P/s: gần từ đó. M.n đọc truyện vui vẻ =)))
...............
Đúng lúc tìm được cửa ra số cũng là lúc có thông báo hạ cánh từ thành phố C.
Bây giờ có thông báo. Vậy chắc khoảng phút nữa cô ấy ra đến nơi.
Đành cắm dễ ở đây chờ vậy, không thể vào quán cafe được, biết đâu cô ấy đến không thấy mình, như vậy là không lịch sự a:
Cuối cùng cũng có người đi ra...
người...
người...
.....
N người
Trong đó cũng có người mặc váy xanh lam. Nhưng tóc dài. Có người tóc ngang vai. Nhưng không phải váy xanh lam.
Vẫn chưa thấy cô gái nào mặc váy xanh lam mà tóc ngang vai a. Có khi nào cô nhớ nhầm cửa không...
Không thể a. Đây là cửa ra của Thành phố C.
Hay có khi nào Tiểu Sư phụ trễ chuyến bay không nhỉ?
Hay là có khi nào trên máy bay xảy ra sự cố nên cô ấy phải thay váy?
Với lấy ba lô sau lưng cúi đầu xuống tìm điện thoại để gọi cho Tiểu Sư phụ. Chính vì vậy mà bạn Tiểu Y nào đó đã không biết rằng: mình vừa bỏ qua cô gái tóc ngang vai mặc váy xanh lam đang đảo mắt xung quanh tìm người đón.
Hôm nay là một ngày hết sức đen đủi của Mộc Tuyết Linh cô.
Hôm qua càn quét cả một vòng TTTM mua đồ tặng mọi người khiến cô mệt chết, về đến nhà lăn thẳng lên giường mà chưa sắp xếp đồ.
Sáng ra đồng hồ báo thức lại hỏng khiến cô dậy trễ.
Cuống cuồng lên sắp xếp hành lý. Khẩn cấp phi ra sân bay may là suýt soát giờ.
Nhưng như thế còn chưa hết. Cái va li của cô bị lấy nhầm, cô phải ra lễ tân lấy lại nên ra cửa rất muộn. Y Trân vẫn đang chờ a. Gọi điện thoại cho cô ấy lại không ai bắt máy.
Haizz....
Vội vàng kéo vali ra cửa, đảo quanh để tìm kiếm Y Trân.
Đập vào mắt cô là một cô gái mà khiến ai - cũng - phải - chú - ý. Xinh đẹp vô cùng a. Áo trắng, váy đẹp, tóc ngang lưng. Trùng với người cô cần tìm a.
Nhưng không thể nào. Mà không,là không thể tin được. Cô thấy bây giờ cũng khá nhiều người có phong cách ăn mặc như thế này a. Mĩ nữ đó không thể nào chờ người tầm thường như cô được. Không thể nào.
Lấy điện thoại ra thử gọi cho Y Trân một lần nữa.
Tút tút tút
- alo- cuối cùng cũng có người nhấc máy a.
- Y Trân, cậu đang ở đâu vậy?
- Mình đang ở ngay trước cửa số a. Sao cậu chưa ra vậy? Có chuyện gì sao?
Trước cửa sao? Quay đầy lại. Cô gái đó đang nghe máy a. Thật sự là cô gái đó sao OO
- Cậu... cậu đưa tay lên được không.- Ok
Trời ơi!!! Cô gái đó đang từ từ đưa tay lên trong sư không tin được của cô.
- Y.. Y Trân à. Mình nhìn thấy cậu rồi. Cậu cúp máy đi.
Cô mở điện thoại ra thấy đến cuộc gọi nhỡ của Tiểu Sư phụ. Đang định gọi điện lại thì cô ấy gọi đến.
Tiểu Sư phụ nhìn thấy cô rồi a? Ngó nghiêng nhìn vào cửa. Nhưng cô đây thấy ai?
Đúng lúc này thì có một bàn tay vỗ vào sau lưng cô.
- Cậu là Y Trân phải không?
hít. Cô nhớ ra rồi. Mộc Tuyết Linh. Tuyết Linh. Lyn. Là cô ấy a.
- Lyn.
Tuyết Linh trợn tròn mắt. Cái tên này chỉ có Ngọc Nhi gọi ta. Mà Ngọc nhi đã chết. Còn chết ở thế giới khác a.
- Ng...Ngọc Nhi.
- Lyn. Là cậu thật sao?
Y Trân xúc đồng ôm lấy Lyn. Cô không ngờ gặp được bạn thân ở đây. Thật là bất ngờ lớn.
Lyn vẫn bàng hoàng ăn lấy tin tức này. Mỹ nữ xinh đẹp này là bạn thân của cô!!!
- Sao cậu lại ở đây?- Cả không hẹn mà đồng thanh hỏi. Xem ra có rất nhiều chuyện để nói a.
- Cậu đã định ở đâu chưa?- cô hỏi
- Ở ngay Lurious. Cho tiện.
- Hay là cậu về nhà mình luôn... Mà không được.
- Này. Tại sao lại không được a. Bây giờ cậu liền hắt hủi con bạn thân này sao.
- Xì. Bà nội à. Bây giờ con đang trong tình trạng ở nhờ. Chả lẽ bà nội định vác mặt đi ở nhờ cùng con.
- Ở nhờ... Cậu không có nhà sao?
- Không phải. Mình đang ở cùng cô bạn thân của thân thể này. Khi nào mình sẽ giới thiệu hai người với nhau.
- ầu. Được.
- Này. Đó là...- Bây giờ lyn mới để ý đến con bọ cạp trên vai Y Trân.
- A. Đây là Scor. Con bọ cạp của anh trai của cô bạn thân của thân thể này ấy. Hôm nay anh ấy có việc nên nhờ mình trông dùm.
- Được rồi đươc rồi. Sao cậu vẫn chưa bỏ được cái tật dài dòng mà lòng vòng xoay người ta đến chóng cả mặt thế.
- Plè. Giang sơn dễ đổi bản tính khó rời a.
- Thua -.-.
Vì mải nói chuyện mà đường đến khách sạn thật nhanh a.
Nhận lấy khóa phòng. Là phòng vip. Xem ra thân phận của Lyn bây giờ cũng không phải là tầm thường.
Lên phòng. Việc đầu tiên đương nhiên là lấy nước.... uống. Nói chuyện nhiều như thế đương nhiên là tốn nước bọt a.
Uống xong lại bắt đầu bước vào tra hỏi.
Lúc Lyn vừa bước vào phòng của Ngọc Nhi để thu dọn đồ đạc. Vừa chạm vào giá sách thì bỗng một chùm sáng lóe lên. Tỉnh lại thì đã ở đây. Lyn bây giờ là con của thị trưởng thành phố C, cũng là tiểu thư của Mộc thị. Cô không nói với Lyn về việc mình biết đây là thế giới của quyển truyện Np kia. Cũng không nhắc đến số phận của mình.
người bây giờ đều gánh trách nhiệm gia tốc trên vai, có một số thứ không nói ra được, mà là không nên nói đúng hơn. Tránh người kia phải lo lắng.
- Này. Tại sao cậu xuyên sang lại đổi cả ngoại hình xinh đẹp như thế. Còn mình thì vẫn y như trước thế.
- Umh... chắc là... do ăn ở hahaha.- chưa nói hết cô đã chạy ra xa.
- Ngọc Nhiiiii. Cậu đứng lại cho mình.
- Ngu gì mà đứng.
Thế là hồi mèo đuổi chuột lại diễn ra. người thở hồng hộc ngồi xuống sofa vớ lấy cốc nước.
- Này. Ở ngoài cậu nhớ đừng lỡ miệng mà gọi mình là Ngọc Nhi.
- nhớ rồi.
- giờ rồi. Mình về tắm rửa thay quần áo. Cậu cũng chuẩn bị đi. Pp
- pp. Tối gặp.
Quấn một chiếc khăn tắm bước ra khỏi phòng.
Hôm nay cô chợt để ý. Áo ngực có chút trật a. Hình như lại tăng lên rồi.
Tại sao là “lại”? Từ khi đến đây cô đã phải đổi size áo lần. Lúc đến là cỡ B. Bây giờ là cỡ C rồi cũng lên. Huhu. Tại sao lại tăng nhanh như thế chứ.
Lấy một chiếc váy liền thân màu đỏ rượu. Vẫn là kiểu dài đến đầu gối xòe rộng ra. Bồng bềnh. Cô rất thích a.
Xõa tóc ngang vai, đi một đôi giày cao gót cùng với túi sách nhỏ màu đen.
Xem ra tối nay không mang Scor đi được rồi. Cô sang phòng Nam Vũ,lấy sắn thức ăn vào bát rồi đặt nó lên trên góc nhỏ của mình.
- Bye bye a. Tối nay về chị lại sang thăm em. Moa.
Khép cửa lại, còn phút nữa là đến giờ. Cô không thể nào đến muộn a.
Vội phi xe đến trước Lurious. Đưa xe cho bảo vệ đi đỗ.
Nhờ phục vụ đưa đến phòng.
Quang cảnh trong phòng lúc này...
- Chào mọi người. Mình là Tiểu Sư phụ. Mộc Tuyết Linh
- Mình là Soái Ca - Bảo Phương
- Mình là Miêu Miêu - Ngọc Tiên
- Hàn Nam. Chắc khỏi giới thiệu mọi người cũng biết là ai. Rất vui được gặp.- Nói xong liền tặng cho mọi người nụ cười siêu tỏa sáng.
- Chồng à. Thật là đau tim a. Tiểu sư phụ là mỹ nữ. Trai thẳng là một siêu cấp soái ca. Còn chúng ta là người thường. Thật là bất công mà huhu. - miêu miêu ôm tim ngã vào lòng “soái ca”
- Vợ à. Chúng ta là người thường. Đi cùng đám bọn họ đương nhiên là nổi bật hơn a. Bọn họ mới là làm nền cho chúng ta. Không cần buồn. Chồng đau lòng a. - “soái ca”
- Này. Không cần phải làm cho người khác ghen tỵ a. Làm ơn. Ta biết người rất hạnh phúc rồi. Không cần khoe đâu. Đây toàn dân FA nha. - Tiểu Sư phụ - mà ta còm chưa là gì so với nữ phụ a. Ta mà là mỹ nữ. Vậy cô ấy là một siêu cấp mỹ nữ.
- thật sao. Ôi đau lòng quá huhu- miêu miêu lại ôm tim một lần nữa.
Nữ phụ là một siêu cấp mỹ nữ? Hàn Nam thật mong chờ xem xem bà xã của mình tròn méo ra sao.
Lúc Y Trân bước vào. Đập vào mắt là một cảnh như thế này làm cô há hộc mồm ra.
- A. Y Trân đến rồi sao. Mau lại đây- Lyn là người đầu tiên phát hiện ra cô.
Lúc này mọi người mới đồng loạt quay đầu ra.
- Xin lỗi mọi người. Mình đến muộn. Thật ngại quá. - cô
- oa. Đúng là một siêu cấp mỹ nữ kìa chồng à. - Miêu miêu tiến lên phía trước- Chào mỹ nữ. Mình là Miêu Miêu - Ngọc Tiên. Kia là Bảo Phương “soái ca“.
- Chào cậu. Mình là Trần Y Trân... - liếc mắt sang người cuối cùng trong phòng. Cô lại mở lớn mắt. - Hàn
.. Hàn Minh? Sao cậu lại ở đây?
- Bà xã à. Em nhầm người a. Tôi là Hàn Nam. Anh em sinh đôi của Hàn Minh. - Hắn thật không ngờ cô còn quen em trai hắn
Sao cô có thể quên Hàn Minh có một anh em sinh đôi chứ. Đây cũng là một trong các nam chủ a. Hàn Nam cũng chính là tổng giám đốc của Hàn Thị- công ty đối thủ của papa.
Mà khoan. Hắn gọi cô là gì? BÀ XÃ?
- Này. Ai là bà xã của anh.
- Đương nhiên là em a.
- Bao giờ chứ. Đừng có tự nhận.
- Mọi người đều biết a. Không phải em cưỡng hôn anh sao bà xã.
- đó là ở trêm game. Không tính.
- Sao lại không tính. Đương nhiên phải tính a. Bà xã đại nhân. Ngồi đây a.
- Không.
- Bà xã muốn anh bế vào sao.
- Này. Tôi nói rồi. Tôi không phải là bà xã của anh.
- Em cưỡng hôn người ta là phải chịu trách nhiệm a. - Hắn nhìn cô với một đôi mắt tủi thân như sắp khóc đến nơi. Đường đường là một đấng nam nhi. Haizzzz.
- Bà xã. Rốt cuộc em tự vào hay là....
- KHỎI. CẦN..... TÔI. TỰ. VÀO. được chưa.
- Ngoan.
- Ai ngoan. Anh đúng là đồ vô sỉ.
- vô sỉ thì mới cưới được em
người còn lại đang trố mắt nhìn màn này. Có gian tình nha. Gian tình rất rõ ràng ra đấy hehehe.
............
Ahihi~~~ chương sau có HHH =))))