Chương : Thẻ Thánh Diệp (hạ)
-----------------
Cố Thần móc ra Thẻ Tĩnh Tịch: "Đây là Thẻ Tĩnh Tịch, có thể dùng để ứng đối với ảo cảnh chế tạo bởi thẻ Quỷ Tự, nhưng tôi không biết đã bị nhốt trong ảo cảnh rồi còn có hiệu quả hay không."
Tử Kim tiếp nhận thẻ bài, nhịn không được hiếu kỳ đánh giá một phen. "Hóa ra thật sự có thẻ bài chuyên môn đối phó với thẻ Quỷ Tự."
Cố Thần không cho Tử Kim thời gian để làm bảo bảo hiếu kỳ, không nói hai lời phát động thẻ bài.
Một lúc lâu, phong cảnh trước mắt vẫn không hề biến hóa.
"Lẽ nào vừa vặn chế tác một tấm thẻ bài có vấn đề?" Cố Thần cau mày, lại lấy ra một tấm Thẻ Tĩnh Tịch từ trong vòng tay chứa đồ.
"Không phải là thẻ bài có vấn đề, mà người xây dựng ảo cảnh này, có Tinh thần lực mạnh hơn cậu nhiều lắm." Tử Kim phân tích.
Cố Thần nhớ tới lúc trước khi chế tác Thẻ Tĩnh Tịch, lúc Văn Dịch Kế cùng Quý Nỗ Mân dùng thử từng nói, đây là hai thẻ bài dựa vào Tinh thần lực của hai phe quyết định cường độ của thẻ bài. Chính mình chỉ có có Tinh thần lực cấp sáu, người sử dụng thẻ Quỷ Tự kia nhất định có cường độ Tinh thần lực cao hơn mình rất nhiều.
Cố Thần có chút ai oán: "Nói như vậy chúng ta không thoát ra được sao? Chú không phải là tồn tại năng lực siêu quần trong truyền thuyết sao? Ngay cả chú cũng không có cách sao?"
Tử Kim quan sát bốn phía. "So sánh với Ma thẻ sư khác, tôi đúng là có ưu thế tiên thiên trong việc loại bỏ ảo cảnh, dù sao thẻ Quỷ Tự cũng là do tôi tạo ra. Nhưng muốn loại bỏ ván cờ này, tôi cũng cần phải có thẻ bài, trước mắt trong tay tôi không có thẻ bài có kỹ năng loại bỏ ảo cảnh."
Cố Thần nghĩ tới lúc trước đối phó với Ngọc Tu có thẻ bài Nicolaus Copernicus, còn chưa tiêu hao hết, nếu muốn còn có thể dùng.
Cố Thần đưa thẻ bài qua, Tử Kim chỉ liếc một cái rồi lắc đầu. "Kỹ năng này chủ yếu nhằm vào vật ngụy trang, đối với hoàn cảnh của thẻ Quỷ Tự không có tác dụng gì. Tốt nhất là thẻ bài có thể thấy rõ cảnh vật dị thường xung quanh."
Cố Thần lại tìm kiếm trong đống thẻ bài trong vòng tay chứa đồ một lát, bất kể là chính cậu làm, hay là Mộ Dung Trác Thất gửi ở chỗ cậu, hay là thẻ bài cấp cao Quý Nỗ Mân đưa cho cậu để quan sát học tập, đều không có kỹ năng tương ứng.
Cố Thần có chút nhụt chí, lúc định thu thập thẻ bài trở lại, trong lúc vô tình thấy một tấm thẻ bài.
Đó là một tấm thẻ bài ba sao, bị đè trong đống thẻ bài vừa nãy, nếu không có lần chỉnh lý này, Cố Thần đại khái quên mất luôn.
Thẻ bài Gia Cát Lượng. Ban đầu trong lúc thám hiểm ở bí cảnh, mình vô tình chế tác ra. Tấm thẻ bài Gia Cát Lượng chỉ có ba kỹ năng, đối với năng lực hiện tại của Cố Thần thì có chút đơn sơ, nhưng cậu chú ý tới dòng cuối cùng trong thẻ bài 'Cấp sao của thẻ bài dựa theo đẳng cấp của Chế thẻ sư mà biến hóa'.
Nhìn chằm chằm thẻ bài ngẩn người nửa ngày, Cố Thần bỗng có một suy nghĩ. Cậu nhớ Gia Cát Lượng có trận pháp loại bỏ mê cung ngụy trang, thấy rõ hoàn cảnh có lẽ là tự có quy tắc riêng.
Quyết định chủ ý, Cố Thần trực tiếp ngồi xếp bằng, móc ra thẻ trắng bắt đầu chế thẻ, khiến cho Tử Kim ở đối diện hơi kinh ngạc.
Cố Thần lúc chế tạo thẻ bài rất nghiêm túc, cậu nỗ lực cấu tạo hình tượng Gia Cát Lượng hoàn chỉnh nhất trong đầu, từ đối sách Long Trung đến khẩu chiến quần Nho, từ đạt được Hán Trung đến bảy lần bắt Mạnh Hoạch, từ xuất sư biểu đến vẫn mệnh ở Ngũ Trượng Nguyên, cậu đem tất cả tình cảm khi đọc «Tam Quốc Diễn Nghĩa» ký thác trong đó, đương nhiên mấy thứ như Trận Bát Quái được bố chí tinh xảo mà Cố Thần cho là có thể chế ra đoạn cầu kỹ năng tương ứng, cậu phác họa càng đặc biệt tỉ mỉ.
Tử Kim đứng ở một bên, âm thầm hoảng sợ. Chính hắn cũng không tính là Chế thẻ sư nghiêm chỉnh trên ý nghĩa, bởi vì hắn chỉ có thể chế thẻ Quỷ Tự. Nhưng hắn cũng từng nhìn thấy Chế thẻ sư khác chế thẻ, không có ai như Cố Thần, hào hiệp mà tràn ngập linh khí, Tinh thần lực dâng trào đến bàng bạc như vậy.
Kỳ thực Tử Kim càng thưởng thức nhiều hơn. Thiếu niên này tuy rằng có chút luống cuống tay chân với tình hình xung quanh, nhưng tổng thể mà nói thì khá là bình tĩnh cùng tùy tâm, rất có phong độ của mình thời thiếu niên. Đại khái cũng bởi vì như thế, mình từ trước đến giờ không thích giao thiệp với người sống, nhưng có thể đối với cậu như vừa gặp đã quen.
Cố Thần cảm giác lần này Tinh thần lực vận chuyện đặc biệt thông suốt, mà tiêu hao cũng không ít, đợi đến khi Cố Thần đình chỉ kết xuất Tinh thần lực, cậu cảm giác mình giống như bị móc sạch.
Cuối cùng một Tinh thần lực màu vàng biến mất trên mặt ngoài thẻ bài, Cố Thần có chút thoát lực. Sau đó cậu cảm giác đầu như có một trận xé rách, tê dại cả đầu. Ngay khi cậu cho rằng mình sẽ ngất đi, một vệt ánh sáng vàng rơi vào bên cạnh cậu, ánh sáng vàng tản đi, tiểu Kim Long vẫy cánh bay đến trong ngực cậu.
Cố Thần thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên mỗi lần vận hành Tinh thần lực cường độ cao đều sẽ không cẩn thận triệu hoán ra tiểu Kim Long sao?
Chẳng qua đây không phải trọng điểm Cố Thần cần quan tâm bây giờ, cậu vội vàng nhặt thẻ bài trên đất lên.
Gia Cát Lượng (Thẻ bài sáu sao)
Kỹ năng một: Hỏa Thiêu Tân Dã. Công kích hỏa lực mạnh mẽ, tạo ra tường lửa khiến kẻ địch nửa bước khó đi. Đồng thời khiến cho phe địch đụng phải tường lửa sinh ra trạng thái giảm máu kéo dài.
Kỹ năng hai: Mắng Chết Vương Tư Đồ. Phát động công kích tạp âm cường lực, kẻ địch trong phạm vi sóng âm thu được trạng thái quỷ súc, lực công kích sức phòng ngự giảm phân nửa.
Kỹ năng ba: Đối Sách Long Trung. Phát động kỹ năng, thu được trạng thái Ngọa Long, sức phòng ngụ phe mình tăng cường trăm phần trăm. Doanh trận phe mình nếu có thẻ bài Lưu Bị, có thể thu được trạng thái Quân Thần Một Lòng, được trạng thái doanh trận phe mình tằng cường lực hợp tác, lực công kích tăng gấp đôi.
Kỹ năng bốn: Hiểu Rõ Vạn Vật. Loại bỏ ngụy trang của kẻ địch, đồng thời có thể phá trừ trạng thái ảo cảnh, doanh trận phe mình thu được trạng thái thấy rõ, miễn dịch với công kích của sinh vật hoặc thẻ bài huyễn trí.
...
Mấy kỹ năng Thuyền Cỏ Mượn Tên, Xuất Sư Biểu vân vân phía sau, Cố Thần không tiếp tục nhìn kỹ, cậu không chờ được nữa đưa thẻ bài cho Tử Kim, muốn giục đối phương nhanh phát động kỹ năng, rồi cậu có thể đi tìm Mộ Dung Trác Thất.
Nhưng Tử Kim không có ý tứ nhận lấy thẻ bài, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn chằm chằm tiểu Kim Long trong ngực Cố Thần. Ánh mắt này quá mức phức tạp, cho nên Cố Thần khó có thể phán đoán được cảm xúc của đối phương, chỉ càng ôm tiểu Kim Long sát vào lòng, lui về sau hai bước.
"Đây là vật cộng sinh Tinh thần lực của cậu?" Giọng nói Tử Kim đang run rẩy, đây là lần đầu tiên Cố Thần nhìn thấy hắn tâm tình kích động nhất từ lúc ở chung với hắn.
Cố Thần vẫn giữa một khoảng cách, cậu có thể cảm giác được lúc này Tử Kim cũng không phải có địch ý, nhưng lại rất khó giải thích được. "Tôi... có vấn đề gì sao?"
Tử Kim từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra một quyển sổ, đưa cho Cố Thần.
"Đây là sách tranh của Bạch Thích, cậu ấy từng miêu tả với tôi thế giới vật cộng sinh. Giống với người vật cộng sinh Tinh thần lực là tồn tại không thể triệu hoán, vật cộng sinh của cậu, cũng không thuộc về phạm trù bình thường có thể triệu hoán được. Chỉ có một khả năng, Tinh thần lực của cậu cũng đồng dạng phi thường đặc thù." Tử Kim nói.
Cố Thần không nói lời nào, đối với việc Tinh thần lực của cậu đặc thù, đã có rất nhiều người từng nói với cậu.
Cố Thần mở sách tranh ra, bên trong đều là một ít đồ án vẽ tay cùng văn tự ngắn gọn, có thể thấy trình độ hội họa của chủ nhân quyển sách tranh này khá cao.
Trong sách tranh đều là một ít vật cộng sinh Cố Thần chưa từng thấy, phần lớn là nhân loại, hoặc là sinh vật chưa từng thấy trong sách dị thú. Cố Thần lật tiếp lật tiếp, bỗng nhiên ngừng lại ở trên một trang giấy.
Trên tờ giấy trắng là một con Chích Hắc Long rất sống động, Cố Thần có ấn tượng phi thường sâu sắc với vật cộng sinh của Mộ Dung Trác Thất, nhưng càng sâu sắc hơn là trước đây Cố Thần từng trêu chọc Mộ Dung Trác Thất rằng, hoa văn da dẻ của tiểu Hắc Long cùng Chích Hắc Long khác nhau một cách kỳ quái, không phải là cậu ngược đãi nó sinh ra biến dị đấy chứ.
Tử Kim thấy Cố Thần không tiếp tục lật sách, nói rằng: "Đây là Thần Dung, rất giống với Chích Hắc Long, khác chỗ là nó cũng là tồn tại không thể triệu hoán từ thế giới vật cộng sinh Tinh thần lực."
Cố Thần nhìn chằm chằm vào Thần Dung trên giấy hồi lâu, xác định đây chính là tiểu Hắc Long, lẽ nào Tinh thần lực của Mộ Dung Trác Thất cũng rất đặc thù?
Tử Kim có chút nôn nóng, tiếp tục nói: "Cậu lật tiếp đi."
Cố Thần lật tiếp một trang, liền thấy tiểu Kim Long trên giấy, không khác con trong lòng mình chút nào. Cậu lại nhìn xuống hai hàng chữ phía dưới 'Hoa Hạ, nắm giữ năng lực chữa trị đặc thù cùng năng lực động viên.'
Năng lực chữa trị thì Cố Thần tin chắc, dù sao lúc trước ở bí cảnh, tiểu Kim Long đã bày ra thiên phú chữa trị không tầm thường. Nhưng năng lực động viên, Cố Thần cúi đầu nhìn tiểu Kim Long còn đang lay động đuôi trong lòng, cái tên này mỗi lần ra trận đều sẽ làm cậu choáng váng hoặc là khó chịu một quãng thời gian, đây chắc là công kích mà không phải là năng lực động viên đi.
Tử Kim nhìn chằm chằm Cố Thần còn đang suy nghĩ: "Tôi nhớ Bạch Thích từng nói với tôi, Hoa Hạ, cũng chính là vật cộng sinh Tinh thần lực của cậu, ngoại trừ nắm giữ năng lực chữa trị cùng động viên, còn có thể trợ giúp vật cộng sinh Tinh thần lực trong quá trình triệu hồi không bị pháp tắc hạn chế."
Cố Thần vẻ mặt mờ mịt, kinh ngạc nhìn Tử Kim.
"Vật cộng sinh Tinh thần lực sẽ ở bên cạnh người triệu hoán một đời, mãi đến khi người triệu hoán tử vong, một lần nữa trở lại thế giới vật cộng sinh, ví dụ như Không Hoàng của tôi. Đối với bọn nó, đến nhân gian một lần giống như một hồi rèn luyện."
Lúc Tử Kim nói ra lời này, Không Hoàng gào thét một tiếng, quỳ sát ở dưới chân Tử Kim, giống như đang biểu đạt không muốn.
"Nhưng Bạch Thích thì không phải, tôi là vì gặp may đúng dịp mới có thể triệu hoán được Bạch Thích, hay nói đúng hơn là, Duy Ma gia chúng tôi có Tinh thần lực đặc thù luôn có thể triệu hoán một tồn tại không thể triệu hoán, cậu ấy chỉ có thể ở nhân thế một năm năm. Nếu như tôi còn muốn gặp lại cậu ấy, trừ khi tôi lần thứ hai triệu hoán cậu ấy."
Cố Thần cảm thấy tình cảm bị lừa dối: "Có thể triệu hoán lần thứ hai? Vậy chú làm gì mà cứ một bộ dạng người ta đã qua đời, nhanh triệu hoán về rồi trải qua thế giới hai người ân ái là được rồi, còn làm cho toàn bộ dân chúng Liên Bang lầm than chiến hỏa làm gì?"
Cố Thần không vui bỏ lại sách tranh, ôm lấy tiểu Kim Long lui về sau mấy bước.
Ánh mắt Tử Kim tràn đầy bi thương: "Bởi vì tỷ lệ thành công của triệu hoán lần thứ hai rất thấp. Thế giới vật cộng sinh Tinh thần lực có quy tắc, Bạch Thích là tồn tại không thể triệu hoán. Sự xuất hiện lần đầu tiên của cậu ấy là bất ngờ, mà lần thứ hai tôi muốn triệu hoán cậu ấy, lại không cách nào phá tan được quy tắc này."
Tử Kim dừng lại hồi lâu, như đang bình phục tâm tình, tiếp tục nói: "Tôi muốn triệu hoán cậu ấy một lần nữa, thì cần phải tiêu hao tất cả Tinh thần lực, cái đấy tôi không để ý, đừng nói Tinh thần lực còn có thể tu luyện lại từ đầu, chỉ cần Bạch Thích trở về, cho dù từ đây không còn gì cả, tôi cũng không quan tâm. Nhưng chuyện này không phải là tôi đơn phương mong muốn thì có thể triệu hoán thành công, tỷ lệ này rất thấp, tôi nguyện ý đánh cược. Nhưng Bạch Thích không đánh cược được, một khi thất bại, Bạch Thích sẽ bị quy tắc của thế giới vật cộng sinh trừng phạt, biến thành tro bụi."
Cố Thần đại khái hiểu được ánh mắt của Tử Kim một khắc kia nhìn thấy tiểu Kim Long, đó là ánh mắt của người sắp chết khát trong sa mạc tìm thấy ốc đảo. "Ý của chú là, chỉ cần có tiểu Kim Long trợ giúp, chú có thể thành công triệu hoán Bạch Thích?"
Thần sắc Tử Kim cũng không có vui vẻ ra mặt như Cố Thần mong đợi, vẫn như cũ một bộ dáng tình cảnh bi thảm.
"Xác thực, chỉ cần có Hoa Hạ, lúc Bạch Thích lần thứ hai được triệu hoán sẽ không bị quy tắc trừng phạt, không có nguy hiểm. Nhưng có một vấn đề khác, tôi muốn triệu hoán Bạch Thích, thì tôi phải tiêu hao tất cả Tinh thần lực. Một khi tôi hao phí hết tất cả Tinh thần lực, Bạch Thích liền không cách nào tồn tại được, bởi vì vật cộng sinh cần phải dựa vào Tinh thần lực, tôi có thể không cần có Tinh thần lực cấp sáu, nhưng không thể không có chút Tinh thần lực nào. Cho nên, việc triệu hoán lần hai thật ra là một mệnh đề mâu thuẫn."
Cố Thần bị Tử Kim làm rung động, dùng sức ôm tiểu Kim Long trong một cái.
"Vậy tiểu Kim Long của tôi thì sao? Nó cũng sẽ biến mất sao?" So với Hoa Hạ, Cố Thần vẫn quen gọi là tiểu Kim Long hơn.
"Nó tuy rằng cũng là tồn tại không thể được triệu hoán, nhưng lại không giống với Bạch Thích, nó không phải vật cộng sinh hình người, cho nên không bị hạn chế một trăm năm. Chỉ cần được triệu hoán, nó sẽ làm bạn với cậu một đời."
Cố Thần âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy xấu hổ vì niềm vui này của mình. Người đối diện vì mất đi tình yêu mà muốn sống không được muốn chết cũng không xong, mình lại đi âm thầm vui mừng.
Cố Thần nhặt sách tranh trên đất lên, lại nhặt thẻ bài Gia Cát Lượng bản nâng cấp bị rơi xuống khi nãy.
"Chúng ta... nếu không chú trước tiên phát động tấm thẻ này thử xem? Chúng trước tiên thoát khỏi ảo cảnh này đã?" Cố Thần vốn nói biến đau thương thành động lực đứng lên, trước đi tiêu diệt kẻ thù rồi lại nói, nhưng phát hiện kẻ địch không nhìn thấy kia chỉ áp dụng với mình, với người trước mắt ngoài Bạch Thích thì vô dục vô cầu cũng không thích hợp.
Cũng may Tử Kim cũng không có tâm thái 'tôi khó chịu người khác cũng không thể dễ chịu', hắn nhận lấy thẻ bài Cố Thần đưa tới, quan sát kỹ năng thẻ bài một chút, triệu hồi Gia Cát Lượng.
Lão giả từ mi thiện mục, tay cầm quạt lông đầu buộc khăn được triệu hồi. Tử Kim phát động kỹ năng Hiểu Rõ Vạn Vật.
Phía trước xuất hiện một đuôi cầm, Võ Hầu an nhàn tao nhã gảy cầm.
Cố Thần không hiểu âm luật, chỉ nhìn thấy từng tia từng tia ánh sáng vàng lưu chuyển, đụng chạm đến vách tường bốn phía, phát ra từng âm thanh sắc bén chói tai.
Hoàn cảnh nhìn như chận thật xung quanh bắt đầu thay đổi trở nên mơ hồ, lại bị chém thành từng mảnh vỡ, cuối cùng, từng khối mảnh vỡ biến thành bột phấn, hoàn cảnh nguyên bản coi như sáng sủa trở nên âm u.
Tất cả trở lại bộ dáng mê cung trong lòng đất lúc Cố Thần mới vào, ngột ngạt, u ám.
Triệu hoán một tấm thẻ bài sáu sao với Tử Kim thì dễ như ăn cháo, hắn cũng không cảm thấy uể oải, đưa thẻ bài trả lại cho Cố Thần.
"Cậu rất lợi hại, còn chưa nói tới thẻ bài nhân vật cậu chế tạo tốn thời gian ngắn như vậy, một tấm thẻ bài sáu sao còn có thể phả vỡ cái ảo cảnh này, thật phi thường hiếm thấy. Tôi có thể cảm nhận người sử dụng thẻ Quỷ Tự cũng không tận lực khi chế tạo ảo cảnh này, nhưng Tinh thần lực của hắn lại mạnh phi thường." Tử Kim tán thưởng từ đáy lòng.
Cố Thần nhìn bốn phía, nơi này cậu có chút quen quen, là chỗ đối chiến với Ngọc Tu lúc trước.
"Cậu muốn đi tìm đồng bạn của cậu?" Tử Kim hỏi. Từ hành vi cử chỉ của Cố Thần vừa nãy, hắn đã cảm nhận được tâm lý lo lắng cho người khác của Cố Thần.
Tử Kim cũng không phải loại tính cách chính mình sống bi ai, thì không cho phép người khác được hạnh phúc. Lúc trước hắn trợ giúp Trần Thiệu cùng Đổng Ngọc Dương, cũng là muốn cho người đồng dạng bất hạnh một cơ hội để cứu rỗi bản thân. Có lẽ vì bị cảm động lây, cũng có lẽ là hi vọng, có một ngày có người sẽ kéo mình một cái.
Cố Thần quay người muốn chạy ngược với hướng họ đi tới, chạy vài bước, quay đầu lại, nhìn Tử Kim vẻ mặt cô đơn đứng tại chỗ.
Nếu có một ngày, mình biến mất, liệu có ai vì mình mà ăn ngủ không yên thậm chí ruột gan đứt từng khúc không?
Cố Thần bỗng nhiên có chút vui mừng mình là cô nhi, không ai sẽ vì cậu xuyên qua mà khổ sở, cậu đến hoặc đi, như gió nhẹ lướt qua, vô thanh vô tức, không có cảm giác tồn tại.
Nhưng điều này cũng không làm cho Cố Thần cảm thấy trấn an, cậu ôm thật chặt tiểu Kim Long, muốn cho mình cảm thấy thoải mái hơn.
Chạy về phía trước vài bước, Cố Thần chợt nhớ tới cái gì, bắt đầu chạy trở về.
Tử Kim vẫn như cũ đứng tại chỗ, giống như một người rơm, mặt không cảm xúc âm u đầy tử khí, toàn thân tỏa ra một luồng khí tức ai oán.
"Làm sao vậy?" Tử Kim có chút kỳ quái vì sao Cố Thần quay lại.
"Tôi chợt nhớ ra, chú nói lần thứ hai triệu hóa Bạch Thích, chỉ cần chú tiêu hao hết Tinh thần lực, tiểu Kim Long lại phụ trợ chú, là có thể thành công triệu hoán. Hiện tại vấn đề là Bạch Thích sau khi được triệu hoán không cách nào tồn tại, bởi vì chú không còn Tinh thần lực đúng không?"
Tử Kim gật đầu.
Cố Thần từ trong vòng tay chứa đồ lục lọi một lúc, móc ra một quyển thư tịch nhiều nếp nhăn. Nếu không phải Tử Kim nhắc tới, Cố Thần có lẽ sẽ triệt để quên luôn quyển thư tịch này.
«Thánh Diệp Không Trí Quyết», phần thưởng cho cuộc tranh tài thẻ bài nguyên sang lần trước Cố Thần tham gia. Chế ra thẻ Thánh Diệp, có thể gửi vật cộng sinh Tinh thần lực ở bên trong.
Tử Kim tiếp nhận thư tịch, lật nhìn vài trang, thần sắc nhất thời kích động.
"Ý cậu là, chỉ cần chế ra thẻ bài này, có thể trước tiên để Bạch Thích ở trong này, chờ sau khi tôi tu luyện lại Tinh thần lực, là có thể một lần nữa triệu hoán Bạch Thích?" Ánh mắt Tử Kim bắn ra khát vọng chưa từng có, đó là một loại kích động sống sót sau khi gặp tuyệt cảnh.
Cố Thần có chút do dự, tóm tóm đuôi tiểu Kim Long, tiểu Kim Long không có da dày thịt béo như tiểu Hắc Long, bi thương kêu một tiếng bay qua một bên.
"Tôi cũng không xác định, chẳng qua tôi có thể thử nghiệm chế một tấm thẻ Thánh Diệp, còn có muốn triệu hoán hay không, chú quyết định."
Lời nói của Cố Thần vừa nói được một nửa liền bị Tử Kim không chờ được nữa đánh gãy. "Hiện tại liền triệu hoán, tôi chờ nhiều năm như vậy, một giây cũng không chờ thêm được nữa."
Cố Thần vội vàng xua tay: "Chú đừng kích động, tóm lại trước để tôi chế một tấm Thánh Diệp đã rồi nói. Huống hồ bạn tôi đang gặp nguy hiểm, lúc trước đã trì hoãn lâu như vậy, tôi muốn đi xem trước đã."
Tử Kim nhắm mắt lại, một lát sau nói: "Đồng bạn của cậu không có chuyện gì, tôi có thể cảm nhận được, Tinh thần lực của họ đều rất sinh động."
Cố Thần tạm thời chỉ có thể tín nhiệm Tử Kim, ngồi xuống đất, cầm sách lên tỉ mỉ lật xem.
«Thánh Diệp Không Trí Quyết» cũng là một bản bí tịch, Cố Thần vốn định làm tốt tâm lý gặm xương cứng, lại giống như khi chế Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch, một lần lật qua, Cố Thần bất ngờ cảm thấy độ khó cũng không lớn lắm. Cậu không rõ là Tinh thần lực của mình tăng lên, hay là cậu càng ngày càng am hiểu chế tác thẻ bài kiểu này.
Cố Thần lấy thẻ trắng ra, nhắm mắt lại. Chỉ chốc lát, Tinh thần lực màu vàng từ giữa trán chảy ra, vận chuyển vòng quanh thẻ bài.
Tinh thần lực vòng quanh thẻ bài càng ngày càng mãnh liệt, trong khoảnh khắc trở nên như sóng lớn mãnh liệt, khiến thẻ bài trong biển Tinh thần lực chập trùng lên xuống.
Một lần lại một lần sóng lên sóng xuống, thẻ bài rơi khỏi biển Tinh thần lực cuối cùng đúng mẫu.
Tử Kim không chờ được nữa nhận lấy thẻ bài.
"Thành công!" Giọng nói của Tử Kim đã kích động đến không thành ngữ điệu.
Nhìn thấy thẻ Thánh Diệp chế tạo thành công, Tử Kim không đợi kịp muốn triệu hoán Bạch Thích.
"Xin nhờ vật cộng sinh Tinh thần lực của cậu!" Tử Kim nói.
Cố Thần cũng không rõ quy trình triệu hoán như thế nào, chỉ có thể đặt tiểu Kim Long bên người Tử Kim.
Tiểu Kim Long có chút bất mãn, vẫy cánh hai cái, cuối cùng vẫn coi như thôi. Người chủ nhân này của nó có đặc điểm chính là tai mềm, không phải người làm chủ đại sự, nhưng nó vẫn rất yêu thích người chủ chân ngày, có lúc người sống càng đơn giản lương thiện một chút, cũng không có chỗ nào hỏng.
Lúc Tử Kim triệu hóan cũng không có khí thế bàng bạc như Cố Thần tưởng tượng. Tinh thần lực màu lam tím của Tử Kim từ giữa trán thành hình cầu lộ ra, tiểu Kim Long cũng hộc ra vật hình cầu màu vàng, hai hình cầu chạm vào nhau, quả cầu màu vàng hòa tan, chậm rãi bao vây lấy hình cầu màu lam tím.
Giống như bầu trời đầy sao, từng viên cầu màu vàng chậm rãi hội tụ, thành một cái đai ngọc nhìn thoáng thì không rõ. Lập tức, đai ngọc bắt đầu xoay quanh, tạo thành hình dạng một cái ống. Ở trung tâm đai ngọc, một vị thanh niên áo trắng đang đứng.
Cố Thần nhìn người thanh niên kia, từ trang phục đến khuôn mặt đều rất thanh lịch, giống như một cây hàn mai trong ngày đông.
Không đợi Cố Thần nhìn tỉ mỉ hơn, thân ảnh người thanh niên kia dần dần biến mất, lập tức, bên trên thẻ Thánh Diệp nguyên bản màu xanh nhạt hiện lên đồ án một người thanh niên.
Tử Kim quỳ trên mặt đất, nâng thẻ Thánh Diệp lên, trong thẻ là người yêu hắn cả ngày lẫn đêm tưởng niệm, sớm sớm chiều chiều mong mỏi. Chỉ cần chờ Tinh thần lực của hắn khôi phục một chút, bọn họ liền có thể đoàn tụ.
"Chú không sao chứ?" Cố Thần nhìn Tử Kim trên mặt đất, thất khiếu của hắn đều đang chảy máu, khá làm người ta sợ hãi.
Tử Kim lắc đầu, nhìn người đối diện, cặp mắt sạch sẽ kia phản chiếu hình ảnh chính mình có chút chật vật, nhưng hắn không để ý, bởi vì chân ái của hắn đã trở lại, bọn họ rất nhanh sẽ được gặp lại.
"Tôi không sao, chỉ là lập tức mất đi Tinh thần lực, thân thể có chút không chịu nổi."
"Chú bây giờ suy yếu như vậy, ở một mình có sao không?" Cố Thần bỗng nhiên ý thức được, người trước mắt này, hiện tại còn yếu hơn cả cậu.
Một người ngay cả tí tẹo Tinh thần lực cũng không có, làm sao có thể sống sót trong Duy Ma tinh đã thành luyện ngục này.
Tử Kim cười cười: "Cậu yên tâm, cho dù không còn Tinh thần lực, tôi còn có những thứ khác, che chở cho tôi và Bạch Thích bình an một đời là điều chắc chắn."
Tử Kim nói xong, cẩn thận từng li từng tí một thu thẻ Thánh Diệp có Bạch Thích vào, rồi cáo biệt với Cố Thần.
Cố Thần cũng quay người đi tới một hướng khác, sau đó cậu nghe được giọng nói của Tử Kim từ đằng xa bay tới.
"Người tìm tôi muốn thẻ Quỷ Tự cùng dược tề, là phó tướng năm đó của phụ thân tôi."
Trong lòng Cố Thần hồi hộp, trước mắt hiện lên khuôn mặt Mộ Dung tướng quân.
Nhưng giọng nói tiếp tục bay tới.
"Tên của ông ta hình như là, Văn Chí Khâm."
=
Ada: ồ, thật ra từ mấy chương trước đã có dấu hiệu hướng tới ông này rồi, đọc đến lúc này cũng không cảm thấy bất ngờ lắm...
=
=
=