Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân

chương 291

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Yến Thu Huyền nghe nha hoàn báo tin, trong lòng dậy sóng thế nào không ai hiểu được.

Chuyện này quá khó tin!

Vậy mà Xương Vương lại liên thủ với Tiêu Hoài Thanh vạch tội Hoài Vương bọn họ?

Chứng cứ bị bọn chúng nắm trong lòng bàn tay! Cũng đúng, dựa theo loại người của Xương Vương và Tiêu Hoài Thanh thì không thể vạch tội trước mặt hoàng đế khi không có chứng cứ được.

Sự phát triển cốt truyện này có chút là lạ.

Rõ ràng, trước khi trùng sinh nàng ta nhìn thấy cốt truyện, không cần phải nói, Chu Trạch Cẩn mới là kẻ thu lợi từ đầu tới cuối. Tam hoàng tử tạo phản, Chu Trạch Cẩn khống chế cấm quân; Tiêu Hoài Thanh ở Tiêu gia xảy ra chuyện, phế thái tử trúng độc tử vong, dẫn đến quân Tiêu gia gia nhập Chu Trạch Cẩn; Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử tranh đấu, cuối cùng hai bên tử vong, quyền thế sa sút rơi vào tay Chu Trạch Cẩn.

Cho tới bây giờ, ưu thế lớn nhất của Chu Trạch Cẩn là có Hoài Vương giúp đỡ, cùng nắm giữ cấm quân, nhưng kẻ địch lại mạnh hơn đời trước quá nhiều.

Nàng ta vẫn hi vọng Hoài Vương có thể giế.t Xương Vương, để cho mọi chuyện trở về như kiếp trước. Song, không những không thành công, lại khiến Xương Vương và Yến Thu Xuân nhận được công trạng này.

Để bọn chúng được hời rồi!

Bây giờ bọn chúng còn vạch tội nhóm người Hoài Vương.

Nếu Hoài Vương thật sự xảy ra chuyện, Tuyên Vương cũng xảy ra chuyện, người có thể cạnh tranh chỉ có Thuận Vương. Thông qua Chu Trạch Cẩn mà nàng ta biết được thật ra Thuận Vương vẫn luôn hướng về Xương Vương. Kẻ thù thật sự là Lục quý phi, nhưng Lục quý phi sẽ không liên thủ với những hoàng tử khác.

Có lẽ ở kiếp trước, lý do Thuận Vương tranh đoạt hoàng vị là vì Xương Vương không thể đi ra.

Hắn không tranh đấu, thân là con của Lục quý phi, hắn chỉ có thể chịu chế.t.

Trên thực tế, ở kiếp trước Thuận Vương thật sự chế.t rồi, nhưng hôm nay có Xương Vương ở đây. Trước đó, mọi người đều biết thanh danh nhân đức của thái tử, đương nhiên Thuận Vương không cần tranh đoạt nữa. Tay Yến Thu Huyền run lên, tiện tay đặt bút lông lên bàn, sắc mặt nàng ta trở nên lạnh lùng.

Không thể để Hoài Vương xảy ra chuyện được!

Nếu xảy ra chuyện thì phải là sau khi mấy người kia chế.t mới được!

Nàng ta nghĩ lại, ở kiếp trước có tin tức nào cung cấp hay trợ giúp gì không.

Thấy sắc mặt tiểu thư không tốt, nha hoàn tới bẩm báo có hơi lo lắng: "Tiểu thư, có cần mời đại phu không?"

Cô gia tương lai nhà mình rất thân thiết với Tuyên Vương, lúc này Xương Vương và Trấn Quốc Công vạch tội Tuyên Vương là chủ yếu. Tuyên Vương xảy ra chuyện, người đi theo ngài ấy có lẽ sẽ không được sống dễ chịu. Thảo nào sắc mặt tiểu thư nhà mình trông khó coi như thế. Yến Thu Huyền vội lắc đầu, phân phó nói: "Các ngươi ra ngoài trước đi, không cho phép quấy rầy ta!"

"Vâng." Bọn nha hoàn đáp lời, vội vã rời đi, lúc gần đi còn đóng cửa thư phòng lại.

Không có ai ở bên ngoài, Yến Thu Huyền ngồi xổm trên mặt đất, vò đầu mình, thậm chí dùng sức gõ, nàng ta muốn suy nghĩ nhiều hơn.

Chỉ là làm khó nàng ta quá rồi.

Kiếp trước nàng ta chỉ là một phụ nhân hậu trạch, biết mọi chuyện đều do trượng phu kể lại, có thể nhìn thấy chỉ có đại cục thay đổi. Bây giờ bảo Yến Thu Huyền nói chi tiết, thật sự nàng ta không nghĩ ra được.

Chỉ trách Hoài Vương vô dụng, sau biến cố này thì e là cũng không thể lôi kéo Tiêu Hoài Nga được nữa.

Chu Lan Nghi càng vô dụng hơn, giữ miệng kín bưng, bây giờ Tiết gia vẫn còn bo bo giữ mình.

Người khiến người ta chán ghét hơn là Yến Thu Xuân.

Không biết có gì khác thường mà khiến Tiêu phu nhân, người nên nằm triền miên trên giường bệnh lại sống khỏe mạnh trở lại. Tên tiểu bối Tiêu gia kia không bị Tam hoàng tử liên luỵ, dẫn đến Tiêu Hoài Khang cũng sống rất tốt.

Bây giờ phía sau Tiêu gia có Tiêu phu nhân và Tiêu Hoài Khang trấn giữ, phía trước có Tiêu Hoài Thanh và Tiêu Hoài Viên lập công trạng.

Khiến bọn người của bọn họ không thám thính được chút tin tức gì của Tiêu gia cả!

Khi đối mặt với toàn bộ thế cục, ưu thế khi nàng ta trùng sinh gần như biến mất hoàn toàn.

Hai chân Yến Thu Huyền mềm nhũn, chán nản dựa vào tường, trong ánh mắt toàn là vẻ mờ mịt. Nếu Chu Trạch Cẩn không làm hoàng thượng, nếu Xương Vương đăng cơ...

Sau lưng nàng ta bỗng trở nên lạnh lẽo, đột nhiên cảm thấy hơi sợ hãi với cuộc hôn nhân mình vô cùng mơ ước lúc trước.

*

Hoàng cung.

Trong triều, hoàng đế bị Tiêu Hoài Thanh lấy ra chứng cứ tức giận đến mức ngất đi, tất cả mọi người đều vô cùng lo lắng.

Lão hoàng đế được đưa đến tẩm cung, toàn bộ Thái y viện đều tới. Ngay cả lão thái y đã về hưu cũng được mời tới xem bệnh cho ông ta, cuối cùng thì ngày hôm sau, hoàng đế cũng đã tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại, ông ta triệu kiến triều thần trước.

Trong điện có một đám đại thần đứng đó, không khí trang nghiêm, nhưng luôn có người dường như không hiểu, còn như con trâu cố chấp mà xông lên: "Bệ hạ, ngài tỉnh rồi, vậy chuyện liên quan đến Tam điện hạ, Hoài Vương, Tuyên Vương mưu hại huynh đệ ruột, cấu kết ngoại địch, có kết luận thế nào? Để Đại Lý Tự tra hay định tội luôn ạ?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio