Chương
“Phong, anh nói em mặc bộ lễ phục này có được không?” Mặc Vân Hi giơ hai bộ lễ phục tinh xảo hoa mỹ trong tay, biểu tình thập phần rối rắm, “Mau giúp em chọn một bộ, em sắp khẩn trương chết rồi.”
“Ân, anh cảm thấy hiện tại rất tốt.” Lăng Phong nhìn chằm chằm Mặc Vân Hi giơ lễ phục trên tay, trên người lại chỉ mặc một cái quần con màu trắng liếm liếm môi, “Lần này trở về, thể lực của em giống như trở nên cực kỳ tốt.”
Thể lực? Mặc Vân Hi nhớ tới chuyện trọng yếu còn chưa nói với Lăng Phong, đem lễ phục cẩn thận treo sang một bên, tự nhiên ngồi lên trên đùi Lăng Phong, thần bí hề hề từ trong không gian lấy ra một quả trái cây màu xanh có lẫn hồng nhạt, “Phong, em ăn quả này, giống như kinh mạch lập tức kiên cường dẻo dai lên rất nhiều, hơn nữa khi chạy trốn đặc biệt nhanh, anh có muốn thử một chút hay không?”
Lăng Phong nhìn trái cây xinh xắn trong lòng bàn tay Mặc Vân Hi, lắc lắc đầu, “Đây là quả anh lạc lần trước lấy được ở Văn Hương Sơn?”
“Ân, tuy rằng biết là không phải dược liệu, nhưng đối với thân thể tốt lắm, hơn nữa bên trong năng lượng rất sung túc, nhất định là thực vật cao cấp.” Mặc Vân Hi gật gật đầu, “Phong, anh ăn một quả thử xem, có lẽ đối với quá trình rèn luyện của anh sẽ có hữu dụng?”
Lăng Phong cười tiếp nhận trái cây ngửi ngửi, “Ăn như vậy rất đáng tiếc, chờ làm rõ ràng tác dụng của nó rồi ăn cũng không muộn, hơn nữa anh cảm thấy hiện tại thể chất của em xấp xỉ với võ giả bậc một, anh ăn phỏng chừng cũng không có tác dụng gì.” Đem trái cây thả lại vào lòng bàn tay Mặc Vân Hi, Lăng Phong để sát vào hõm cổ cậu ngửi ngửi, ánh mắt tối sầm, “Cái này em trước cất kỹ, anh hiện tại, có càng muốn ăn gì đó.”
Mặc Vân Hi ngồi ở trên đùi Lăng Phong cũng ý thức được nguy hiểm, thứ đồ vật phía dưới mông đã có biến hóa, cuống quít nhảy ra ngoài, “Uy, mau giúp em chọn bộ lễ phục, điển lễ đính hôn sắp bắt đầu rồi, hiện tại không phải thời điểm để anh đùa giỡn lưu manh!”
Lăng Phong thân hình nhoáng lên một cái, liền bắt được Mặc Vân Hi ý đồ chạy trốn, ôn nhu mà bá đạo mà đem cậu áp đảo trên giường, “Gấp cái gì, cũng không phải điển lễ đính hôn của chúng ta, muộn một chút cũng không có ai để ý.”
“Chính là, ngô…”
“Kháng nghị không có hiệu quả.”
Ở thời điểm Lăng Phong cùng Mặc Vân Hi hai người triền miên ôn tồn, trong phòng nghỉ xa hoa một đôi chuẩn tân nhân cũng đang giương cung bạt kiếm.
Emily bất mãn nhìn chuẩn vị hôn phu của nàng, một lát nữa sẽ chính thức cử hành nghi thức đính hôn, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy người nam nhân này, vô luận từ góc độ nào, nam nhân cứng rắn đầu gỗ này không thể nào so được với Lăng Phong. Nếu không phải bị hủy hôn ước rất mất mặt, nàng thật không muốn đồng ý, cho dù miễn cưỡng đồng ý rồi, trong lòng nàng vẫn rất không thích.
“Uy, anh ngồi ngốc làm gì? Bày ra cái mặt người chết này cho ai xem!” Emily càng nhìn Lăng Tiêu càng không vừa mắt, diện mạo không có gì xuất chúng thì cũng thôi đi, ngay cả dỗ nàng vui vẻ cũng không làm, phụ thân cùng nàng nói qua, nguyên nhân chính là vì để chiếm được sự ủng hộ của phụ thân, tên khốn này mới có thể ngồi vững vàng trên ghế gia chủ Lăng gia, cho nên anh ta không phải là mang ơn nàng mới đúng sao?
Lăng Tiêu nghiêng đầu mắt nhìn đồng hồ điện tử, thanh âm không chút dao động tình cảm nào, khiến hắn nói nghe giống như là người máy, “Tôi đang đợi thời gian, còn mười lăm phút.” Hắn đối vị hôn thê này không có cảm giác đặc biệt gì, chỉ cần người đối diện có trợ giúp cho ích lợi gia tộc, cưới ai với hắn mà nói đều giống nhau, Lăng Tiêu từ nhỏ nhận giáo dục chính là như vậy, cho nên Emily tùy hứng hắn cũng không thèm để ý.
Emily bị lời Lăng Tiêu nói làm tức giận đến nghiến răng, đây là câu thứ hai từ lúc vào cửa người nam nhân này nói với nàng, còn câu đầu tiên thì lại giống như đánh giá thương phẩm mà sau khi đánh giá nàng thì nói hai chữ “Không sai”! Gương mặt được trang điểm tinh tế cũng không thể che dấu sắc mặt giận dữ của nàng, “Anh, anh rốt cuộc có đang nghe tôi nói chuyện hay không, tôi muốn nói cho phụ thân, tôi muốn hủy bỏ hôn ước!” Cho dù là bị cười nhạo nàng cũng không muốn kết hôn với đồ ngốc này.
“Tôi khuyên cô tốt nhất không nên làm như vậy.” Lăng Tiêu lần đầu tiên thật lòng nhìn về phía Emily, Emily kinh ngạc nhìn nam nhân đầu gỗ này, lúc này thế nhưng lại mang đến cho nàng một loại cảm giác áp bách rất lớn, “Hiện tại giải trừ hôn ước, đối với ích lợi của hai bên gia tộc đều có tổn thất rất lớn, Lăng gia là muốn mượn dùng lực lượng của Tannerd thượng tá ở quân bộ, nhưng trên chỉnh thể thì Lăng gia chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu mang đến những ảnh hưởng têu cực cho gia tộc, ai cũng sẽ không sống khá giả.” Lăng Tiêu bình tĩnh phân tích, như là làm một phần báo cáo bình thường.
Nhưng những lời này nghe vào trong lỗ tai Emily, liền biến thành một sự uy hiếp, “Anh có ý gì?!”
Lăng Tiêu mặt không chút thay đổi đứng lên, ở trước gương to cẩn thận tỉ mỉ chỉnh trang lễ phục, “Ý của tôi rất đơn giản, cô nếu không thành thành thật thật làm nữ chủ nhân Lăng gia, thì sẽ thành địch nhân của Lăng gia.” Lăng Tiêu quay đầu lại nhìn về phía Emily, phi thường thân sĩ vươn một cánh tay, “Nghi thức nên bắt đầu rồi, chú ý duy trì tươi cười.”
Emily tuy rằng tùy hứng, nhưng còn chưa ngốc đến tạo cho mình cùng phụ thân một địch nhân lớn như vậy, khẽ hừ một tiếng, không tình nguyện khoác cánh tay Lăng Tiêu vươn ra, cùng Lăng Tiêu, đi ra khỏi phòng nghỉ.
Khi phi xa màu đen của Lăng Phong vững vàng chạy vào đại trạch Lăng gia, họ đã đến muộn hơn thời gian cử hành điển lễ gần phút, nghi thức đính hôn sớm đã kết thúc.
Bồi bàn cung kính tiến lên mở cửa xe, Mặc Vân Hi mặc lễ phục màu nguyệt sắc tinh xảo từ bên trong xe đi ra, mắt nén giận nhìn Lăng Phong thần thanh khí sảng, “Đều tại anh, đây chính là lần đầu tiên em gặp người nhà anh!” Lăng gia hạ nhậm gia chủ đính hôn, Lăng Hoành tự mình đến đưa thiệp mời cho Herman đại sư cùng Mặc Vân Hi, đại sư không thích những sự kiện này, nhưng Mặc Vân Hi cũng không thể không nể tình, hơn nữa đây chính là lần đầu tiên gặp gia trưởng của Lăng Phong, cậu nguyên bản khẩn trương muốn chết, kết quả còn đến muộn!
Lăng Phong cười dắt tay Mặc Vân Hi, ở trên mu bàn tay của cậu nhẹ nhàng hôn, “Tin tưởng ánh mắt của anh, phụ thân đối với em sẽ rất vừa lòng.” Về phần những người khác, căn bản không ở trong phạm vi lo nghĩ của anh.
Khi Lăng Phong cùng Mặc Vân Hi đi vào đại sảnh, vừa lúc bắt đầu vũ hội, mọi người vây quanh trung tâm sân nhảy, đôi nam nữ chính hôm nay đang khởi vũ, nhảy điệu nhảy đầu tiên trong vũ hội chúc mừng lễ đính hôn của bọn họ.
Mặc Vân Hi phút chốc mở to mắt, kinh ngạc nhìn về phía Emily đang mặc lễ phục cô dâu, “Là cô ấy?! Anh như thế nào không nói với em?”
Lăng Phong không sao cả dương dương mi, “Cô ta là vị hôn thê của Lăng Tiêu, anh lại không có hứng thú gì với cô ta.” Nhẹ nhàng ôm thắt lưng Mặc Vân Hi, “Có đói bụng không, bên kia có điểm tâm, bổ sung chút thể lực?”
Mặc Vân Hi cực kỳ bất đắc dĩ, tuy rằng nghe Lăng Phong nói như vậy cậu có điểm mừng thầm, nhưng vẫn lôi kéo Lăng Phong đi tới bên cạnh xem mọi người khiêu vũ, cậu cũng không muốn tạo cho người Lăng gia ấn tượng đầu tiên là một con mèo tham ăn.
Một khúc chấm dứt, Mặc Vân Hi đi theo mọi người cùng nhau nhẹ nhàng vỗ tay, Lăng Tiêu cùng Emily tao nhã hướng mọi người hành lễ, đây là xã hội thượng lưu, ngay cả hai người dù không hoà thuận, cũng sẽ cực lực diễn tốt nhân vật của chính mình.
Âm nhạc lần thứ hai vang lên, mọi người đều tốp năm tốp ba tản ra, hoặc nâng chén nói chuyện với nhau, hoặc ôm nhau mà nhảy.
“Lăng Phong, con đến muộn.” Thanh âm trầm thấp mang theo chút chỉ trích, Mặc Vân Hi theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông trung niên tướng mạo khí chất đều thập phần tương tự với Lăng Phong đi tới chỗ bọn họ, cậu đoán tám phần đây chính là phụ thân Lăng Phong.
“Thực xin lỗi phụ thân, chỉ là một chút sai sót.” Lăng Phong cung kính hướng Lăng Hoành hành lễ, “Đây là Vân Hi, Vân Hi, đây là phụ thân của anh.”
Mặc Vân Hi cả hai đời đây là lần đầu tiên gặp gia trưởng của bạn đời, siêu cấp khẩn trương, nghe thấy Lăng Phong giới thiệu, theo phản xạ gập người độ tiêu chuẩn, cất cao giọng nói, “Bác trai hảo!”
“Khụ, xin chào.” Lăng Hoành xấu hổ khụ một tiếng, nhìn nhìn ánh mắt kinh ngạc chung quanh, đứa nhỏ này cùng bề ngoài thoạt nhìn tựa hồ không quá giống nhau…
Người chung quanh cũng đều bởi vì hành động kỳ quái của Mặc Vân Hi mà nhìn về phía bên này, rất nhiều người nhận ra hai người trẻ tuổi đang cùng Lăng gia đương nhiệm gia chủ Lăng Hoành nói chuyện với nhau, trong đó một người đúng là đích tử Lăng phong của Lăng gia, vậy thiếu niên lỗ mãng xa lạ kia là?
“Là Mặc Vân Hi, đệ tử Herman đại sư.” Không biết là ai thở nhẹ một tiếng.
“Đúng đúng, đúng vậy, tôi nhìn thấy cậu ta ở buổi họp báo.”
Từ nhỏ giọng nghị luận, mọi người không hẹn mà cùng đến gần bên này, Herman đại sư rốt cuộc cùng gia chủ Lăng gia đạt thành hiệp nghị gì, mới bằng lòng giúp Lăng gia tiến vào quân bộ, bọn họ không có ai là không tò mò, mặc cho ai cũng sẽ không bỏ qua bát quái như vậy.
“Herman đại sư hôm nay chưa tới sao?” Mặc dù là trong dự kiến, Lăng Hoành vẫn là biểu hiện phi thường tiếc nuối.
Mặc Vân Hi chưa kịp vì hành động lỗ mãng vừa rồi mà xấu hổ không thôi, nghe thấy Lăng Hoành hỏi, liền lập tức đáp, “Sư phụ đang làm nghiên cứu rất trọng yếu, không thoát thân ra được, để con thay thầy đến chúc.” Lấy ra lễ gặp mặt đại sư giúp cậu chuẩn bị trong không gian, hai tay cung kính tặng, “Bác trai, đây là quà mừng sư phụ bảo con mang đến, xin vui lòng nhận cho.”
Quà mừng của Herman đại sư, mọi người nhỏ giọng nghị luận, tất cả mọi người thập phần tò mò, quà mừng của một vị luyện đan đại sư hẳn là dược đan đi, nhưng dược đan luyện đan sư cấp luyện, ai cũng đều muốn nhìn một cái, “Lăng công, là cái gì, mở ra làm cho mọi người kiến thức đi.” Một người trẻ tuổi gan lớn tiến lên nói, lời này vừa nói ra, không ít người đều đi theo phụ họa.
“Có được hay không?” Lăng Hoành hỏi trưng cầu Mặc Vân Hi ý kiến, dù sao hắn không biết bên trong là cái gì, còn muốn xem chủ nhân có để ý hay không.
“Tự nhiên tự nhiên!” Mặc Vân Hi không nghĩ tới ba ba Lăng Phong khách khí như vậy, thụ sủng nhược kinh cười nói, “Đây là xích đan sư phụ đưa riêng cho bác trai, cấp .” Viên xích đan cấp này tuy rằng chỉ có xác xuất thành công %, nhưng Herman cũng quý trọng vô cùng, khó khan khi luyện chế đan cấp rất lớn, tỷ lệ ra xích đan rất nhỏ, mà võ giả cấp tuyệt đối sẽ không lấy ô đan để mạo hiểm tiến giai, cho nên xích đan cấp này là một viên đan khó cầu, cho dù là đại sư Herman, một năm cũng không nhất định có thể luyện ra một viên.
Vốn Herman tính toán đưa viên cấp cho Mặc Vân Hi phô trương, nhưng Mặc Vân Hi nghe nói phụ thân Lăng Phong đã là võ giả cấp trung cấp, lấy lòng bố chồng tương lai tất nhiên là muốn đưa hắn thứ tốt nhất, cho nên Mặc Vân Hi mất thời gian rất lâu, lại lấy ra hai quả anh lạc, mới rốt cục chiếm được viên xích đan này.
Lúc ấy Herman chính là không tình nguyện thối thối nói, “Hừ, thằng nhóc phá gia, coi như là sính lễ cho con cưới vợ!” Mặc Vân Hi cầm xích đan yên lặng rơi lệ, cậu không dám nói với sư phụ, cậu nhất thời hồ đồ đã đem bản thân “Gả” đi!
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người chấn kinh rồi, xích đan cấp a! Cứ như vậy mang đi tặng? Còn nói đại sư cùng Lăng gia không có quan hệ gì? Ai tin a! Xích đan cấp cũng không phải là rau cải trắng!
Lăng Hoành cũng bị lời Mặc Vân Hi nói làm cho hoảng sợ, hối hận vì đã đáp ứng cho những người này nhìn, bất quá việc đã đến nước này, vẫn nên gọi về đây vài võ giả, trịnh trọng đặt một cái bàn ở giữa sân nhảy, đem đan hạp được đóng gói đẹp đẽ mở ra.
Khi bóc ra lớp giấy gói, Mặc Vân Hi còn lấy lòng nói một câu, “Bác trai, đây là con tự tay tỉ mỉ thiết kế đóng gói.” Lăng Phong nghe xong khóe miệng không khỏi gợi lên, nghẹn cười đến mức khó chịu.
Viên xích đan màu đỏ tươi nằm trong đan hạp, quanh thân phiếm vầng sáng màu vàng cực kỳ đẹp mắt, tuy rằng không có đan văn, nhưng không có bất cứ người nào dám xem thường nó, đây chính là cấp ! Viên xích đan này đan hương cực kỳ nồng đậm, cho dù không có cái mũi cẩu giống như Mặc Vân Hi, cũng có thể từ xa mấy mét ngửi được.
Hơn nữa trong chốc lát sau khi đan hạp mở ra, vầng sáng màu vàng quanh thân đan hoàn tựa hồ còn bắt đầu chậm rãi khuếch tán ra, dần dần lấy đan hoàn làm trung tâm trong phạm vi đường kính mười mét hình thành sương mù màu vàng mỏng manh, tụ lại lúc lâu mà không tiêu tan. Loại hiện tượng này tên là đan vụ, so với đan văn còn hiếm thấy hơn, nghe nói chỉ có trên đan dược cấp mới có thể xuất hiện.
Thời điểm Mặc Vân Hi mới gặp loại hiện tượng này cũng kinh ngạc vô cùng, sau khi sử dụng ý thức lực cùng biểu đồ năng lượng để quan sát mới phát hiện, đây hoàn toàn là bởi vì năng lượng lưu động bên trong xích đan cấp quá mức khổng lồ, mà năng lượng hình thành tràn ra ngoài, giống như hơi nước hội tụ trên mặt biển hình thành tầng mây, chỉ là thông tin quá ít, chắc là không biết rõ ràng như vậy.
Đan vụ xuất hiện rõ rang chứng minh thân phận của viên xích đan này, tuyệt đối là cấp không thể nghi ngờ, người ở chỗ này đều kinh ngạc tán thán, trong bọn họ bao gồm cả Lăng Hoành, cũng chưa từng thấy qua xích đan cấp , toàn bộ đế quốc cũng chỉ có một luyện đan sư cấp là Herman, mà dị năng võ giả cấp lại thần long kiến thủ bất kiến vĩ, ngay cả bọn họ gọi là nhân sĩ thượng lưu của đế quốc, cũng rất khó hữu duyên kết bạn.
Khi Emily kéo Lăng Tiêu mới vừa đổi xong lễ phục dạ hội hoa mỹ đi vào hội trường, phát hiện mọi người đều vây quanh trung tâm hội trường nhìn gì đó. Xuyên thấu qua khe hở giữa đám người, Emily phẫn hận nhìn chằm chằm Mặc Vân Hi cùng Lăng Phong bị vây ở trung tâm, như thế nào là bọn hắn?
Lăng Tiêu vẫy bồi bàn lại để kể lại tình huống, nghe bồi bàn miêu tả, đôi tân nhân biểu tình huýnh dị. Lăng Tiêu đối với chuyện Mặc Vân Hi đưa quà mừng lớn như thế mà mừng rỡ, tuy rằng trên mặt vẫn không chút biểu tình, nhưng mặc kệ ước nguyện ban đầu của Herman đại sư như thế nào, chuyện này đối với Lăng gia đều là một cơ hội tạo thế lực tuyệt hảo.
Mà Emily lại không dám tin, Herman đại sư quả thực yêu thương Mặc Vân Hi như trong lời đồn như vậy? Cậu ta dựa vào cái gì?! Chỉ bằng cậu ta là bàng thính sinh ban D, có thể có tài hoa khó lường gì? Không chỉ đoạt đi Lăng Phong, còn có luyện đan đại sư cấp làm chỗ dựa cho cậu ta, nàng không phục! Nếu phải hình dung tâm tình hiện tại của Emily, kia hâm mộ ghen tị hận tuyệt đối chuẩn xác.
Lăng Tiêu kéo Emily đi ra phía trước, xuyên qua đám người, “Lăng Phong, em đã đến rồi.”
“Chúc mừng.” Lăng Phong hướng Lăng Tiêu hạ thấp người, đối với Mặc Vân Hi nhẹ giọng nói, “Đây là Lăng Tiêu, anh họ của anh.”
Mặc Vân Hi cười cùng Lăng Tiêu đáp lễ, “Anh khỏe, em là Mặc Vân Hi, chúc mừng các anh.” Lăng Phong nói qua, Lăng Tiêu này chính là gia chủ Lăng gia về sau, làm tốt quan hệ, về sau vẫn sẽ giúp đỡ bọn họ.
Lăng Tiêu cùng mọi người khách khí hàn huyên, mà lời Mặc Vân Hi chúc mừng bọn họ, Emily nghe quả thực là châm chọc nàng.
“Lăng Phong tuy rằng tiến nhập quân bộ, nhưng là vẫn là người Lăng gia, chờ các em tốt nghiệp, nếu nguyện ý hỗ trợ, có thể chọn một xưởng dược dưới quyền Lăng gia để tiếp quản, như thế nào?” Lăng Tiêu chủ động tung cành ô-liu, “Anh tin tưởng bằng đầu óc buôn bán của Lăng Phong cùng tài hoa của Vân Hi trên phương diện dược học, nhất định sẽ không có vấn đề gì.”
“Phải a, tôi cũng tin tưởng, bằng thành tích của Mặc Vân Hi ở ban D, chỉ cần có thể chịu đựng đến tốt nghiệp, lấy được chứng nhận dược sư cấp , quản lý một tổ dược nhỏ vẫn là dư dả.” Rốt cục tìm được cơ hội nói chen vào, Emily không mặn không nhạt nói, trên mặt là mỉm cười giả dối.
Tất cả mọi người sửng sốt, nhất thời không khí có chút xấu hổ, Lăng Tiêu cùng Lăng Hoành cũng đều nhíu nhíu long mày, nữ nhân này rất không hiểu chuyện.
“Ha ha, con gái tôi bình thường chỉ là thích nói giỡn, là do tôi làm hư.” Tannerd vội đi ra hoà giải, hung hăng trừng mắt nhìn Emily một cái, như thế nào lại không nhìn trường hợp? ”Xin chào, tôi là phụ thân Emily, Tannerd, nghe nói cậu cũng vào quân bộ? Thật sự là hậu sinh khả uý a, ha ha.” Tannerd hướng Lăng Phong nhẹ nhàng chạm ly, ý đồ nói sang chuyện khác.
“Tannerd thượng tá, ngài khỏe.” Lăng Phong cho dù không thích Emily nhiều hay ít, vẫn là muốn cho phụ thân một ít thể diện, “Lăng Phong mới vào quân bộ, còn muốn xin thượng tá chỉ giáo thêm.”
Trải qua Tannerd chen vào nói, không khí lại khôi phục hài hòa nịnh nọt, chỉ là tầm mắt Mặc Vân Hi cùng Emily lúc này cơ hồ là có thể phát ra tia lửa trên không trung.
Tay Lăng Phong đặt trên thắt lưng Mặc Vân Hi, cúi đầu hỏi, “Muốn khiêu vũ không?” Tiểu gia hỏa tựa hồ sinh khí, em ấy luôn cố gắng lưu lại ấn tượng tốt trước mặt phụ thân, khó trách sẽ để ý như vậy.
Khiêu vũ? Mặc Vân Hi khó xử nhìn về phía Lăng Phong, “Em không a.” Kỳ thật nếu là nhảy đường phố, Mặc Vân Hi còn có thể, nhưng loại khiêu vũ cùng loại với nghi thức của quý tộc Châu âu dung để giao lưu tình cảm này, cậu chưa từng nhảy qua.
Emily nghe xong khẽ cười một tiếng, “Đến vũ hội tại sao có thể không khiêu vũ đâu, cậu không khiêu vũ Lăng Phong cũng sẽ thật mất mặt.” Khinh miệt nhìn Mặc Vân Hi liếc mắt một cái, “Hay là nói, cậu chưa từng tham gia vũ hội sa hoa như vậy? Thật sự là đáng thương.”
“Như thế nào có thể chứ, Vân Hi chính là đồ đệ của Herman đại sư, loại tiệc nhỏ này hẳn là đã gặp nhiều mới đúng, đúng không?” Một người nam nhân ngốc hồ hồ đứng bên cạnh cười nói, hắn bổn ý là muốn cùng Mặc Vân Hi lưu lại ấn tượng tốt, kết quả vỗ mông ngựa lại vỗ phải đùi ngựa, bị bạn gái hung hăng đạp một phen.
Hừ, thua người cũng không thể thua trận, dù thế nào cũng không thể làm Lăng Phong mất mặt! Mặc Vân Hi cắn răng một cái, ngang đầu với nói Lăng Phong, “Phong, đi, chúng ta khiêu vũ đi!” Lúc gần đi còn hướng Emily lặng lẽ làm cái mặt quỷ, tức chết cô!
Emily tức giận đến dậm chân, lôi kéo Lăng Tiêu đã đi vào sân nhảy. Lăng Tiêu vẫn là rất phối hợp, liền theo hệ thống động tác bình thường theo âm nhạc bắt đầu khiêu vũ, động tác cực kỳ tiêu chuẩn. Mà Emily cũng sớm đã quen khiêu vũ, kỹ thuật nhảy cũng coi như là tuyệt đẹp.
Lại nhìn Mặc Vân Hi bên này, đã là lần thứ mười ba thứ nhẫm chân Lăng Phong, tuy rằng Lăng Phong nói chỉ cần khoát tay lên vai anh, đi theo bước chân anh là được, nhưng Mặc Vân Hi vẫn không theo kịp nhịp.
Emily một bên chuyển vòng qua bên người bọn họ, một bên khinh thường “Hừ” một tiếng, biểu hiện ngốc nghếch của Mặc Vân Hi cũng làm cho một ít người cùng nhảy trong sân nghẹn cười đến mức khó chịu, tiểu đồ đệ này của Herman đại sư thật đúng là thú vị.
Mặc Vân Hi nổi giận, một cỗ ý thức lực tinh thuần thông qua bàn tay nắm tay Lăng Phong truyền vào trong cơ thể Lăng Phong, cũng theo kinh mạch chạy toàn thân Lăng Phong, cùng kinh mạch của Mặc Vân Hi hợp thành một ý thức lực tuần hoàn, đây là Mặc Vân Hi một lần trong lúc vô tình phát hiện, làm như vậy có thể làm cho cậu cùng Lăng Phong bảo trì tính đồng bộ, khụ, cũng theo động tác của Lăng Phong luật động.
Một khắc để ý thức lực tiến vào trong cơ thể kia, Lăng Phong cũng rất nhanh hiểu được Mặc Vân Hi muốn làm cái gì, anh rất phối hợp thả lỏng tinh thần lực cố gắng đón ý nói hùa, mỗi lần Vân Hi làm như vậy, ý thức lực chạy trong cơ thể anh, đối kinh mạch của anh cùng tinh thần lực bổ sung đều vô cùng tốt, hơn nữa Vân Hi tựa hồ cũng thực hưởng thụ quá trình như vậy.
Người chung quanh dần dần kinh ngạc phát hiện, Mặc Vân Hi mới vừa rồi còn khó khăn lúc này thế nhưng không chỉ đuổi kịp bước chân của Lăng Phong, mà còn có thể phối hợp đến thiên y vô phùng, hai người quả thực như trọng điệp lên nhau. Hình ảnh thanh niên cao gầy anh tuấn ôm thiếu niên tinh tế tuấn mỹ khiêu vũ, quả là phi thường đẹp mắt, ngay cả mọi người không ở trong sân nhảy, cũng đều bắt đầu tụ lại đây, một ít thiếu nữ nhìn mà xuân tâm nhộn nhạo.
Phần cuối vũ khúc, một cái cao triều cuối cùng, Lăng Phong cúi đầu nhìn người trong lồng ngực chuyên tâm phóng thích ý thức lực mà nhắm mắt lại, Mặc Vân Hi mình mê say say mê, trong mắt đen tràn đầy sủng nịch, tay đặt bên hông Mặc Vân Hi căng thẳng, ôm cả người quay vài vòng.
Đột nhiên rời khỏi mặt đất Mặc Vân Hi phút chốc mở mắt, kích động mất đi cân bằng, khi Lăng Phong thả cậu xuống đất, cậu theo bản năng thân thủ muốn bắt gì đó để đứng vững thân thể.
“Tê –” rốt cục đứng vững vàng, Mặc Vân Hi thở nhẹ ra một hơi khí, tất cả mọi người sửng sốt…
“A!!” Một tiếng thét chói tai làm Mặc Vân Hi sợ tới mức vội vàng trốn sau lưng Lăng Phong, giương mắt nhìn lại, chỉ thấy Emily côm ngực thần tình đỏ bừng, Lăng Tiêu vội cởi áo khoác che trên người Emily.
Emily một đôi mắt to, mang theo nhục nhã cùng phẫn hận lên án trừng mắt nhìn Mặc Vân Hi, liền quấn áo khoác của Lăng Tiêu, chạy về phòng nghỉ.
Mặc Vân Hi hậu tri hậu giác nhìn lễ phục trong tay, lại nhìn nhìn Lăng Phong, cuối cùng ánh mắt tập trung trên người Lăng Tiêu mặt không chút thay đổi, “Cái kia, khụ, này cho anh, thực xin lỗi!” Mặc Vân Hi thật sâu hướng Lăng Tiêu cúi người, “Thật sự rất xin lỗi! Thật sự rất xin lỗi! Đại ca, em tuyệt đối không phải cố ý!”
Lăng Tiêu trấn định hướng Lăng Phong thần tình bất đắc dĩ gật đầu, “Xin lỗi không tiếp được.” Xoay người đi đến phòng nghỉ.
Lee: đáng đời bánh bèo ngu ngốc!