"Đệt con mụ tác giả này thật độc ác, Nam Phụ có làm gì độc ác đâu sao lại chết thảm đến như vậy!!"
Chu Lộc gào thét lên một câu, sau khi gào lên cũng giải tõa được bớt chút xíu tâm trạng hiện tại của hắn
Hắn đang đọc một cuốn tiểu thuyết, nó có tên là:《Trọng Sinh Mạt Thế Đế Vương》 vốn cuốn tiểu thuyết này vốn là sẽ được hắn thêm vào trong bảng xếp hạng cuốn tiểu thuyết hay nhất trong bộ sưu tập, nhưng đáng tiếc là đã tan vỡ rồi, bởi vì một lí do khá đơn giản, Nam Phụ trong cuốn sách này cũng có cùng tên với hắn.
Nam Phụ này chết rất thảm, không, phải nói là cực kỳ thảm, cũng không biết mụ tác giả có thù hằn gì với nam phụ không, nhưng mà từ lúc hắn lộ diện đến lúc hắn chết đi, cứ mỗi lẫn xuất hiện là sẽ bị tác giả ngược lên bờ xuống ruộng.
Vì vậy để báo thù cho nam phụ Chu Lộc đã lên tặng cho mụ tác giả đáng giá -☆ cùng với chữ phê bình đầy tâm huyết, và chắc có lẽ oán khí của hắn quá nặng, đến nỗi bây giờ, khi hắn đang ngủ, hắn cũng mơ thấy Nam Phụ bị tác giả hành hạ, hắn tức giận xông lên đánh mụ tác giả (Trong mơ)
Bỗng nhiên một luồn sáng hiện lên cuốn lấy thân thể của Chu Lộc, khe nứt thời không bị xé ra, một thiếu nữ khoảng tuổi bước ra từ khe hở, nàng vung tay lên vòng sáng quanh Chu Lộc lập tức biến mất, nàng lấy ra bình ngọc Chu Lộc bị hút vào, sau đó nàng quay trở lại khe nứt.
Chu Lộc đang hăng say cùng với Nam Phụ đánh mụ tác giả, đột nhiên trước mắt hắn tối sầm, sau khi mở mắt ra, đập vào mắt y chính cảnh tượng là bốn bề trắng xóa, trước mặt y là một bàn trà, một cô gái đang ngồi trên đó nhấp từng ngụm trà
"Lại đây" cô gái lên tiếng
Chu Lộc phân vân vài giây sau đó bước lại bàn trà, ngồi đối diện với cô gái,sau đó hỏi:
" Cô là ai "
"Ta chính là "Con mụ vô lương tâm kia dám ngược Nam Phụ của lão tử" nè"
Cô gái lên tiếng, Chu Lộc nge xong liền cứng đờ người, sau đó mới đáp lại:
"Cô là mụ tác giả?"
Cô gái: "Chính xác rồi, bất ngờ không"
"Sau cô lại bắt tôi đến đây" Chu Lộc hỏi tiếp
"Bởi vì ta có một nhiệm vụ cho ngươi"
Chu Lộc nhíu mày: "Nhiệm vụ gì?" hắn cảm thấy có gì đó sai sai ở đây
Cô gái từ từ nói: " Ngươi đã đọc xong hết cuốn tiểu thuyết rồi đúng không, nhiệm vụ của ngươi chính là.... trở thành tên Nam Phụ đó và sống trong thế giới đó"
"Vì sao?????" Chu Lộc khó hiểu
"Bởi vì ngươi đã không còn lựa chọn nào khác, ngươi ở thế giới kia đã chết"
"Tại sao ta lại chết rồi" Chu Lộc bất ngờ, mấy tiếng trước hắn còn chửi mụ mà
"Là lỗi của ta, lúc đó ta đang đuổi theo Hồn thú, nó là một loại thú chuyên ăn linh hồn. Lúc đó khi ta sắp bắt được nó, nó bỗng nhiên cắn không gian xung quanh và trùng hợp không gian gần đó lại là phòng của ngươi, nó định ăn linh hồn ngươi để khôi phục lại năng lượng"
Chu Lộc câm nín, hắn có nên cảm khái mình may mắn không ta
Cô gái kể tiếp: " Hên là ta đến kịp, nó chưa kịp ăn linh hồn ngươi, nhưng nó đã ăn thân xác ngươi rồi, ta đành phải giữ linh hồn ngươi tại đây "
" Sau đó bất ngờ ta phát hiện, cuốn tiểu thuyết mà ta viết lúc còn là con người được ngươi đọc được, và cũng đọc được dòng "nhận xét" đầy tình cảm của ngươi luôn đó nha " Cô gái cười híp mắt nhìn Chu Lộc
Chu Lộc sởn tóc gáy, cười ngượng ngùng
" Vốn ta định để ngươi theo ta làm đồ đệ để chuộc lỗi, nhưng sau khi đọc được những câu văn ấy ta cảm thấy mình thật độc ác, nên ta quyết định sẽ cho ngươi làm tên Nam Phụ ấy để trải nghiệm xem"
Chu Lộc hắc tuyến, góc nhìn thứ và góc nhìn thứ khác nhau trời vực nhé bắt hắn trải nghiệm cuộc đời Nam Phụ này thà kêu hắn chết còn hơn, nhưng mà hắn còn lựa chọn được sao? Đương là khum
" Tại sao cô lại ngược tên Nam Phụ này dữ vậy " Chu Lộc hỏi ra nghi vấn mấy ngày nay của mình
Cô gái sờ sờ mũi nói: " Đại khái là thời trẻ trâu ấy mà, tình địch của ta cũng tên Chu Lộc nên lúc viết truyện ta thuận tiện trả thù chút hihi"
Chu Lộc câm nín-ing
" Được rồi bây giờ nên đi rồi " cô gái không cho Chu Lộc hỏi thêm gì cả lập tức vung tay lên, không gian xung quanh vặn vẹo.
Khi Chu Lộc mở mắt ra đập vào mắt hắn chính là một căn phòng xa hoa họa tiết màu trắng xen lẫn vàng kim, đèn chùm khổng lồ trên trần nhà, chiếc giường Kingsize hắn đang nằm, ngoài ra còn có tủ nước hoa, tủ đồng hồ, vài tủ quần áo
Trong đầu Chu Lộc hiện giờ chỉ có hai chữ "Giàu Vãi", hắn ngồi dậy chợt một cơn đau đầu ập đến, vô số ký ức chảy vào đầu hắn, đợi đến khi hắn ổn định đã là tiếng sau, Chu Lộc mồ hôi nhễ nhại, dựa theo ký ức bước vào phòng tắm
" Wtf đùa hả "
Trong gương một chàng trai khoảng m, gương mặt thanh tú, mắt to, môi đỏ, làn da trắng bóng, Chu Lộc bất ngờ bởi vì dung mạo này giống hắn cực kì, thậm chí còn đẹp hơn mấy lần.
Cái Chu Lộc bất ngờ đó là đây là nhân vật nam phụ, hắn là một tên công, nhưng dung mạo và khí chất này tuyệt đối không thể nào đè ai được, a phi hắn đang nói gì vậy nè, choáng váng qua đi hắn phát hiện ở vị trí giữa ngực có một hình xăm Kỳ Lân nhỏ khoảng ngón tay, lục lại ký ức hắn phát hiện "Chu Lộc" không có xăm hình này, vậy chứng tỏ hình xăm là của hắn hả? Chả ai giải đáp cho hắn nên hắn tự tìm hiểu.