Xuyên Thành Nữ Chính Gặp Nữ Phụ Trùng Sinh Trong Hệ Thống Văn

chương 28-3: ngoại truyện: chống lại hệ thống, nhất định trở về cùng người ấy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô – một Kim Liên ngây thơ ngốc nghếch – mười sáu tuổi – yêu đơn phương người bạn thanh mai trúc mã của mình – Thanh Nam – một trong các kiện tướng thể thao của trường. Trước nay cô đều nhận được sự chở che của cậu bạn này và chưa từng trải qua sóng gió. Nay lại xuyên không vào một trong các vị vua nổi danh của Việt Nam – Lê Lợi – và đối mặt với các sóng gió vương triều cùng thế lực ngoại bang và một Hoàng hậu tinh quái do hệ thống điều khiển luôn tìm cách quyến rũ cướp đoạt mình.

Anh – Thanh Nam – một cậu bé cũng ngốc không kém – yêu đơn phương người bạn thanh mai của mình và chỉ dám tỏ tình khi cô bạn sắp chuyển đi xa. Một cậu học sinh ngốc và chưa có kinh nghiệm gì về sự đời nay lại xuyên và Tiểu Hồng – một trong các khuê các triều trước bị buộc phải lấy một quan lại của Lê triều nhằm bảo toàn tài sản. Thanh Nam một lòng bỏ trốn cùng sự giúp đỡ của hệ thống (trong xác người tình của Tiểu Hồng) và bị kẻ này tấn công kịch liệt. Bằng mọi giá, lần đầu của anh phải là cùng người mình yêu – Kim Liên và anh tìm mọi cách bảo toàn bản thân trước mọi thế lực muốn bắt mình. Đồng thời anh nhận ra thân phận thật của Tiểu Hồng…

Hệ thống / ban đầu chỉ tinh quái trêu chọc người chơi không ngờ rơi và lưới tình thật. Và họ đã giấu người chơi về sự tồn tại của đối phương trong thế giới này cũng như sẽ kịch liệt quyến rũ họ và chia rẽ người chơi với Thanh Nam / Kim Liên.

/

Kim Liên liếc nhìn cậu bạn thanh mai trúc mã của mình và bỗng dung thấy lòng thật khó chịu. Nếu cô không nói thì có lẽ sẽ không còn cơ hội mà nói với Thanh Nam nữa, lấy hết mọi can đảm, Kim Liên nắm chặt tay lại và quay lên khẽ lên tiếng.

“Nam/ Liên…” – bất chợt giọng Nam cũng vang lên.

Cô nhìn thấy gương mặt người bạn này cũng đỏ hây như mình thì quyết định không thể cứ im lặng nữa mà nói tiếp.

“Mình nghĩ là mình thích cậu. Cậu có thể…” – giọng hai người đồng loạt vang lên.

Bất ngờ, “Két…” – tiếng thắng xe vang lên và chiếc xe chệch hướng mất thăng bằng và lệch khỏi con đường lộ. Kim Liên hoảng sợ vội ôm lấy người bạn thanh mai trúc mã của mình.

/

Kim Liên mở mắt thì thấy trước mặt mình hiện ra một khung cảnh diễm lệ.

“Nơi đây là đâu?” – cô khẽ nói. Chợt cô nhớ lại tai nạn ban nãy và Nam thì vội dáo dác tìm.

“Hoàng thượng, người sao vậy?” – giọng nam cao eo éo vang lên bên tai.

Cô quay lại nhìn thì thấy trước mặt mình là tiểu Thái giám mặt hoa da phấn. Phim trường sao?

“Hoàng thượng có sao không?” – tiểu Thái giám nhìn chủ tử mình lo lắng.

“Nam đâu rồi?” – Kim Liên nhất thời không hiểu chỉ nhớ lại người bạn thanh mai trúc mã của mình, cô chỉ mới nói ra tình cảm của mình thôi, nhất định cậu ấy không có sao?

“Nam? Nam là ai?” – tiểu Thái giám nhìn chủ tử khó hiểu – “Người có sao không, Hoàng thượng?”

“Hoàng thượng?” – bất ngờ Kim Liên nhìn vào bàn tay mình thấy nó to hơn bình thường, cô vội nhìn xuống người thấy cơ thể thật kỳ lạ. Bất ngờ cô lấy tay để xuống quần mình rồi té ngửa và la lớn – “A…”. Cái gì đây?

“Hoàng thượng có sao không? Để tiểu nhân gọi Thái y” – người thuộc hạ thấy chủ tử mình hành động quái dị liền lo sợ chạy ngay ra ngoài gọi Thái y.

“Cái gì đây?” – Kim Liên thất thần.

“Đơn giản là cô đã xuyên không và rơi và xác Lê Thánh Tông – một trong những vị vua nổi tiếng của Việt Nam.” – một cô gái phục trang lộng lẫy nhoẻn miệng cười với Kim Liên.

“Xuyên không?” – Kim Liên máy móc nói – “Cô là ai?”

“Ta là hệ thống – người giám sát người chơi và cũng là Hoàng hậu của ngươi” – đoạn hệ thống nghiêng mặt mỉm cười – “Phu quân và ta cùng nhau giúp đỡ nhé!”

“Xuyên…”

“Sau đây là luật xuyên không…”

“Kim Liên…” – Nam giật mình tỉnh dậy và chợt thấy người mình nặng chịch.

“Giờ này mà còn ngủ nữa? Sắp đến giờ bái đường rồi!” – giọng một người phụ nữ vang lên.

Nam lấy tay ôm lấy đầu, anh nhớ là ban nãy trên xe bus mình đã lấy hết can đảm tỏ tình cùng cô bạn ngốc thanh mai trúc mã rồi gặp tai nạn. Cô ấy có sao không?

Bất ngờ một bàn tay vỗ mạnh vào má anh – “Này nha đầu, sắp đến giờ bái đường cùng Võ gia rồi. Còn nằm ngủ nữa hả?”

Nam ngẩng mặt lên thấy một người phụ nữ phục trang kỳ lạ đứng chống nạnh nhìn mình, anh khẽ nói – “Bà là ai?”

“Mẹ mày mà mày còn không nhận ra nữa. Con gái con lứa…” – bà chống nạnh la lên.

Nam chợt nhìn xuống thau nước bên cạnh thấy một mỹ nữ hiện ra. Anh vội nhìn xuống thấy thứ nặng nặng trên ngực mình.

“Á…” – Nam té bật ngửa xuống sàn nhà. Cái gì đây?

Bất ngờ thời gian ngưng đọng lại và một nam tử tuấn tú vận đồ trắng bất ngờ xuất hiện và mỉm cười – “Nói đơn giản cậu đã xuyên không vào một cô gái tên Tiểu Hồng sống ở thời Lê. Chỉ khi cậu hoàn thành cuộc chơi mới có thể về thời đại của mình.”

“Ông là ai?”

“Ta là nhân tình của cậu ở thế giới này, chúng ta sắp chuẩn bị cùng nhau bỏ trốn.” – người nam nhân tiến đến bên Nam và mở quạt ra – “Đồng thời cũng là hệ thống sẽ đồng hành cùng người chơi trong cuộc chơi này.”

/

“Hình như ta yêu ngươi rồi!” – hệ thống / lên tiếng cùng người chơi.

“Cái gì?” – Kim Liên / Thanh Nam mở to mắt nhìn người giám sát mình.

“Ta yêu ngươi!”

Cô / Anh vội lùi lại khỏi kẻ giám sát đang tấn công mình – “Đừng đùa chứ. Ngươi là hệ thống mà!”

“Thì sao?”

“Sao lại như vậy được?”

“Có gì không đúng sao?” – hệ thống / vội đẩy người chơi xuống một cách bạo lực và khẽ đưa môi gần như chạm vào đối phương. Làm hệ thống lâu ngày xem phim cũng có kinh nghiệm tấn công mà.

Kim Liên/Thanh Nam vội nhích khỏi sự tấn công kịch liệt này và hét lên – “Không được”. Nhất định cô/anh phải trở về gặp được người mình yêu và… nụ hôn đầu nhất định phải của cậu ấy.

“Trước giờ không có thứ gì mà ta không có được hết!” – hệ thống mỉm cười quỷ quái.

/

Thanh Nam nhìn người đàn ông trước mặt đang thâm tình nhìn mình thì khẽ đỏ mặt. Tại sao cuối cùng nhân vật của anh lạc trôi đụng độ hoàng đế và phải làm cung phi của hắn chứ. Anh không muốn bị một thằng đàn ông đè xuống làm chuyện đồi bại.

Kim Liên (Lê Lợi) đỏ mặt lấy tay ôm đầu – “Không được, mình không hôn phụ nữ được!”

“Tôi không muốn bị thằng đàn ông tấn công đâu!” – Thanh Nam khẽ nói.

“Tôi cũng đâu có muốn làm chuyện đó với một phụ nữ!” – cô nghĩ thầm. Tuy nhiên, nếu cô mà cứ từ chối lâm hạnh nữ nhi thì sẽ sinh ra nhiều thị phi hơn.

Cả hai đều không dám nhìn đối phương và đỏ bừng mặt.

Bỗng một tiếng động ầm ĩ bên ngoài vang lên – “Cấp báo hoàng thượng, có tin khẩn từ Sa trường…”. Mọi sóng gió bắt đầu từ đây.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio