Xuyên Việt Chi Bồi Thực Sư

chương 54: hội đấu giá (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không lâu sau đó, hội đấu giá tiến đến cao trào.

Nguyệt Mị dùng một loại ngữ khí cực độ mê hoặc nói: " Đã đến thời khắc mà chư vị mong chờ, mọi người cùng đoán thử xem, thứ kế tiếp sẽ là vật phẩm gì nào..."

" Đan dược!"

" Đan dược...."

Dưới lầu có người oang oang kêu lên, có thể thấy giá trị của đan dược không hề tầm thường.

Tạ Uẩn cũng bắt đầu tập trung tinh thần, hắn khác với những người khác, người khác ăn nhiều đan dược thì trong cơ thể sẽ sinh ra đan độc, hơn nữa còn tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với căn cơ của tu vi. Nhưng hắn thì không có loại băn khoăn này, gien dịch có thể thanh trừ tạp chất trong cơ thể, hiện giờ thứ hắn thiếu chỉ có tu vi. Tu vi càng cao thì hắn mới có thể luyện chế được dược tề cấp bậc càng cao.

Nguyệt Mị phong tư quyến rũ, mị thái phong lưu, tươi cười xinh đẹp nói: " Xem ra mọi người đã đoán chính xác, nói cho chư vị một tin tốt, hôm nay có bảy loại đan dược được bán đấu giá, còn có một loại áp trục nha...."

" Tốt, tốt...."

" Là đan dược...."

Theo mấy tiếng kêu to, người hầu bưng cái khay lên.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Mị sóng nước lưu chuyển, cầm bình dược trong tay, nói: " Trước tiên chúng ta sẽ bán đấu giá loại đan dược đầu tiên, một lọ Bồi Nguyên Đan, một lọ mười viên, một vạn linh châu khởi điểm."

" Một vạn mốt." Lập tức có người kêu giá.

" Một vạn hai."

" Một vạn năm."

" Hai vạn."

"....."

Cuối cùng lọ Bồi Nguyên Đan này bị người của Dương gia ở lầu ba dùng ba vạn tám ngàn linh châu chụp được.

Tư Dật có chút kinh ngạc, trước đó rõ ràng hắn thấy thất đệ rất hào hứng kêu giá mà, lúc này sao không thấy động tĩnh gì, nghĩ nghĩ một chút, Tư Dật bừng tỉnh đại ngộ, vội nói: " Thất đệ, dược tề hôm qua đệ đưa đã bán hết toàn bộ. Tổng cộng bán được bốn vạn sáu ngàn linh châu ( ), ɖu͙ƈ Tiên Tề bán được ba vạn hai (), dược tề còn lại chỉ bán được một vạn tư ( )"

Tạ Uẩn vô cùng kinh ngạc, hắn luyện chế được bao nhiêu dược tề, trong lòng hắn rất rõ ràng, làm sao có thể bán được giá cao như vậy. Tráng dương tề thì khỏi nói rồi, dù sao cũng có rất nhiều người muốn nó, nhưng một vạn tư còn lại thì đúng là cái giá trêи trời.

Tạ Uẩn nghi hoặc: " Bán được giá cao như vậy?"

Tư Dật có chút đắc ý nở nụ cười, nói: " ɖu͙ƈ Tiên Tề một trăm tám mươi linh châu một lọ, bán kèm với dược tề khác, muốn mua được dược tiên tề, thì phải mua dược tề kia trước, chắc giá một trăm linh châu. Hôm qua đều đã bị Chu tam lão gia mua hết. Có điều, dược tề do thất đệ luyện có phẩm chất rất tốt, cái giá này cũng rất hợp lý. Bằng không Chu tam lão gia cũng sẽ không đáp ứng."

Truyện được edit tại luutinhvu.wordpress.com

Tạ Uẩn trầm mặc, tỷ phu đúng là thạo việc làm ăn buôn bán, lúc đầu hắn chỉ tính bán tám mươi linh châu một lọ mà thôi, nhân tình này làm sao hắn kham nổi đây.

Tư Dật cười nói: " Thất đệ thích cái gì thì cứ chụp, linh châu không đủ thì ta sẽ bổ khuyết cho."

Tạ Uẩn gật đầu, không hề chối từ, hôm nay quả thật có hai loại đan dược hắn rất muốn mua.

Kế tiếp, vật phẩm bán đấu giá tiếp theo chính là Hồi Nguyên Đan cùng Hồi Xuân Đan, mỗi bình cũng đều có mười viên, ba vạn linh châu khởi điểm.

Không bao lâu sau, phía dưới liền tranh nhau cướp đoạt, đặc biệt là mấy dong binh đoàn, phải biết rằng, Hồi Nguyên Đan có thể nhanh chóng hồi phục lại nguyên lực vào thời điểm chiến đấu. Hồi Xuân Đan thì có thể nhanh chóng hồi máu, đối với dong binh mà nói, đây đúng là một loại đan dược không thể thiếu.

Sau cuộc cạnh tranh kịch liệt, Hồi Nguyên Đan bị dong binh đoàn Phi Lang chiếm được, Hồi Xuân Đan thì thuộc về dong binh đoàn Hồng Hạt ( bò cạp đỏ).

Lúc này, phần lớn khách khứa ở lầu một đỏ mắt ghen tức, nhưng mà dưới sự tranh đoạt của các thế lực lớn, bọn họ chỉ là phông nền, khiến cho sự cạnh tranh ở hội đấu giá càng lúc càng trở nên kịch liệt hơn.

Nguyệt Mị lại nói lần nữa: " Vật phẩm bán đấu giá tiếp theo là Phá Khí Đan, một vạn linh châu khởi điểm, các tân khách muốn lấy được Phá Khí Đan hiện giờ có thể bắt đầu kêu giá...."

" Một vạn năm." Có người vừa bắt đầu đã đề giá cao.

" Một vạn sáu."

" Hai vạn."

" Ba vạn."

" Bốn vạn..." Này là tiếng kêu giá của Tạ Uẩn.

Cảnh Nhiên nhướng mày, không hề cảm thấy ngoài ý muốn, Mộ Tề thì chỉ lo làm phông nên, bảo trì trầm mặc là tác phong từ trước đến giờ của hắn.

Tư Dật nhíu mày, thất đệ mới là tứ tinh Võ Giả, sao lại phải mua Phá Khí Đan.

" Bốn vạn mốt." Phòng lầu ba truyền ra thanh âm.

Tạ Uẩn nói: " Bốn vạn hai."

" Bốn vạn ba." Lầu ba rõ ràng đã tức giận rồi, đại khái là không nghĩ tới, trừ lầu ba ra, còn có người muốn cạnh tranh với bọn họ, Phá Khí Đan tuy rằng có thể đột phá bình cảnh của Võ Giả, nhưng tác dụng quá mức râu ria, cái giá hiện tại đã không còn lời nữa.

Tạ Uẩn mặt không đổi sắc, tiếp tục hô: " Bốn vạn năm lăm."

Lầu ba không còn phát ra thanh âm nữa, Tư Dật thì lại tức muốn hộc máu: " Thất đệ, đệ mua Phá Khí Đan làm gì, đệ mới chỉ là tứ tinh Võ Giả, hà tất phải vội vã tấn giai, dùng Phá Khí Đan sẽ có trở ngại đối với tu hành sau này."

Tạ Uẩn cười nói: " Đệ biết, đệ có biện pháp để tiêu trừ tai họa ngầm."

Tư Dật nhíu mày nói: " Muốn tiêu trừ tai họa ngầm cần phải có đan dược Hoàng cấp thượng phẩm, Phá Khí Đan vô cùng bá đạo. Bằng không, đệ nghĩ xem vì sao nhiều người lúc dùng Phá Khí Đan đều cẩn trọng lựa chọn như vậy. Sau khi dùng Phá Khí Đan xong, lại dùng Bích Linh Đan, hiệu quả ít nhất sẽ giảm đi phân nửa, nói vậy, tấn giai Võ Sĩ sẽ vô cùng khó khăn."

Ánh mắt Tạ Uẩn tỏa sáng, nói: " Bích Linh Đan đệ cũng muốn, làm phiền tỷ phu lấy bằng được cho đệ."

Tư Dật vừa thấy là biết hắn không nghe lọt, lại quay đầu, nhìn thấy vẻ mặt đệ phu như cười như không, Tư Dật nói: " Thôi được, trong lòng đệ biết rõ là tốt rồi, Bích Linh Đan ta sẽ lấy cho đệ." Nếu đệ phu còn không lo lắng thì hắn cũng lười nhọc lòng, nói vậy chắc thất đệ đã có tính toán trước rồi.bg-ssp-{height:px}

Tiếp theo là Tụ Khí Đan, giá của Tụ Khí Đan hơi đắc, một lọ cũng có mười viên, nhưng giá khởi điểm lại tới năm vạn () linh châu. Sau đó, lọ dược tề này được người Phạm gia dùng cái giá hai mươi ba vạn linh châu chụp được. ()

Trong mấy đan dược nãy giờ, dùng để tăng trưởng tu vi như Tụ Khí Đan và Bồi Nguyên Đan, loại hồi phục thể lực như Hồi Xuân Đan và Hồi Nguyên Đan đều là mười viên một lọ. Nhưng mà, chỉ duy nhất có Phá Khí Đan là lọ duy nhất đột phá được bình cảnh. Tuy rằng chúng đều là đan dược, đều là Hoàng cấp hạ phẩm, nhưng linh dược luyện đan khác biệt, khó khăn cũng khác biệt, vì vậy mà giá cả tất nhiên cũng có khác biệt.

Tạ Uẩn thở dài một tiếng, kỳ thật hắn cũng muốn Tụ Khí Đan, nhưng mà cái giá của nó khiến hắn chùn bước. Đối với tu sĩ mà nói, Tụ Khí Đan chỉ có giai đoạn Võ Sĩ mới có thể dùng, nhưng hắn vẫn muốn nếm thử một chút, trong thân thể hắn có thể chứa đựng linh khí, nếu dùng Tụ Khí Đan có tác dụng, khiến tu vi của hắn tăng lên cũng là một lối tắt khác. Về phần Tụ Linh Đan, trước mắt hắn không dám nghĩ đến, giá cả kia quá mức sang quý.

" Được, vật phẩm bán đấu giá kế tiếp là Bích Linh Đan, chư vị có phải rất chờ mong hay không, hiện giờ ta tuyên bố, giá khởi điểm mười vạn linh châu (). Tiếng nói của Nguyệt Mị mang theo một tia dụ hoặc cổ động nhân tâm.

Người phía dưới liền bắt đầu kêu giá: " Mười một vạn...."

" Mười một vạn năm."

" Mười ba vạn."

" Mười lăm vạn."

" Hai mươi vạn."

Cuộc cạnh tranh Bích Linh Đan vô cùng khốc liệt, lầu một đã không còn ai hé răng, lầu hai trừ bọn họ còn chưa bắt đầu kêu giá thì vẫn còn khách nhân ở hai phòng vẫn không ngừng kiên trì.

Tạ Uẩn bị cái giá này làm chấn kinh rồi, giá cả của Bích Linh Đan đúng là cao ngoài dự đoán.

Tư Dật thì có chút minh bạch, võ giả muốn tấn giai lên Võ Sĩ là cả một lạch trời, rất nhiều Võ Giả bị kẹt ở cánh cửa cửu tinh mà mãi không tấn giai nổi. Bích Linh Đan chính là cơ hội duy nhất của bọn họ. Bởi vậy, ai cũng không muốn buông tha, Tư Dật kỳ thật không thể hiểu nổi, đang êm đẹp, thất đệ chỉ mới là tứ tinh Võ Giả, mua Bích Linh Đan đến tột cùng là muốn làm gì.

Nhưng mà cho dù không rõ, khó có khi thất đệ mới đưa ra yêu cầu, Tư Dật vẫn muốn mua cho bằng được.

Trong lòng Tạ Uẩn thì nghĩ, Bích Linh Đan có thể trợ giúp Võ Giả trùng kϊƈɦ vào Võ Sĩ, nói vậy năng lượng ẩn chứa trong đan dược này chắc chắn không hề tầm thường. Mấy loại linh đan diệu dược, hắn không sợ dùng quá nhiều sẽ sinh ra kháng tính, hắn chỉ lo mình tấn giai chưa đủ mau.

Trêи thực tế, tốc độ tấn giai của hắn đã dọa sợ rất nhiều người.

Nếu người khác mà biết cái suy nghĩ này của hắn, chắc chắn sẽ cảm thấy người này đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng. Chỉ Trong nửa năm mà hắn liên tục tấn giai, việc khó có thể tưởng tượng như thế mà hắn còn không hài lòng.

" Ba mươi lăm vạn." Tư Dật bắt đầu kêu giá.

" Ba mươi sáu vạn" Lúc này lại là thanh âm của phòng số ở lầu ba, bọn họ với dong binh đoàn Phi Lang đúng là khí tràng không hợp, là oan gia ngõ hẹp.

" Ba mươi bảy vạn." Phòng số lầu hai bắt đầu kêu giá.

" Bốn mươi vạn." Phòng lầu ba kêu giá.

" Bốn mươi mốt vạn." Dong binh đoàn Phi Lang lại lần nữa kêu giá.

Lần này lầu hai không phát ra thanh âm, phòng lầu ba lại tiếp tục hô: " Bốn mươi hai vạn."

" Bốn mươi lăm vạn."

Phòng lầu ba là của người Phạm gia cũng không còn thanh âm gì nữa, mắt thấy dong binh đoàn Phi Lang sắp nắm chắc thắng lợi, Tư Dật lại lần nữa hô: " Bốn mươi sáu vạn."

" Bốn mươi tám vạn." Tư Dật tuy thoạt nhìn có vẻ thong thả, nhưng trong lòng thì đau xé, bất quá, nhớ tới đây là sản nghiệp của Triển gia, trong lòng hắn lại bình tĩnh hơn, cùng lắm thì đợi chút nữa kêu Bằng Dực chiết khấu cho.

Tạ Uẩn hơi nhíu mày nói: " Tỷ phu, không cần." Bích Linh Đan tuy quan trọng, nhưng giá cả quá đắt, còn kêu giá nữa thì không có lời.

" Năm mươi vạn." Người trêи lầu nộ khí đằng đằng.

Tư Dật kêu: " Năm mươi ba vạn."

" Năm mươi lăm vạn."

Tạ Uẩn vội vàng ngăn cản, nói: " Tỷ phu, đừng kêu giá, nhường bọn họ đi."

Tư Dật nghiêng đầu liếc hắn một cái, Tạ Uẩn lắc đầu, nói: " Không nhất thiết phải lấy bằng được đâu, sau này lại nghĩ cách khác, đệ cũng không phải cần gấp lắm đâu."

Huống hồ, dùng năm mươi lăm vạn linh châu để mua một viên linh đan trùng kϊƈɦ vào Võ Sĩ, hắn cũng không phải kẻ coi tiền như rác. Vậy còn không bằng mua Tụ Khí Đan, dù sao cũng chỉ là thực nghiệm, hai loại đan dược này hắn còn chưa biết sau khi dùng sẽ có hiệu quả thế nào. Trong lòng hắn chỉ là cảm thấy, Bích Linh Đan có thể tấn giai, có thể giúp hắn đột phá cấp bậc Võ Giả.

Tư Dật nghĩ nghĩ, cái giá này quả thực quá đắt, sau này có cơ hội thì nhờ Bằng Dực kiếm viên khác, dùng năm mươi vạn linh châu mua thì đúng là quá phí.

Tư Dật không hề phát ra tiếng, bất quá, hắn không phát ra tiếng, lửa giận của người trêи lầu lại càng lớn hơn nữa, bọn họ ở dưới lầu mà còn có thể nghe thấy tiếng đồ vật bị đập vỡ.

Tạ Uẩn nghe mà sướиɠ bụng, lần này dong binh đoàn Phi Lang phải xuất huyết rồi đây. Bất quá, ai bảo bọn họ cứ một hai thích nâng giá lên làm chi.

Tư Dật nở nụ cười, nói: " Phi Lang lần này chỉ sợ sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu."

Tạ Uẩn bĩu môi, khinh thường nói: " Cho dù không có việc này, bọn họ cũng sẽ không ngừng nghỉ đâu."

Tư Dật ngẫm lại, cười ha ha, hố Phi Lang một phen xong, tâm tình đúng là vui sướиɠ.

Kế tiếp, là bán đấu giá linh thực, Tạ Uẩn cùng tỷ phu dùng mười vạn linh châu thành công chụp được hai loại linh quả.

Kế đó là vật phẩm áp trục, là một lọ Tụ Linh Đan, một tấm di chỉ bản đồ rách nát, còn có một cái túi trữ vật vô cùng lớn nữa.

Mấy thứ này, Tạ Uẩn cũng lười nhìn, dù sao cũng không có tiền mua.

Sau khi hội đấu giá kết thúc, liền có một người hầu và hai tên võ sĩ bưng vật phẩm bọn họ mua được tới.

Sau khi trả tiền, Tạ Uẩn mới phát hiện, hôm nay tỷ phu không hề mua gì cả, nghi hoặc hỏi: " Tỷ phu không cần mua gì sao?"

Tư Dật cười nói: " Hội đấu giá này, mỗi năm đều sẽ cử hành hai lần, trước mắt mấy thứ ta cần không nhiều lắm."

Tạ Uẩn gật đầu, trong lòng hiểu rõ, tu vi của tỷ phu như vậy, hiện giờ là giai đoạn chỉ thiếu mỗi Tụ Khí Đan và Tụ Linh Đan thôi. Nhung mà, chỉ cần là đan dược thì sẽ sinh ra đan độc, giá của Tụ Linh Đan quá đắt, cạnh tranh không lại với người khác. Còn về phần Tụ Khí Đan, nếu vì một chút linh khí trong đan dược này mà khiến cho đan độc lắng lại trong cơ thể thì đúng là không có lời.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio