Chương
Mặc Vân Hi trong lòng phiền táo, ngay cả thế giới giả tưởng mỗi ngày đều đi cũng lười đăng nhập, nhìn thời gian, đã sắp giờ, Lăng Phong còn chưa về, liền buồn bực đi đến giá rượu của Lăng Phong, tùy tiện tìm bình rượu vang. Trước kia lúc còn là Ngụy Tử Tiên, cậu hàng năm ngâm mình trong quán bar, tửu lượng cũng khá tốt, nhưng không biết có phải là nguyên nhân do thân thể Mặc Vân Hi không, mới ba chén rượu vang vào bụng đã cảm thấy có chút mơ hồ.
Thời điểm Lăng Phong trở về nhìn thấy chính là Mặc Vân Hi quần áo cũng không thay, giày cũng không cởi liền trực tiếp ngã xuống giường hô hô ngủ. Lăng Phong cau mày kéo Mặc Vân Hi một thân mùi rượu, “Này, đi tắm rửa rồi ngủ tiếp.”
Mặc Vân Hi mơ mơ màng màng mở mắt, nửa ngày cũng không tìm được tiêu cự, chính là theo bản năng nhận ra hương vị Lăng Phong, “Ngô, anh đã về? Anh còn không tiếc mà trở về a!”
Lăng Phong nhìn Mặc Vân Hi mặt đỏ hồng, hiển nhiên là uống rượu, cũng không cùng cậu nói lời vô nghĩa, liền bắt đầu thay cậu cởi áo tháo thắt lưng định mang đi tắm rửa, “Này, thành thật chút!”
“Anh đừng quản tôi, anh không phải cùng Emily đi hẹn hò sao?” Mặc Vân Hi lung tung đẩy tay Lăng Phong đang giúp cởi cúc áo, “Như thế nào không… Ngạch, không cùng cô ta đi mướn phòng? Còn trở về làm gì?”
Lăng Phong ánh mắt tối sầm lại, chế ngự hai tay đang lộn xộn của Mặc Vân Hi ra phía sau, “Như thế nào, người không phải do cậu giới thiệu cho ta sao? Lúc này lại ghen tị?”
“Ngô ~ đau.” Cảm thấy đau đớn làm Mặc Vân Hi hơi chút thanh tỉnh, cuối cùng thấy rõ Lăng Phong lúc này biểu tình đang lạnh như băng, “Ai, ai ghen tị, tôi mới không có! Hơn nữa là cô ta không nên đi, các anh thế nào không quan hệ với tôi.” Mặc Vân Hi có điểm chột dạ tránh né ánh mắt Lăng Phong.
“Được, cậu đừng quản, lần sau ta liền mang cô ta đi mướn phòng.” Lăng Phong một bên giúp Mặc Vân Hi cởi cúc áo, một bên nổi giận nói.
“Không được!” Mặc Vân Hi thốt ra, “Không cho anh đi!”
Lăng Phong giương mắt nhìn cậu, môi mỏng nhếch lên, mắt đen đã mang theo một tia nhàn nhạt tức giận, “Như thế nào, cậu nếu thật thích cô ta, nói ra, ta có thể cho cậu, bằng không thì ít quản đi.”
“Tôi, tôi mới không thích cô ta, trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu…” Mặc Vân Hi cúi đầu than thở nói, không dám nhìn vào mắt Lăng Phong, cậu biết Lăng Phong thật sự tức giận, “Tôi, tôi chỉ là…”
“Chỉ là cái gì? Là đàn ông thì đừng lề mề, có chuyện gì nói mau!” Nhìn Mặc Vân Hi bộ dáng ấp úng, Lăng Phong có điểm phiền táo, tâm tình càng thêm hỏng bét.
Mặc Vân Hi mặt càng ngày càng hồng, không biết có phải men rượu lại nổi lên hay không, cắn răng một cái, “Thao, ông đây có thể là thích anh, cứ như vậy đi!” Nói xong, Mặc Vân Hi ngửa đầu ngã xuống giường, giống như nhẹ nhàng thở ra, cậu vẫn nói ra, đây là nguyên nhân có khả năng nhất có thể giải thích tại sao bản thân không thoải mái mà cậu đã suy nghĩ cả đêm, kế tiếp, yêu động động đi!
Kinh hỉ thật lớn làm cho Lăng Phong nhất thời không kịp phản ứng, Vân Hi mới vừa nói thích anh? Tâm tình mới vừa rồi còn hỏng bét, giống như là ngồi phi xa, lập tức như gió bão mà bay lên đỉnh!
“Uy, buông, anh nếu chán ghét lời tôi nói, tôi đi khách sạn.” Mặc Vân Hi tỉnh táo lại thì giãy cổ tay bị Lăng Phong cầm ra, cậu thật không nghĩ tới chính mình có một ngày sẽ thích một người đàn ông, nhưng nếu thích, vậy thừa nhận thôi, tính cách Mặc Vân Hi luôn luôn tùy tiện, cậu cũng sớm làm tốt chuẩn bị có khả năng sẽ bị Lăng Phong chán ghét, không từ mà biệt, nếu trước kia người đàn ông nào nói với cậu như vậy, cậu khẳng định sẽ không chút do dự đuổi hắn ra ngoài, sau đó trốn thật xa.
Lăng Phong nghiêng người, áp Mặc Vân Hi trên giường, ánh mắt âm u nhìn cậu thật sâu, “Vân Hi, lặp lại lời nói vừa rồi lần nữa.”
Mặc Vân Hi mất tự nhiên né tránh ánh mắt Lăng Phong, mắt hạnh màu đay rủ xuống, “Tôi nói, tôi có thể là thích anh, anh nếu chán ghét, tôi có thể đi tìm khách sạn.”
“Có thể?” Đối với câu trả lời của Mặc Vân Hi, Lăng Phong có một chút bất mãn, sau đó những nụ hôn ôn nhu nhỏ vụn như mưa hạ xuống, “Vậy để ta giúp em xác định là được…”
“Ngô, chờ…” Mặc Vân Hi tránh Lăng Phong, há miệng thở hổn hển, “Từ từ, tôi, anh còn chưa nói ý tứ của anh đâu!” Cho dù cậu thích Lăng Phong, cũng không thể như vậy đem mình mơ hồ bán đi, nếu Lăng Phong không thích cậu…
“Ý của ta? Lâu như vậy, em còn không hiểu được ý của ta?” Lăng Phong ôn nhu thâm tình nhìn Mặc Vân Hi, thong dong từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái bình nhỏ màu đen tinh xảo, thấp giọng nói bên tai Mặc Vân Hi, “Đây là ý của ta, ta thích em, Vân Hi.”
Lăng Phong thình lình thổ lộ, làm cho Mặc Vân Hi nháy mắt tim đập như trống, huyết áp lên cao, mà trên bình nhỏ màu đen rõ ràng in mấy chữ “Dầu bôi trơn tác dụng mạnh”, làm cậu quả thực muốn tìm cái hố để chui vào, cậu lần đầu tiên bắt đầu hoài niệm tiếng Anh hàm súc, ít nhất cậu xem không hiểu!
“Kia hiện tại, ta tới giúp em xác nhận tâm ý của em…” Tiếng nói trầm thấp của Lăng Phong vang lên, một phen đặt Mặc Vân Hi toàn bộ nằm lên giường, bắt đầu tiến hành việc vừa rồi vẫn chưa xong.
“Ai? Chờ… Để cho… Tôi còn chưa chuẩn bị tốt…”
“Ngô… Tôi muốn ở trên mặt!”
“Được.”
“Ai?… Anh gạt tôi, không phải như vậy!”
“Em nói cô ta được điểm, ta được bao nhiêu?”
“A… A? …”
“Ân?!”
“A… Tôi sai lầm rồi! ! Anh được điểm, nga…”
“So với cô ta chỉ cao hơn điểm? Ân?”
“Anh anh anh… Ân… ! Nga… Không, một vạn! Anh một vạn điểm hỗn đản! Điểm nhẹ…”
– – – – – – – – – – – –
Buổi sáng, Mặc Vân Hi đỏ mặt, kiên quyết cự tuyệt ý tốt của Lăng Phong muốn đưa cậu đến lớp học, “Em có thể tự mình đi!”
Lăng Phong buồn cười nhìn Mặc Vân Hi cậy mạnh, “Được rồi, giữa trưa ta tới đón em, cẩn thận một chút.” Anh hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, từ nhỏ tới nay chưa từng có cảm giác này, nhìn bóng lưng khập khiễng của Mặc Vân Hi, trong lòng giống như là bị cái gì nhồi vào vậy.
Đi đến cửa lớp, Mặc Vân Hi cố nén khó chịu, làm bộ như không có việc gì đi vào phòng học, trong lòng lại lật bàn, kháo, này thật không là chuyện đàn ông có thể chịu được, trái với quy luật tự nhiên quả nhiên là phải chịu báo ứng!
Harvey mắt sắc chạy tới, nhìn tư thế đi đường mất tự nhiên cùng biểu tình buộc chặt của Mặc Vân Hi, thân thiết hỏi han, “Anh em, không có việc gì đi? Lăng lão đại đánh cậu? Anh ta tức giận như vậy?”
“Khụ, không có, đừng nói lung tung, tớ bị trẹo thắt lưng!” Mặc Vân Hi xấu hổ ngồi trên ghế của mình, tê ~
“Nga, vậy là tốt rồi.” Harvey chống tay trên bàn Mặc Vân Hi, nhỏ giọng hỏi, “Ai, hai người bọn họ thế nào?” Biểu tình bát quái mười phần.
“Không thế nào, Lăng Phong căn bản là không thích cậu ta.” Nói đến điều này Mặc Vân Hi trong lòng có chút đắc ý, còn có một chút ngọt ngào, buổi sáng cậu cũng hỏi Lăng Phong, vì cái gì trễ như vậy mới về, Lăng Phong nói anh cho là Mặc Vân Hi thích Emily, mới cố ý đón cô ta đi, đưa đến cửa kịch trường liền lái xe đến công ty. Không cần tận mắt gặp, Mặc Vân Hi cũng có thể nghĩ đến bộ dáng giận đến dậm chân của Emily lúc ấy.
“Hắc hắc, Lăng lão đại uy vũ!” Tiểu mập mạp vui sướng khi người gặp họa nói, “Xem cậu ta về sau còn dám ở trước mặt tớ tâm cao khí ngạo hay không, tớ sẽ đem chuyện này nói cho toàn trường biết.”
“Cậu thành thật chút đi, đừng gây chuyện cho ba cậu.” Mặc Vân Hi liếc Harvey trắng mắt một cái, tiểu mập mạp này giống mình trước kia, một chút cũng sẽ không suy nghĩ vì trong nhà, chỉ biết nơi nơi gây chuyện, để cho người lớn theo sau thu thập cục diện rối rắm.
Harvey bĩu môi, “Này không phải chỉ nói với cậu thôi sao, tớ biết rồi, không chọc cậu ta!”
Giữa trưa, Lăng Phong đúng giờ xuất hiện ở cửa phòng học Mặc Vân Hi chờ cậu.
Harvey cười hì hì chạy tới vuốt mông ngựa, “Yêu, Phong ca thật tốt, biết Vân Hi trẹo thắt lưng, còn cố ý tới đây đón!”
Lăng Phong sửng sốt, Mặc Vân Hi xấu hổ ở phía sau Harvey mãnh liệt ho khan.
“Phải a, cậu ấy luôn không cẩn thận như vậy.” Lăng Phong nghẹn cười, đỡ Mặc Vân Hi, đi đến canteen học viên.
“Rốt cuộc là ai không cẩn thận a!” Mặc Vân Hi cắn răng hàm thấp giọng nói.
“Ta đây giải thích với cậu ta.”
“Không cần…”
Lăng Phong đến, còn hoàn toàn làm cho Mặc Vân Hi phát hỏa, ngày hôm qua là hoa hậu ban A chờ, hôm nay là thủ tịch khoa dị năng chiến đấu chờ, bàng thính sinh này rốt cuộc là có lai lịch gì a? Mà ngay cả các nam sinh ngày hôm qua còn muốn chỉnh Mặc Vân Hi một chút, cũng đều không chắc, ngươi không phát hiện Lăng Phong đặc biệt sang đây giúp cậu ta đi sao? Lăng Phong là ai? Lưu lại cho mọi người ấn tượng sâu nhất trừ bỏ ngày đầu tiên khai giảng liền khiêu chiến thủ tịch năm ba Mặc Vân Thiên, chính là bị chuyện phá hủy hình dạng người máy trong trận đấu luyện tập, có loại ngoan nhân này che chở, tốt nhất vẫn là chớ chọc Mặc Vân Hi.
Buổi chiều hai giờ, Mặc Vân Hi đúng giờ đến phòng thí nghiệm của Blaine báo danh, “Giáo sư, em đến rồi.”
Tuy rằng Mặc Vân Hi cực lực bảo trì tự nhiên, nhưng Blaine vẫn là liếc mắt một cái liền nhìn thấu tư thế đi đường kỳ quái của Mặc Vân Hi, “Phốc ~ ha ha, tuổi trẻ thật là tốt a.” Blaine không chút nào che dấu cười quái dị ra tiếng.
Mặc Vân Hi vẻ mặt xấu hổ, “Giáo sư, em chỉ là bị trẹo thắt lưng.”
“Nga… trẹo thắt lưng a…” Blaine cố ý nói được thực khoa trương, đôi mắt màu xanh lam mang theo một bộ biểu tình hiểu rõ, có thâm ý khác nhìn Mặc Vân Hi.
Ai, quên đi, cùng hắn giải thích chính là càng chùi càng đen, Mặc Vân Hi buồn bực nói, “Giáo sư, hôm nay em vẫn là làm chiết xuất đúng không?”
“Ân… Chiết xuất không cần làm, hôm nay em bắt đầu giúp thầy làm dung hợp đi.” Blaine nghĩ, để Mặc Vân Hi làm chiết xuất, cậu ta khẳng định cũng chỉ lấy ba bốn phần thành phẩm đánh lừa hắn, không bằng để cậu ta làm dung hợp thử xem.
“Dung hợp? Chính là chúng em chỉ mới học hai tiết của môn dung hợp.” Tuy rằng đã tự luyện tập rất nhiều lần, nhưng Mặc Vân Hi vẫn đề phòng Blaine, người này rất tinh.
“Không sao, giáo sư đối với em có tin tưởng.” Blaine ôn nhu cười, đưa Mặc Vân Hi đến trước một tổ dụng cụ dung hợp dược vật, “Này rất đơn giản, em chỉ cần dựa vào hướng dẫn tôi viết, thiết lập tốt nhiệt độ, sau đó dựa theo trình tự, đem phân lượng tinh hoa dược vật đã định rót vào trong chén thử này là được. Không giống như bình thường làm dung hợp, em cần ở trong quá trình trộn đưa vào tinh thần lực vào trong chén, trợ giúp dung hợp, một bước này là thử thách đối với thao tác tinh thần lực, tinh thần lực đưa vào phải chậm, phải đều đặn, phải tận lực khiến cho nó xoay tròn cùng dịch tinh hoa, dần dần dung hợp.”
“Giáo sư, thao tác tinh thần lực của em còn rất kém cỏi, có thể…” Mặc Vân Hi do dự nói, này không phải bởi gì khác, cậu nói chính là sự thật, cho tới bây giờ, cậu căn bản không có gì có thể được coi là thao tác tinh thần lực, tất cả đều là dựa vào ý thức lực của bản thân, một chút kỹ xảo cũng không có.
“Đừng ngại, mọi người ai vừa mới có được tinh thần lực đều như vậy.” Blaine cười nói, “Mà loại tinh thần lực này chỉ có thể ý hội, cho nên cần từ trong thực tiễn tìm cảm giác mới được, thầy có thể nói cho em biết chỉ là trình tự, tóm lại em cần luyện tập nhiều.”
Nói xong, Blaine đem một bản trình tự thao tác viết tay đưa cho Mặc Vân Hi, “Em trước dùng ba loại tinh hoa này luyện tập đi, đây là phối phương thuốc khôi phục tinh thần lực đơn giản nhất, muốn làm luyện đan sư, trước hết nên học dung hợp.”
“Vâng, giáo sư.” Mặc Vân Hi tiếp nhận tờ giấy, thực cảm kích Blaine, cậu từ sau lần trước xem qua thao tác Blaine dung hợp tinh thần lực, trở về cũng thử vài lần, đều thất bại, vẫn luôn không tìm được phương thuốc thích hợp để cậu luyện tập, cho dù là dinh dưỡng đan cơ bản, với cậu mà nói cũng quá phức tạp, nhưng phương thuốc này chỉ có ba vị thuốc, hơn nữa nhiệt độ cùng trình tự viết cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ, cậu nghĩ hẳn là có thể thành công.
Mặc Vân Hi lần này để cho khoai tây nhỏ phóng ra tinh thần lực trị số ý thức lực, bởi vì nếu trong quá trình dung hợp đột nhiên ý thức lực không đủ, như vậy toàn bộ dung hợp liền thất bại, cậu nghĩ phương thuốc chỉ có ba vị thuốc này, hẳn là đủ rồi.
Mặc Vân Hi trước dựa theo trình tự, điều chỉnh nhiệt độ đến độ, làm nóng bình thuốc thử trước, đợi nhiệt độ ổn định, liền bắt đầu theo trình tự đổ tinh hoa dược vật vào, cũng giữ vững tốc độ quấy. Ý thức lực cảm nhận được năng lượng, có chút hưng phấn mà tự phát tụ tập ở trên tay Mặc Vân Hi, Mặc Vân Hi hết sức áp súc chúng thành một cái dây nhỏ, tuy rằng không phải rất đều đặn, nhưng miễn cưỡng coi như là một sợi năng lượng không bị đứt đoạn.
Mặc Vân Hi dụng tâm áp súc ý thức lực thành sợi năng lượng, theo động tác quấy, dần dần đi kết hợp với tinh hoa dược vật, dung hợp, cũng cố gắng duy trì dòng chảy năng lượng với tốc độ ổn định, hai loại dược vật tinh hoa trong chén thử thuốc dần dần dung hợp với dòng năng lượng, thành công, Mặc Vân Hi cao hứng nghĩ, quả nhiên ngoại trừ phương thuốc, tăng thêm trình tự dược vật, nhiệt độ, tỉ lệ đều sẽ ảnh hưởng đến xác xuất dung hợp thành công.
Khi Mặc Vân Hi cẩn thận đem loại tinh hoa dược vật thứ ba cho vào chén thuốc, dòng năng lượng ý thức lực tựa hồ càng hưng phấn, tốc độ chảy bắt đầu nhanh hơn, tuy rằng Mặc Vân Hi cực lực áp chế, nhưng ý thức lực cùng tinh hoa dược vật trong chén thử thuốc bắt đầu xoay tròn rất nhanh, đã vượt xa tốc độ quấy của cậu, lúc Mặc Vân Hi cảm giác có chút không ổn, dung dịch trong chén thử thuốc đã không cần quấy mà điên cuồng xoay tròn, hơn nữa ẩn ẩn phiếm ánh sáng trắng cực nhạt, Mặc Vân Hi mạnh dừng ý thức lực, ngay tại trong nháy mắt dừng lại đó, phanh ~ một tiếng, chén thử thuốc rốt cuộc không chịu nổi năng lượng dao động, nổ tung.
Blaine đang làm thí nghiệm ở một bàn dụng cụ khác cũng vội vàng chạy tới, “Sao lại thế này?”
Mặc Vân Hi ôm đầu từ dưới bàn chui ra, “Em cũng không biết, đột nhiên nổ mạnh, có thể là thao tác tinh thần lực của em không tốt.” Mặc Vân Hi ẩn ẩn đã biết chút nguyên nhân, đại khái là bởi vì ý thức lực hiếu thắng hơn tinh thần lực, mà vừa rồi cậu có một nháy mắt không khống chế tốt, ý thức lực chỉ cần tiếp xúc năng lượng trong dược vật sẽ rất hưng phấn, nếu như nói tinh thần lực là chết, như vậy ý thức lực tựa hồ có một chút tính chất năng động tự chủ, khống chế khó hơn nhiều.
Cau mày nhìn một đống hỗn độn trên bàn thí nghiệm, Blaine vừa cẩn thận kiểm tra Mặc Vân Hi, “Hoàn hảo không bị thương tổn gì, em trốn rất mau, tốt lắm, em đi về trước đi, chính mình tự nghĩ xem nguyên nhân thất bại là gì, chờ đến thứ năm luyện lại đi.”
Mặc Vân Hi hổ thẹn gãi đầu, “Giáo sư, kia thiết bị?”
“Không có việc gì, dù sao là cũng của nhà nước.” Blaine cười nhìn cậu một cái, “Lần sau trước khi luyện tập đừng quá mệt mỏi, nói không chừng có thể thành công.”
Mặc Vân Hi buồn bực mặt đỏ lên, vội vội vàng vàng ly khai, thay Blaine quan tâm, cậu thật sự là làm điều dư thừa.
Sau khi Mặc Vân Hi rời đi, Blaine nhìn chằm chằm thủy tinh vỡ trên bàn thí nghiệm có điểm ngẩn người, tại sao có thể như vậy, bình thường cho dù tinh thần lực khống chế không tốt, dung hợp thất bại cũng sẽ không nổ mạnh a. Ánh mắt màu xanh lam nhìn về phía dung dịch đang thí nghiệm đổ trên bàn, tinh thần lực chậm rãi thả ra dò xét, ngô… Dược vật sức sống rất cao, phản ứng đến bây giờ còn kịch liệt như vậy, từ từ…
Đây là cái gì? Trong dịch tinh hoa dược vật một tia ý thức lực còn chưa hoàn toàn dung hợp khiến Blaine chú ý, tinh thần lực? Không đúng, tinh thần lực không có dao động năng lượng mạnh như vậy, chính là, cảm giác cùng tinh thần lực lại không có gì khác nhau, chẳng lẽ tinh thần lực của đứa nhỏ này so với người bình thường thì tinh thuần hơn? Này thật đúng là phát hiện khó lường!