Xuyên Vào Sách Toán Học Phải Làm Sao Đây?

chương 7: nước mắt nhân ngư

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời gian trên đồng hồ đếm ngược đang điên cuồng nhảy vọt, nhưng đầu óc Đồ Hóa lại như một mớ hỗn độn. Hoàn cảnh dưới nước tương đối ngột ngạt, hơn nữa tốc độ thời gian trôi qua nhanh chóng, cậu trước giờ vốn gặp chuyện gì cũng rất bình tĩnh thì lúc này lại vô cùng phiền não.

Như thể có một cảm xúc tiêu cực nào đó đang đè nén lên tâm trí Đồ Hóa, cậu rất muốn nổi giận, rất muốn dùng bạo lực để giải quyết mọi chuyện.

Chuyện này rất không bình thường.

Nắm chặt tay lại trong vô thức, khi Đồ Hóa nhìn thấy cánh tay của mình thì lập tức dựng thẳng tóc gáy. Từ khi bắt đầu xuống nước, cơ thể của cậu đã có chút biến hóa giống loài cá, ví dụ như bên tai mọc ra mang cá, giữa mỗi ngón tay xuất hiện màng vịt, trên cánh tay thì dày đặc vẩy cá.. Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, lớp vảy cá trên mu bàn tay cậu dường như đã trở nên dày đặc hơn.

Cậu vội vã mở lòng bàn tay ra, lúc này mới phát hiện ngón tay đã hoàn toàn biến mất. Toàn bộ bàn tay đã biến thành vây cá, trên cánh tay và cơ thể cũng bắt đầu xuất hiện rất nhiều vảy cá.

Chuyện gì thế này?

“Quên nói cho cậu biết, từ khi cậu bắt đầu tiến vào vùng nước này, thì cậu cũng đã chịu phải lời nguyền rủa nữ phù thuỷ.” Nữ phù thuỷ bơi lượn tới gần Đồ Hóa, biểu cảm mơ hồ có chút cảm thông, nhưng Đồ Hóa lại thấy được từ trong mắt cô một tia nguy hiểm, “Cậu sẽ từ từ biến thành cá, nếu như cậu không thể chia tấm thẻ bài này hai nhóm thì cậu sẽ hoàn toàn biến thành một quái vật người không ra người, cá không ra cá. Tới khi không thể nào khống chế được hành vi và suy nghĩ của mình nữa, cậu sẽ thay tôi trở thành nữ phù thuỷ.”

“Còn tôi, sẽ được tự do.” Biểu cảm dịu dàng của nữ phù thuỷ không còn tồn tại nữa, thay vào đó là một nụ cười nham hiểm khó đoán.

Đồ Hóa ngạc nhiên nhìn về phía nữ phù thùy. Khó trách cậu cảm thấy tâm trạng vô cùng khó chịu, hóa ra là cửa ải này còn có một thiết lập khác, đó là nếu không đưa ra câu trả lời, thì sẽ vĩnh viễn bị mắc kẹt ở đây, trở thành một NPC mất đi ý thức!

Tình thế cấp bách, Đồ Hóa cũng không dám suy nghĩ nhiều nữa, chỉ đành cấp tốc vùi đầu suy nghĩ đề bài này.

tấm thẻ bài, mặt trước là thiên sứ, mặt sau là ma quỷ, trong đó có tấm mặt trước hướng lên trên, tấm còn lại thì mặt sau hướng lên trên. Trong tình huống Đồ Hóa không thể nhìn thấy nội dung thẻ bài, cậu phải chia thẻ bài này thành hai nhóm, đồng thời phải bảo đảm trong mỗi nhóm đều phải có tấm thẻ có mặt thiên sứ hướng lên trên.

Đồ Hóa quả thật sứt đầu mẻ trán. Cậu không thể nhìn thấy nội dung thẻ bài, nói cách khác, cậu căn bản không biết được mặt trước của những tấm thẻ này đâu là thiên sứ, đâu là ma quỷ. Lẽ nào cửa ải này là để cho người khiêu chiến đánh cược vận may?

Điều này tuyệt đối không thể. Đây là một trò chơi vượt ải toán học, chứ không phải trò đánh bạc, tất cả đề bài đều phải có phương pháp giải chính xác.

Cơ thể càng ngày càng xuất hiện rõ các đặc tính của loài cá, cảm xúc của Đồ Hóa cũng trở nên tiêu cực hơn rất nhiều. Chẳng lẽ cậu thật sự sẽ biến thành một NPC, vĩnh viễn bị nhốt lại trong cửa ải này sao?

“Tư duy ngược chiều, Đồ Hóa, cậu nhất định có thể.”

Nữ phù thuỷ vừa rồi còn cười trên nỗi đau khổ của người khác, vậy mà giờ lại lên tiếng an ủi cậu? Đồ Hóa cảm thấy thật khó tin nên vội ngẩng đầu lên, nữ phù thuỷ lập tức trở lại với biểu cảm xấu ca: “Nhìn cậu đi, cũng sắp mọc ra đuôi cá rồi đó!”

Đồ Hóa nhìn nữ phù thủy với cảm xúc đầy khó hiểu, chẳng lẽ cô ta vẫn còn chút lương thiện?

Nhưng lời nói của nữ phù thuỷ đã nhắc nhở cậu một điều.

Tư duy ngược chiều.

Đồ Hóa nhắm mắt lại, sắp xếp tấm thẻ bài trong đầu một lần nữa. Nếu như cậu có thể nhìn thấy nội dung trên thẻ bài, trước tiên, cậu nhất định sẽ đặt tấm thiên sứ vào mỗi nhóm, sau đó chia những tấm ma quỷ còn lại vào hai nhóm. Cho dù một bên chỉ có thẻ bài có mặt ma quỷ, một bên khác có thẻ cũng không sao cả, bởi vì quy tắc chỉ cần số mặt thiên sứ ở mỗi bên là bằng nhau.

Nhưng điều này chỉ xảy ra khi cậu có thể nhìn thấy nội dung trên mặt bài. Dường như tất cả mọi người khi nhận được đề bài này thì trong đầu đều suy nghĩ làm thế nào để nhìn thấy được nội dung trên thẻ bài, làm thế nào để chia đều mặt thiên sứ thành hai nhóm.

Đây là tư duy bình thường, vậy tư duy ngược chiều là gì chứ?

Tư duy ngược chiều là đảo ngược mọi điều kiện lại. Quy tắc không nhìn thấy nội dung trên mặt bài dường như là một điều kiện hạn chế, nhưng nếu suy nghĩ theo hướng ngược lại, nó mới là vấn đề mấu chốt để tìm ra câu trả lời.

Mọi thẻ bài đều có có hai mặt chính diện và phản diện, tuy nói rằng phải chia đều thẻ thiên sứ thành hai nhóm nhưng cũng không hề nói nhất định phải chia tấm thẻ thiên sứ. Chính bởi vì không nhìn thấy, nên mới có thể giải quyết được vấn đề này!

Đồ Hóa trong nháy mắt bừng tỉnh: “Tôi biết cách rồi!”

Nữ phù thuỷ sửng sốt một chút, chỉ thấy Đồ Hóa tùy ý chia tấm thẻ thành hai nhóm, tấm đặt ở bên trái, tấm còn lại đặt ở bên phải.

Sau đó, cậu lần lượt lật hết tấm thẻ bài ở bên phải lên.

Cho dù trên người cậu lúc này đã phủ kín vảy cá, nhưng thái độ vẫn ung dung tự tin như cũ: “Đề bài này thật ra rất đơn giản, chỉ có điều khi vừa bắt đầu thì chúng ta đều rơi vào tư duy bị động. Mặc dù bị che mắt lại, không thể nhìn thấy nội dung trên thẻ bài, nhưng trên thực tế, điều kiện hạn chế này lại mở ra cho chúng ta một lối đi khác.”

“Có thẻ bài có mặt thiên sứ hướng lên trên, nhưng điều này cũng không có nghĩa là chỉ có thẻ bài thiên sứ. Trong thẻ bài này, thẻ nào cũng có thể là mặt thiên sứ, vì thiên sứ và ma quỷ đều cùng tồn tại trên một thẻ bài.”

“Chúng ta chỉ cần chia tấm thẻ này thành một nhóm tấm, nhóm còn lại là tấm. Giả sử, trong thẻ bài này có x thẻ thiên sứ, trước mắt tổng cộng có thẻ bài thiên sứ, từ đó suy ra trong nhóm còn lại sẽ có -x thẻ thiên sứ. Sau đó, chỉ cần lật tất cả những tấm thẻ bài trong nhóm tấm lại, mặt thiên sứ sẽ trở thành mặt ma quỷ, mặt ma quỷ sẽ trở thành mặt thiên sứ. Lúc này, trong nhóm tấm thẻ bài sẽ có: -(-x) thẻ bài có mặt thiên sứ, tức là x thẻ bài thiên sứ.”

“x=x, như vậy, số lượng mặt thiên sứ ở nhóm tấm và nhóm tấm đều đã bằng nhau.”

【 Keng —— 】

【 Chúc mừng bạn đã qua cửa Món quá của nữ phù thuỷ, nhận được đạo cụ: Nước mắt nàng tiên cá. 】

Trong nháy mắt, hai đống thẻ bị Đồ Hóa chia làm hai nhóm lập tức sắp được xếp gọn gàng lại, nội dung trên thẻ bài chậm rãi hiện ra. Đồ Hóa đi về phía hai hàng thẻ, tấm thẻ phía bên trái có thẻ bài thiên sứ, thẻ bài ma quỷ; tấm thẻ phía bên phải có thẻ bài thiên sứ, thẻ bài ma quỷ.

Số lượng mặt thiên sứ là bằng nhau.

Vây và vảy cá trên người Đồ Hóa dần dần biến mất, ngón tay của cậu như được mọc lại một lần nữa, mang cá bên tai cũng càng ngày càng nhạt. Cậu đứng ở ngoài lối đi, nơi xếp đầy hai hàng thẻ, im lặng nhìn về phía nữ phù thuỷ.

Không biết tại sao, cậu luôn cảm thấy nữ phù thuỷ này có gì đó sai sai.

Nữ phù thuỷ chậm rãi đi vào giữa hai hàng thẻ, thẻ bài thiên sứ đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, chiếu rọi khắp người cô. Trong phút chốc, mái tóc vàng óng ả của nữ phù thuỷ bắt đầu chuyển sang màu đen, xúc tu nhúc nhích cũng biến thành hai chân, nữ phù thuỷ biến mất không thấy đâu nữa, trước mắt Đồ Hóa xuất hiện một cô gái.

Đồ Hóa kinh ngạc nhìn cô: “Tôn Duy, tại sao lại là cậu?!”

Mất đi mang cá, hai người cũng không thể kiên trì quá lâu dưới nước, chẳng mấy chốc đã cảm thấy khó thở. Đáy biển đen kịt đột nhiên có ánh sáng rọi tới, Đồ Hóa ngẩng đầu nhìn lên, mơ hồ nhìn thấy mái nhà của bể bơi xuyên qua mặt nước.

Hai người vội vàng bơi lên, nhanh chóng nổi lên trên mặt nước, đây chính là bể bơi mà Đồ Hóa đã hôn mê rồi mất tích.

Lên bờ rồi, Tôn Duy mới nói: “Cám ơn cậu đã cứu tôi.”

Học bá trước giờ vẫn luôn tỏ thái độ lạnh lùng cuối cùng cũng đã thể hiện vẻ mặt cảm kích với cậu, Đồ Hóa quả thực thụ sủng nhược kinh. Không cần Tôn Duy giải thích gì thêm, Đồ Hóa đã đoán được nguyên nhân: Tôn Duy có lẽ cũng là bị cuốn vào cửa ải này, quá thời gian mà vẫn không có được đáp án, sau đó bị ép biến thành NPC nữ phù thuỷ.

thủ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ; bỗng được yêu thương mà vừa mừng vừa lo.

Nếu như lúc đó Đồ Hóa không nghĩ ra được biện pháp, có lẽ sẽ hoàn toàn biến thành cá, sau đó thay thế vị trí của Tôn Duy.

Tôn Duy dường như cảm thấy có lỗi vì hành động của bản thân khi đóng vai nữ phù thuỷ, cô lập tức giải thích: “Những lời tôi nói lúc đó… Cũng không phải cố ý. Sau khi biến thành NPC, hệ thống khống chế lời nói của tôi, tôi không thể nào chạy trốn, cũng không có cách nào đưa ra lời nhắc nhở tới người khiêu chiến, không ý thức được mà nói ra những lời thoại do hệ thống đặt ra. Nếu như lúc đó cậu trả lời sai, cậu sẽ bị loại, còn tôi chỉ có thể chờ người khiêu chiến tiếp theo; còn nếu như cậu không đưa ra câu trả lời thì sẽ biến thành người cá, sau đó thay thế tôi trở thành nữ phù thuỷ, còn tôi sẽ bị loại.”

Cửa ải có thể làm cho học bá ngã xuống, quả nhiên vô cùng bin thái!

Đồ Hóa cho hiển thị màn hình thống, tốc độ thời gian gấp mười lần lúc nãy đã khiến cậu bỏ lỡ quá nhiều thời gian, thời gian đếm ngược của cậu chỉ còn lại tiếng. Nhưng lại nhận được một đạo cụ kỳ lạ: Nước mắt nhân ngư.

Nó cũng giống như “Thiện cảm tiên sinh X”, Đồ Hóa vô cùng mơ hồ, không biết sử dụng kiểu gì. Cậu lấy nước mắt nhân ngư từ balo của hệ thống ra, đó là một chai thủy tinh nhỏ, bên trong là một chất lỏng màu xanh.

“Khi tôi làm NPC nữ phù thuỷ, hệ thống đã từng nhắc qua cách dùng đạo cụ này.” Tôn Duy nói, “Cậu phải uống nó.”

“Uống nó? Sẽ có hiệu quả gì sao?”

Tôn Duy lắc đầu một cái: “Chuyện đó tôi cũng không biết.”

Sau đó, Tôn Duy hiển thị màn hình hệ thống của mình ra, Đồ Hóa nhìn thấy thời gian đếm ngược của cô chỉ còn lại hai tiếng, hẳn là đã bị tiêu tốn hết trong cửa ải của nữ phù thuỷ. Nhưng Tôn Duy cũng không quá lo lắng, biểu cảm trên mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, dùng khăn tắm lau khô nước trên người, đứng dậy rồi nói: “Tôi đi đây.”

“Chờ đã.” Đồ Hóa gãi đầu một cái, cậu luôn cảm thấy vướng mắc giữa mình và Tôn Duy quá sâu, nhất định phải tìm cơ hội nói ra rõ ràng. Nếu như có thể gỡ bỏ khúc mắc, bọn họ có thể sẽ trở thành bạn bè, đồng thời cùng nhau vượt ải.

“Chuyện lúc trước… Xin lỗi, nếu như đã khiến cậu tổn thương, tôi thực lòng xin lỗi.”

Tôn Duy đưa lưng về phía cậu, không nhìn thấy biểu cảm trên mặt: “Mọi chuyện đều đã qua, tôi cũng quên từ lâu rồi.”

“Những lời tôi nói lúc đó đều là thật, không phải mượn cớ đâu.” Đồ Hóa đột nhiên nói, “Tôi thật sự không thích con gái. Chúng ta có thể trở thành bạn bè được không?”

Tôn Duy dừng lại một chút, hơi nghiêng đầu nhìn về phía Đồ Hóa, nhưng cũng không trả lời câu hỏi của cậu, trực tiếp rời khỏi bể bơi.

Đồ Hóa có chút ủ rũ, nhưng cậu cũng có thể hiểu được điều này. Dù sao chuyện làm tổn thương tới lòng tự tôn như vậy, ai cũng không thể dễ dàng quên đi, huống chi đó lại còn là một học bá vẫn luôn cao cao tại thượng như Tôn Duy chứ.

Trong tay vẫn còn cầm nước mắt nhân ngư, Đồ Hóa vặn nắp chai ra, nghĩ thầm nếu là đạo cụ được thưởng thì chắc chắn sẽ có tác dụng của nó, một hơi uống cạn.

Vị tanh ngọt tràn vào cổ họng, một luồng hơi nóng vờn quanh người cậu, cuối cùng dồn lại ở hai mắt. Đồ Hóa dụi mắt trong vô thức, tới lần thứ hai mở mắt ra thì bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ ngây người.

Có vài chữ màu trắng lơ lửng trên bầu trời ở khán đài bể bơi:

【 Nhiệm vụ chi nhánh: Con số ma mị】

【 Nhiệm vụ chi nhánh: Happy Sicily 】

Nhìn ra lối vào của bể bơi, có thể nhìn thấy thư viện, trên nóc nhà thư viện cũng dày đặc các dòng chữ, nhưng hầu hết đều là nhiệm vụ chi nhánh, chen lẫn ở chính giữa có một dòng chữ màu đỏ:

【 Nhiệm vụ chính: Mê cung tiên sinh X】

Đồ Hóa vội vã chạy ra ngoài, nhìn một vòng quanh trường học, ánh mắt nhìn tới đấu, dường như tất cả mọi nơi đều có tên nhiệm vụ, ngay cả loại hình nhiệm vụ cũng được chỉ ra rõ ràng.

Vậy… Nước mắt nhân ngư kia có thể làm cho cậu nhìn được tên của tất cả các nhiệm vụ trong trường học? Phần thưởng này quá đỉnh rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio