Trời trong gió mát, ngày hôm sau sau khi "Lạc Đường" khởi động máy, Yến Thanh Trì ngồi trên ghế, nhìn Giang Mặc Thần mặc trang phục trong phim đang đối diễn với nam số Chu Phóng. Kỷ Tư Hưng là người đóng vai Chu Phóng, năm trước vừa bước lên vòng lưu lượng, năm nay tuổi, hoàn toàn khớp với Chu Phóng, lúc này mang một cặp kính gọng vàng, bình tĩnh trả lời truy vấn của Hạ Vũ.
"Cắt." Đạo diễn cao giọng hô, "Kỷ Tư Hưng, cảm xúc của cậu không đúng, gượng gạo, cậu phải tự nhiên một chút, trong phim cậu và Giang Mặc Thần là tồn tại ngang nhau, bây giờ cậu đang bị cậu ta áp chế rất rõ ràng."
"Vâng." Kỷ Tư Hưng gật đầu, một bên gật đầu một bên xin lỗi Giang Mặc Thần, nói: "Anh Thần, thật xin lỗi, kỹ thuật diễn của anh quá tốt, em hơi khẩn trương."
"Không có gì, cậu thả lỏng, trạng thái ban đầu không tồi."
"Vâng." Kỷ Tư Hưng nói xong, điều chỉnh tâm thái của mình một chút, lần nữa đối diễn với Giang Mặc Thần.
Yến Thanh Trì nhìn hai người bọn họ ngươi tới ta đi chính diện giao phong, vậy mà có hơi nóng lòng muốn thử, muốn diễn với Giang Mặc Thần một hồi. Nhưng suất diễn của y ít, già vị lại nhỏ, lại che dấu quan hệ của mình và Giang Mặc Thần, chỉ nói mình là một tân nhân, vì vậy cũng chỉ có thể ngồi trên băng ghế ngồi đợi không biết khi nào mới tới phiên mình.
Cùng chờ với y còn một nữ diễn viên khác, nữ diễn viên tên là Tô Noãn, diễn giáo viên ngữ văn, thích Chu Phóng, hơn nữa nhiều lần cung cấp không ít bằng chứng ngoại phạm cho Chu Phóng.
Cô nhìn Yến Thanh Trì, hỏi y: "Cậu diễn Mạnh Lạc sao?"
Yến Thanh Trì không nghĩ tới sẽ có người nói chuyện với mình, vừa quay đầu đã thấy cô nàng dịch băng ghế của mình qua cạnh y, cười cười với y.
Yến Thanh Trì gật đầu, "Cậu thì sao?"
"Tôi diễn Lưu Giai Ni."
"À à, bạn gái Chu Phóng." Yến Thanh Trì chỉ Kỷ Tư Hưng cách đó không xa.
Tô Noãn bĩu môi, "Sao tính bạn gái a, chẳng qua là một công cụ bị lợi dụng."
Lời này ngược lại là thật, rốt cuộc, sở dĩ Chu Phóng đồng ý quen với cô, chính là muốn Lưu Giai Ni làm nhân chứng ngoại phạm cho mình, không liên quan đến tình yêu.
"Nhưng, có thể bắt được nhân vật này, tôi đã rất vừa lòng, chẳng qua thấy Kỷ Tư Hưng và Giang Mặc Thần đối diễn gian nan như vậy, tôi cảm thấy chắc mình sắp nguy."
"Không có việc gì, cậu có thể luyện nhiều một chút."
"Tôi sẽ, tôi còn nhớ mấy lời Vương đạo nói, sợ mình cũng phạm sai lầm tương tự." Tô Noãn vội vàng đáp.
"Cậu còn rất nghiêm túc."
"Không nghiêm túc không được a." Tô Noãn hơi sầu, "Trong vòng này, một dựa bối cảnh, hai dựa nhân mạch, ba dựa nhân khí, có ba cái này, cậu mới có tài nguyên tốt, tôi cái gì cũng không có, nếu còn không nghiêm túc, đời này tôi cũng không xuất đầu được." Cô nói đến nơi này, để sát vào Yến Thanh Trì nói: "Lại nói tiếp, đoàn phim này, tôi nhìn nhìn, hình như chỉ có hai chúng ta không có cái gì."
Yến Thanh Trì nghi hoặc nhìn cô.
Tô Noãn giải thích cho y, "Những người diễn người chết, chính là Mạnh Văn a, Hứa Kiều a, Lý sư phó này đều là diễn viên trung niên, đều là diễn viên gạo cội đạo diễn mời tới làm khách mời, diễn viên còn lại, Giang Mặc Thần không cần phải nói, đó là tân tấn ảnh đế, toàn bộ bộ phim đều dựa vào hắn đây, sau đó là Kỷ Tư Hưng, nghe nói cũng có quý nhân, Triệu Tường diễn nữ chính cũng đang hồng, là tiểu hoa nhân khí, cũng chỉ hai ta, tôi tra Baidu, không tìm được cậu, không có gì cả."
Bạn đời hợp pháp của tân tấn ảnh đế Giang Mặc Thần - Yến Thanh Trì:......... Lúc này vẫn mỉm cười đi.
Tô Noãn thấy y cười một chút, còn tưởng rằng y và mình đều bất đắc dĩ như nhau, lập tức cổ vũ nói, "Không có việc gì, tôi thấy nhân vật Mạnh Lạc này, rất có điểm sáng, cậu lại đẹp trai như vậy, bộ phim này mà chiếu, cậu nhất định sẽ hồng."
"Cậu cũng vậy."
"Hy vọng đi, nhưng điểm bùng nổ của Lưu Giai Ni không nhiều lắm, có thể xoát mặt một hồi tôi đã thấy đủ. À à, đúng rồi, tôi đến tìm cậu là muốn hỏi cậu, cậu có thể tập diễn với tôi không? Trước đó, tôi đã thử đi tìm Kỷ Tư Hưng lúc anh ta không bận, nhưng anh ta cũng không quá tình nguyện, dù sao anh ta cũng đang hồng, thời gian đều rất quý giá, cho nên tôi nhìn hết đoàn phim, chỉ có hai chúng ta trong suốt nhất, cậu cũng không có ai đối diễn đi, tôi cũng có thể giúp cậu a, có được không?"
"Có thể a." Yến Thanh Trì đối với việc này cũng không bài xích gì, dù sao thời gian của y dư dả, một công đôi việc, không có gì không thể.
"Chúng ta chờ Giang Mặc Thần diễn xong đoạn này, thì đi diễn thử."
"OK."
Hai người lại xem Giang Mặc Thần và Kỷ Tư Hưng đối diễn tiếp, Tô Noãn bất giác cảm khái, "Giang Mặc Thần thật đẹp trai a."
Yến Thanh Trì nhìn cô nàng, "Cậu thích anh ấy?"
"Lời này của cậu, có cô gái nào không thích Giang Mặc Thần a, lớn lên đẹp lại ôn nhu, kỹ thuật diễn còn tốt, hơn nữa," Tô Noãn nhìn y, vẻ mặt thần bí, "Nghe nói xuất thân của Giang Mặc Thần đặc biệt tốt, là loại trong nhà có quặng, tuỳ thời đều có thể trở về kế thừa gia nghiệp."
Yến Thanh Trì nghĩ nghĩ, cái này nghe nói còn rất chuẩn a.
Thiếu nữ Tô Noãn thầm nghĩ: "Ngày đó khởi động máy tôi còn cùng anh ấy chụp ảnh ký tên, siêu cấp vui vẻ."
"Cậu vui là được." Yến Thanh Trì ôn nhu nói, dù sao cũng là công trong nguyên tác, Tô Noãn thích cũng hết sức bình thường.
Tô Noãn bị lời nói của y làm cho thẹn thùng, cảm thấy mình quá hoa si, vì thế không nói chuyện nữa, chuyên tâm nhìn Giang Mặc Thần đóng phim.
Chờ đến khi Giang Mặc Thần quay xong rồi, Kỷ Tư Hưng cũng xong, đổi thành Triệu Tường và Giang Mặc Thần đối diễn, Yến Thanh Trì và Tô Noãn lặng lẽ đi tìm một nơi an tĩnh đối diễn.
Giang Mặc Thần vừa quay đầu đã thấy y và Tô Noãn cười nói rời đi, nội tâm đột nhiên dâng lên một cổ cảm xúc vi diệu. Hắn nhìn Tô Noãn, thầm nói đây là ai? Tại sao cùng nhau rời khỏi? Quản Mai vì mình ở đây cho nên không đi theo Yến Thanh Trì ở đoàn phim, người đại diện của cô bé kia đâu? Tại sao không nhìn nghệ sĩ nhà mình? Còn có Yến Thanh Trì, lúc này mới mấy ngày, em ấy đã có quan hệ tốt với những người khác trong đoàn phim như vậy?
Giang Mặc Thần cảm thấy mình hơi bực bội, thẳng đến khi Triệu Tường kêu hắn một tiếng, mới lấy lại tinh thần, thu liễm tâm tư, chuẩn bị đóng phim.
Mà Yến Thanh Trì bị hắn nhớ thương lúc này đang sửa đúng phát âm cho Tô Noãn, "teng!"
"ten?"
"teng!"
"teng?"
"Đúng vậy, teng!"
"teng!" Tô Noãn nhấn mạnh ngữ điệu nói.
Yến Thanh Trì gật đầu, Tô Noãn nhẹ nhàng thở ra, không ngừng lập lại teng teng teng. Cô hơi hổ thẹn, không nghĩ tới mình mới nói một đoạn lời kịch với Yến Thanh Trì, đã gặp vấn đề giọng mũi, còn may Yến Thanh Trì không cười cô, hơn nữa tình nguyện giúp mình sửa đúng phát âm.
Yến Thanh Trì chờ cô luyện tốt, lúc này mới đối diễn với cô, Tô Noãn trừ bỏ vì vấn đề cá nhân, giọng mũi hơi không xong, mặt khác, cảm xúc và lời kịch đều không tồi. Cô và Yến Thanh Trì đối diễn một lần, đã muốn lễ thượng vãng lai đối diễn với Mạnh Lạc một lần.
Yến Thanh Trì nhìn nhìn thời gian trên di động, "Lần sau đi, sắp ăn cơm."
Tô Noãn gật đầu, "Vậy được rồi, cảm ơn cậu a."
"Không có việc gì."
"Đêm nay trở về, tôi sẽ luyện phát âm cho thật tốt."
"Được."
"teng, teng, teng." Tô Noãn một bên lặp lại.
Yến Thanh Trì đang định nói đúng, đã nghe thấy một âm thanh quen thuộc cắm vào tai, "Hai người các ngươi làm gì đó?"
Yến Thanh Trì ngẩng đầu, đã thấy Giang Mặc Thần lạnh mặt nhìn y.
————————