Chương
Hiệu thuốc An Bối đường số Seterr thành.
“Dư quản lí, ngài khỏe.” Mặc Vân Hi chào Dư Văn Thanh đang đi ra, “Vị này chính là ông chủ của tôi, Lăng Phong.”
Dư Văn Thanh đẩy kính mắt viền vàng, tay phải phù lên bả vai Lăng Phong hoàn thành nghi thức chào hỏi tiêu chuẩn của liên bang, “Lần đầu gặp mặt, ngài khỏe, tôi là quản lí thu mua Dư Văn Thanh.” Người đàn ông này ông vừa ra liền nhìn thấy, hiển nhiên là một dị năng võ giả, hơn nữa khí chất không tầm thường, bằng nhãn lực nhiều năm tích lũy, thân phận người này hiển nhiên không thấp.
“Xin chào, Lăng Phong.” Lăng Phong không nhiều lời giới thiệu chính mình, tùy tiện tìm ghế ngồi xuống, anh chính là đưa Mặc Vân Hi đến đây mà thôi, đối với dược liệu và vân vân một chút cũng không cảm thấy hứng thú.
Dư Văn Thanh đối với hành động của Lăng Phong không để ý nhiều, dị năng võ giả phần lớn là ngạo mạn, ông xoay người cười với Mặc Vân Hi, “Không biết Mặc tiểu huynh đệ lần này mang đến cái gì?”
Mặc Vân Hi kéo Dư Văn Thanh ngồi xuống bên cạnh cậu rồi mới từ trong không gian lấy ra hai căn tu nhỏ đưa cho Dư Văn Thanh, “Dư quản lí, nói thật tôi cũng không rõ đây là gì, quản lí giúp tôi nhìn xem đây là có phải dược liệu không?”
Dư Văn Thanh tiếp nhận căn tu Mặc Vân Hi đưa đến, cẩn thận quan sát, nhìn một lúc mới nói, “Này thoạt nhìn như là rễ chùm kỳ lam tham, không biết tiểu huynh đệ từ chỗ nào phát hiện, có còn không?”
“Là thời điểm ta làm nhiệm vụ thì phát hiện, liền cắt lấy hai cái này.” Lăng Phong giành trước đáp lại.
“Nga, kia thật sự là đáng tiếc, đây chính là dược liệu rất trân quý, thuộc loại dược liệu cấp , sử dụng cũng rất rộng rãi, chỉ là số lượng quá ít.” Dư Văn Thanh nhìn nhìn Lăng Phong, có điểm tiếc hận nói.
“Nga? Cấp ? Cao như vậy.” Mặc Vân Hi cao hứng cực kỳ, “Kia Dư quản lí, loại dược liệu này có tác dụng gì?”
“Ha ha, xem ra tiểu huynh đệ quả nhiên là đối dược học cảm thấy hứng thú nha.” Dư Văn Thanh cười giải thích cùng Mặc Vân Hi, “Kỳ lam tham sử dụng rất rộng, không nói đến việc nó có nhiều loại tác dụng như bổ ngũ tạng, thanh hư độc, tăng nguyên khí , chỉ cần nói đến việc nó giúp tăng tiến tinh thần lực thôi là đủ rồi. Nó chính là nguyên liệu không thể thiếu khi điều chế rất nhiều loại đan dược.”
“Nga ~ chế đan cần dùng, loại này rất khó lấy sao?” Mặc Vân Hi nhớ tới bộ dáng nho nhỏ kia, không biết là nó có năng lực gì để tự bảo vệ mình.
“Phải a, rất khó lấy, hơn nữa không dễ bị phát hiện, loại rễ cây kỳ lam tham này đều phát triển sâu dưới đất, chỉ lộ ra một đoạn nhỏ trên mặt đất, thường trà trộn trong bụi cỏ dại, rất khó nhận ra, hơn nữa loại này biết di động, tốc độ di động tương đối mau, tuy rằng không có tính công kích, nhưng để bắt giữ thì không dễ.” Dư Văn Thanh dừng lại, hỏi Lăng Phong, “Không biết Lăng tiên sinh lúc ấy phát hiện như thế nào? Có thể nói cho tôi biết vị trí cụ thể không?”
“Việc liên quan đến nhiệm vụ không thể nói, chính là ngẫu nhiên phát hiện, mới cắt hai cây căn tu, lại để cho nó chạy thoát.” Lăng Phong vẻ mặt nghiêm túc trợn mắt nói dối, mà ngay cả Mặc Vân Hi đều có điểm tin!
“Ai, thật sự là rất đáng tiếc, nhìn hai cây rễ chùm này, hẳn là sắp trưởng thành, rễ cây hoàn chỉnh còn cao hơn người trưởng thành, kỳ lam tham trưởng thành là dược liệu rất hiếm.” Dư Văn Thanh cũng biết, hỏi thăm nhiệm vụ của dị năng võ giả tám phần là không có kết quả, hơn nữa nói vậy mấy khỏa hồng mạn quả lần trước cũng là do Lăng Phong cho, ông mới không tin Mặc Vân Hi có thể đơn độc lấy được, hơn nữa xem khí chất người này hẳn là phẩm cấp không thấp, liền có lòng mượn sức, “Không biết Lăng tiên sinh có hứng thú nhận mấy nhiệm vụ thu thập của tiệm chúng tôi không? Hơn nữa về sau nếu trong lúc làm nhiệm vụ phát hiện ra dược liệu thì có thể hợp tác lâu dài.”
“Không cần.” Lăng Phong cự tuyệt rõ ràng.
Mặc Vân Hi nhìn Dư Văn Thanh có điểm xấu hổ, vội giải thích, “Là thế này, chúng tôi sẽ đi Ao Luosai Messi Zell, về sau nếu có cơ hội trở lại Seterr thành, chúng ta cùng hợp tác.”
“A kia thật sự là đáng tiếc, tôi cảm thấy cùng Mặc tiểu huynh đệ khó được thân thiết, tôi đi ước lượng kỳ lam tham, đem tiền chuyển cho cậu.” Dư Văn Thanh cười đem căn tu cầm ước lượng, tổng cộng khắc, do vì nhập đan dược khan hiếm hàng, cho nên kỳ lam tham giá cả rất cao, giá thu mua khắc là đồng liên bang, hai cái này, Mặc Vân Hi tổng cộng bán được W đồng liên bang, đây là ngoài dự kiến của cậu.
Thời điểm trước khi đi, Dư Văn Thanh cười gọi Mặc Vân Hi qua một bên, “Mặc tiểu huynh đệ, tôi có một người bạn qua thư, cậu ta ở Ao Luosai Messi Zell làm nghề buôn bán dược liệu, thu mua, bán sỉ, cái gì liên quan đến dược liệu thì đều làm cả, cậu nếu muốn học mấy cái này, về sau có cái gì cần có thể tìm cậu ta.” Nói xong liền đem địa chỉ hòm thư đưa cho Mặc Vân Hi. Nói thực ra ông cũng rất thích đứa nhỏ này, luôn thực khách khí có lễ, cũng không tính toán chi li.
“Tốt, cám ơn Dư quản lí.” Mặc Vân Hi sau khi cùng Dư Văn Thanh chào tạm biệt, lôi kéo Lăng Phong đi mua đồ dùng mấy ngày tới mới về nhà.
Trên đường trở về, Mặc Vân Hi luôn luôn xem tư liệu kỳ lam tham trên máy thông tín. Cậu còn thắc mắc như thế nào không tìm được, nguyên lai kỳ lam tham là dược liệu cấp , hơn nữa không thuộc dòng cây loại nhỏ, rễ của nó còn dài hơn chiều cao của một người trưởng thành nhưng toàn giấu ở dưới lòng đất.
Hơn nữa Mặc Vân Hi càng xem lại càng cảm thấy kỳ lam tham này cùng dã sơn tham cậu biết trước kia có nhiều công hiệu tương tự, tỷ như cố nguyên phục mạch, bổ tỳ ích phế, nói tục chính là thuốc bổ giúp cường thân kiện thể. Bất quá kỳ lam tham này trân quý ở chỗ còn có thêm tác dụng tăng cường cùng bổ sung tinh thần lực, trở thành dược liệu được rất nhiều luyện đan sư chuẩn bị khi luyện đan.
Mặc Vân Hi trộm liếc Lăng Phong, anh ta vừa mới tiến giai, có phải hay không cần bồi bổ? Đã lâu không có làm dược thiện, hay là đợi đến Ao Luosai Messi Zell thì dùng kỳ lam tham này thử xem đi, hẳn là có tác dụng đối với thân thể. Mặc Vân Hi nghĩ nghĩ, lại nghĩ tới cái hôn đêm qua, sờ sờ trán, mặt không khỏi có chút nóng lên, trời ~ khi nào thì lão tử trở nên ngây thơ như vậy! Mặc Vân Hi trong lòng càng ngày càng cảm thấy mình không có tiền đồ.
Buổi chiều :, Mặc Vân Hi đi theo Lăng Phong cùng Tề Vũ đi tới trạm trung chuyển trong Seterr thành. Nơi này có một đài hình tròn, người liên bang từ các nơi lui tới Seterr thành hoặc là trung chuyển phi thuyền đều phải dừng lại trong này. Seterr thành chỉ là một cái thành nhỏ hẻo lánh của Qi Nuoer đế quốc, cho nên trạm trung chuyển cũng không đông đúc lắm, ba người thực thuận lợi đi đến phi thuyền bay đến Ao Luosai Messi Zell.
Mặc Vân Hi hành lý rất ít, chỉ có mấy bộ quần áo Lăng Phong đưa cho cậu cùng một ít vật dụng hàng ngày vừa mới mua. Bất quá cậu kiên quyết muốn mang theo tiểu VI, tuy rằng Lăng Phong nói loại người máy gia dụng này ở Ao Luosai Messi Zell cũng có, nhưng cậu vẫn cảm thấy có cảm tình với tiểu VI hơn, dù sao lúc Lăng Phong không ở nhà vài ngày, đều là nhóc con này nghe cậu lải nhải.
Bởi vì tiểu VI chiếm đại bộ phận không gian của Mặc Vân Hi, cho nên cậu chỉ có thể dùng tay ôm túi đồ ăn vặt, túi này đựng thịt khô cậu làm sau khi trở về bằng thịt đát đát thú còn lại trong tủ lạnh. Cậu nghe Tề Vũ nói phi thuyền phải buổi sáng ngày mai mới có thể tới Ao Luosai Messi Zell, hơn nữa đồ ăn trên phi thuyền cho dù là khoang hạng nhất cũng không thể nào ngon được, Lăng Phong mỗi lần đều là ăn viên dinh dưỡng, cho nên cậu quyết định làm gấp chút thịt khô để ăn vặt.
Mặc Vân Hi là lần đầu tiên ngồi phi thuyền, có vẻ thực hưng phấn, nhưng có Tề Vũ ở đây, cậu vẫn tận lực thu liễm, cậu cảm thấy hồ ly hay cười tủm tỉm này luôn quan sát cậu.
Đi vào khoang hạng nhất, tiếp viên xinh đẹp chào đón, “Ba vị tiên sinh buổi chiều tốt lành, mời phân hình máy thông tín.”
Ba người theo thứ tự phân hình máy thông tín, nữ tiếp viên mỉm cười đúng mực đưa bọn họ đến chỗ ngồi, “Có cái gì cần mời ấn nút này, chúc các vị đi đường vui vẻ.”
“Oa, thực rộng rãi ~” Mặc Vân Hi ngồi trên ghế ngồi xa hoa hưng phấn mà nơi nơi sờ loạn, lúc thì đem ghế dựa ngả ra sau, lúc thì lại bật công năng mát xa, thật là thoải mái a. Còn Lăng Phong thì vừa lên liền đem ghế ngồi điều chỉnh góc độ, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Khoang hạng nhất chỉ có bốn hàng gồm hai ghế, khoảng cách giữa các hàng rất xa, sẽ không quấy nhiễu lẫn nhau, mà lúc này vài người đang ngồi ở các hàng khác đều nhìn về phía Mặc Vân Hi, biểu tình khinh thường cười nhạo thằng ngốc chưa nhìn thấy mặt bao giờ này.
“Ha ha, Vân Hi là lần đầu tiên ngồi phi thuyền?” Tề Vũ cảm thấy cậu nhóc này rất có ý tứ.
“Lần đầu tiên ngồi khoang hạng nhất.” Mặc Vân Hi theo bản năng trả lời.
“Ân, nếu nhàm chán, nơi này còn có quang kính kết nối với thế giới giả tưởng nga.” Tề Vũ nhấn cái nút trên tay vịn ghế ngồi, tay vịn mở ra, bên trong có một bộ quang kính.
“Ai ~? Còn có thể lên mạng, thật tốt quá!”
Phi thuyền đúng ba giờ cất cánh, thời điểm phi thuyền vừa mới bắt đầu bay lên không, Mặc Vân Hi ghé vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài, cảm giác giống như đi máy bay, chẳng qua phi thuyền bay lên theo phương vuông góc, hơn nữa độ cao tương đối cao. Khi phi thuyền bắt đầu di chuyển, Mặc Vân Hi chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, sau đó ngoài cửa sổ là một mảnh mù sương, cảnh vật gì cũng không thấy rõ, xem ra phi thuyền này quả nhiên so với máy bay thì nhanh hơn nhiều!
Lăng Phong luôn luôn nhắm mắt dưỡng thần, Tề Vũ đang nhìn máy thông tín, ngoài cửa sổ cũng không có cảnh sắc gì đặc biệt, Mặc Vân Hi chỉ có thể nhàm chán đội quang kính, đi vào thế giới giả tưởng giết thời gian.
Thời điểm lựa chọn địa điểm truy cập, Mặc Vân Hi do dự, không lựa chọn Seterr thành quen thuộc, mà là lựa chọn thành phố Ao Luosai Messi Zell. Cậu nghĩ trước tiên nên nhìn xem nơi chính mình sắp chuyển đến là như thế nào, hơn nữa trước kia Mặc Vân Hi, tựa hồ cũng là sinh hoạt tại thành phố Ao Luosai Messi Zell.
Hệ thống truyền tống Mặc Vân Hi đến thành phố Ao Luosai Messi Zell, cậu lập tức bị thành thị đồ sộ mỹ lệ trước mắt làm rung động. Nơi này không hổ danh là thủ đô của Qi Nuoer đế quốc. Vẫn có rất nhiều tòa kiến trúc hiện đại cao ngất trong mây, phi xa theo quỹ đạo xoay vòng trên không trung xẹt qua, giữa những toà nhà san sát, cư nhiên có không ít kiến trúc mái vòm phong cách châu Âu, con đường cũng rất rộng lớn, toàn bộ chỉ dùng nham thạch màu trắng kiến tạo, tùy ý hai bên đường còn có thể thấy được các tác phẩm nghệ thuật bằng hoa cỏ được tỉ mỉ thiết kế, nháy mắt làm cho Mặc Vân Hi có loại cảm giác thời không thác loạn.
Mặc Vân Hi hiện tại đang đi bộ ở quảng trường buôn bán phồn hoa nhất Ao Luosai Messi Zell. Những người đến nơi này đầu mặc quần áo thời thượng, cửa hàng hai bên đều là kiến trúc phong cách châu Âu, trang hoàng tương đối sa hoa. Mặc Vân Hi nhìn lướt qua, trên cơ bản đều là trang phục thiên nhiên định chế, không khỏi cảm thán, khó trách toàn nghe người ta nói Seterr thành chỉ là cái thành nhỏ hẻo lánh mà thôi.
Mặc Vân Hi nghĩ nghĩ, so với việc đi dạo ở quảng trường buôn bán sa hoa như vậy mà không thể mua cái gì, còn không bằng đi đến đại học bọn họ sắp tới— học viện đế đô Saint Ovendo.
Suy nghĩ vừa chuyển, Mặc Vân Hi đã đi tới trước cửa học viện Saint Ovendo. Cửa học viện làm bằng đá trắng, hai bên đặt một con hùng sư màu vàng thật lớn. Sư tử trên lưng bán giương một đôi cánh chim màu vàng, phía trên cổng đá còn có một cổng vòm khắc chữ “Học viện Saint Ovendo” màu vàng thật to, mười phần thần thánh mà khí phái.
Mặc Vân Hi vừa muốn đi vào, liền bị bảo an ngăn ở ngoài, “Mời ngài phân hình thẻ học viên, học viện giả tưởng chỉ mở cho học viên đi vào học tập.”
Mặc Vân Hi sửng sốt, không có biện pháp, tuy rằng Lăng Phong nói đã nói Tề Vũ giúp cậu đi làm thủ tục nhập học, nhưng cậu bây giờ không có giấy chứng nhận gì, chỉ có thể phẫn nộ đi quanh hàng rào ngoài học viện một vòng, tuy là như vậy, cậu vẫn là sợ hãi than học viện khí phái. Trong hàng rào nơi nơi xanh um tươi tốt, chủng cây cối cao lớn cùng thực vật đa dạng, hoa cỏ, con đường trắng noãn rộng mở. Toàn bộ trường học đều mang phong cách Âu Châu thời kì văn hoá phục hưng, màu trắng cùng màu vàng giao tương hô ứng, làm cho nơi này có vẻ thần thánh mà trang nghiêm, thật không hổ là học viện đệ nhất đế đô.
Đang nhìn, cảm giác có người đẩy cậu, Mặc Vân Hi liền rời khỏi thế giới giả tưởng, gỡ quang kính.
Tề Vũ cười tủm tỉm nói, “Nên ăn cơm, Vân Hi cậu xem xem có muốn ăn gì không?” Nói xong đưa cho cậu một quyển thực đơn.
Mặc Vân Hi tiếp nhận thực đơn đơn giản nhìn nhìn, tùy tiện chọn thịt thăn hương tiên, cùng nùng thang kiểu dáng Âu Tây, kỳ thật những nguyên liệu này cậu cũng chưa gặp qua, chỉ có thể nhìn hình ảnh mà chọn, hơn nữa cậu đối với cơm Tây không có hứng thú, thủy chung vẫn cảm thấy món ăn Trung Quốc ngon nhất.
Tề Vũ trực tiếp chọn phần cơm đặc biệt, về phần Lăng Phong anh không hỏi một tiếng, anh biết Phong không ăn đồ ăn trên phi thuyền.
Một lát sau, nữ tiếp viên đẩy toa ăn, đưa tới cơm Mặc Vân Hi bọn họ đã chọn, “Ngài khỏe, đây là thịt thăn hương tiên cùng nùng thang của ngài, mời chậm rãi dùng.” Lại mỉm cười bưng lên cơm đặc biệt Tề Vũ chọn, “Có vấn đề gì có thể tùy thời tìm tôi, chúc các ngài ăn ngon miệng.”
“Ngô ~ phục vụ cũng rất chu đáo.” Mặc Vân Hi cắt thịt thăn bỏ vào trong miệng, cũng được mà, đâu khủng bố như Tề Vũ nói. Mắt nhìn Lăng Phong vẫn nhắm mắt dưỡng thần như cũ, là người này rất kiêng ăn đi.
Bất quá mình ở bên cạnh ăn nhiều như vậy trong khi anh ta lại bị đói, Mặc Vân Hi vẫn có chút băn khoăn, “BOSS~ nếm thử chút thịt khô, rất được.”
Lăng Phong mở mắt, tiếp nhận thịt khô Mặc Vân Hi đưa tới, bỏ vào miệng, “Ân, cũng không tệ lắm.”
Bên này Tề Vũ nhìn Lăng Phong trực tiếp đem miếng thịt khô từ trên tay Mặc Vân Hi bỏ vào miệng, sợ hãi than không thôi, Phong khi nào thì dễ nuôi như vậy. Hít hít cái mũi, ân, bất quá mùi thơm thật.
“Tề trợ lý, muốn nếm thử chút không?” Mặc Vân Hi cầm mấy miếng đưa cho Tề Vũ.
“Ha ha, tôi đang nghĩ có nên tìm Phong đòi không, vẫn là Vân Hi am hiểu ý người.” Ngô ~ hương vị thật sự không sai, nhóc con này tay nghề như thế nào tốt như vậy? Điểm ấy làm cho Tề Vũ rất là khó hiểu, đường đường là con trai của thượng tá mà còn cần học nấu ăn sao? Bất quá thật sự ăn thật ngon.
Mặc Vân Hi làm thịt khô trước tiên dùng gia vị ướp hơn một giờ, sau đó hong đến khi khô nước, tiếp đó nướng trên lửa lớn, cuối cùng mới bỏ vào lò nướng, cho nên hương vị đặc biệt ngon miệng.
Một cái đầu ló ra từ phía sau chỗ ngồi của Tề Vũ, “A? Thơm quá a, mấy người ăn cái gì vậy?”
______________________________
Lee: phát rồ với chương này mất!!!!
P/s: mềnh chưa beta, chém gió khá nhiều >,