thời điểm sau khi mọi người học xong cũng luôn thảo luận « Thẩm tướng ».

Mà « Hán cung » ngược lại không có nhiều người xem. Cho dù không có nhiều người xem Đường Cẩm, Diệp Lật một đời bôi đen Đường Cẩm, đương nhiên sẽ tận chức tận trách bôi đen Đường Cẩm một chút.

Cô dùng hết sức lực nói Đường Cẩm diễn xuất kém, tình cảm cùng Đoàn Kỳ không cảm động, ở dưới sự tẩy não của Diệp Lật, xung quanh lúc đầu có người xem« Hán cung » cũng không xem nữa.

Diệp Lật đối với lần này phi thường hài lòng. Ngày đó, Diệp Lật về đến nhà, Nhiếp Vi Như ngồi ở trên ghế sa lon, con mắt không chớp nhìn màn hình ti vi.

Diệp Lật buông túi xuống, thuận miệng hỏi một câu: "Mẹ, mẹ nhìn cái gì đấy."

Nhiếp Vi Như không nói gì, cũng không có nhìn về phía Diệp Lật, bà ta tựa hồ là xem tivi nhìn mê mẩn. Diệp Lật kỳ quái Nhiếp Vi Như làm sao không để ý tới cô, cô xoay người xem xét, đáy mắt lập tức trở nên âm trầm.

Trên TV, cái người khóc đến dáng vẻ kệch cỡm, ra vẻ yếu đuối, không phải là người cô ghét nhất Đường Cẩm ư. Diệp Lật nhìn nhìn lại Nhiếp Vi Như, Nhiếp Vi Như thấy rất chuyên chú, con mắt tuyệt không dời đi, giống như hoàn toàn bị diên xuất của Đường Cẩm làm cho cảm động.

Diệp Lật tức giận nói một câu: "Mẹ, người không cảm thấy Đường Cẩm diễn rất kém cỏi sao?"

Nhiếp Vi Như nghe được tên Đường Cẩm, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Diệp Lật: "Ta cảm thấy con bé diễn rất tốt."

Đường Cẩm là minh tinh, bà ta vốn là không có cơ hội cùng Đường Cẩm gặp mặt, đời này đều chỉ có thể xuyên qua TV cùng trên tạp chí biết tin tức của cô. Cho nên, mỗi một bộ phim truyền hình của Đường Cẩm bà ta đều sẽ xem.

Diệp Lật xùy một tiếng: "Cô ta diễn tốt cái gì a, ta thấy thật buồn nôn. Đoàn Kỳ lúc đầu diễn rất tốt, cùng Đường Cẩm diễn, đều kéo xuống đẳng cấp của anh ấy."

Thanh âm Nhiếp Vi Như lập tức lạnh mấy phần: "Con không có việc gì liền trở về phòng đi, đừng quấy rầy ta xem tivi."

Nhiếp Vi Như cũng không biết vì cái gì, Diệp Lật một mực rất chán ghét Đường Cẩm, mỗi lần Diệp Lật nói xấu Đường Cẩm, bà ta đều rất tức giận, nhưng bà ta lại không thể cùng Diệp Lật tiết lộ, Đường Cẩm kỳ thực mới là chị ruột của cô.

Cho nên, Diệp Lật càng nói như vậy, thái độ của bà ta đối với Diệp Lật liền sẽ càng kém.

Diệp Lật bĩu môi, lại tới, mẹ của cô luôn luôn bảo vệ cho Đường Cẩm, thật sự là so với ai khác đều mãnh liệt hơn. Diệp Lật buông câu tiếp theo: "Muốn con nói, người còn không bằng đi xem « Thẩm tướng » đâu, tối thiểu Diệp Phạm không có giống như Đường Cẩm."

Nghe thấy Diệp Lật nhắc tới Diệp Phạm, giọng điệu Nhiếp Vi Như lại càng không nhịn được: "Con thì biết cái gì?"

Giúp ai không giúp lại giúp Diệp Phạm? Diệp Phạm cùng Đường Cẩm đối nghịch, bà ta gần đây nhất nhìn Diệp Phạm càng ngày càng thấy không thoải mái.

Diệp Lật không muốn lại cùng Nhiếp Vi Như nói chuyện, tự mình trở về phòng. Nhiếp Vi Như một lần nữa nhìn về phía TV, nhìn qua Đường Cẩm, khóe miệng mang tới ý cười.

Diệp Lật ngồi ở trên giường, nhớ tới vừa rồi Nhiếp Vi Như bênh vực Đường Cẩm, Đường Cẩm lại cùng thần tượng của cô Đoàn Kỳ diễn phim, thù mới hận cũ chung vào một chỗ, cuối cùng, cô lóe lên một ý trong đầu.

Cô muốn hướng tổng cục báo cáo radio tỉ lệ người xem của « Hán cung » làm giả. Diệp Lật báo cáo « Hán cung » đơn giản là bởi vì chán ghét Đường Cẩm, nghĩ cách ứng phó với cô ta. Nhưng là cô đồng thời còn ôm một cái tâm tư.

Nhỡ đâu báo cáo của cô thành công thì sao, vậy cô cũng làm được một chuyện tốt. Dù sao bên người cô xác thực không có nhiều người đang xem bộ phim truyền hình này. Dù sao cuối cùng xảy ra chuyện chính là Đường Cẩm, cũng không phải cô.

Diệp Lật nghĩ như vậy, khóe miệng đã nhếch lên tươi cười đắc ý. Cô quyết định thật nhanh, lập tức đi báo cáo chuyện này. Đồng thời cô còn triệu tập những người bôi đen Đường Cẩm kia, bọn họ đồng thời hướng tổng cục radio báo cáo.

Diệp Lật tiện tay làm một sự kiện, cô cũng không có đi suy nghĩ kết quả chuyện này. Trên mạng thảo luận đối với tỉ lệ người xem của « Hán cung » cũng dần dần giảm xuống, tất cả mọi người coi là chuyện tỉ lệ người xem bị làm giả này chỉ là lời đồn.

Đột nhiên, tổng cục radio phát một tin tuyên bố.

"Trải qua điều tra, tỉ lệ người xem « Hán cung » là giả, khiến ngành nghề ác ý cạnh tranh, nhân đây nghiêm trọng cảnh cáo."

Tin tuyên bố này vừa phát ra, lập tức đưa tới kịch liệt thảo luận của dân mạng. Tổng cục Radio đều đã nghiêm khắc phê bình « Hán cung », có thể thấy, đối với hành vi giả dối của « Hán cung », bọn họ có bao nhiêu tức giận.

Trong một đêm, « Hán cung » từ có thảo luận độ cực cao, biến thành âm thanh chửi rủa đầy trời. Dư luận triệt để thay đổi.

Rất nhiều người chạy đến dưới Weibo của « Hán cung » châm chọc.

"Ha ha ha, « Hán cung » lần này mất mặt lớn đi, tỉ lệ người xem cùng lượt phát ra toàn bộ làm giả, các ngươi đến cùng còn có chuyện gì là thật sự?"

"Đoàn làm phim « Hán cung » các người đầu óc thật sự là đáng lo, có thời gian làm những động tác này, tại sao không đi đề cao chất lượng kịch bản đâu."

"« Hán cung » đã đụng với « Thẩm tướng » coi như xong, còn nghĩ ở khắp nơi thắng « Thẩm tướng », các ngươi làm sao không suy nghĩ, các ngươi có tư cách này sao?"

"Tốt tốt, mọi người dứt khoát tập thể chống lại « Hán cung », ai cũng đừng xem, tức chết bọn hắn."

Trước đó « Hán cung » vì nâng cao chủ đề độ, lại mua thuỷ quân, lại làm giả tỉ lệ người xem, thủ đoạn trên nhảy dưới tránh không ngừng, chuyện bây giờ lộ ra ánh sáng rồi, bọn họ lần này chỉ có thể yên tĩnh trở lại.

Nhìn người xem « Hán cung » càng ngày càng ít, mọi người nhắc đến « Hán cung », liền sẽ nhắc đến chuyện làm giả số liệu, không tiếp tục chú ý kịch bản cùng tuyến tình cảm bên trong nữa.

Thanh danh của « Hán cung » triệt để bị xấu đi.

Liên tiếp diễn viên chính là Đường Cẩm cùng Đoàn Kỳ đều bị một vài dân mạng giẫm một cước, bọn họ vốn định bằng bộ phim này lại đỏ một hồi, không nghĩ tới bị dân mạng chống lại.

Đường Cẩm tức giận cực kỳ, nhưng cô ta lại cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể an tĩnh không phát biểu bất cứ chuyện gì. Bởi vì làm giả là sự thật, ai cũng đều không thể trốn tránh trách nhiệm. Chỉ có thể để tình thế này qua đi, suy nghĩ thêm sự tình về sau.

...

Xế chiều hôm nay Diệp Phạm muốn đi công ty, Hạ Hàn tới nhà Diệp Phạm. Diệp Phạm còn chưa đi ra ngoài, Hạ Hàn vừa lúc đến.

"Đô Đô ở trong phòng ngủ trưa." Diệp Phạm chỉ chỉ gian phòng, cô cho là Hạ Hàn đến tìm Đô Đô.

Hạ Hàn nhẹ gật đầu: "Anh có một số việc muốn cùng em nói."

Diệp Phạm ngơ ngác, cô buông xuống đồ trên tay, ngồi ở trên ghế sa lon, thanh âm mang theo điểm nghi hoặc: "Có chuyện gì không?"

Hạ Hàn cảm thấy việc Hạ lão thái thái đã biết mọi chuyện không nên giấu diếm Diệp Phạm: "Thật có lỗi, bà nội anh đã biết việc về Đô Đô rồi."

"Lần trước Đô Đô ở nhà anh, bà nội có tới, bà phát hiện ra Đô Đô cùng anh khi còn bé rất giống." Hạ Hàn đem chuyện này đơn giản giải thích cùng Diệp Phạm một lần. Mặc dù anh đã cùng Hạ lão thái thái nói qua đừng tới quấy rầy Diệp Phạm, nhưng là bọn họ cũng đều biết chuyện này giấu không được bao lâu.

Diệp Phạm tỏ ra là đã hiểu: "Một ngày nào đó, Đô Đô cũng phải gặp người nhà của anh. Nếu như anh cảm thấy thời cơ thỏa đáng, anh có thể mang Đô Đô đi gặp bọn họ."

Trước kia người nhà của Đô Đô chỉ có cô, hiện tại có thêm Hạ Hàn, về sau Đô Đô sẽ có càng nhiều người nhà hơn, chắc hẳn Đô Đô cũng nhất định sẽ cao hứng.

Hạ Hàn gật đầu: "Thời gian không còn sớm, em nên xuất phát, Đô Đô anh sẽ giúp em chăm sóc."

Diệp Phạm cầm lấy áo khoác ở một bên: "Làm phiền anh."

Hạ Hàn nhẹ cười: "Con của anh làm sao lại phiền phức."

Diệp Phạm khẽ rũ mắt xuống: "Tôi đi trước."

Hạ Hàn cười nhẹ một tiếng: "Trên đường đi cẩn thận."

Sau khi Diệp Phạm đi không bao lâu, Đô Đô liền tỉnh lại. Đô Đô vừa tỉnh dậy, liền thấy Hạ Hàn ở trong nhà của bé,dù Đô Đô đã thành thói quen sự tồn tại của Hạ Hàn, nhưng bé vẫn như cũ cười đến rất vui vẻ.

"Mẹ có việc ra ngoài rồi, Đô Đô biết không?" Hạ Hàn đưa cốc nước cho Đô Đô vừa tỉnh ngủ. Đô Đô bưng lấy nước của bé, gật một cái cái đầu nhỏ: "Biết, mẹ đã cùng Đô Đô nói qua."

Hạ Hàn sờ lên khuôn mặt nhỏ của bé: "Vậy Đô Đô có muốn hay không đi gặp bà nội của ba, cũng là cụ của Đô Đô."

Đô Đô nghi hoặc mà chớp chớp con mắt: "Là cụ lần trước sao?" Đô Đô còn nhớ rõ Hạ lão thái thái siêu cấp thích mình kia.

Hạ Hàn gật đầu: "Đô Đô thích cụ sao? Cụ cũng là người nhà của Đô Đô."

Đô Đô ừng ực một tiếng đem nước trong miệng nuốt xuống, nãi thanh nãi khí mở miệng: "Thích a, cụ giống như Đô Đô đều rất thích mẹ."

Đô Đô đối với Hạ lão thái thái có ấn tượng rất tốt, điều này phải quy công cho Hạ lão thái thái từng tán dương đối với Diệp Phạm. Nhưng Đô Đô lại trong lúc vô tình bại lộ bí mật của Hạ lão thái thái.

Hạ Hàn mắt sắc sâu hơn, anh tại sao không có nghe bà nội nói qua chuyện này, bà lại thế nào mà nhìn thấy Diệp Phạm. Hạ Hàn hỏi Đô Đô: "Đô Đô ở nơi nào nhìn thấy cụ?"

Đô Đô một năm một mười bàn giao hoàn toàn: "Ở trong nhà chị Tiểu Tiểu, cụ còn cùng Đô Đô xem tivi, mẹ vừa vặn xuất hiện."

Hạ Hàn hiểu rõ cười cười: "Cụ hỏi Đô Đô rồi?"

Đô Đô gật đầu: "Cụ hỏi Đô Đô ai là mẹ của Đô Đô, còn khen mẹ dung mạo xinh đẹp, cái gì cũng tốt." Đô Đô rất vinh dự cười, chỉ cần có người khen Diệp Phạm, Đô Đô liền vui vẻ.

Hạ Hàn hỏi qua ý kiến của Đô Đô, nếu Đô Đô đã nguyện ý đi gặp Hạ lão thái thái, Diệp Phạm cũng đã đáp ứng, Hạ Hàn chuẩn bị ngày hôm nay liền đem Đô Đô mang đến Hạ trạch.

Sau khi Hạ Hàn mặc cho Đô Đô áo khoác, liền xuất phát. Đô Đô ngồi ở xe trên ghế ngồi cho trẻ nhỏ, bé ghé vào cửa sổ nhìn bên ngoài. Hạ Hàn nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, lập tức thu hồi ánh mắt. Anh gọi cho Hạ lão thái thái một cú điện thoại. Điện thoại không vang bao lâu, thì có người nhấc máy.

"Bà nội, con mang Đô Đô tới gặp người." Giọng Hạ Hàn trầm thấp vang lên, giọng nói vô cùng trấn định, giống như chỉ nói một chuyện rất bình thường.

"Con đã cùng mẹ của Đô Đô nói qua."

Vừa dứt lời, điện thoại đầu kia liền truyền đến thanh âm huyên náo, cùng Hạ Hàn trấn tĩnh khác biệt, thanh âm của Hạ lão thái thái mang theo điểm bối rối.

"Con làm sao không nói sớm, ta thứ gì đều không chuẩn bị...Vương di đi làm chút điểm tâm cho đứa bé ăn. Đem đồ chơi mấy ngày trước ta mua lấy ra. Còn có quần áo mới mua, đều lấy ra."

Bên kia điện thoại, Hạ lão thái thái loay hoay xoay quanh, bà chuẩn bị thật nhiều đồ cho Đô Đô, nhưng là sợ bị Hạ Hàn cùng Diệp Phạm phát hiện, một mực giữ lại. Tính cách của Hạ lão thái thái từ trước đến nay nhanh chóng: "Trước tiên không nói với con nữa, ta còn có rất nhiều việc chưa làm đâu."

Sau khi Hạ lão thái thái cùng Hạ Hàn nói xong, liền cúp điện thoại. Hạ Hàn bất đắc dĩ cười cười, anh rõ ràng tính tình của Hạ lão thái thái, chỉ cần thích một người liền sẽ móc tim móc phổi đối tốt với người kia.

Nhưng như vậy cũng rất tốt, Đô Đô lại có thêm một người nhà yêu thương bé.

Xe một đường chạy thẳng tiến vào Hạ trạch, Đô Đô mặt mũi tràn đầy hiếu kì đánh giá, bé xưa nay chưa từng bao giờ tới nơi này. Hạ Hàn mở cửa xe, đem Đô Đô ôm xuống xe.

"Được rồi, đã đến nhà."

Hạ lão thái thái sớm đang chờ, bà vừa nghe đến động tĩnh ô tô, tranh thủ thời gian từ trong phòng bếp đi ra, thời điểm nhìn thấy Đô Đô hai mắt liền tỏa sáng. Đô Đô cũng không sợ người lạ, một cái tay của bé bị Hạ Hàn nắm, thời điểm nhìn thấy Hạ lão thái thái, thánh thót kêu một tiếng: "Cụ."

Nụ cười trên mặt Hạ lão thái thái làm sao cũng không che nổi: "Đô Đô thật ngoan, cụ chuẩn bị cho con thật nhiều đồ vật."

Hạ Hàn bất đắc dĩ mở miệng: "Không muốn làm hư Đô Đô."

Hạ lão thái thái lẩm bẩm một câu: "Chắt của ta, ta làm sao không thể sủng." Nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Hạ Hàn, bà sửa lại miệng: "Ta sẽ có chừng mực."

Hạ lão thái thái đem tay nhỏ mềm nhũn của Đô Đô nắm vào trong lòng bàn tay, dắt bé đi vào trong. Hạ trạch những người khác nhìn xem một màn này, đều âm thầm kinh ngạc, bọn họ chưa từng có thấy qua Hạ Hàn dẫn người về nhà, mà đứa bé trước mắt này rõ ràng là đứa bé của Hạ Hàn.

Nhưng người của Hạ trạch miệng đều rất kín, sẽ không hỏi nhiều, cũng sẽ không nói lung tung. Hạ lão thái thái một mặt hiền lành mà nhìn xem Đô Đô, thấy thế nào cũng thích. Bà vô ý thức hỏi Hạ Hàn một câu: "Diệp Phạm đâu?"

Hạ Hàn cười như không cười nhìn Hạ lão thái thái, Hạ lão thái thái lúc này mới phát hiện mình nói sai.

"Diệp Phạm đi tới công ty." Hạ Hàn không có nói ra chuyện ngày đó, cũng không có hỏi tới Hạ lão thái thái, chỉ là vô cùng đơn giản trả lời một câu.

Hạ lão thái thái chột dạ tránh đi ánh mắt của Hạ Hàn. Sau khi Hạ lão thái thái biết Diệp Phạm chính là mẹ của Đô Đô, lập tức lên mạng tra một chút tư liệu về Diệp Phạm. Bà dùng máy tính không thuần thục, còn đặc biệt hỏi người bên cạnh.

Hạ lão thái thái càng tra càng là đau lòng Diệp Phạm, Diệp Phạm từ thế thân mà đi lên, cho tới bây giờ vị trí này, không biết là có bao nhiêu vất vả. Hạ lão thái thái đem tên Diệp Phạm nhớ rõ, thời điểm đối mặt với Hạ Hàn, trực tiếp bật thốt lên hỏi, còn tốt Hạ Hàn không hỏi nhiều.

Nhưng là Hạ lão thái thái không nghĩ tới Đô Đô đã đem hành vi của bà hoàn toàn tiết lộ. Đô Đô ở Hạ trạch chơi đến rất vui vẻ, bất tri bất giác thời gian đã qua. Bởi vì Diệp Phạm sắp đi ghi hình tiết mục, Diệp Phạm chuẩn bị trước khi đi ghi hình cho tiết mục, gặp một lần Hạ lão thái thái, Hạ Hàn tự mình đi công ty đón cô.

Sau khi Hạ Hàn cùng Đô Đô nói qua, đem Đô Đô lưu tại Hạ trạch, sau đó anh rời khỏi Hạ trạch, đi công ty Hoa Thụy.

Anh đem ô tô dừng ở bãi đậu xe dưới đất của công ty, ánh mắt hững hờ dò xét hướng về phía trước, nhìn bãi đỗ xe trống trải. Công ty Hoa Thụy chỉ cho nhân viên nội bộ thông hành, nơi này bãi đỗ xe đều là ô tô của nhân viên.

Huống chi hiện tại là xế chiều, bãi đỗ xe không có người nào.

Hạ Hàn một bên vừa nhìn kịch bản, một bên chờ đợi, vô cùng có kiên nhẫn. Thẳng đến khi bên cạnh cửa xe bị người khác mở ra, anh mới nhìn sang. Diệp Phạm lên xe, ngồi ở vị trí kế bên tài xế, thắt chặt dây an toàn. Cô quay đầu, tầm mắt của hai người đối diện.

"Đới Cận Sơn đã giúp chúng ta nhìn qua, " Diệp Phạm nói, "Hiện tại bãi đỗ xe không có ai, phụ cận cũng an toàn."

Ánh mắt Hạ Hàn thâm thúy tĩnh mịch, bên môi cười như không cười, môi mỏng khẽ mở: "Được."

Ô tô khởi động, rời khỏi công ty Hoa Thụy. Trong ngày mùa đông giá lạnh, xe xuyên qua không khí băng lãnh, bình ổn chạy.

Diệp Phạm mở miệng hỏi thăm: "Bà nội của anh thích Đô Đô sao?"

