Thứ , ngày tháng năm .
Editor: @Diemquanca - Mặc Niệm
Chương này tớ chưa beta đâu, tớ đã edit rất chậm để giảm tối thiểu lỗi, các bạn đọc và soát giúp tớ nhé! Chỗ nào có vấn đề liền cmt nhiệt tình để tớ sửa nhé!!!
Chương . Khí hậu
Ngày hôm sau Ân Lãng đánh thức Ân Ly, đưa cho cô một cái khăn lông ấm áp. Ân Ly mơ mơ màng màng lau mặt, sau đó mới phát hiện mọi người đều đã thức dậy. Đưa mắt lên nhìn nhìn sắc trời, thái dương đều đã leo đến đỉnh!
“Hiện tại là mấy giờ a?! Tôi ngủ quên mất, thật sự ngại quá!” Ân Ly tùy tiện đem tóc dài xõa lung tung vén lên, đứng lên đối mặt với Lê Mạn và Ngô Nhiên ở bên cạnh đang yên lặng nấu cháo xin lỗi. Đã nói trước là sẽ dậy sớm cùng nhau nấu cơm, cô lại không dậy nổi.
Thật là kỳ quái, ngày hôm qua cô rất sớm đã đi ngủ, như thế nào mà thái dương đều lên cao rồi mà cô vẫn còn ngủ? Chẳng lẽ là do quá mệt mỏi?
Truyện chỉ đăng tại Wattap: @Diemquanca - Mặc Niệm
Phía xa kia là Thương Ly đang cầm khăn lông lau mồ hôi, nhìn như là mới vừa tập thể dục xong, quần áo mướt mát mồ hôi dán ở trên cơ thể, từng vệt nước màu đen phác họa ra hình dáng cơ bắp, từng khối từng khối cơ bắp hiện lên rõ ràng. Kiều Chấn Vũ một bên cầm bút viết, một bên hướng hắn khoa tay múa chân. Miệng lẩm bẩm, không biết đang nói cái gì.
"Thực sự chưa muộn, mới là giờ thôi.” Thương Ly khó có được lên tiếng giải thích nghi vấn của Ân Ly. Ngẩng đầu nhíu mày nhìn mặt trời trạng thái giống như đã giữa trưa, nhiệt độ bây giờ khá cao.
Mới chỉ giờ? Ân Ly lắp bắp kinh hãi, cô cảm giác như đã qua giờ, mới cảm thấy chính mình ngủ quên. Trong đầu một lóe lên một suy nghĩ, chẳng lẽ là……
“Hai ngày nay nhiệt độ không khí vẫn luôn tăng cao, dọc đường đi quan sát thấy cây cối phát triển cũng không đúng. Tôi có căn cứ để nói, mạt thế trừ bỏ tang thi xuất hiện, khí hậu cũng sẽ có biến động lớn. Bất kể là trở nên nóng hơn hoặc là trở lên lạnh hơn, chúng ta đều phải chuẩn bị thật tốt.” Kiều Chấn Vũ đẩy đẩy gọng kính trên mũi, lúc này hắn ngoài ý muốn trở nên nghiêm túc đáng tin cậy, xác thật là một nhà khoa học.
“Hiện tại xem ra, khí hậu hẳn là dần trở nên nóng hơn.” Trên tay Ân Lãng còn cầm khăn lông vừa rồi Ân Ly lau mặt, nước trong khăn lông đang dần bốc hơi, bên ngoài nhiệt độ rất cao.
Ngô Nhiên tuyệt vọng, ở đây chỉ có mình cô ta là người thường. Vốn dĩ cô ta cho rằng chỉ cần đi cùng bọn họ liền có thể đến căn cứ. Nhưng bây giờ khí hậu cũng xảy ra đại biến?! Trời lạnh có thể mặc nhiều quần áo, trời nóng thì bảo người ta phải làm sao bây giờ? Lấy đâu ra phòng ở có điều hòa chứ?
“Chúng ta đây phải làm sao bây giờ?” Lê Mạn hơi chau mày liễu, kéo tay nữ con gái, sốt ruột nhìn Kiều Chấn Vũ.
“Trước cứ đi thành phố T, sau đó nhanh chóng đến căn cứ Thự Quang.” Ánh mắt Thương Ly hơi lóe lên, ngữ khí thập phần vững vàng bình tĩnh.
Nhưng căn cứ Thự Quang sớm hay muộn đều sẽ bị hủy nha? Ân Ly đem lời này nuốt trở vào. Rốt cuộc hiện tại cách bọn họ gần nhất chính là căn cứ Thự Quang, cũng không thể bỏ gần tìm xa mà chạy đến căn cứ khác đi?
Không nói bọn họ đồng ý hay không đồng ý, việc này nói ra liền không thể tưởng tượng được. Hơn nữa, cô cũng phải đi căn cứ Thự Quang chờ đợi Lăng Dục Thần đến. Tuy rằng không biết lấy hiểu biết nhiều năm của cô với hắn, khuyên bảo hắn nhanh rời khỏi căn cứ, phỏng chừng cũng sẽ bị coi như gió thổi bên tai đi?
Rầu rĩ không vui cơm nước xong, đem đồ đạc cất vào trong không gian, ngồi trên xe. Ân Ly đều thực an tĩnh, thậm chí không còn có động tác ngẫu nhiên trêu đùa Ân Lãng nữa, thực khác thường.
Một bàn tay nhỏ nhắn ấm áp vươn ra sờ sờ cái trán cô, Ân Ly phục hồi tinh thần, quay đầu nhìn lại. Ân Lãng đang khó hiểu nhìn cô.
“Cũng không bị phát sốt, chị như thế nào liền phát ngốc? Bị cảm nắng sao?” Ân Lãng không cảm giác được bên ngoài là lạnh hay nóng, nhìn Lê Mạn ngồi trên ghế điều khiển thường thường phải đưa tay lên lau mồ hôi, bên ngoài mặt trời cũng chiếu nắng hừng hực. Có lẽ, thật sự thực nóng? Hắn hậu tri hậu giác nghĩ đến, mới có vừa rồi nghi vấn.
“Không sao hết, chị chỉ đang suy nghĩ khi nào thì đến Thự Quang thôi .” Ân Ly ngượng ngùng nói, nghĩ đến Lăng Dục Thần, trong con ngươi cảm xúc liền có chút phức tạp.
Truyện chỉ đăng tại Wattap: @Diemquanca - Mặc Niệm
Ân Lãng nhìn Ân Ly bộ dáng mất hồn mất vía, biểu tình lo lắng cứng đờ, bàn tay nắm chặt, ngữ khí ôn hòa hỏi: “Tỷ tỷ thực chờ mong đi căn cứ Thự Quang a, chẳng lẽ ở đó có nơi nào đặc biệt?” Vẻ mặt thiên chân vô tà (ngây thơ vô số tội, giả nai).
Ân Ly quả thực không để bụng nói: “Có chút đặc biệt, nhưng thật ra cũng không có gì đặc biệt lắm, chị chỉ là muốn đi nơi đó tìm một người.” Một nam nhân có vận mệnh bấp bênh, tuy rằng hắn cuối cùng cũng thành công, làm thế nhân ghi nhớ. Chỉ là cô trước sau vẫn đau lòng bóng dáng cô đơn của thiếu niên đó.
(bấp bênh: từ này có thể thay thế bằng từ nào nhỉ? các bạn help me~~~ vốn từ của tôi sông dài bể rộng, lúc quan trọng thì không dùng được .)
Lúc nhỏ bị bạo lực tràn ngập thế giới, sau đó lại trưởng thành trong hoàn cảnh tuyệt vọng bị coi như chuột bạch ở trong phòng thí nghiệm, bị người tự nhận là bạn tốt phản bội, đưa tới căn cứ bị dị năng giả bao vây sát hại. Hắn như vậy, sao có thể kiên trì không tuyệt vọng trước thế giới này, ngược lại lại trở thành anh hùng giải cứu nhân loại đâu?
“Xem ra người này đối tỷ tỷ rất quan trọng.” Ân Lãng nhẹ giọng nói, hắc ám trong con ngươi giống như sương mù dày đặc tản ra.
“Ân.” Ân Ly gật gật đầu, phục hồi tinh thần lại mới xoa xoa tóc Ân Lãng nói: “Đều quan trọng như em! Không cần phải ghen tị, em cũng là người nhà của chị a!”
Nhưng em lại muốn làm người nhà duy nhất của chị…… Ân Lãng không nói một lời nhìn chằm chằm lúm đồng tiền trên má Ân Ly, trong lòng rầu rĩ không vui, trong thân thể hủy diệt không kiêng nể gì len lỏi. Muốn đem người kia trực tiếp hủy diệt, cuối cùng biến mất đi như bụi bặm……
Như vậy, tỷ tỷ sẽ là của mình!
Dự định hai ngày sau tới thành phố T, nhưng bọn họ vẫn là ngày thứ ba ngày mới tới nơi. Nguyên nhân chính là do biến khí hậu biến đổi lớn này.
Truyện chỉ đăng tại Wattap: @Diemquanca - Mặc Niệm
Ân Ly lục lại những sự kiện quan hệ đến thời kì đầu mạt thế đến trong trí nhớ. Tang thi √ khí hậu đại biến √ còn có gì nữa đây? Cho đến khi nhìn thấy tang thi bên ngoài hoạt động linh hoạt cơ thể, mới giật mình bừng tỉnh. Tang thi?!
Trong đầu tang thi có tinh hạch, có thể trợ giúp dị năng giả thăng cấp. Nhưng đồng dạng, tang thi cũng có thể thăng cấp!
Không sai, tin tức này rất nhanh sẽ được các dị năng giả may mắn còn sống trong căn cứ xác nhận. Dị năng giả tự dựa vào bản thân thăng cấp rất chậm, sử dụng tinh hạch thì tốc độ tăng nhanh rất nhiều. Nhưng cũng có mặt hạn chế, trong tinh hạch còn có rất nhiều tạp chất, cần thời gian từ từ tinh lọc. Lực lượng tuy rằng khổng lồ, nhưng không thuần khiết, ngược lại mang theo một cổ hơi thở táo bạo.
Rất nhanh dị năng giả liền sẽ phát hiện, bọn họ thăng cấp càng ngày càng chậm, tang thi bên ngoài lại càng ngày càng lợi hại. Bởi vì tang thi là trực tiếp cắn nuốt lẫn nhau, Tang Thi Hoàng cũng là ở cái này thời kỳ này xuất hiện.
Nghe đồn bề ngoài Tang Thi Hoàng không khác gì người bình thường, hậu kỳ cùng Lăng Dục Thần đối chiến cũng có ngôn ngữ hoàn thiện, ngoại trừ đôi con ngươi màu đỏ nhạt, thật đúng là nhìn không ra nơi nào giống tang thi.
Ngoài tang thi mang đến cấp bậc áp đảo, thực vật dị biến cũng làm những người sống sót không khỏi lo sợ. Vốn dĩ thời tiết đại biến, rất nhiều hoa màu bị hạn hán chết, cơ bản không có vụ thu hoạch. Nghĩ lại một lần nữa gieo trồng, nó lại trực tiếp không nảy mầm, liền chết?!
Vấn đề này trực tiếp khiến cho những người sống sót khủng hoảng. Rốt cuộc đồ ăn từ bên ngoài tìm được chỉ có thể quyết vấn đề nguy hiểm trước mắt, nhân loại muốn sinh tồn, khẳng định phải trồng được lương thực mới a!
Cuộc khủng hoảng lương thực rất nhanh liền nổi lên như phong trào, thổi quét khắp cả nước. Ngay cả khi căn cứ Thự Quang bị phá hủy bọn họ cũng đều không chớp chớp mắt lấy một cái, liên quan đến mạng sống bản thân bọn họ phản ứng rất nhanh.
Thời điểm này, Lăng Dục Thần ở căn cứ Lăng Thiên trổ hết tài năng. Nguyên nhân là do Kiều Chấn Vũ ở trong căn cứ của hắn, nghiên cứu ra các loại cây lương thực có thể ăn được, hơn nữa có thể trồng được ở trên đất lọc.
Tin tức này sau khi truyền ra, hấp dẫn vô số dị năng giả đến. Vốn dĩ, đối dị năng giả mà nói, chỉ cần là nơi có thể sinh tồn đều tốt, đi đâu đều không phải vấn đề. Đặc biệt Lăng Dục Thần làm thủ lĩnh căn cứ Lăng Thiên, thực lực cao cường, quyết định ngoan tuyệt. Điều này mạt thế, so với tất cả đều quan trọng.
Thực mau, căn cứ Lăng Thiên hấp dẫn một đống cao giai dị năng giả, còn dùng hạt giống cây lương thực kết giao minh hữu. Ở giai đoạn này, đối với sự phát triển căn cứ Lăng Thiên là rất quan trọng.
Ân Ly oán giận thời tiết này càng ngày càng nóng nhìn Kiều Chấn Vũ, thật sự nhìn không ra, hắn về sau lại có tác dụng lớn như vậy.
Mà Thương Ly, lại lo lắng mặt khác một chút. “Tốc độ của chúng ta quá chậm, nếu không mau chóng đến căn cứ, chỉ sợ, chúng ta sẽ thể đến được nữa.” Cúi đầu, vung trường đao qua, cỏ dại cao bằng thắt lưng nháy mắt liền biến thành cỏ vụn.
Đưa mắt nhìn lại, ngoài con đường nhỏ xe cộ có thể đi qua, chung quanh không khác gì rừng rậm nguyên thủy. Cỏ dại đều cao đến thắt lưng nam nhân thành niên, cây, có thể che trời đại thụ, ít nhất phải cao mấy chục mét.
Truyện chỉ đăng tại Wattap: @Diemquanca - Mặc Niệm
“Thời tiết này thật là nóng chết mất, phải độ đi.” Ngô Nhiên dùng tay áo lau mồ hôi, cô ta vốn yêu sạch sẽ, đã không còn để ý đến cơ thể mình đã bao lâu không có sạch sẽ, sắc mặt cũng xám xịt. Người uống miếng nước đều khó, ai còn có tâm tư tắm rửa a, làm ra vẻ!
“Cô nói sai rồi, không phải độ, nói đúng phải là độ.” Kiều Chấn Vũ không biết từ nơi nào lấy ra cái nhiệt kế. Đại đại con số, chất lỏng màu đỏ, dừng lại vạch chỉ con số độ.
Lời này trực tiếp làm Lê Mạn choáng váng, “Nhiệt độ cao như vậy?” Sốt ruột kéo tay con gái, Lê An An nhút nhát sợ sệt nhìn mọi người, lại cúi đầu, đem mặt giấu ở đằng sau mái tóc dài.
“Hơn nữa sẽ càng ngày càng nóng, hôm trước hơn ba mươi độ, ngày hôm qua hơn bốn mươi, hôm nay trực tiếp độ.” Kiều Chấn Vũ lấy ra quyển nhật ký nhỏ màu xanh lục nhíu mày nói, nhìn Thương Ly đang quan sát ô tô, nói: “Đêm nay chúng ta liền nhanh chóng đi, tuy rằng đi đường buổi tối có nguy hiểm. Nhưng nếu để ngày mai đi, xe phỏng chừng đều phải bỏ.”
Lời này cũng không phải là nói giỡn, cách thành phố T càng gần, xe tiến lên càng chậm. Bởi vì thời tiết nhiệt độ ngày càng tăng, nhiệt độ quá cao, động cơ đều chịu không nổi. Bình thường đều là Lê Mạn cho thêm nước vào để hạ nhiệt độ.
Lê Mạn ngày ngày dùng thủy hệ dị năng thôi phát thủy cũng không có bao nhiêu. Dùng xong dị năng liền dùng tinh hạch khôi phục, lại lần nữa sử dụng, sắc mặt trở nên tái nhợt, bước chân cũng lảo đảo.
Lê An An rõ ràng cũng thực lo lắng, vẫn luôn đi theo phía sau mẹ cô bé, dìu cô ấy. Tuy rằng nhìn cùng Ân Lãng tuổi không sai biệt lắm, nhưng thân thể gầy gò hơn nhiều, bộ dáng thật sự cố hết sức.
Lời này của Kiều Chấn Vũ xem như là giải cứu Lê Mạn, bằng không lại thật sự như vậy giục sinh dị năng tiếp, cô ấy cũng mau phế đi.
Lúc mọi người thu thập đồ đạc tính toán nghỉ ngơi trong chốc lát chờ buổi tối tiếp tục hành trình. Ân Lãng tìm đến Thương Ly đang ngồi yên tĩnh ở một dưới một gỗ cây đại thụ nghỉ ngơi.
Tán cây che trời tỏa dưới tàng cây rũ xuống một mảnh râm mát, hơi hơi có gió nhẹ thổi qua, mang theo một cổ hương hoa không biết tên trong không khí, khiến người mê say không thôi.
“Vì sao muốn chúng ta nhanh chóng tới nơi thành phố T? Anh đang che giấu điều gì?” Ân Lãng vóc dáng tuy thấp bé, nhưng khí thế lại không thua Thương Ly, trong mắt lưu li sáng như là nhìn thấu hết thảy.
Thương Ly a cười một tiếng, tuyến môi gợi lên một cái ý cười nhạt nhẽo. Con ngươi lại vẫn lãnh đạm, như là hầm chứa băng. “Cậu cho rằng, là vì sao nào?” Vươn tay phải, ánh sáng loang lổ chiếu vào trên tay hắn, như là phát sáng.
“Khí hậu địa cầu sắp sửa biến hóa lớn, chúng ta phải nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng. Vật tư, tất nhiên là càng nhiều càng tốt. Thành phố T, là điểm tiếp viện cuối cùng của chúng ta.” Thương Ly ngồi thẳng thân mình, kiên định nói.
Ân Lãng trong lòng cũng có suy đoán, chỉ là hắn vô pháp đi chứng thực. Trừ phi nó thật sự sẽ xảy ra, mạt thế, tang thi, chỉ là mới bắt đầu……
Vote nhé bạn!
nói KHÔNG với đọc chùa. Đọc LẬU.
Tương tác kém, chương ra chậm các bạn cố gắng chờ nhé~