Lý Mộ Phong đi dọc theo hành lang, sau lưng là một đoàn nha hoàn, nô bộc trước đó.
Lý Mộ Phong không quên trang bức, trên mặt vẫn vui sướng tột cùng, nhưng trong lòng suy nghĩ lại không ít.
Hắn vừa mới xuyên qua, tuy được truyền lại ký ức, nhưng không phải bản thân tự trải nghiệm, tất nhiên cũng không thể thật sự giống hàng real...!Hắn trước đó cũng biết Hàn Quốc Kiên yêu thương nhi tử của mình, nhưng đến khi đối mặt chính diện mới nhận ra, bản thân đúng thật là đánh giá quá thấp phần tình cảm này.
Thương yêu như vậy, tất nhiên sẽ khó lòng liên tưởng đến việc nhi tử yêu quý của mình bị đoạt xá, mà lúc nãy, có vẻ như Hàn Quốc Kiên bị Mạc gia chủ chọc tức đến nóng người, cũng không để ý đến một số chi tiết kỳ lạ, nhưng cũng có thể vì nghĩ "Hàn Ân" vì vui mừng khi thoát khỏi ràng buộc mà trở nên kích động, có những hành động kỳ lạ, những khả năng này, không phải là không thể xảy ra.
Nhưng Hàn Quốc Kiên không lưu tâm đến việc này không có nghĩa là hắn không để ý.
Không gương không nghề, bản thân hắn lại chẳng phải ảnh đế, cho dù tâm lý, tư thế đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng cũng không tránh nổi sai sót.
Lần này ăn may, hắn qua mặt được, nhưng lần sau thì chưa chắc.
Một người bị trộm đột nhập vào nhà, nhẫn tâm sát hại, như thế nào lại có vận khí tốt được? Tuy nhiên, hắn vẫn có được một phần đảm bảo, phần đảm bảo này, tất nhiên là thái độ của Hàn Quốc Kiên, nói không điêu chứ lúc nãy, bất chợt bị nêu tên, hắn thật sự không biết phải làm gì.
Cũng may, may mắn là hai bên đấu khẩu không nhỏ, hắn đứng một bên nghe được không ít, cộng thêm hằng hà sa số kinh nghiệm hắn thu được khi đọc truyện, ít nhiều vẫn đoán được chút tình hình, cược một phen mà hành động.
Lần này hắn vậy mà cược đúng, không những vậy, dựa theo kết quả ba xạo lúc nãy.
Lý Mộ Phong có thể chắc chắn rằng, nhân thiết nhân vật có thể thay đổi, tính tình của Hàn Ân, thay đổi nhỏ nhưng hợp lý, chắc chắn sẽ không bị nghi ngờ, hắn không cần mọi lúc đều phải rập khuôn, điều này làm Lý Mộ Phong thập phần vui mừng.
Lại nói đến Mạc Viễn, vị hôn thê của hắn bây giờ...!Mạc Viễn phụ thân là gia chủ tiền nhiệm Mạc gia, Mẫu thân là tu sĩ nguyên anh hậu kỳ, thân phận cao quý, căn cốt lại tốt.
Nhưng khổ nỗi, song thân Mạc Viễn trong một lần làm nhiệm vụ, không may tử nạn, Mạc gia được đệ đệ cùng cha khác mẹ của Phụ thân Mạc Viễn Mạc Hồng Yên tiếp nhận.
Mà Mạc Hồng Yên có tâm tư như thế nào? , tất nhiên là mưu kế đa đoan, là một dạng nhân vật thập phần tàn nhẫn.
Tiếp nhận Mạc gia trong khi thiếu chủ vẫn còn, địa vị tất nhiên không vững chắc, thậm chí có khi trong mắt người ngoài, danh không chính ngôn không thuận.
Mạc Hồng Yên cũng không phải thật sự yêu thương Mạc Viễn, như thế nào lại nhịn qua được cục tức may áo cưới cho người khác mặc này.
Dựa theo cốt truyện, Mạc Hàn hai tộc từ hôn, Mạc Viễn hôn mê ba năm, đến năm thứ ba, Thụ chính Trang Du tình cờ lưu lạc đến Diễm Châu, tình cờ được y quán chữa trị cho Mạc Viễn thu nhận, sót thương Mạc Viễn hôn mê không tỉnh, lại thêm bị vị hôn phu vô sỉ là Hàn Ân hắn đây nhân lúc hoạn nạn mà bỏ đá xuống giếng, thêm vào đó, đường đường là thiên tài lại từ trên cao rơi xuống, không chăm sóc nổi mình, bị hạ nhân nhân lúc vô tri vô giác bạo hành.
Trang Du tiếc thương anh tài, trong lúc làm việc tại y quán, dốc lòng dốc sức chăm sóc Mạc Viễn, từ đó nảy sinh chút tình cảm nương tựa lẫn nhau, phải biết rằng, Trang Du chịu nổi khổ lưu lạc, không thân thích bằng hữu, nay Mạc Viễn là bệnh nhân của hắn, tuy y vẫn luôn hôn mê không tỉnh, nhưng sớm chiều chăm sóc, có một người bên cạnh im lặng nghe hắn nói chuyện, Trang Du tất nhiên sinh lòng quyến luyến, muốn kết bạn với Mạc Viễn.
Cũng phải thôi, Mạc Viễn chính là công một a, Trang Du và hắn vốn sau này sẽ ở bên nhau, sinh chút lòng quyến luyến là điều nên có.
Lý Mộ Phong hắn là độc giả trung thành của truyện, hắn yêu thích truyện này đến từng nhân vật, tuy nói, những nhân vật này cuối cùng cũng sẽ đến với nhau, hạnh phúc xung túc, mà hắn thân phận pháo hôi, cuối cùng kết cuộc có chút thảm.
Nhưng lòng cha bao la a, có ai đọc truyện mà lại không yêu thích nhân vật chính đâu, tùy vào từng người mà có những kiểu cảm nhận khác nhau, người thì theo góc độ lấy bản thân mà nhìn truyện, người thì theo cái nhìn của thượng đế hoặc người qua đường, Lý Mộ Phong hắn chính là nhìn qua ánh mắt hiền từ của lão phụ thân nha.
Hắn tuy yêu thích nhân vật Mạc Viễn nhất trong truyện, nhưng điều đó cũng không ngăn cản được hắn thưởng thức Trang Du, vả lại, cuối cùng bọn họ vẫn là đến bên nhau, trước khi xuyên thư, Trang Du chính là đứa con dâu bé bỏng trong mắt hắn đó.
Một lần nữa bước vào phòng, Lý Mộ Phong dang rộng hai tay, để im cho bọn nha đầu giúp hắn thay đổi thường phục, khoang khoái cởi bộ y phục rườm rà trước đó, "Hàn Ân" tâm tình vui sướng, thưởng cho bọn nha đầu không ít đồ.
" Cho người thám thính tin tức, xem hôm nay, Bạch Nghị ca ca làm những gì."
Nói một câu cửa miệng của nguyên chủ, Lý Mộ Phong phất tay, ra hiệu cho bọn nô tì lui xuống, bản thân ung dung lại cao ngạo ngồi trên bàn, híp mắt uống trà, đợi đến khi cửa phòng hoàn toàn khép lại, mới giám thỏa lỏng đôi chút.
Mà Cũng phải nói, nguyên chủ đúng là một dạng nhân vật tài ba a, vậy mà như biến thái, fan cuồng, suốt ngày đều theo dõi quỹ đạo sinh hoạt của Bạch Nghị.
Thậm chí, ngày nào cũng có một bản báo cáo chi tiết được nộp lên cho nguyên chủ, nguyên chủ còn rất chăm chú mà học thuộc a.
Đây là tình si hay biến thái vậy, Lý Mộ Phong có chút ăn không tiêu.
Chiếu theo giờ giấc sinh hoạt của " Hàn Ân" trước đây, chuẩn bị hắn sẽ phải bận rộn không ít.
Nào là đến võ đường trong gia tộc luyện võ, đến thư phòng đọc sách, dùng bữa, thỉnh an phụ mẫu và Tằng tổ phụ, nội tổ mẫu, nội tổ phụ.
Cuối cùng là lão tổ...
Hàn gia là gia tộc lớn, tài nguyên lại nhiều, Hàn gia chủ tu vi nguyên anh điên phong, Tằng tổ phụ, nội tổ phụ, nội tổ mẫu lần lượt là nguyên anh trung kì, nguyên anh sơ kỳ và kim đan hậu kỳ.
Mà lão tổ, tất nhiên là hóa thần sơ hậu kỳ a, vốn Hàn Ân là nhi tử Hàn Quốc Kiên, là dòng chính Hàn gia, lại thân cận phụ mẫu, kéo theo đó tình cảm với các gia gia, tổ mẫu đều rất tốt, thậm chí còn có thể đổi lúc làm nũng, tuy lão tổ tu vi cao, gặp gia tộc khác, các trưởng tử nhỏ tuổi khó mà gặp mặt, nhưng Hàn Ân lại khác, hắn có thể ra vào cấm địa, tùy những trường hợp đặc biệt ra, thậm chí đôi lúc thỉnh an còn được cho vào, gặp trực tiếp lão tổ đáng ra phải đang tiềm tu, được chỉ bảo đôi chút.
Đôi khi còn được dạy bảo khuyên răng...!Đây chính là thứ mà các thứ tử khác đều ao ước, ghen tị với Hàn Ân, vị trí đích tử cao cao tại thượng.
Cũng là nguyên nhân vì sao nguyên chủ ngang ngược hoàng hoành nhưng các trưởng lão trong tộc lại kiên kị không dám đụng đến hắn, đơn giản vì người ta có chỗ dựa vững chắc a, nhiều đùi thô to như vậy, một cái đã làm người ta chảy nước miếng kiên kỵ, huống chi nguyên chủ có đến cái rõ to..