BETA: Thiên Giai
CHƯƠNG
Truyện được đăng trên wattpad SKNTxQing.
Mong mọi người ghé thăm ạ.
- ----------------------------------------------------
Sáng sớm ngày hôm sau, cậu mới vừa xuống lầu, liền thấy Chu Hải Quyền đã ăn mặc chỉnh tề ngồi trước bàn ăn ăn sáng.
Thói quen ăn uống của Chu gia tương đối ngả về phương Tây, bữa sáng ăn cũng rất đơn giản.
Chu Hải Vinh thấy cậu xuống, vội đứng lên cười nói: "Buổi sáng tốt lành."
"Buổi sáng tốt lành." Tiếu Dao mặc áo kẻ ô vuông, quần trắng, thoải mái tươi mát đi xuống lầu.
Nếu nói Tiếu Dao nguyên tác ngoại trừ diện mạo bên ngoài còn có bản lĩnh gì, thì đó chính là lúc trước Tiếu Dao vì câu dẫn nam nhân, ở chuyện ăn mặc xem như bỏ rất nhiều công sức, mỗi một bộ quần áo của cậu đều là sau khi chụp ảnh xong liền bị cất vào trong túi để ở góc tủ, mỗi kiện áo khoác hợp với áo gì, bên dưới hợp với quần gì, thậm chí màu sắc quần lót cùng vớ, đều vô cùng chú ý, trên cơ bản trắng đen xám hoặc là quần áo màu sắc ngọt ngào, thoải mái trẻ trung, là những tiêu chuẩn về trang phục của cậu.
Bởi vì chuyện ngày hôm qua leo nhầm giường, thời điểm Tiếu Dao nhìn thấy Chu Hải Quyền có chút xấu hổ, cố né tránh tầm mắt Chu Hải Quyền.
Anh lại lạnh lùng hỏi cậu: "Không có công việc?"
Đại khái là trách cứ cậu dậy trễ, như chim hoàng yến được nuôi trong lồng vàng.
"Có." Tiếu Dao tận lực không nhìn vào mắt Chu Hải Quyền, nói: "Tôi là......Diễn viên của Mẫu Đơn Côn khúc xã."
Nhà hát/đoàn kịch thường là làm về hí kịch.
Nhưng Chu Hải Vinh lại rất tự hào mà nói với anh cả mình: "Tiếu Dao là hát Càn đán, là đồ đệ của thầy Thẩm Tinh Chi."
Đào nam hát vai nữ.
Mỗi lần nhắc tới công việc của chính mình, Tiếu Dao đều cảm thấy một lời khó nói hết, vô cùng ngượng ngùng.
Tiếu Dao trước khi câu được kim chủ cũng cần ăn cơm, cậu đi làm ở một nhà Côn khúc xã ngay trong Nam Thành, là một Càn đán.
Càn đán Khôn sinh, là một loại cách nói của nghề hát kịch, cái gọi là Càn, cùng Khôn đối ứng nhau, chỉ chính là thần, quân, nam, nữ, Càn đán kỳ thật chính là nam hoa đán.
Nam nhân xướng đào hát vai nữ, thuộc về hiện tượng thường thấy trước kia trong xã hội phong kiến, nhưng từ khi "Cải diễn" tới nay, Càn đán càng ngày càng ít, đại bộ phận hoa đán đều là nữ đóng.
Bất quá mấy năm gần đây nghề hí khúc dần dần xuống dốc, Mẫu Đơn Côn khúc xã Nam Thành, vì mánh lới chiêu trò, làm một tổ toàn nam, đều là mấy cậu nhóc mười mấy hai mươi tuổi.
Càn chỉ vai thế yếu (thường là vai nữ), Khôn chỉ vai thế mạnh (thường là vai nam nhi/võ sĩ).
Nam Thành thịnh hành Côn khúc, học viện nghệ thuật Nam Thành còn có một khoa chuyên môn dạy vũ đạo hí khúc, học sinh bồi dưỡng ra, phần lớn tiến vào các đoàn kịch ở Nam Thành làm việc.
Người Nam Thành, đặc biệt là xã hội thượng lưu, đặc biệt thích xem Côn khúc, đây cũng là nguyên nhân thứ nhất giúp cho Tiếu Dao có thể tiếp xúc với con cái hào môn.
Chu Hải Vinh bọn họ thỉnh thoảng lại thích đi Côn khúc xã xem diễn, bọn họ cũng không phải thật sự thích xem kịch, chỉ là nhàm chán tìm vài thú vui.
Người diễn trong những kịch viện của Nam Thành, có thể cao nhã đến dương xuân bạch tuyết, rất nhiều nghệ thuật gia hí khúc tới biểu diễn, đều có chút lòng riêng không sạch sẽ, đặc biệt là nam đán, bởi vì có thể thỏa mãn yêu thích đặc thù của số ít người, tự nhiên là hô ứng làm trò với nhau.
Thanh cao mà không kiêu ngạo,vừa ấm áp như gió xuân vừa mang ý vị băng lãnh của mùa đông, mang vẻ đẹp của khoảnh khắc giao mùa.
Tiếu Dao cảm thấy chính mình làm gì cũng được, nhưng mà mặc trang phục diễn, tô tô vẽ vẽ lên mặt, ngượng ngùng xoắn xít mà đi xướng hoa đán, thật là......!Rất khó xử.
Có điều cũng may cậu ở trong 《 Hào Môn Nam Tức 》giả thiết nhân vật là một cái bình hoa chỉ có vẻ ngoài danh xứng với thực, vị trí đang làm việc cũng rất bình thường, trong Mẫu Đơn Côn khúc xã, tên cậu căn bản cũng không nổi danh,mà tâm tư của Tiếu Dao cũng không nằm ở việc hát tuồng, chỉ biết lừa đàn ông.
Nhưng Chu Hải Quyền không thích nghe diễn, còn đặc biệt chán ghét con hát......!Không thể không nói, theo giả thiết của《 Hào Môn Nam Tức 》hai người họ trời sinh là khắc tinh của nhau.
Cho nên cậu từ trên mặt của Chu Hải Quyền thấy được rất rõ ràng biểu tình càng thêm ghét bỏ cậu của anh.
Nhưng Chu Hải Vinh lại giống như cuối cùng cũng bắt được cơ hội khoe khoang bảo bối của mình, bởi vì thầy của Tiếu Dao là Càn đán nổi tiếng đại danh đỉnh đỉnh tiền bối Thẩm Tinh Chi.
Thẩm Tinh Chi, tuổi, hậu nhân nhà họ Thẩm, thậm chí đến những người hiểu biết không nhiều về Côn khúc, phần lớn cũng đã nghe nói qua tên của ông, mấy năm trước ông ấy xuất hiện trên TV, bởi vì vẻ ngoài vô cùng trẻ tuổi làm người ta kinh ngạc cùng với kỹ thuật biểu diễn cao siêu khiến người xem khó phân biệt thật giả, đã nổi tiếng một phen.
Ông đời này chỉ thu hai đồ đệ, một trong số đó, chính là Tiếu Dao......!nhìn trúng Tiếu Dao "Gân cốt thiên tư".Tết Âm Lịch năm nay vừa mới nhận cậu làm học trò.
Thể chất tốt (eo,eo,eo mềm dẻo, chuyện quan trọng nói lần ^^)
"Qua hai ngày nữa Mẫu Đơn Côn khúc xã có suất diễn của thầy Thẩm Chi Tinh, anh, anh đi xem thử xem, em có mấy vé của nhã gian." Chu Hải Vinh rất ân cần mà nói.
Chu Hải Quyền cầm lấy khăn ăn xoa xoa miệng, nói: "Không rảnh."
Chu Hải Vinh chạm một cái vào mũi, ngượng ngùng mà cười cười, Tiếu Dao ngồi xuống, mở khăn ăn để xuống đầu gối, ngẩng đầu thấy Chu Hải Quyền đã đứng lên, cầm ly uống nước, nhưng đôi mắt lại hơi hơi nheo lại, vẫn không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm cậu.
Cậu gục đầu xuống, cảm thấy anh cả cường thế kia ánh mắt thật hung dữ, giống như đang nói "Chuyện cậu đêm qua bò lên giường tôi tôi còn chưa quên, đãng phu!"
Người con trai không đứng đắn.
- ----------------------------------------------------
BETA: Thiên Giai
CHƯƠNG
- ----------------------------------------------------
Trời đất chứng giám! Cậu cũng không muốn!
Chu Hải Vinh còn tưởng rằng anh cả hắn chỉ là đơn thuần không thích Tiếu Dao, đợi lúc sau anh cả hắn đi rồi, vội an ủi nói: "Con người anh cả anh là như vậy, không phải nhằm vào em, em ngàn vạn đừng để trong lòng."
Tiếu Dao thẹn thùng mà nói: "Chỉ là anh ấy thật hung dữ......"
Chu Hải Vinh thích nhất dáng vẻ cậu thẹn thùng, đến gần cậu, trên khuôn mặt tuấn tú đều là tươi cười: "Anh đây thay anh cả anh nhận lỗi với em......"
Nói xong tay liền bắt đầu không thành thật, Tiếu Dao đánh nhẹ vào cánh tay hắn, bắt đầu ăn cơm.
Cậu không quen dùng dao nĩa, muốn Chu Hải Vinh dạy cậu, Chu Hải Vinh nói: "Em có phải ăn không quen cái này không, nếu không, anh kêu Tiểu Đường đi mua cho em mấy cái bánh bao nhỏ?"
Bánh bao nhỏ phối với sữa đậu nành, mới là thứ ngày thường Tiếu Dao thích ăn.
"Được sao?" Tiếu Dao hỏi.
Chu Hải Vinh nói: "Có gì mà không được, em chờ một chút."
Hắn nói xong liền gọi điện thoại cho Tiểu Đường.
Tiểu Đường là tài xế của Chu Hải Vinh, ngày thường chuyên chạy vặt cho hắn, không đến hai mươi phút, liền đem bánh bao nhỏ nóng hầm hập đưa đến, còn mua một bó hoa hồng lớn.
Chu Hải Vinh một bên xem cậu ăn, một bên oán giận nói: "Vừa rồi lúc ăn cơm, anh cả nói với anh, muốn anh hai ngày này đến trong công ty nhìn xem, nói anh nếu tính toán muốn kết hôn, cũng nên học hỏi chuyện làm ăn."
Lời này Tiếu Dao tán đồng, cũng là người sắp thành gia, không lập nghiệp, về sau hai người đều làm ký sinh trùng ăn bám gia đình sao?
Tiếu Dao trong tiểu thuyết cũng đồng ý, thậm chí là mong còn không được, cậu ta hận không thể khiến Chu Hải Vinh chiếm lấy tất cả quyền lợi tài chính của Chu gia về tay.
"Đây là chuyện tốt a." Tiếu Dao nói, "Anh đi theo anh cả học tập nhiều chút, em về sau đều dựa vào anh rồi."
Chu Hải Vinh gật gật đầu: "Chính là không thể mỗi ngày ở bên cạnh em nha."
"Ngày tháng sau này còn dài, anh biểu hiện cho tốt, anh cả một khi vui vẻ, nói không chừng liền đồng ý cho chúng ta kết hôn."
Kỳ thật Tiếu Dao biết, đây là kế điệu hổ ly sơn của Chu Hải Quyền, trên thực tế đúng là như thế, từ khi Chu Hải Vinh đi làm về sau này, thời gian hắn cùng Tiếu Dao bồi dưỡng cảm tình liền ít đi, hơn nữa vốn là ăn chơi trác táng, đi làm liền nơi nơi vấp phải trắc trở, Chu Hải Quyền cố ý làm khó hắn, làm cho tâm trạng Chu Hải Vinh mỗi ngày đều rất kém, tâm tình kém, tự nhiên dễ cãi nhau với Tiếu Dao, thường xuyên lời qua tiếng lại, cảm tình liền có vết nứt, phai nhạt.
Lão Khương Chu Hải Quyền này thật là mưu mô.
Khương Tử Nha.
Lúc xuyên vào sách, Tiếu Dao cảm thấy khó khăn lớn nhất chính là trong tiểu thuyết chỉ có tuyến thời gian đại khái, lại không có biện pháp nào biết được cụ thể mỗi ngày mỗi giờ đã xảy ra chuyện gì, cậu nhớ rõ trong tiểu thuyết lúc cậu lại ra sân lần nữa, là vài ngày sau trong một buổi tụ tập, nhưng cậu sống ở thế giới này, làm Tiếu Dao, muốn thành thành thật thật qua mỗi một giây, sống cho thật tốt, cũng may là chỉ cần không quấy nhiễu đến tuyến cốt truyện chủ yếu, cậu muốn làm gì đều được tự do.
Ví dụ như hiện tại, trong lúc Chu Hải Vinh đi công ty, chỉ còn lại cậu một mình ở nhà, cậu cũng mặc kệ Tiếu Dao trong nguyên tác là người không thích học tập đến thế nào, một mình đi lên tầng cao nhất đọc sách, đọc sách cả một ngày, đầu choáng váng, não cũng căng lên, lúc trời sắp tối, cậu liền đi ngâm mình tắm rửa.
Ngâm mình, là chuyện mỗi ngày sau khi Tiếu Dao đến ở Chu gia đại trạch mỗi ngày đều phải làm, hơn nữa, tác giả giống như có hiểu lầm với tiểu thụ, bởi vì hắn viết khi tiểu thụ ngâm mình tất yếu phải có cánh hoa, hơn nữa thời điểm tắm rửa còn sẽ tự sờ"..."...!Chính mình nghĩ đến lại xót cho thân mình, học nữ chủ điện ảnh tắm rửa, vảy một chút nước lên hỏm vai, từ bàn tay sờ đến cánh tay, nghiêm túc mà xoa nắn.
Khi dễ cậu trong hiện thực chưa thấy qua gay sao?! Cậu cũng không tin gay tắm rửa đều diễn nhiều như vậy!
Bất quá mắng thì mắng như vậy thôi, diễn vẫn cần diễn theo, bởi vì đây là thủ đoạn Tiếu Dao câu dẫn Chu Hải Vinh, nhìn thấy, mà ăn không được, mới làm cho lòng nam nhân nóng như lửa đốt, đem bạn cưng chiều nâng niu ở trong lòng bàn tay.
Hoa hồng sáng sớm hôm nay Chu Hải Vinh bảo Tiểu Đường mua, cậu bẻ ra từng mảnh từng mảnh, bỏ hết vào bồn tắm, sau đó cởi sạch quần áo đi vào.
Là thẳng nam, cậu trước kia thật đúng là chưa từng tắm rửa kiểu này, đều là tắm vòi sen, nhưng mà ngâm mình như vậy thật đúng là thoải mái, cậu vảy nước đến trên cổ, sau đó làm bộ làm tịch mà sờ sờ cổ, lại sờ sờ cánh tay, chính mình nhịn không được nở nụ cười, cảm thấy thật buồn cười.
Dì Vương từ lầu hai bước xuống, đúng lúc gặp phải Chu Hải Quyền vừa trở về, bà ấy ở nhà này làm việc rất nhiều năm rồi, tâm tư rất kín kẽ, kỹ lưỡng tinh tế, cố ý nhắc nhở Chu Hải Quyền một tiếng nói: "Tiếu Dao đang ngâm mình ở trong phòng tắm."
Chu Hải Quyền gật gật đầu, lên lầu thay quần áo, trong nhà đột nhiên có thêm một người xa lạ, thật đúng là có chỗ không quen, về đến nhà trước tiên không thể đi tắm rửa, anh cảm thấy cả người không thoải mái.
Chờ cả buổi, đoán Tiếu Dao đã tắm xong, hắn liền đi tắm rửa, kết quả đẩy cửa, liền thấy một cái chân dài của Tiếu Dao đặt ở trên mép bồn tắm, bàn chân trắng nõn, nhỏ nước.
Tí tách, tí tách.
- ----------------------------------------------------
Lời tác giả: Bổn văn không đứng đắn cùng đứng đắn đều có, mặt sau sẽ khiêng lên tuyên truyền truyền thống văn hóa đại kỳ, hảo hảo giảng một giảng Lê Viên chuyện xưa!!!
- ---------------------------------------------------
Lời BETA:
Xin lỗi mọi người vì có thêm phần giữa nhưng vì bọn mình đang làm bài thi nên mong mọi người ghé trang của bọn mình ạ.
Mọi người ghé thăm và bình chọn để ủng hộ tinh thần cho nhóm mình nha.
Xin cảm ơn mọi người!!!!!????????????.