Xuyên Thư Phụ Trợ Mạc Viễn

chương 1: 1: tạo nghiệp

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lý Mộ Phong khít khít mũi, bước nhanh chạy vào nhà, không quên đóng cửa lại, sau khi cởi áo mưa và giày ra, hắn không suy nghĩ gì mà ào ào chạy vào phòng, nhảy thẳng lên giường trùm kín chăn lại ủ ấm bản thân.

Hôm nay đúng thật là xui xẻo, không biết hồi sáng hắn chân nào bước xuống giường mà ban sáng rõ ràng trời nắng gắt như vậy, chiều lại đột nhiên mưa, không những mưa như trút nước mà còn xuất hiện mưa đá, làm hắn chật vật không thôi, cũng may mà có mang áo mưa, chứ không chắc dễ cảm lạnh lắm đây.

Lý Mộ Phong ù ù tạc tạc mà nằm một lúc lâu, đến khi tay chân hết cóng vì lạnh mới kích động mở chăn ra, chạy lại trên bàn lôi máy tính đến, khởi động nguồn rồi hồi hộp đeo kính lên.

Lý Mộ Phong có thể cảm nhận được, trong lòng ngực, tim hắn đập bang bang như sắp nhảy ra đến nơi, còn hồi hộp hơn cả lúc đi thi hsg quốc gia, hắn hảo kích động a.

Hôm nay là ngày lạnh tháng tốt, đúng h tối nay, "Tu chân chi ta thắng nhân sinh" sẽ ra lò chương truyện cuối cùng, kết thúc một quyển truyện tu chân dài hơn bảy ngàn chương.

Lý Mộ Phong là fan ruột của bộ truyện này, hắn theo dõi bộ truyện từ khi tác giả mới ra chương đầu, cho đến bây giờ cũng gần tròn ba năm cuộc đời.

Lý Mộ Phong đồng hành với truyện, là một trong những người đọc truyện nhanh nhất khi nó vừa đăng lên, là độc giả trung thành lại tốt tính, có uy tín nhất trong gruop độc giả của truyện.

Nhớ khi xưa, lúc hắn ù ù tạc tạc mà nhận ra, quyển truyện nam tần hắn theo dõi bây lâu nay hóa ra là truyện đam mỹ, hắn đã sốc như thế nào.

Thật sự cảm giác lúc ấy chả khác nào khi làm bài toán nâng cao, cứ ngỡ như đã hiểu đề đến cùng cực, hóa ra bản thân lại hiểu sai đó giờ, cứ như định lý đơn giản Pytago thực chất là cạnh huyền bình phương bằng tích bình phương hai cạnh góc vuông, quá phi lý, quá mức khó tin, tam quan của hắn gần như vỡ nát ngay từ khoảng khắc, cảnh xôi thịt hắn hằn đêm mong nhớ, lại là cảnh play P của ba nam nhân.

Hai vị công chính mà hắn luôn nghĩ rằng đấy là bằng hữu vào sinh ra tử của main chính, cũng chính là thụ chính trong truyện.

Thật sự rất kinh khủng, từ main chính thăng cấp vả mặt sảng văn thành đam mỹ chủ thụ Np, tất cả đều thay đổi sau chương .

Lý Mộ Phong phải mất đến hai tuần để tiếp thu chuyện này, đáng lẽ, sau một trận lừa dối này, hắn tất nhiên có đủ tu cách bỏ truyện.

Nhưng hắn vẫn kiên trì đọc đến cùng, có ba nguyên do, thứ nhất, tác giả viết truyện thật sự rất hay, từ nhân vật chính đến phụ, ngay cả pháo hôi hay người qua đường, chẳng có ai là não tàng ngu ngốc cả, logic truyện quá chặc chẽ, thế giới được xây dựng quá hoàn mỹ và rộng lớn, hắn luyến tiếc bỏ truyện a, thứ hai, tuy là truyện đam mỹ, nhưng đây là truyện chậm nhiệt, cảnh xôi thịt rất ít xảy ra, mà có xảy ra, thì rất khó để hoàn thành...!bởi mỗi khi cảnh này có khả năng xuất hiện, đều đi kèm với các sự kiện cmn rất thú vị và kịch tính, đây cũng là sự hố cha của tác giả dành cho độc giả, nó đã không ít lần làm Lý Mộ Phong nghiến răng nghiến lợi, vừa đọc vừa chửi rủa tác giả, bởi hắn đã cố tình tránh đi những nội dung này, nhưng lại bị bức ép phải đọc cho bằng hết, nếu không, sẽ không hiểu nổi nội dung truyện.

Cuối cùng, tất nhiên là do nguyên tắc làm người của hắn, Lý Mộ Phong mắc chứng ám áp cưỡng chế cấp độ nhẹ, vì để bạn thân không bị bức rức khó chịu, hắn đã tự đặc ra nguyên tắc, đọc truyện, nếu đã đọc trên một nghìn chương thì sau này, truyện có dở thế nào cũng phải đọc cho bằng hết, không được bỏ giữa chừng.

Nhưng hắn kiên trì đọc không có nghĩa là người khác cũng kiên trì, truyện quá dài, thời gian ra không đều đặn, một phần độc giả bộ cuộc, truyện lại là truyện đam mỹ, một phần ba đọc giả bỏ truyện, tác giả ít tương tác, một vài đọc giả đứt gánh giữa đường, truyện quá khó hiểu, âm mưu tranh đấu, não của các nhân vật quá lớn, có khi pháo hôi còn có chỉ số IQ cao tương đương độc giả, một nửa người đọc bỏ truyện.

Càng ngày càng xuất hiện các loại truyện nam tần khác dễ hiểu hơn, vừa thăng cấp vừa sảng, nổi tiếng dễ trao đổi với nhau, một phần độc giả bỏ truyện.

Cuối cùng cũng chỉ dư lại trên dưới một trăm đọc giả, lúc rảnh rỗi thì vào đọc, lúc không rảnh thì để đó.

Chỉ duy nhất có mỗi một người là Lý Mộ Phong kiên trì canh giờ đọc truyện, vừa like vừa boa một chút tiền thưởng cho tác giả, giành sự tôn trọng đáng có của độc giả giành cho tác phẩm yêu thích.

Lý Mộ Phong thất thần một phút, các dòng suy nghĩ cứ vậy mà tràn qua, các kí ức về những kỉ niệm đặc biệt quên ăn quên ngủ cày truyện thâu đêm, vừa ôn thi vừa đọc truyện, vừa nhập viện vì kiệt sức vừa đọc truyện, thật sự rất hoài niệm.

Mãi cho đến khi chuông báo hiệu reo lên, hắn mới vội vàng hồi thần lại.

Sau đó hai mắt lập tức phát sáng, hồi hộp nhìn từng chương truyện được đăng lên, từ đến rồi , sau một phút, chương cuối cùng hiện ra, tiếp sau đó là một dòng chữ màu vàng kim lấp lánh " End" rõ to.

Lý Mộ Phong kích động, lập tức kích vào " Đọc tiếp" , chương , hay! Chương , quá hay!!! Chương , cực kỳ hay, sảng...!Chương ...ê, có cảm giác kì kì, chương tiếp theo vậy...!cảm giác này, có điều gì đó rất kinh khủng sắp xảy ra, cảm giác gì đó rất xấu...

Chương : Trúng được ( Cao H).

Hôm nay...!tất cả các thiên tài tập hợp lại tại chỗ...

......................

Trang Du chạy đến, phát hiện mọi người đều đang trúng độc....

Y muốn cứu tất cả, nhưng không biết phải làm sao, y rất bất lực....

......................

Mộ Dung Thư không kìm chế được, ôm chặt, mạnh mẽ kéo Trang Du vào lòng mình...

......................

Trang Du cắn môi, nhiều người như vậy, lại đang trúng dược, hắn chắc chắn sẽ không chịu nổi, nhưng mà...!Trang Du đỏ mắt, cắn chặt răng, cởi y phục...

......................

......................

......................

Lý Mộ Phong: !!! Đm, cái đéo gì đây.

Hôm nay vai chính tất cả bị thiểu năng, hay tác giả cố tình chơi ông!!! Mộ Dung Thư không phải là luyện được sư sao, đan dược đâu, kim châm đâu?

Trang Du mạnh mẽ quyết đoán của ông, biến đâu mất rồi, sao lại trở nên dẻo quẹo yếu đuối như vậy.

Clgz, quan hệ tập thể không sợ bị bắt nhốt à, Trang Du như thế nào lại chịu nổi, Thánh Tử chẳng phải cao ngạo lạnh lùng? Thế éo nào lại chấp nhận song long? Muốn chơi chết Trang Du à.

Lý Mộ Phong đỏ mắt, thẩn thờ nhìn màn hình, trong mắt tràng ngập không thể tin...

Lý Mộ Phong nhìn xuống khu bình luận, ngờ vực không thôi, mấy hôm trước, khi được tác giả thông báo, bọn hắn, nhưng fan lâu năm của truyện quyết định hẹn nhau cũng đọc truyện, cùng nhau kết thúc quảng đường dài của mình, vừa trò chuyện vừa đàm luận nhận xét, trao đổi kinh nghiệm sau đó tổ chức một bữa meetting ăn mừng...

BÌNH LUẬN:

Long Ngạo Thiên cho thuê: Cái đéo gì vậy, tác giả bị úng não hay ung thư dây thần kinh.

Sĩ nhục trí thông minh độc giả vừa thôi, hay là lười viết đến độ tìm đại một đứa trẻ trâu ba tuổi ra viết, văn phong còn thua lão gia ta lúc mẫu giáo.

Thánh Tử đại đại đáng yêu nhất: Con mẹ nó, Thánh Tử của ông, bạch miêu ngạo kiều của ông, sao mi có thể làm như vậy, tác giả, mi xứng đáng bị treo cổ, lão tử liều chết với mi aaaaa...

Trang Du tiến lên, vả mặt vả mặt, sảng sảng sảng: Không phải người, không phải người, dao đâu, s

dao đâu? Mau đưa đây, ông phải đi xiên chết tác giả, đem hắn nướng lên, làm thịt nướng cho chó ăn .

......................

-Á á á, Mộ Dung Thư của tui, Mộ Dung Thư nổi tiếng lịch thiệp khắc chế, tôn trọng lại quân tử của tui.

Sao có thể vì dược mà mất đi đầu óc, biến thành dã thú thượng não như vậy.

help me, help he...

- Dịch Phong của tao, Dịch Phong của tao tu vô tình đạo, thế đéo nào lại có dục vọng, trở thành một trong công đã thôi, cmn, play người một lúc.

Bẩn, tụi mày làm bẩn Dịch Phong ngây thơ của tao rồi...

- Huyết Tử Minh rõ ràng là kiếm si, yêu kiếm hơn yêu mạng, dục vọng sao có thể là play tập thể được, tác giả, công đạo ở đâu, logic ở đâu

......................

Lý Mộ Phong nhìn màng hình, hít một hơi thật sâu, tức giận nghẹn ứ ở cổ khiến hắn hít thở khó khăn, cho dù cố gắng thế nào, cơn giận điên tiết vẫn không có dấu hiệu giảm xuống.

Hắn sâu kín nhìn xuống bình luận, thông thường hắn rất ít khi nổi giận, có tức điên lên, chắc chắn cũng không ở mức độ này, tác giả đúng thật là tài ba, hố hắn không biết bao nhiêu lần, lần này, hố cũng quá to rồi.

Lý Mộ Phong run run tay, nghiến răng đỏ mắt kích vào phần bình luận, hắn vốn muốn chửi, nhưng nhìn tất cả các độc giả còn lại đã chửi hết lời rồi, hắn có chửi cũng chỉ tốn công tạo nghiệt, chỉ sau kín mà đánh một dòng bình luận.

Mạc Viễn : " Tác giả, tối nay nhà anh sáng nhất đêm nay.

"

Enter một cái, dòng bình luận được gửi đi, Lý Mộ Phong vì lấy lại bình tĩnh mà bước ra khỏi phòng, đi xuống bếp rót một ly nước, cố gắng dùng sự lạnh lẽo khiến mình tỉnh táo.

Mà dòng bình luận tưởng chừng như sẽ bị lấn chìm của hắn, thể mà nhanh chóng vươn lên top đầu, chễnh chệ ở No bình luận nhiều like nhất.

Lão thất phu núi Vọng Tử: ai...!du, cuối cùng Mạc Viễn cũng không chịu nổi nữa, y là người dễ tính nhất trong đây a.

A Minh đáng yêu: kkk, cuối cùng Mạc Viễn đạo hữu cũng buôn lời trách móc với tên cặn bã kia, uổng phí cho số tiền donate của đạo hữu, đúng thật là nuôi bạch nhãn lang, chỉ biết chọc tức chúng ta...

Long Ngạo Thiên cho thuê: ha hả, Mạc thiếu gia nói đúng, tối nay nhà tác giả sáng nhất thôn, la lấy danh dự Long Ngạo Thiên ra thề...

Thánh Tử đại đại đáng yêu nhất: Thánh Tử đáng kính vậy mà lại trở thành vật hi sinh, ta thù tác giả, ta muốn tế sống tác giả, Nhân danh đạo sư vô tình đạo, lấy thiên địa làm xích, mắt làm khóa, tác giả, chịu chết đi....

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio