Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Đồ Hoá. Giống như những bài toán trước, bài toán tìm quy luật lần này cũng cần cách một tiếp cận khác.
Hàng đầu tiên là một số , và hàng thứ hai là , nghĩa là hai số . Hai số trong hàng thứ hai không phải là phần tiếp theo của một quy luật nhất định, mà là mô tả về số lượng con số của hàng đầu tiên.
Với hai số trong hàng thứ hai, số đầu tiên đại diện cho số lượng và số thứ hai đại diện cho chữ số.
Nói cách khác, ý nghĩa thực sự của trong dòng thứ hai là mô tả dòng đầu tiên: con số .
Theo quy tắc này, ở dòng thứ ba có nghĩa là con số ở dòng thứ hai.
Tiếp theo, ở hàng số thứ tư mô tả hai số ở hàng thứ ba: con số và con số .
Hàng thứ năm mô tả số ở hàng thứ tư: con số , con số và con số .
Vậy, hàng thứ sáu cậu cần điền vào phải mô tả dòng thứ năm, nghĩa là con số , con số , con số .
Kết hợp và viết dưới dạng số, ta có . Những con số này không tuân theo một quy luật có sẵn mà là mô tả và thống kê hàng số trước đó.
Ánh sáng dưới bẫy lờ mờ, nhưng mắt Đồ Hoá đã quen dần với nó. Cậu vội vàng nhặt một viên đá, phủi đi rêu bám trên tường và viết đáp án ở dưới năm dãy số cho trước.
Tiếng đá trượt trên tường mặc dù rất nhỏ nhưng trong không gian yên tĩnh này lại hơi chói tai. Ngay sau khi Đồ Hoá trả lời, bức tường vốn kiên cố đột nhiên xuất hiện vết nứt như thể cả đại địa rung chuyển.
Tô Cách Trì nhanh chóng kéo Đồ Hoá ra sau lưng. Hai người dựa vào một góc và quan sát sự thay đổi của bức tường trước mặt.
Bức tường không sụp đổ như bọn họ nghĩ. Nó nứt ra thành một cái hốc cao ngang đầu người. Có vẻ đây là một đường hầm dài dẫn ra bên ngoài bẫy.
Đúng là có một lối thoát.
Hết động đất, cả hai nhanh chóng chui ra khỏi hố. Sau khi đi qua một đường hầm dốc dài hơn mét, Đồ Hoá cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng và bước ra ngoài.
Lối ra này nằm trên sườn đồi bên cạnh T-Rex vừa bị giết và hướng ra toàn bộ khung cảnh bên dưới ngọn núi. Đứng đây nhìn lại cái bẫy vừa rồi, Đồ Hoá mới thấy kĩ năng của bậc thầy cạm bẫy này không quá tốt. Những chiếc lá nguỵ trang đặt ngay trên bẫy rõ ràng khác màu với những chiếc lá rụng bên cạnh.
Đồ Hoá định tìm chủ nhân cái bẫy và giết người ta. Sau đó, cậu nhận ra dù đã bước ra khỏi bẫy nhưng ngón tay Tô Cách Trì vẫn đan chặt lấy tay cậu.
Thanh máu của Đồ Hoá đã đầy rồi. Cậu ngước mắt nhìn Tô Cách Trì thì thấy anh cũng đang nhìn cậu. Lúc này, lòng bàn tay của anh không truyền đến năng lượng trong trò chơi nữa, mà là cảm giác an toàn nhờ sự đồng hành và bảo vệ.
Đồ Hoá thầm mong anh đừng bao giờ buông tay.
Nhưng Tô Cách Trì đột nhiên rút tay ra. Bàn tay vốn đang truyền năng lượng đột nhiên chạm vào má cậu. Anh vẫn khoác cái skin màu xanh nhưng ánh mắt rõ ràng tràn đầy dc vọng. Anh thì thầm: “Em nhìn anh như vậy làm anh muốn phạm tội.”
Đồ Hoá lập tức hiểu ‘phạm tội’ ý là gì. Cậu đỏ mặt một hồi mới nói: “Em là người lớn rồi. Anh không có phạm tội đâu.”
Nghe cậu nói vậy, Tô Cách Trì khẽ cười và xoa đầu cậu: “Em có vẻ mong chờ nhỉ?”
Mặt Đồ Hoá càng đỏ hơn.
May mắn thay, Tô Cách Trì không trêu chọc cậu nữa. Anh chỉ xuống sườn đồi và nói: “Bậc thầy cạm bẫy đang ở ngay đó.”
Đồ Hoá nhìn theo hướng ngón tay anh thì thấy một người đàn ông khom lưng nấp sau gốc cây, đôi mắt láo liên.
Đồ Hoá không quan tâm liệu anh ta có phải người đặt bẫy rập vừa rồi hay không. Anh ta là kẻ địch nên cậu lập tức rút súng ra. Tài thiện xạ của cậu cực kì chính xác, ngay khi bậc thầy cạm bẫy ló đầu ra để thăm dò thì cậu đã bắn vào đầu anh ta với một tiếng ‘đoàng’.
Bậc thầy cạm bẫy bị loại bỏ.
Đồ Hoá kiểm tra số người trong cửa ải. Cậu giết người: Một xạ thủ, một T-Rex, và một bậc thầy cạm bẫy. Trong lúc đó, những người chơi khác cũng đang chiến đầu. Một trăm người chơi ban đầu giờ chỉ còn lại hơn .
Đồ Hoá đã sẵn sàng để tìm kiếm và tấn công. Cậu đang đứng trên một sườn đồi cao thích hợp để phân loại nhân vật xạ thủ ẩn nấp và bắn tỉa. Thế là cậu lần theo kẽ hở của sườn đồi này đến những nơi khác trên đảo mà cậu chưa đến.
Khoảng nửa tiếng trôi qua, trong quá trình tìm kiếm, Đồ Hoá đã giết thêm nhà trị liệu và người vô hình, tổng cộng cậu đã giết người. Còn người chơi trong cửa ải này. Ngọn đồi nơi cậu đang bò vừa mới xảy ra một trận đấu súng ác liệt khiến một T-Rex, một xạ thủ, một nhà trị liệu bị loại.
Vừa rồi Đồ Hoá không ra một phần vì sợ bại lộ, phần khác là vì cậu đang quan sát vị trí của những người chơi khác.
Người thắng trận vừa rồi rõ ràng là xạ thủ. Theo quan sát của Đồ Hoá, có xạ thủ đang mai phục ở hướng đông nam và hướng tây của cậu.
Tính cả cậu trong game thì còn lại người, nhưng cậu vẫn chưa tìm ra người còn lại là ai.
Đồ Hoá trốn trong bụi cỏ, Tô Cách Trì nằm bên cạnh cậu với cái skin xanh rất khó bị phát hiện.
Cậu chắc chắn rằng ba người chơi kia cũng đang tìm kiếm nhau, và họ phải tìm ra vị trí của nhau để tìm cách hành động.
Đồ Hoá híp mắt tìm kiếm. Chỉ còn người nhưng mãi vẫn không thấy người cuối cùng. Như vậy, người này hẳn là người vô hình rất giỏi ẩn nấp.
Người vô hình không có nghĩa là cơ thể trong suốt, mà anh ta có thể ‘đồng bộ’ bản thân với cảnh vật xung quanh. Vì vậy, không phải là không thể tìm được người này. Chỉ cần quan sát cẩn thận thì có thể phát hiện đường nét của thân nhân vậy.
Đồ Hoá đoán đúng. Người thứ là người vô hình.
Anh ta tình cờ nằm trên một cành cây ở phía đông bắc của Đồ Hoá. Một phần cơ thể anh ta biến thành màu của lá và phần còn lại biến thành màu của thân cây. Nếu cành cây không lay động thì Đồ Hoá không thể tìm thấy anh ta.
Ban đầu Đồ Hoá không định ra tay vì lúc này cần nhất là chờ đợi thời cơ. Tuy nhiên, người vô hình hình thấy Đồ Hoá. Tay anh ta cầm ám khí và từng bước tiến về phía cậu.
Vì vậy, cậu đành phải xuống tay.
Đồ Hoá chờ đến lúc thích hợp. Lúc này, hai xạ thủ còn lại một người nấp ở hướng tây, một người nấp ở hướng đông nam. Như vậy, chỉ cần cậu nhanh chóng di chuyển về hướng đông bắc sau gốc cây thì hai xạ thủ sẽ không tìm thấy cậu.
Đồ Hoá khéo léo di chuyển từ từ về phía sau, sau đó nhanh chóng leo lên và nấp sau gốc cây. Cậu gần như nhắm vào người vô hình trên cây và bắn vào đầu anh ta cùng một lúc.
Người vô hình đã bị loại. Còn người chơi cuối cùng trong cửa ải.
Đồ Hoá còn chưa kịp vui mừng thì đột nhiên có người từ sau lưng bắn một phát về hướng đông bắc và trúng vào ngực trái của cậu.
Đồ Hoá liếc về phía đông nam một giây trước khi ngã xuống thì phát hiện xạ thủ ẩn nấp ở đó đã biến mất. Điều này có nghĩa là khoảnh khắc cậu nhắm vào người vô hình, xạ thủ này đã nhanh chóng di chuyển ra phía sau cậu.
Có vẻ đụng phải cao thủ rồi.
Đồ Hoá đau đớn ngã xuống đất. Đạn xuyên tim và đầu có thể git chết cậu ngay lập tức. Mặc dù đạn trúng vào ngực trái của cậu nhưng hẳn là nó lệch khỏi tim một chút.
Tuy nhiên, cậu vẫn mất máu rất nhiều. Thanh máu của cậu giảm mạnh từ còn .
Thấy vậy, Tô Cách Trì nhanh chóng kéo cậu sang một bên. Sau khi hai người trốn xuống thì anh bắt đầu hồi máu cho cậu.
Phát súng vừa rồi đánh bay điểm máu của Đồ Hoá, điểm cuối cùng may mà còn đó chứ không giảm. Dù tốc độ hồi máu của Tô Cách Trì không nhanh nhưng chỉ cần có đủ thời gian thì Đồ Hoá có thể khôi phục lại thanh máu.
Ngay khi đạn đã lên nòng, trên bầu trời cao rộng bỗng vang lên âm thanh từ hệ thống:
[Ding~]
[Chào mừng đến với giai đoạn thú vị của nhiệm vụ: Tự giết lẫn nhau.]
Khung cảnh không có gì thay đổi mà vẫn là ‘Thoát khỏi đảo hoang’. Đồ Hoá vẫn chưa được hồi máu. Cậu khó hiểu nhìn Tô Cách Trì, nghĩ thầm đây là cái kiểu nhiệm vụ bổ sung gì chứ?
Nhưng Tô Cách Trì thấp giọng nói: “Chương trình virus.”
Phải rồi. Giai đoạn ‘tự giết lẫn nhau’ do virus đặt ra chắc chắn không còn đơn giản như cái cách nó thay thế NPC bằng người chơi.
Hai xạ thủ còn lại cũng không nhúc nhích. Bọn họ đều đang yên lặng chờ đợi hệ thống. Ngay sau đó, các quy tắc đã được thông báo:
[Quy tắc: Hiện tại, còn xạ thủ trong cửa ải. Xạ thủ A có tỉ lệ bắn trúng %, xạ thủ B có tỉ lệ bắn trúng %, xạ thủ C có tỉ lệ bắn trúng %. Yêu cầu xạ thủ lần lượt bắn phát súng mỗi vòng. Người chơi sống sót đến cuối cùng là người chiến thắng.]
Ngay lập tức, mỗi người chơi còn lại đều có một chữ cái nhấp nháy trên đầu. Người trốn ở hướng tây là B với tỉ lệ bắn trúng %. Xạ thủ vừa bắn vào Đồ Hoá vừa rồi chính là xạ thủ A với tỉ lệ bắn trúng %.
Và, Đồ Hoá là xạ thủ C xui xẻo với tỉ lệ bắn trúng chỉ có %.
Sau khi những chữ cái lơ lửng trên đầu hiện lên, vị trí của ba người trong nháy mắt đã rõ ràng. Hai người còn lại cũng biết điều này nên không tiếp tục trốn nữa.
Lúc này, lượng máu của Đồ Hoá đã được Tô Cách Trì hồi phục đầy thanh và đã trở về hình hài cũ. Ba xạ thủ giống hệt nhau đang đứng nhìn nhau.
Ai cũng có thể bắn trước, hơn nữa do hệ thống đã quy định tỉ lệ bắn trúng nên cho dù tải thiện xạ có tốt thì người có tỉ lệ bắn trúng % cũng có % tỉ lệ bắn trượt. Nếu bị bắn trúng thì lập tức bị loại chứ không cần đến nhà trị liệu.
Đồ Hoá nhìn hai xạ thủ A và B. Dù rất căng thẳng nhưng đầu óc cậu suy nghĩ rất nhanh.
Tỉ lệ bắn trúng của cậu là %, tỉ lệ trúng của A là % và tỷ lệ trúng của B là %. Nếu A chọn bắn trước thì chắc chắn anh ta sẽ giết B – người có tỉ lệ trúng cao hơn trước. Khi đó, khả năng tử vong của anh ta chỉ còn %. Nếu B ra tay trước, anh ta chắc chắn sẽ giết A có tỉ lệ trúng cao nhất, nhưng anh ta chỉ có o% giết được A. Nếu A không chết, A sẽ thẳng tay giết anh ta trong vòng tiếp theo.
Nếu cậu chỉ có % tỷ lệ trúng thì cậu nên giết A trước hay giết B trước?
Bắn lần lượt… Một phát súng…
Đồ Hoá bỗng bừng tỉnh. Cậu lập tức giơ súng lên trời và bắn ‘đoàng’ một tiếng. Cậu bắn phát súng đầu tiên không nhắm vào ai mà nhắm vào khoảng không.