Xuyên Vào Hệ Thống Không Có Liêm Sỉ!

chương 37: ch.37: hai lão già?!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Sư phụ ta... đã nguôi giận hay chưa?

- Đã là tình cảnh này rồi mà ngươi còn nhung nhớ lão già chết tiệt đó sao? Có phải não ngươi hỏng rồi không?

Thượng Thiên Thiếu Khanh cốc một cái rõ đau trên trán Tô Thủy Nguyệt, còn đang muốn đánh thêm một cái nữa thì đã bị Tuyết Sư phát đuôi đánh lùi lại cả mét. Mà Tuyết Sư cũng không phải bảo vệ Tô Thủy Nguyệt mà là muốn tự mình trách mắng.

- Hắn ta đã trục xuất ngươi khỏi Cửu Dương phái rồi, ngươi còn quan tâm đến sao?

- Ta đương nhiên không quan tâm.

Tô Thủy Nguyệt vô cùng trắng trợn mà nói dối. Vậy là Thanh Khê chân nhân đã hoàn toàn ghét bỏ hắn rồi, đoạn đường sau này hắn cũng sẽ không phải mang tiếng là lô đỉnh của một ai nữa. Nhưng mà những ngày tháng ngắn ngủi đó làm sao mà quên được chứ? Tô Thủy Nguyệt nheo mắt nhìn ra xa, xuyên qua cánh cửa mà nhìn lên bầu trời xanh thẳm, hắn đã không hề biết rằng Thanh Khê chân nhân đã từng dùng thuật pháp song tu trên người mình. Khiến cho hắn cả đời này tâm chỉ hướng về một người duy nhất, chỉ khi đối phương chết đi thì cấm thuật kia mới được giải trừ.

Sau hơn hai tháng tịnh dưỡng ở Tề gia trang thì cơ thể Tô Thủy Nguyệt đã bắt đầu có da thịt hơn, trở lại là một thiếu niên đầy đặn nhan sắc như lúc đầu. Mà Bách Phệ Thôn, Tống Liễu Dương và Quân Thư Mục thì đã trở lại Cửu Dương phái, nếu không có lý do chính đáng thì cũng không thể rời khỏi sư môn quá lâu. Tuyết Sư thì đã là khế ước thú của Bách Phệ Thôn nên cũng không tránh khỏi số phận phải bảo vệ chủ nhân, bắt buộc phải rời xa Tô Thủy Nguyệt. Ở Tề gia lúc này chỉ còn lại Tề Xuân Thụy và Thượng Thiên Thiếu Khanh thay phiên chăm sóc cho Tô Thủy Nguyệt, nhưng mà hai kẻ này lại giống như nước với lửa, tính khí không khác nhau lại càng làm tăng thêm mâu thuẫn. Thượng Thiên Thiếu Khanh ngang bướng lại không xem ai ra gì, là một đại ma đầu trời không sợ đất không sợ mà Tề Xuân Thụy thì là một người kiêu ngạo không chịu thua kém. Hai người nhan sắc khuynh thành có thiên hướng thuộc về nữ nhân đứng kề cạnh nhau giống như phát ra ganh ghét cùng đố kị, lúc nào cũng có thể xông lên mà đánh nhau một trận. Chỉ là bọn họ không đánh nhau mà lại cùng nảy ra một sáng kiến đó là tranh giành độc sủng của Tô Thủy Nguyệt hắn.

- Thủy Nguyệt ngươi nói xem, là ta làm ngươi sướng hay là hắn làm ngươi sướng?

Tô Thủy Nguyệt có chút cười không nổi vuốt vuốt mặt, có ai lại hỏi những vấn đề này mà mặt không biến sắc hay không? Hắn chỉ có thể lắc đầu mà cho qua.

- Hai người các ngươi ngày nào cũng chỉ hỏi mấy câu đó có thấy phiền hay không hả?

- Không phiền, một chút cũng không thấy phiền. Ngươi nói đi, ngươi thích ai hơn trong hai bọn ta!

Thượng Thiên Thiếu Khanh cứ vờn qua vờn lại ở trước mặt, mà Tề Xuân Thụy cũng không hề nhún nhường vờn tới vờn lui làm cho hắn cũng không thể tập trung mà đọc được dòng chữ của hệ thống.

"Nhận thấy ký chủ đã phục hồi thể lực toàn diện, hệ thống xin được giao nhiệm vụ.

Nhiệm vụ: Câu dẫn Thượng Thiên Thiếu Khanh và Tề Xuân Thụy cùng chơi threesome.

Thưởng: điểm hấp dẫn, linh thạch.

Phạt: Nhiệm vụ thất bại cơ thể sẽ bị xuân dược đặc chế của hệ thống thao túng, ở toàn gia Tề gia trang cầu thao, không đủ người thì dược hiệu không thể hết tác dụng.

Chú ý: Việc ký chủ bị mất tu vi cùng linh căn sẽ không ảnh hưởng gì đến cấp độ tu luyện của chủ nhân và hệ thống."

Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch mép có chút muốn khóc, cái loại nhiệm vụ này chính là không cho hắn có cơ hội thất bại mới đúng. Thay vì chọn mười người hắn đương nhiên sẽ chọn hai người, nhưng mà hai cái kẻ này lực hông đều vô cùng tốt, hắn sẽ sống nổi sao? Với cái cơ thể vừa mới hồi phục này nếu chịu qua hai kẻ này tra tấn vài canh giờ thì sẽ không sao thật chứ hả? Cuối cùng sau một khoảng thời gian đấu tranh nội tâm thì Tô Thủy Nguyệt cũng đã quyết định sẽ thử câu dẫn hai người này xem sao, dù gì cũng đã hơn nửa năm không có làm qua, sẽ dễ dàng mà câu dẫn được sao? Tô Thủy Nguyệt ngồi trên giường, một tay chống ngửa ra, một tay thì tự vạch lớp áo ngủ mỏng để lộ ra khuôn ngực trắng bóc, một chân thì vắt lên chân còn lại dùng giọng điệu vô cùng ma mị mà nói.

- Cũng đã lâu rồi, ta không còn nhớ là ai trong các người làm tốt hơn.

Tô Thủy Nguyệt sau khi dứt lời vẫn còn cảm thấy mị lực không đủ mà còn liếm mép một cái, sau đó rất nhanh hắn liền phát hiện ra bản thân có bao nhiêu câu dẫn. Thượng Thiên Thiếu Khanh và Tề Xuân Thụy nhìn thấy hành động đó của Tô Thủy Nguyệt liền hiểu ra, cả hai liền tiến lên không chút ngần ngại mà đè hắn ngã ngửa ra giường, một kẻ hôn môi một kẻ hôn cổ mà chế ngự hắn. Thượng Thiên Thiếu Khanh đẩy lưỡi vào trong khoang miệng Tô Thủy Nguyệt, lưỡi y quấn lấy lưỡi hắn nhiệt tình dây dưa, tay cũng không an phận mà luồn vào trong áo hắn vò nén lên khỏa thù d.u đã cứng lên từ lúc nào. Tề Xuân Thụy thì hết liếm cổ lại liếm tai, một đường xuống xương quai xanh gầy nhỏ của hắn tạo ra vô số vết hôn ngân hồng đỏ bắt mắt. Họ Tề này đối với việc tạo ra dấu vết khi giao hoan vô cùng có hứng thú, bất cứ nơi nào có thể tạo ra dấu y đều mút lên một cái chẳng mấy chốc đã để lại quanh vùng ngực Tô Thủy Nguyệt thêm vài dấu đỏ. Tô Thủy Nguyệt bị hôn đến không thở nổi, thân người đã lâu chưa có làm qua bị kích thích làm cho run rẫy mà bám chặt nệm giường.

- Tiểu hư hỏng, là ngươi tự mình dụ dỗ bọn ta. Cứ nằm mà hưởng thụ đi!

Thượng Thiên Thiếu Khanh rời môi, trên miệng còn vương sợi chỉ bạc rất phóng khoáng mà đưa ra dâm ý, y vô cùng thành thục cởi áo Tô Thủy Nguyệt xuống làm lộ ra cơ thể đã hơi đầy đặn của hắn, cũng không chút chậm rãi nào cởi luôn cái quần ngủ màu trắng của hắn xuống làm lộ ra tiểu kê đã bán cương. Tô Thủy Nguyệt bị lạnh liền rụt người lại nằm trong vòng tay Tề Xuân Thụy nhưng mà bộ dáng Tề Xuân Thụy so với hắn nhỏ bé hơn nên cũng không thể ôm hết chỉ có thể hôn hôn lên mặt hắn mà vỗ về.

- Ngoan một chút lão gia liền thỏa mãn ngươi, chịu không.

Tề Xuân Thụy cúi xuống hôn lên khuôn ngực Tô Thủy Nguyệt, liếm một đường quanh ngực hắn cuối cùng cắn lên hạt đ.ậ.u nhỏ mà dày vò. Mà Thượng Thiên Thiếu Khanh ở bên dưới cũng không dừng lại động tác, y hôn một lượt quanh lớp lông mềm của Tô Thủy Nguyệt, ở quanh gốc kê thịt bán cương của hắn mà liếm, rồi từ gốc đến ngọn nuốt trọn thứ đó của hắn vào trong khoang miệng ẩm ướt. va chạm với cổ họng ướt át liền tiết ra dịch thể trơn nhớp, tiểu kê cũng lên dưới sự kích thích tột độ, hai chân quấn lấy cổ Thượng Thiên Thiếu Khanh một chút cũng không muốn y thoát ra.

- Giáo chủ, miệng ngươi thật tốt... Aa!

Tô Thủy Nguyệt thở dốc rên rỉ, Cúc Hoa bí tịch dưới sự động chạm của nam nhân liền vận hành mà tiết ra nước xuân làm tiểu động của hắn ngứa ngáy khó chịu. Tuy rằng Cúc Hoa bí tịch không có khống chế tâm trí của hắn nhưng lại làm cơ thể hắn đối với sự va chạm của nam nhân vô cùng mẫn cảm, mà hắn thì lại giống như thực tủy biết vị, được phục vụ cho thư khoái một lần liền sướng đến không chịu nổi muốn thêm vài lần nữa. Cho đến cuối cùng không biết là do hệ thống mất nết làm suy đồi đạo đức của hắn hay là do hệ thống mới làm lộ ra được bản chất hư hỏng thiếu thao sâu trong con người hắn đây? Tô Thủy Nguyệt vươn tay vò lên mái tóc dài mượt của Thượng Thiên Thiếu Khanh, tay đan vào trong tóc y mà hưởng thụ, trâm cài rơi xuống làm mái tóc đen dài giống như dòng suối đen rơi loạn trên bụng cùng đùi hắn. Mắt phượng dài hẹp khẽ nhích mi nhìn lên, mắt nhìn vào mắt, Tô Thủy Nguyệt bị vẻ đẹp này làm cho choáng váng chỉ là chưa kịp khen một tiếng thì miệng đã bị chặn lại. Là Tề Xuân Thụy ở bên cạnh nhìn cảnh tú ân tú ái vừa rồi không vừa mắt liền cởi thắt lưng đem đại điểu đã sớm sương cứng của chính mình nhét vào trong miệng Tô Thủy Nguyệt. Tô Thủy Nguyệt bị gai thịt bao quanh miệng liền khó chịu muốn nôn lại chẳng thể nào nôn được, nước miếng bao phủ để đại điểu Tề Xuân Thụy ra vào càng dễ dàng, ở trong cổ họng hắn giày vò không thương tiếc.

- Ưm... Um..!!

Tô Thủy Nguyệt miệng bị bịt kín chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ không rõ hình hài, nước mắt sinh lý cũng bắt đầu chảy ra, nước miếng cũng chảy tràn xuống cổ bởi từng cái dập của Tề Xuân Thụy. Hắn đã bắt đầu thấy hối hận khi câu dẫn hai người này, một người thì không biết tiết chế, một người thì kì quái khó chiều làm hắn lúc này chỉ có thể nhắm mắt mà cầu xin trời phật thương xót mà đối xử với hắn nhẹ nhàng một chút. Thượng Thiên Thiếu Khanh lúc này đã rời miệng khỏi tiểu kê của Tô Thủy Nguyệt, y hai tay dang rộng hai chân hắn ra sau đấy hãm đầu vào nơi rãnh mông hắn mà . Tiểu động ngứa ngáy cơ khát được quan tâm tới liền co rút một cái, dịch thủy từ bên trong tràn ra giao hòa với nước miếng của Thượng Thiên Thiếu Khanh tạo ra tiếng lép nhép kích tình.

- Miệng nhỏ lợi hại như vậy, ta chưa làm gì mà đã tự tiết ra nước nhiều đến như thế này.

- Còn phải nói, trời sinh thiếu thao mới đúng, vừa mới hồi phục liền đi câu dẫn nam nhân. Đói khát đến mức nào, hả, hả?

Mỗi một câu Tề Xuân Thụy đều dùng hết lực mà dập mạnh vào trong cổ họng Tô Thủy Nguyệt làm hắn hoảng sợ mà trợn trắng mắt, cái tên điên này, cổ họng hắn làm sao có thể so được với nơi kia mà lại không biết thương xót như vậy chứ. Tô Thủy Nguyệt không thể nói được chỉ còn biết đem tay đấm thình thịch lên lưng Tề Xuân Thụy ý muốn y chậm lại, cảm thấy tốc độ có chút nhẹ nhàng hơn thì mới âm thầm thở ra ở trong lòng. Chỉ là khi hắn vừa mới yên tâm ở phía trên thì ở bên dưới Thượng Thiên Thiếu Khanh đã cho ngón tay vào trong dò xét tách mở, nội bích ẩm ướt tràn ra dịch thủy để ngón tay đi vào càng thuận tiện, chẳng qua bao lâu thì bốn ngón tay cũng đã linh hoạt ra vào. Cảm thấy Tô Thủy Nguyệt đã có thể tiếp nhận được xuyên xỏ, Thượng Thiên Thiếu Khanh liền cởi thắt lưng rút ra đại côn đã trướng đến phát đau của chính mình chen vào nơi nóng bỏng cơ khát kia. Tô Thủy Nguyệt cảm nhận tràng bích bị bắt buộc mở rộng để đón nhận vật gân guốc nóng rát kia, từng chút một bị nới lỏng đến không còn đường lùi. Thứ kia của Thượng Thiên Thiếu Khanh vẫn như vậy, không quá to cũng không quá dài nhưng lại cong lên phía trên làm cho mỗi một lần đi vào đều chạm đến nơi trọng yếu nhất của hắn làm hắn sướng đến phát điên.

- Cắn thật chặt.. A!

Thượng Thiên Thiếu Khanh buông một tiếng than thở, y đã đi vào hết, nội bích ẩm ướt tràn ra dịch thủy trơn nhớp càng làm cho đại côn y thêm nồng nhiệt không nhịn được mà đưa đẩy ngay lập tức. Mỗi một lần đều giống như vũ bão cuồng phong mà vùi dập không thương tiếc, mông đùi va chạm với đùi Thượng Thiên Thiếu Khanh phát ra tiếng bạch bạch hỗn loạn, bị đánh đến hồng đến đỏ vô cùng bắt mắt. Tô Thủy Nguyệt bị lộng trên lộng dưới sướng đến nỗi cả người co quắp lại, tiếng rên rỉ nức nở cũng bị chặn lại trong cổ họng. Mỗi một lần Thượng Thiên Thiếu Khanh đẩy tới đều đỉnh mạnh vào điểm mẫn cảm của Tô Thủy Nguyệt làm hắn run rẫy mà bắn ra một chút , tiểu kê đã trướng đến đau không biết đã qua bao nhiêu lần bắn.

- Ta cũng muốn ở trong động nhỏ của Thủy Nguyệt!

Tề Xuân Thụy rút ra đại côn ở trong miệng Tô Thủy Nguyệt mà lớn tiếng tuyên bố, Thượng Thiên Thiếu Khanh cũng không giống bộ dạng giành giật lúc đầu mà tự mình sửa lại tư thế một chút sau đó nằm ngửa xuống, Tô Thủy Nguyệt được Tề Xuân Thụy xốc lên ngồi luôn trên bụng Thượng Thiên Thiếu Khanh làm cho thứ kia đi vào càng sâu càng làm hắn sướng đến ngất.

- Aaa thích quá! Giáo chủ.. Thật sâu aaaa haa!

Bỗng nhiên Tề Xuân Thụy ở phía sau hôn một cái lên sống lưng Tô Thủy Nguyệt, hôn một lượt xuống đến giữa lưng thì đè hắn nằm ấp sấp trên lưng Thượng Thiên Thiếu Khanh, sau đấy dùng tay mà tách mở tiểu động đã có sẵn một cây đại côn ở bên trong của hắn. Tô Thủy Nguyệt giống như hiểu ra mà kịch liệt chống đối, chỉ là càng kháng cự thì càng thôi thúc bản năng chiếm hữu của hai con người này mà thôi. Đỉnh đầu to như trứng chim đà điểu của Tề Xuân Thụy vẽ một đường quanh cửa động Tô Thủy Nguyệt sau đấy từ từ tách mở mà đi vào.

- Aa đau quá! Tề... Xuân Thụy! Tha ta aaa!!! Ta đau quá!

- Rất nhanh sẽ ổn thôi.

Thượng Thiên Thiếu Khanh ở bên dưới nhìn khuôn mặt đã tái nhợt đi vì đau của Tô Thủy Nguyệt mà thương xót vô cùng, y kéo đầu hắn xuống hôn thật sâu, khuấy động khoang miệng vẫn còn ẩn ẩn đau rát vì bị dày vò lúc nãy. Tô Thủy Nguyệt bị hôn đến loạn, đầu óc giống như trống rỗng mà thả lỏng thân mình để đại điểu Tề Xuân Thụy thì đi vào càng sâu, gai thịt thô ráp chen qua từng tường thành mỏng manh của hắn mà đi vào đến tận cùng. Cho đến khi cả hai cây thịt lớn đã cắm sâu vào trong cơ thể Tô Thủy Nguyệt thì hắn mới đau đớn mà thở ra một hơi từ từ đón nhận từng đợt đưa đẩy, nơi vết máu bị xé rách lúc đầu cũng đã bắt đầu lấy lại khoái cảm mà không còn cảm thấy đau nữa.

- Thật thích, hai cây thịt heo thật to aa!

- Thích quá aaaa thật sướng hức ô ô aaa!!!

Tô Thủy Nguyệt lớn tiếng rên rỉ đón nhận từng cú thúc giống như điên loạn ở trong nội bích chính mình, Thượng Thiên Thiếu Khanh từ dưới đẩy lên, Tề Xuân Thụy từ phía sau đẩy tới, giống như phong vũ mà đánh lên ý thức của hắn thành một mảng mơ hồ. Tô Thủy Nguyệt lúc này giống như đã biến thành một cỗ máy thiếu thao, miệng há hốc rên rỉ để mặc cho nước miếng chảy dài xuống tận cổ, hai khỏa thù d.u trên ngực cơ khát mà tiểu kê phía dưới thì không ngừng bắn ra tinh túy.

- Sướng aaa!! Giáo chủ ta yêu ngươi!! Hức... Xuân Thụy.. Sướng a! Ta yêu ngươi, ta yêu ngươi!!

Tô Thủy Nguyệt không còn ý thức được lời mà bản thân nói ra có bao nhiêu khiêu khích, Thượng Thiên Thiếu Khanh ở bên dưới đánh bốp một cái lên đùi hắn hỏi ngược lại.

- Ngươi nói yêu ai!

- Nói, ngươi yêu ai nhất!

Tề Xuân Thụy ở phía sau cũng không nhường nhịn mà phát lên đùi Tô Thủy Nguyệt một cái nữa, ép hắn thừa nhận là yêu thích ai hơn. Chỉ là Tô Thủy Nguyệt lúc này đã rơi vào mơ màng không thể nhận ra được gì nữa chỉ có thể vừa khóc vừa rên rỉ đón nhận từng cơn vùi dập.

- Thích aaa!! Thao ta! Thao chết ta!

- Ta yêu nhất... Hức.. Là thịt heo lớn của các ngươi ô ô aaaa!

Tô Thủy Nguyệt khóc lớn, hai tay bấu trên ngực Thượng Thiên Thiếu Khanh tạo ra vô số vết cào dài ngắn, nội bích sâu thẳm bên dưới càng cắn chặt hơn làm cho hai cây đại côn đẩy ra rút vào càng khó khăn, chẳng qua bao lâu liền run rẫy bắn ra, mà Tô Thủy Nguyệt cũng đã giống như một con búp bê thiếu đi dưỡng khí mà bắn ra đầy trên bụng, trên ngực Thượng Thiên Thiếu Khanh. Hắn hỗn hển thở dốc ngã nhào trên lồng ngực rộng lớn, hơi thở hòa với tiếng nức nở càng kích thích thú tính của nam nhân khiến cho hai kẻ vừa mới bắn ra đã ngay lập tức hồi phục sinh khí, tiếp tục ở trong cơ thể hắn giày vò điên loạn. Tô Thủy Nguyệt bị tập kích hết lần này đến lần khác đến cả hơi sức để rên rỉ cũng không có chỉ có thể mặc sức hai kẻ kia muốn làm gì thì làm, dù gì chưa đến cấp thì hệ thống cũng chưa có để cho hắn chết được.

"Xác nhận kí chủ đã nhận được tinh d.ị.c.h của hai nam nhân, tăng lên cấp . Đã có thể chế tạo vũ khí và pháp bảo. Xin kí chủ hãy dưỡng tốt thân thể, mười ngày sau mở ra địa đồ không gian, thành công chiếm đoạt bảo vật sẽ tăng một lúc năm cấp. Xin hãy cố gắng."

Tô Thủy Nguyệt mơ màng nhìn dòng chữ của hệ thống sau đấy cũng buông xuôi mặc kệ, đang lúc sướng muốn chết thế này hắn nào có nghĩ nhiều được chứ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio