CHƯƠNG
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tiếu Dao không nghĩ tới sẽ gặp được Chu Hải Quyền, cũng sửng sốt một chút.
Không biết vì sao thế nhưng có chút khẩn trương, Tiếu Dao nhìn Chu Hải Quyền cười cười, nhất thời cũng không biết phải nói gì.
Bên kia Chu Hải Vinh cũng đã đứng lên, vỗ tay nói: “Đẹp đẹp đẹp.”
Hắn chạy tới, ngửa đầu nhìn Tiếu Dao, một thân trường bào màu than chì, ẩn ẩn lộ nội bộ bạch lĩnh, ngọc thụ lâm phong, có thể so với người trong tranh vẽ.
Tiếu Dao diện mạo xuất sắc, mọi người đều biết, ngày thường cũng xem là tuấn tú xuất chúng, nhưng nhìn quen phong cách hiện đại của cậu, đột nhiên thấy cậu một thân trường bào, bừng tỉnh như phát hiện mỹ nam tử tới từ dân quốc, mới mẻ, độ mỹ mạo liền có xu hướng muốn nhảy lên cao.
“Anh cả, đẹp không?” Chu Hải Vinh còn hỏi một câu, hơi có ý tứ khoe ra.
Chu Hải Quyền gật gật đầu, “Ân” một tiếng, tiếp tục lên lầu.
Tiếu Dao có chút câu nệ mà nắm chặt cây quạt trong tay, cậu vốn là muốn thử một chút, cho nên quạt cũng đã chuẩn bị, vốn định ở trước mặt Chu Hải Vinh và dì Vương làm vài điệu bộ đi khi diễn tuồng, phẩy phẩy quạt.
Chu Hải Quyền đi qua người cậu, Tiếu Dao lúc này mới tiếp tục đi xuống dưới, cười cười với Chu Hải Vinh.
Chu Hải Vinh nói: “Qua hai ngày chúng ta cùng đi chụp ảnh phong cách dân quốc đi.”
Thời điểm Chu Hải Quyền đi đến lầu hai, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Tiếu Dao cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy Chu Hải Quyền đã biến mất không thấy, lúc này mới thả lỏng, mở quạt, ngẩng đầu ưỡn ngực: “Thế nào?”
“Soái.” Chu Hải Vinh giơ ngón tay cái lên.
“Là đẹp.” Dì Vương cười đánh giá cậu, “So với minh tinh trên TV kia còn đẹp hơn.”
Trầm tĩnh thanh chính, hơi mang chút phong lưu.
Tiếu Dao phe phẩy cây quạt rồi đi hai bước, ám văn hoa lê trên người thiết kế rất tinh xảo, có chút sáng, khi đi lại như ẩn như hiện.
Chu Hải Vinh ngắm đến vui vẻ.
Hắn là nam nhân tương đối yêu sắc.
“Cái khác không nói, chỉ riêng cậu vừa đứng trên đài, nhìn đã đủ đã mắt.” Dì Vương nói, “Đến lúc đó tôi phải canh giữ trước TV, nghiêm túc xem tiết mục của cậu.”
“Dì Vương, dì là chưa thấy qua bộ dáng Tiếu Dao hóa trang xướng Côn khúc, so với nữ còn đẹp hơn.” Chu Hải Vinh nhịn không được lại nói, “Cháu chính là bị bộ dáng trên đài của em ấy mê hoặc.”
“Đều xem, đều xem,” dì Vương cười nói, “Ngày nào đó diễn xã các cậu diễn xuất, nói cho tôi một tiếng, tôi cũng đi cổ vũ.”
Quần áo đạt được nhất trí khen ngợi, Tiếu Dao liền phát tin nhắn cho Thẩm Tinh Chi nói một chút, Thẩm Tinh Chi trả lời: “Nằm trong dự kiến.
Kế tiếp phải xem con, xướng cho tốt.”
Này vẫn là lần đầu trong đời Tiếu Dao tham dự trường hợp lớn như vậy, biểu diễn trước mặt nhiều người như vậy, cho dù cậukhông hải là người hay ngại ngùng, trong lòng cũng có chút khẩn trương, áp lực lớn đến có chút mất ngủ, nằm ở trên giường thế nào cũng không ngủ được, nhắm mắt lại, chính là những lời Thẩm Tinh Chi dạy cậu, phun từ phải phun như thế nào, thả âm phải thả như thế nào, khoa tay múa chân như thế nào, thậm chí mũi chân hướng về hướng nào, có nề nếp, tất cả tại trước mắt.
Buổi tối mất ngủ, ngày hôm sau đi học liền có chút trễ, cậu từ cửa sau trộm đi vào, ngồi ở hàng ghế cuối cùng, mới vừa ngồi xuống, liền có người từ bên cạnh dịch lại đây, bọc một cổ hương nhàn nhạt, là Tô Lâm, hướng về phía cậu cười cười.
“Tiếu Dao, kì này cậu đến trễ hai lần.” Trương Quế Anh ở trên bục giảng nói.
Trong lớp có vài người như vậy, cậu lại là dự thính, Trương Quế Anh nhớ đặc biệt rõ.
Mọi người đều quay đầu lại nhìn thoáng qua, Tiếu Dao quẫn bách mà đem thư từ trong bao lấy ra tới, Tô Lâm nhỏ giọng nói: “Nguyên tạp kịch thiên, Đậu Nga oan.”
Tiếu Dao vội lật đến trang đó, nhỏ giọng nói “Cảm ơn”.
Trương Quế Anh giảng 《 Truyền thống tên vở kịch giám định và thưởng thức 》 không bám vào một khuôn mẫu, không có ấn triều đại trình tự giảng, mà là cắm giảng, lần trước giảng vẫn là Minh Thanh truyền kỳ thiên 《 Ngọc trâm ký 》.
Đây là lần đầu tiên hai người bọn họ ngồi cùng nhau, Tô Lâm thực ngạc nhiên phát hiện, Tiếu Dao đi học cực nghiêm túc, chỗ trống tràn ngập ghi chú.
Tiếu Dao phát hiện Tô Lâm đi học thực không chuyên tâm, vẫn luôn trộm chơi di động, Tiếu Dao không cẩn thận thấy được giao diện cậu ta nói chuyện phiếm, có cái gói biểu tình, thế nhưng là hai nam nhân ôm nhau lỏa đồ.
Tô Lâm tựa hồ phát hiện hắn ánh mắt, quay đầu nhìn hắn một cái, sau đó cười cười, cũng không cố kỵ.
Đại khái bởi vì duyên cớ đi học ngồi cùng nhau, khóa thân huấn lần này hai người bọn họ hợp thành một tổ, khóa thân huấn thật là những ngày khó khăn của Tiếu Dao, so sánh lại, Tô Lâm làm vô cùng tốt, cậu ta sinh ra đã diễm lệ, thân mềm giãn ra, mỗi động tác đều làm cực kỳ tiêu chuẩn, gì đó Oánh cũng nhịn không được mà khen cậu ta, nói động tác của cậu ta là cấp bậc sách giáo khoa.
“Cũng là từ nhỏ bị người trong nhà buộc luyện,” Tô Lâm nói với cậu, “Kỳ thật bản thân tôi thích khiêu vũ, không thích hát tuồng.”
Tiếu Dao nhìn Tô Lâm mạo nhiệt khí, cảm thấy thật nên để Chu Hải Vinh sớm chút quen biết cậu ta.
Tô Lâm quả thực là cực phẩm thụ a, da trắng mạo mỹ mềm dẻo, ngôn hành cử chỉ lại có chút mị, đây là mị cốt phát ra từ trong xương, cậu học lâu như vậy, cũng chỉ học được da lông.
Bất quá cũng nhanh, Chu Hải Vinh cùng Tô Lâm, cũng sắpbiết nhau.
Đếm đếm ngày tháng, hiện giờ đã ngày tháng .
Party làm Chu Hải Vinh cùng Tô Lâm phát sinh gút mắt, sẽ phát sinh ở sinh nhật Chu Hải Vinh, thời gian là ngày tháng , kỳ thật rất nhanh liền tới rồi.
Theo lý thuyết, cậu làm pháo hôi, chuyện xưa cùng Chu Hải Vinh liền như vậy lên xuống phập phồng, kia làm chính quy thụ, chuyện xưa Tô Lâm cùng Chu Hải Vinh, khẳng định càng cẩu huyết, càng kính bạo mới đúng.
Trên thực tế bộ phận tác giả viết ra, cũng xác thật đủ cẩu huyết kính bạo, hai người mới quen biết, liền uống say rượu, ngủ trên cùng một cái giường.
Tình tiết kiểu này, làm Tiếu Dao nhớ tới vô số phim thần tượng giờ, cũng không biết hai người kia là đi lộ tuyến ái hận gút mắt, hay là đi thực tủy biết vị, lộ tuyến một lần đã yêu.
Âm thầm chờ mong một phen!
Toà thị chính Nam Thành tổ chức “Thanh xuân chi ca” tiệc tối định vào buổi tối ngày , Thẩm Tinh Chi ngày mai phải xuất ngoại một chuyến, hôm nay là lần cuối cùng cậu cùng Tô Quát đến nhà Thẩm Tinh Chi tập diễn, kết quả Tô Quát lại gọi điện thoại tới nói, hắn tới không được.
Gần đây tập diễn 《 Mẫu Đan Đình 》, Tô Quát ôm đồm hai nhiệm vụ quan trọng thiết kế chỉ đạo và biểu diễn, còn phải bớt thời giờ cùng Tiếu Dao tập luyện, thân thể ăn không tiêu, ngã bệnh, bác sĩ nói phải nằm trên giường nghỉ ngơi.
“Ta nhìn, con không có vấn đề gì lớn, mấy ngày nay ở nhà, con xem xét lại kĩ một chút, một ít chi tiết a, ánh mắt a, nếu con không bắt chuẩn, tìm Xảo Oánh lão sư tới giúp con.” Thẩm Tinh Chi nói.
“Con chỉ là có chút khẩn trương.” Tiếu Dao nói, “Sư phụ, con nếu diễn không tốt làm sao bây giờ.”
Thẩm Tinh Chi nói: “Chỉ cần hết lực, diễn kém sư phụ cũng không trách con, con đừng cho chính mình áp lực quá lớn, kỳ thật ta năm đó cũng giống như vậy, về sau lên đài nhiều, tự nhiên không luống cuống.”
Sau khi Thẩm Tinh Chi xuất ngoại, Tiếu Dao lại gọi điện thoại cho Tô Quát, nhưng vẫn không ai tiếp, nửa đêm Tô Quát gọi lại cho cậu, nói hắn ở bệnh viện: “Không có việc gì, đừng cho chính mình áp lực quá lớn, không phải còn có sư huynh sao.” Tô Quát an ủi cậu.
Bất quá Tiếu Dao vẫn là khẩn trương, bởi vì ngày và ngày đều có diễn tập, Tô Quát vẫn là không tới được.
Việc này đạo diễn phụ trách tiệc tối lần này cũng có ý kiến, chính là cũng không có biện pháp, xem ở mặt mũi Thẩm Tinh Chi, cũng không có khả năng triệt rớt tiết mục này.
Đạo diễn bất mãn ảnh hưởng thái độ của ông ấy đối với Tiếu Dao, dẫn tới Tiếu Dao càng ngày càng khẩn trương, liền sợ diễn kém, đành phải chính mình tự luyện tập thêm, mỗi ngày ở nhà đều diễn cho dì Vương xem.
Cũng không biết dì Vương là chọn lời dễ nghe hay là vì cổ vũ cậu, chỉ nói tốt: “Tôi là nhìn không ra cái gì không tốt, nếu không cậu bảo Hải Vinh giúp cậu nhìn xem, hắn hiểu cái này.”
Chu Hải Vinh Ăn chơi trác táng, trình độ thẩm mỹ vẫn luôn tại tuyến.
Tiếu Dao liền biểu diễn một lần cho Chu Hải Vinh xem.
Tiếu Dao xướng rất tốt, chỉ là chuyện xưa Chu Hải Vinh cho rằng trầm trọng: “Như thế nào nhảy sông?”
Tiếu Dao nói: “Này vốn dĩ chính là bi kịch a, câu chuyện tình yêu thê mỹ.”
“Nam nhân này thật ngốc, chết uổng phí.”
“Cái này là sinh mệnh đáng quý, tình yêu càng cao quý! Anh không thể dùng quan điểm hiện tại xem chuyện xưa cổ đại, nghe nói đây là chuyện thật, phát sinh vào Thanh Mạt, người khi đó cùng hiện tại không giống nhau, hiện tại mọi người đều biết chết là chết uổng phí, lãng phí sinh mệnh, nhưng người cổ đại, bọn họ đều tin tưởng quỷ thần kiếp sau a, tuẫn tình thật là vì tình yêu, vì có thể ở bên nhau.
Anh nói một người vì ở bên một người khác, nguyện ý đi tìm chết, không đáng cảm động sao?”
“Đó là rất cảm động, ai, anh nếu là vì em mà chết, em sẽ tuẫn tình sao?”
Tiếu Dao hỏi lại: “Em đây nếu là vì anh nhảy cầu mà chết, anh sẽ tuẫn tình sao?”
Vốn dĩ chỉ là lời nói vui đùa, nói tới đây lại có chút xấu hổ.
Chu Hải Vinh cười cười, nói: “Hai chúng ta vẫn là ai cũng đừng chết, hảo hảo ở bên nhau, cả đời.”
Tiếu Dao cười cười, trong lòng lại nghĩ, thời điểm Chu Hải Vinh tận mắt nhìn thấy cậu nhảy xuống sông Nam, có hay không nghĩ đến lời này hôm nay của bọn họ.
Cậu nghĩ như vậy, thu cây quạt, tay gõ xuống, lần này làm công tử phóng đãng trạng, xướng nói:
“Canh năm thiên đại minh, cha mẹ hắn biết tế tình,” cậu xướng liền chỉ hướng về phía Chu Hải Vinh: “Vô liêm sỉ cái này nha đầu ai, bại hoại ta môn đình.
Hôm nay nhất định phải đem ngươi đánh nha, roi da tử dính thủy, định đánh không dung tình.”
Cậu vừa hát, vừa qua đi về phía Chu Hải Vinh, Chu Hải Vinh lại một phen vớt được cây quạt của cậu, trực tiếp đem cậu cùng túm đến trên sô pha.
Tiếu Dao trong lòng cả kinh, ngẩng đầu đối diện với một đôi mắt tràn đầy thâm tình của Chu Hải Vinh, mặt nóng lên.
Cậu cảm thấy không ổn, lập tức liền muốn đứng dậy, lại bị Chu Hải Vinh gắt gao giữ chặt, cử động vài cái, thế nhưng đem Chu Hải Vinh mài ra lửa.
“Em tắm rửa dùng cái gì,” Chu Hải Vinh ngữ khí lửa nóng, “Thơm quá a.”
“Sữa tắm…… Anh buông tay.”
“Tê…… Em đừng động loạn ……”
Tiếu Dao cảm thấy phi thường kháng cự, ngữ khí liền bén nhọn lên: “Chu Hải Vinh, anh muốn làm gì!”
“Không làm gì, hôn hai cái.” Chu Hải Vinh nói liền muốn hôn lên mặt cậu, Tiếu Dao quay mặt qua chỗ khác, cảm giác Chu Hải Vinh ngón tay nóng như lửa, xoa đến gương mặt cậu đều đau, cậu dùng sức tránh một chút, nam chủ công này đúng là nam chủ công, sức lực rất lớn, thuộc về dùng thế lực bắt ép tiểu thụ trong lòng ngực, tiểu thụ liền không thể nhúc nhích.
Tiếu Dao dùng sức lực cả người, phát hiện cũng không thể từ trong lòng ngực Chu Hải Vinh thoát ra, ngược lại bị Chu Hải Vinh ôm cổ, muốn hôn môi với cậu.
Tiếu Dao không chút nghĩ ngợi, trực tiếp nhấc chân dùng đầu gối dùng sức đánh lên, liền nghe Chu Hải Vinh phát ra một tiếng hét thảm: “A!”
Hắn nháy mắt buông lỏng ra Tiếu Dao, ôm hạ thân: “Dựa vào……”
Tiếu Dao tóc đều rối loạn, nhanh từ trên sô pha bò xuống dưới, Chu Hải Vinh hô: “Xong rồi xong rồi, anh mẹ nó khẳng định xong rồi.”
Tiếu Dao thở phì phò, thấy Chu Hải Vinh sắc mặt đỏ bừng, cũng hoảng sợ: “Không trách em, ai bảo anh cưỡng bách em.”
“Anh mẹ nó…… Tê……” Đồng dạng là “Tê”, một tiếng này cùng một tiếng vừa rồi kia hoàn toàn bất đồng.
Chu Hải Vinh đau đến đấm sô pha, làm cho Tiếu Dao cũng khẩn trương: “Em không sao chứ?”
“Em xuống tay cũng ác quá đi.” Chu Hải Vinh thở phì phò nói.
Dì Vương bưng đồ tiến vào, thấy Chu Hải Vinh sắc mặt đỏ bừng mà cuộn tròn ở trên sô pha, mà Tiếu Dao tắc chân tay luống cuống mà đứng ở một bên, sợ tới mức nhanh đem mâm đặt trên bàn, chạy tới hỏi: “Làm sao vậy làm sao vậy, làm sao vậy đây là?!”
Chu Hải Vinh nói: “Em ấy đá cậu nhỏ của cháu!”
Tiếu Dao mặt đỏ bừng, cũng không nói lời nào, dì Vương sốt ruột mà nói: “Người trẻ tuổi đùa giỡn cũng phải đúng mực, đây là tùy tiện đá sao? Thế nào a, muốn đi bệnh viện kiểm tra xem hay không? Tôi gọi điện thoại kêu bác sĩ Trần tới đây?”
Chu Hải Vinh nói: “Không đi bệnh viện, cháu đợi một hồi.”
Kết quả Chu Hải Vinh này vừa đợi, đợi hơn nửa giờ, cơn đau nhói đi qua, nhưng vẫn là đau.
Trong nhà không khí xấu hổ lại trầm mặc, Tiếu Dao khẩn trương mà đứng ở bên cạnh, nghĩ thầm cậu sẽ không làm một đại mãnh công hàng to xài tốt thành không được đi?!
“Nếu không vẫn là đi bệnh viện xem đi, cũng yên tâm.” Dì Vương nói.
Chu Hải Vinh cũng sợ ra vấn đề, liền gật đầu đồng ý.
Tiếu Dao vội nói: “Em đi với anh!”
Tiếu Dao cùng Chu Hải Vinh vừa đi, liền hơn giờ tối mới về, trở về lại thấy dì Vương cùng Chu Hải Quyền đều ngồi ở trong phòng khách.
Dì Vương vội đứng dậy, hỏi: “Thế nào, không có việc gì đi?”
Bà là đem Chu Hải Vinh xem như con mình, lòng tràn đầy lo lắng, cũng không cảm thấy xấu hổ.
Chỉ là hỏi vài câu, Chu Hải Vinh rốt cuộc cảm thấy thẹn, ửng đỏ mặt, nói: “Không có việc gì.”
“Thật không có việc gì?” Chu Hải Quyền hỏi.
Chu Hải Vinh mặt càng hồng, nói: “Thật không có việc gì.”
Tiếu Dao bộ dáng đã làm sai chuyện đứng ở phía sau Chu Hải Vinh, vẻ mặt quẫn bách.
Bất quá Chu Hải Quyền rốt cuộc vẫn là không tha cho cậu: “Tiếu Dao, cậu đi với tôi một lát.”
Tình hình phảng phất như lần đầu tiên cậu tới Chu gia, cậu liếc mắt nhìn Chu Hải Vinh một cái, Chu Hải Vinh vội nói với Chu Hải Quyền: “Anh cả, em thật không có việc gì.”
“Cậu theo tôi.” Chu Hải Quyền vẫn nói như cũ với Tiếu Dao, hơn nữa nói xong liền đi lên lầu.
Phong kiến đại gia trưởng diễn xuất lần thứ hai lên sàn!
Tiếu Dao đành phải đi theo Chu Hải Quyền lên lầu, đi vào trong phòng Chu Hải Quyền.
Chu Hải Quyền tự mình ngồi xuống sô pha trước, sau đó nói với cậu: “Cậu cũng ngồi.”
Tiếu Dao liền thành thành thật thật mà ngồi xuống ở đối diện, hai chân khép lại, biểu hiện thập phần quy củ, giống như đã nhận thức đầy đủ sai lầm của chính mình.
Giờ này khắc này, cậu là thật sự cảm thấy co lỗi, bởi vì cậu đi theo Chu Hải Vinh khám bác sĩ, toàn bộ quá trình kiểm tra cậu nhìn thấy, cậu cảm thấy nếu là đến phiên mình, bị kiểm tra như vậy, hỏi cái này hỏi kia, thật là muốn tìm cái khe đất chui vào đi.
Chu Hải Vinh sau lại thấy cậu vẻ mặt hổ thẹn, còn an ủi cậu, nam nhân tốt như vậy, kêu cậu làm sao không hổ thẹn!
“Ngọn nguồn sự việc tôi đã nghe dì Vương nói,” Trên mặt Chu Hải Quyền cũng nhìn không ra hỉ nộ: “Lời tôi nói với cậu, cậu vẫn là nghe không lọt, vẫn muốn hát?”
Tiếu Dao sửng sốt một chút, cậu vốn cho rằng Chu Hải Quyền là vì cậu làm bị thương Chu Hải Vinh mới kêu lên giáo dục, không nghĩ tới là chuyện vì hát tuồng này.
“Cái này là sư phụ bảo em diễn,” Tiếu Dao nói, “Bởi vì muốn tham gia tiệc tối thanh xuân chi ca ngày mai chính phủ tổ chức kia.”
Nghe thế Chu Hải Quyền rõ ràng sửng sốt một chút, Tiếu Dao tiếp theo nói: “Em nghe nói anh cả cũng sẽ đi, đến lúc đó anh có thể xem, em hát cái kia kỳ thật không có vấn đề gì, anh khả năng đối với chuyện biểu diễn của em có điểm hiểu lầm.”
“Cậu là vì tham gia đại hội khen ngợi thanh niên ở toà thị chính?”
Tiếu Dao gật gật đầu.
Lần này Chu Hải Quyền không nói cái gì nữa, nếu có thể qua chính phủ thẩm tra bộ môn, chừng mực cùng nội dung hướng phát triển khẳng định là không có vấn đề, bài hát Tiếu Dao hát kia, liền khẳng định không phải loại dâm từ diễm khúc mà anh nghĩ.
Cư nhiên đột nhiên không kịp phòng ngừa mà bị đánh mặt……
Chu Hải Quyền khụ một tiếng, tôn nghiêm phong kiến đại gia trưởng vẫn là phải duy trì, anh nghiêm túc nói: “Chuyên hôm nay của cậu và lão nhị, lại là sao thế này?”
Nhắc tới cái này, Tiếu Dao mặt đỏ bừng, cậu cũng không thể nói Chu Hải Vinh muốn cùng cậu thân thiết, cậu không muốn, làm lão nhị Chu Hải Vinh thiếu chút nữa tuyệt tự đi?!
“Hai chúng em đùa giỡn…… Không cẩn thận……”
Loại chuyện này Chu Hải Quyền tựa hồ cũng có chút kiêng dè, cũng không có cùng cậu nói quá nhiều, thấy đã thành công mà đem quẫn bách chuyển đến trên người Tiếu Dao, mục đích của anh đã đạt tới, sau đó liền nghiêm túc mà đối Tiếu Dao nói: “Về sau chú ý chút.”
Tiếu Dao rũ đầu, lỗ tai đều đỏ: “Đã biết.”
“Được rồi, cậu đi ra ngoài đi.”
Tiếu Dao âm thầm thở phào, xoay người đi ra ngoài, tay mới vừa sờ đến then cửa, bỗng nhiên nghe thấy Chu Hải Quyền ở sau lưng kêu lên: “Tiếu Dao.”
Tiếu Dao quay đầu: “Ân?”
“Diễn cho tốt.” Chu Hải Quyền nói.
Tiếu Dao có chút giật mình mà nhìn khuôn mặt lạnh lùng kia của Chu Hải Quyền, khóe miệng giật giật, lại lộ ra chiêu bài tươi cười vô tội mà tươi mới: “Đã biết…… Cảm ơn.”
Đại khái người có chút mỏi mệt, ở trước mặt Chu Hải Quyền cũng tương đối câu nệ, cho nên “Cảm ơn” hai chữ nói nhu nhu, thực làm người ta đau lòng.
Có chút người mềm lòng, cũng sẽ làm người ngăn không được mà ghét bỏ, có vài người làm nũng là cố tình, nhưng thực đà thực tô, người nghe sẽ thực hưởng thụ.
Mà Tiếu Dao, tắc thuộc về cái gì cũng đều không cần làm, lớn lên có một bộ dáng biết làm nũng, tươi mới mềm mại, viết “Ta yêu cầu nam nhân yêu thương” tin tức, thân điều lại thanh chính trầm tĩnh, không một chút nữ khí, giống bạo vũ lê hoa.
Chu Hải Quyền nghĩ đến bộ dáng cậu mặc trường bào đứng trên sân khấu, nhấp nhấp môi, xoay người đi ngắm Nam Giang ngoài cửa sổ.
Ngọn đèn dầu Nam Giang mê ly, tràn ngập hơi nước mỏng tăng, đã nhập hạ.
- ------------
Sắp nhập học rồi, mình năm nay cuối cấp nên có lẽ tiến độ sẽ càng giảm, mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, mình sẽ cố gắng.
TGiai.