Hạ Hàn ừ một tiếng: "Bọn họ chung đụng rất tốt."

Diệp Phạm cười: "Đô Đô cùng mỗi người đều có thể chung đụng được rất tốt."

Hạ Hàn biểu thị đồng ý: "Dù sao cũng là con của chúng ta."

Diệp Phạm đạm mạc liếc Hạ Hàn một chút, không có phản bác. Ô tô đi đến trên một con đường, Hạ Hàn nhìn về phía kính chiếu hậu, phát hiện đằng sau có mấy chiếc xe đi theo. Đã vòng mấy đường, bọn họ vẫn đi theo, tựa hồ không hề muốn rời đi.

Thần sắc Hạ Hàn nhàn nhạt, đáy mắt lại ẩn chứa lãnh ý, ánh mắt không khỏi híp lại. Những chiếc xe này không biết là từ lúc nào thì bắt đầu theo.

Nhưng Hạ Hàn rõ ràng, đám cẩu tử đoán chừng đã phát hiện ra anh đoạn thời gian gần đây đổi xe. Bây giờ đang là thời gian « Thẩm tướng » phát sóng, nếu như Hạ Hàn cùng Diệp Phạm bị truyền ra tai tiếng, nhiệt độ tăng lên, không thể nghi ngờ là có lợi cho bộ phim truyền hình này.

Nhưng là bây giờ đã cùng lúc trước khác biệt, bọn họ có Đô Đô, đứa bé cần có hai người cùng nhau bảo hộ nhất.

Cho nên đối với chuyện này, không thể để xảy ra bất luận ngoài ý muốn gì. Phía trước là đèn đỏ, ô tô đã xếp hàng dài. Trong mùa đông giá rét, từng chiếc ô tô, nhìn qua như không có điểm cuối cùng.

Hạ Hàn híp nửa mắt, xe dần dần ngừng lại. Thời gian chờ đợi đèn đỏ ngắn ngủi, nhưng giờ phút này lại bởi vì bầu không khí khẩn trương nên có vẻ dài dằng dặc. Diệp Phạm cũng đã nhận ra có chút không đúng. Cô nghiêng nghiêng đầu, nhìn về phía Hạ Hàn.

Hạ Hàn chợt xoay người, nhìn về phía Diệp Phạm, ánh mắt của anh nhìn lại, xác nhận chuyện này: "Bọn họ hẳn là đang đi theo chúng ta."

Anh không thể lái xe về Hạ trạch, nếu không đám cẩu tử liền sẽ chụp tới Đô Đô. Hạ Hàn nhìn chằm chằm Diệp Phạm, bên trong tròng mắt đen nhánh hiện lên thâm ý. Anh một bên nhìn cô, một bên tay cởi hết nút áo khoác.

Diệp Phạm cảm thấy trước mắt đột nhiên tối đen, áo khoác của Hạ Hàn nhẹ nhàng che xuống, che khuất mặt của cô. Diệp Phạm chỉ cảm thấy, trong không khí tràn đầy vị lành lạnh, mát lạnh sạch sẽ, còn có khí tức lạnh lùng của anh.

Trải qua một đoạn thời gian ở chung, mùi của anh, đã trở nên quen thuộc vạn phần. Trong ôtô không có những tiếng vang khác, an tĩnh chỉ có thể nghe thấy hô hấp lẫn nhau.

"Mục tiêu của bọn họ là anh." Khóe môi Hạ Hàn mím thành thẳng tắp, môi mỏng phun ra một câu, "Em chỉ cần tránh cho tốt, đừng để bị chụp tới."

Thanh âm lạnh lẽo vang lên bên tai Diệp Phạm, đôi mắt cô chớp chớp, tim bỗng dưng đập nhanh hơn.

Vừa nói xong, Hạ Hàn dời đi ánh mắt, anh chuyên chú nhìn hướng con đường phía trước. Đèn đỏ chuyển sang xanh, Hạ Hàn nhấn ga, ô tô cực nhanh lái vào trong đường cái phồn hoa.

Đằng sau đám cẩu tử kia cũng rất nhanh theo sau, theo sát không bỏ lỡ. Trong xe Hạ Hàn tựa hồ như có thân ảnh một người con gái, nếu như chụp được tới người kia là ai, đây chính tin tức kình bạo lớn nhất!

~~~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio