Chương
Lăng Phong tay chống một cái nhảy lên bờ, vẫy vẫy tóc, lau bọt nước trên mặt, trang phục dị năng giả cũng không hề bị dính ướt, “Đây chính là lôi tinh? Bên trong quả thật chứa năng lượng thuộc tính lôi phản ứng, giống như tinh hạch dị thú.”
Mặc Vân Hi nâng tinh thạch màu u lam cẩn thận quan sát, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, “Em cũng không quá xác định, nhưng hẳn là lôi tinh, loại cảm giác này rất giống tài liệu cao cấp, phải đi về hỏi sư phụ một chút.” Thật cẩn thận cất kỹ lôi tinh, “Phong, chúng ta tìm ở phụ cận xem còn có hay không.”
“Dưới đầm chỉ có khối này, chúng ta tìm trong hang xem xem.” Lăng Phong nói, đầm nước thiếu đi ánh sáng xanh nhàn nhạt do mất đi lôi tinh, trở nên tối đen một mảnh, thi thể cá chình điện dài năm sáu mét nằm ở bên cạnh ao, tản ra một cỗ mùi máu tươi.
Mặc Vân Hi cùng Lăng Phong mang theo đèn măng-sông cẩn thận tìm tòi trên vách đá nham thạch lúc lâu, nhưng vẫn như cũ không thu hoạch được gì, “Anh nghĩ khối tinh thạch này có thể cùng con dị thú thuộc tính lôi kia có liên quan.” Lăng Phong nói ra đoán của bản thân.
Mặc Vân Hi nghĩ nghĩ, gật đầu tỏ vẻ đồng ý, trước kia cậu xem trên thế giới động vật, loại cá điện này cũng thích sống trong hang, thường xuyên ở trong huyệt động sát biển, nói vậy dãy núi Pansy của lục địa Habdon này, phía dưới hình thành không ít nham huyệt ổn định như vậy, loại này cùng loại sào huyệt với dị thú cá chình điện, nói không chừng loại lôi tinh này chính là hàng năm chịu ảnh hưởng chúng mà hình thành.
“Lăng lão đại, Mặc Mặc? Các cậu không có việc gì đi?” Thanh âm Mark từ hướng cửa động nhỏ truyền đến, bọn họ ngửi thấy huyết tinh khí hỗn loạn trong gió thổi tới từ nham huyệt, lo lắng, liền phái Mark lại đây nhìn xem.
“Không có việc gì, đây chỉ có một cái đầm nước nối với biển, không có cái gì khác.” Mặc Vân Hi nói xong hướng Mark đi đến, “Chúng ta trở về đi.”
“Oa, con rắn thật lớn! Là rắn gì? Có độc không?” Mark phát hiện thi thể cá chình điện bị vứt bên đầm nước, dài chừng năm sáu mét!
“Không phải rắn, hẳn là dị thú loại cá, bắt được trong nước.” Lăng Phong nói.
“Cá?!” Mark cho tới bây giờ chưa thấy qua cá lớn thành cái dạng này, tò mò đến gần, “Ai? Thật sự nha, con cá này còn có quai hàm!”
“Đi thôi, khiêng về làm lương thực dự trữ.” Mặc Vân Hi tính toán, cơm trưa ngày mai có cái này rồi, thời tiết này muốn đi ra ngoài tìm nguyên liệu tươi sống trên cơ bản là không có khả năng.
Người liên bang ăn thịt dị thú, nhưng chưa bao giờ ăn rắn, bọn họ chỉ cảm thấy loại sinh vật trắng mịn thật dài này giống như bò sát, cho nên Mark vừa mới bắt đầu đối với loại cá rất giống rắn này, thật đúng là không có ý nghĩ không an phận gì, bất quá Mặc Mặc nói có thể ăn, vậy nhất định có thể ăn, hơn nữa trải qua nhiều lần thực tiễn chứng minh, chỉ cần là Mặc Mặc làm, mặc kệ nguyên liệu quái dị thế nào, kia khẳng định đều là mỹ vị.
Mark hưng phấn mà vác cá chình điện trên lưng, chui ra khỏi cửa động, “Ha ha, ngày mai có thịt ăn!”
“Cậu không đói đến điên rồi chứ, cư nhiên muốn ăn rắn, yêu ghét tâm!” Harvey chạy lại xem náo nhiệt, “Sách, thật là dài a!”
“Mặc Mặc nói có thể ăn, có bản lĩnh đến lúc đó cậu đừng ăn.” Mark hắc hắc cười, câu nói đầu tiên làm cho Harvey cấm thanh, chỉ còn chảy nước miếng với cá điện.
Messizer mâu quang đảo qua thi thể cá chình điện, trên đầu con này rõ ràng có một lỗ máu, biểu hiện tinh hạch đã bị đào ra, “Lăng Phong đồng học, đây là cậu liệp sát đi, cấp mấy?” Bởi vì chưa thấy qua loại dị thú này, hắn cũng không dễ phán đoán.
“Không rõ ràng lắm, hẳn là cấp cấp .” Nói xong, Lăng Phong liền mang theo Mặc Vân Hi tiếp tục về trong góc nghỉ ngơi, vừa rồi chiến đấu cũng tiêu hao nhiều ít chút thể lực, phải nhanh khôi phục mới được, hiện tại vị trí nơi này rất không an toàn.
“Lăng lão đại uy vũ!” Harvey không khỏi thở dài, Lăng Phong khinh miêu đạm tả trả lời, cũng đủ làm cho những người khác kinh ngạc, trong thời gian ngắn ngủi như vậy liệp sát một con dị thú cấp cấp , thế nhưng lại không có thanh âm gì, thật là đáng sợ, đương nhiên bọn họ cũng không biết vũ khí cường đại nhất của con dị thú xui xẻo này đối với Lăng Phong mà nói không hề tác dụng.
Ngày hôm sau, sức gió tuy rằng đã yếu đi rõ rệt, nhưng mưa to vẫn như cũ ào ào, Messizer đứng ở trên đỉnh núi nham thạch nhìn xuống phía dưới, quả nhiên, vùng đất ven rừng thấp bé mà bọn họ đợi ngày hôm qua kia đã bị nước biển đang cao bao phủ hơn phân nửa, “Xem ra chúng ta phải ở chỗ này chờ đến khi mưa tạnh thuỷ triều xuống mới có thể trở về.”
“Không sao cả, dù sao cũng có thịt ăn.” Harvey cùng Mark từ ngày hôm qua liền nhìn chằm chằm vào con cá kỳ quái kia chảy nước miếng, chờ mong cơm trưa hôm nay, bởi vì Mặc Vân Hi quá mệt mỏi, bữa sáng hôm nay của bọn họ đều là ăn đồ ăn nhanh.
“Rống ~” một tiếng thú rống trầm thấp từ ngoài động vang lên, thiết bị tia hồng ngoại cũng phát ra âm thanh báo động chói tai.
Lăng Phong lập tức đứng dậy, cùng Messizer đem những người khác hộ ở sau người, hướng cửa động tìm kiếm. Ngoài động một con dị thú có vằn dài hơn hai thước đang gầm nhẹ, hạ thấp thân trước làm ra tư thế chuẩn bị công kích.
“Là ban mèo rừng, dị thú cao cấp cấp !” Messizer nói, “Mọi người cẩn thận, con này là tồn tại cao nhất trong dị thú cấp năm, cực kỳ linh hoạt, tính công kích cũng rất mạnh, nếu không phải hình thể quá nhỏ, tuyệt đối sẽ không chỉ ở cấp năm.”
Nghe Messizer nói xong, mọi người lại đề phòng, bộ dáng con ban mèo rừng lúc này thực chật vật, trên người dính đầy nước bùn, trên bộ long màu nâu nhạt có không ít vết thương, lông tơ trên đuôi còn có chút vết cháy màu đen. Lăng Phong đoán có thể là ngày hôm qua trong gió lốc, lôi điện đánh đổ gốc cây nó sống, khiến nó hiện tại phi thường cần tìm một huyệt động trú mưa.
Vừa mới bắt đầu, ban mèo rừng ngửi thấy mùi của sói rừng rậm, tuy rằng đơn đả độc đấu nó không sợ chút nào, nhưng vẫn đối với bầy sói có điều kiêng kị, không dám tùy tiện vào động. Bất quá ở trong gió lốc, nó không thể đánh mất cơ hội có thể tìm được một nơi tị nạn, cho dù đến cuối cùng là chiến bại, lấy thân thủ linh mẫn của nó, muốn đào thoát từ đám sói rừng rậm vẫn là dễ dàng, ít nhất sói sẽ không trèo cây.
Thế nhưng làm cho ban mèo rừng không nghĩ tới chính là, từ trong hang sói đi ra lại là vài nhân loại, loại sinh vật này rất kỳ quái, nhìn từ hình thể hẳn là rất nhỏ yếu, nhưng đôi khi lại mạnh mẽ đến đáng sợ, hoàn toàn không thể từ bề ngoài nhận ra thực lực, cho nên nó chỉ có thể toàn thân đề phòng, cảnh giác tùy thời chuẩn bị phát động công kích.
Lăng Phong thân thủ sờ trường kiếm sau lưng chuẩn bị nghênh địch, lại bị Mark tiến lên từng bước giữ chặt, “Lăng lão đại, để tôi thử xem!” Ánh mắt Mark mang theo hưng phấn cùng khát vọng chiến đấu, từ lúc vào dải rừng, cậu ta vẫn luôn đi theo bên người Lăng Phong, săn giết không ít dị thú cấp thấp, nhưng lại từ trên người Lăng Phong học được không ít kỹ xảo thực chiến, ngày hôm qua thời điểm gặp phải sói rừng rậm cũng rất muốn khiêu chiến dị thú cao cấp, chính là bởi vì phải chiếu cố đoàn đội, không có cơ hội ra tay, lần này gặp ban mèo rừng, cậu ta không muốn bỏ qua.
Ban mèo rừng là dị năng thú thuộc tính hỏa, như vậy thời tiết mưa to đối với nó cực kỳ bất lợi, hơn nữa bởi vì hình thể có hạn, chống lại người máy lực phòng ngự siêu cường, lực công kích cũng muốn đánh chút chiết khấu, Lăng Phong gật gật đầu, quyết định đem cơ hội rèn luyện lần này lưu cho Mark.
Mark đi ra cửa động, gọi người máy ra, nhảy vài cái liền nhảy vào khoang điều khiển, rút ra thanh đoản đao dài hơn hai thước nghênh đón ban mèo rừng. Ban mèo rừng ban đầu đối với đại gia hỏa đột nhiên xuất hiện này còn có chút chần chờ, nhưng sau vài lần giao phong, phát giác cũng không phải rất khó đối phó, ít nhất so với bầy sói rừng rậm thì phần thắng lớn hơn, công kích cũng càng phát ra mau lẹ hung mãnh.
Động tác của ban mèo rừng thập phần linh hoạt, thỉnh thoảng thượng thoan hạ khiêu điều chỉnh phương vị tiến công, bốn chân lại dấy lên ngọn lửa màu đỏ, mỗi một móng vuốt hạ xuống đều mang theo nhiệt độ nóng bỏng, tuy rằng mưa to cùng mặt đất lầy lội làm cho uy thế ngọn lửa của nó tiêu giảm, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến sự sắc bén trong công kích của nó.
Mark vừa mới bắt đầu còn chưa thể thích ứng, động tác của người máy có vẻ có chút ngốc, cánh tay cùng chân thật lớn đều bị ban mèo rừng trảo ra không ít lỗ hổng, còn có tia lửa điện nhỏ bé mạo hiểm, lại luôn không bắt được bóng dáng của ban mèo rừng, chỉ có thể mở ra hộ thuẫn bị động bị đánh. Nhưng liên tục chiến đấu, Mark dần dần tìm được kỹ xảo, quét ngang, quay ngược lại thật nhanh, nhịp độ bắt đầu trở nên linh hoạt hơn, không thể không nói, ban mèo rừng đích thật là rất thích hợp làm đối tượng cho người máy luyện tập.
Cũng không lâu lắm, người máy đã có thể đuổi kịp động tác của ban mèo rừng, đoản đao vài lần lưu lại vết thương ở trên người ban mèo rừng, làm cho nó mỗi lần đều là hiểm hiểm né qua.
Messizer dùng camera cẩn thận ghi lại quá trình chiến đấu của Mark, Mặc Vân Hi nắm tay khẩn trương hưng phấn đến hai mắt tỏa ánh sáng, cùng Harvey, Gobe ở bên cạnh trầm trồ khen ngợi, Lăng Phong đối với việc này rất buồn bực, không rõ Mặc Vân Hi vì cái gì luôn đối với người máy tình hữu độc chung, theo các phương diện mà nhìn chiến tích của anh đều rất tốt, như thế nào không thấy Vân Hi hưng phấn như vậy?
Anh không biết chính là, đối với Mặc Vân Hi mà nói, quá trình chiến đấu mỗi lần của Lăng Phong giống như là đang nhìn hình ảnh báo trước, mới vừa nhiệt huyết sôi trào lên liền chấm dứt, mà Mark chiến đấu, lại giống như đang xem Transformers phiên bản thật.
Sauk hi chân sau của ban mèo rừng bị một kích trí mệnh, quyết định trốn chạy, tuy rằng chân bị thương, nhưng động tác vẫn linh hoạt như cũ, dùng khí lực lớn nhất, giãy khỏi vòng công kích của Mark, chạy tới hướng xa xa. Mark tình thế cấp bách, không cam lòng cứ như vậy để nó chạy thoát, người máy to lớn tiện tay hái một quả cầu tròn màu nâu đen từ trên cây xuống, rồi ném qua phía ban mèo rừng.
Quả cầu tinh chuẩn vô cùng đập lên mông ban mèo rừng, “Ông ~” một tiếng, vô số ong núi đông nghìn nghịt từ quả cầu lý bay ra ra, hình thành một mảnh mây đen nhỏ, chẳng được bao lâu, mây đen liền làm ra phản ứng, đại bộ phận đuổi bắt ban mèo rừng xui xẻo, một mảnh nhỏ bay thẳng hướng người máy của Mark mà đến.
Mọi người nhất thời trợn mắt há hốc mồm, đối với phát triển này đều bất ngờ, Harvey cùng Mặc Vân Hi lớn tiếng hướng Mark hô, “Không cần lại đây, đi xa một chút!” Messizer lại mang theo mọi người nhích dần vào trong động, cũng căn dặn mọi người phải làm tốt phòng hộ. Lăng Phong trực tiếp dùng túi ngủ bọc Mặc Vân Hi lại từ đầu tới chân.
Mark chỉ có thể bất đắc dĩ chạy tới nơi cách xa cửa động khoảng mét, mở lá chắn phòng hộ ra, cứng rắn chống đỡ công kích của ong núi, loại công kích này tuy rằng đối với người máy mà nói không tính cái gì, nhưng trở về tu sửa, phải xì sơn một lần nữa là khẳng định. Ong núi hoang dã tương đối cố chấp, người trước ngã xuống, người sau tiến lên đụng vào người máy, ở vỏ ngoài sáng loáng của người máy lưu lại một cái hố nhỏ, thủy tinh của khoang điều khiển cũng bị đụng thùng thùng rung động.
Loại công kích này giằng co gần một giờ, ong núi hoang dã đâm chết không ít, còn có một phần phát hiện đồ vật to lớn này vừa không động cũng không trốn, tựa hồ công kích với nó không hề hiệu quả, mới buông tha công kích người máy, bay về hướng ban mèo rừng.
Cảnh báo giải trừ, Mặc Vân Hi dùng máy thông tin gọi Mark, “Anh em, nhặt cái tổ ong kia trở về!” Đây chính là thứ tốt a, dã mật (mật ong rừng) bình thường cầu còn cầu không được!
Một giờ sau, trong sơn động bay ra mùi hương mê người, bởi vì trong quá trình trốn tránh thiệt hại mất cái nồi, cho nên Mặc Vân Hi chỉ có thể dùng cái chậu còn lại nấu canh lươn, không có nồi làm đồ ăn, làm bánh bao ăn cũng được.
Xèo~ trên tấm sắt xếp chỉnh tề thành hàng từng khối từng khối cá chình điện, đều là Mặc Vân Hi dùng gia vị tự mình điều chế ướp cả đêm, Mặc Vân Hi cẩn thận từ trên tổ ong rừng cắt xuống vài đường, phủ lên trên mặt cá chình điện, đây là nguyên liệu thu hoạch ngoài ý muốn hôm nay, cậu quyết định làm cá chình ướp mật ong, hương vị hẳn là tốt hơn so với nướng đơn thuần!
Theo nhiệt độ lên cao, từ trong lát cắt trên tổ ong chảy ra mật ong rừng đậm đặc, rơi trên thịt cá chình, mùi hương tiêu đường thuần ngọt dẫn tới thành viên của tổ đội đều là nuốt nước miếng rầm rầm, ăn cơm dã ngoại và vân vân thật đẹp tốt!
Đương nhiên cả tổ ong lớn đều bị Mặc Vân Hi bọc kín chiếm làm của riêng, bất quá nhóm gia hỏa đang lang thôn hổ yết, miệng nhồi đầy cá chình điện nhất định sẽ không so đo, càng không ai đi lo lắng cho con ban mèo rừng đáng thương đang bị ong núi ngàn dặm truy kích.
Hai ngày sau, không trung rốt cục trong xanh, thủy triều không đến nửa ngày đã rút xuống, khu rừng bị ngập nước lại thấy ánh mặt trời, hơn nữa cành lá của một gốc cây đại thụ cao ngất càng thêm xanh biếc ướt át, làm cho người ta không thể không cảm thán sức sống ương ngạnh của thực vật.
Dị thú cấp thấp tránh nạn khắp nơi trong sơn mạch đều bắt đầu quay về khu rừng dưới núi, mà nhiều dị thú cao cấp đói khát hai ngày cũng đều bắt đầu ra ngoài kiếm ăn, đợi trong sơn động, sẽ thập phần nguy hiểm.
Thành viên của tổ đội nhỏ nhất trí quyết định, rút về dải rừng.
Vừa ly khai sơn động cách đó không xa, vượt qua một bãi đá vụn, Lăng Phong thân thủ cản lại mọi người, đề phòng nhìn chằm chằm một chỗ bụi rậm có gai.
“A? Là ba con sói rừng rậm chạy trốn kia!” Mark cũng phát hiện ba con dị thú trốn trong bụi gai, “Nguyên lai chúng nó vẫn không đi xa, lần này để tôi tới chiến!”
Mặc Vân Hi ngăn lại Mark đang nóng lòng muốn thử, sử dụng ý thức lực truyền đạt bọn họ không có ác ý, nói, “Chúng ta phải đi, sói con đều tốt lắm, chúng mày mau trở về đi thôi.”
Đầu lang thật sâu nhìn vào đôi mắt hạnh màu đay kia, tuy rằng nó không thể nghe hiểu ngôn ngữ của con người, nhưng ý tứ của người này thế nhưng lại có thể nghe hiểu, nhân loại này muốn buông tha chúng nó, “Ô –” cúi đầu kêu một tiếng, đầu lang liền xoay người mang theo hai đầu sói rừng rậm trưởng thành đi về phương hướng hang động.
“Ai? Vân Hi, cứ như vậy buông tha chúng nó?” Mark có chút tiếc nuối, đây chính là cơ hội luyện tập không tồi, lần trước cậu ta còn không có đánh đã nghiền đâu!
“Ấu tể rời khỏi dị thú trưởng thành cũng không thể sống sót, nhiều tích điểm đức đi ngươi.” Mặc Vân Hi nói được vẻ mặt biểu tình ngày tận thế, cười tươi với Lăng Phong, “Phong, em là một người thiện lương.” Cậu vẫn là rất để ý hình tượng trong lòng bầu bạn!
Lăng Phong trầm mặc xoay người, tiếp tục đi phía trước đội ngũ để dò đường, đối với chuyện này anh không muốn phát biểu ý kiến gì. Mặc Vân Hi nhíu mày nhìn về phía những người khác, nơi tầm mắt đi qua, mọi người động tác thống nhất, đều phi thường ăn ý cúi đầu nhìn đường, “Chậm một chút a, cẩn thận đường trơn!”
Hừ, thời điểm ăn thịt các cậu đoạt đến là vui vẻ, thật không có nghĩa khí, Mặc Vân Hi ở trong lòng phỉ nhổ.
Messizer trước mang theo mọi người đến phụ cận chỗ nước cạn, xem xét phi xa cột ở nơi đó, hoàn hảo buộc chắc, không bị thủy triều cuốn đi, hơn nữa loại phi xa đi được trên bộ lẫn dưới nước này cũng không sợ ngâm nước, mặc dù có không ít cùng dấu vết va vào đá ngầm, nhưng còn chưa ảnh hưởng khi sử dụng.
Ngay tại thời điểm đoàn người đều tính toán trở lại khu rừng tiếp tục lịch lãm, máy thông tín của Messizer vang lên, “Ngô, là học viện liên lạc khẩn cấp.” Messizer mở ra màn hình.
Một người đàn ông trung niên xuất hiện trên màn hình, là giáo viên chủ nhiệm, “Messizer đồng học, chúng tôi được biết Pansy sơn mạch xuất hiện cơn bão đặc biệt dữ dội, học viện rất lo lắng về an toàn của các em, mấy ngày nay đều không thể liên lạc được, thành viên tiểu đội đều an toàn không việc gì?”
“Chủ nhiệm ngài yên tâm, tất cả mọi người đều an toàn.” Messizer cung kính nói, “Hiện tại gió lốc đã ngừng, chúng em dự định một lần nữa trở về hoàn thành vài ngày lịch lãm còn lại.”
“Không cần, toàn bộ lịch lãm đều tạm thời hủy bỏ, đại đa số học viên ở bên ngoài cũng đã trở về Versailles.” Giáo viên chủ nhiệm nói, “Bởi vì cùng các em không thể liên lạc được, cho nên các em là nhóm cuối cùng nhận được thông báo, liên bang có chuyện lớn xảy ra, hãy mau chóng trở về.”
Lời nói của giáo viên chủ nhiệm khiến đoàn người đều sửng sốt, liên bang có chuyện lớn xảy ra?! Không phải Qiner đế quốc có chuyện lớn xảy ra, chủ nhiệm nói chính là liên bang đi? Có thể có chuyện lớn gì? Na quốc phát động chiến tranh rồi? Không thể a, lúc trước đúng là giữa năm đế quốc lớn có chút tranh cãi về ích lợi, nhưng không đến mức khai chiến mà không có chút dấu hiệu nào a.
“Chủ nhiệm, liên bang xảy ra chuyện lớn gì?” Messizer hỏi ra nghi vấn trong lòng đoàn người.
“Ngoại tinh hệ văn minh sẽ tới chơi, toàn bộ chính quyền liên bang đế quốc đều chuẩn bị nghênh đón sứ đoàn ngoại tinh hệ, tóm lại các em về trước rồi nói sau.” Nói xong, người đàn ông liền chấm dứt trò chuyện, cũng không quản bên này mọi người đang há hốc miệng.
“Trời, mình không nghe lầm chứ, ngoại tinh hệ văn minh? Người ngoài hành tinh?!” Harvey là người đầu tiên khoa trương kêu lên.
Mark hưng phấn mà nhảy cao ba thước, “Quá tuyệt vời! Người ngoài hành tinh! Anh em, các cậu nói người ngoài hành tinh có bộ dạng thế nào? Có phải dị hình có ba con mắt, đầu đặc biệt lớn, chân rất nhỏ bàn tay ba ngón như trong truyền thuyết hay không?”
Lăng Phong nghe vậy chọn chọn mi nhìn nhìn Mặc Vân Hi, người ngoài hành tinh sao? Ân, cũng rất đáng yêu.
Dưới ánh mắt của Lăng Phong, Mặc Vân Hi rất nhanh ý thức được thân phận rất đáng buồn của bản thân, một phần hai huyết thống ngoài hành tinh, lại nghe Harvey, Mark cùng Gobe nói chuyện không đâu một chút, nhất thời một đầu hắc tuyến…
“Tóm lại chúng ta đi về trước rồi nói sau, Mark, Gobe, các cậu tới giúp tôi tháo phi xa ra.” Messizer nhận hai lao động khỏe mạnh, gió lốc thổi phi xa lọt vào một cái khe đá ngầm hẹp, chính hắn rất khó lôi ra, Mặc Vân Hi cùng Harvey đều rất yếu, mà Lăng Phong hắn là không dám sai sử, thông qua lần lịch lãm này, hắn đối với niên đệ này bội phục vô cùng, thậm chí còn có chút kính sợ.
Vừa mới tiến thành Orosei, các thành viên tổ đội Mặc Vân Hi, cũng cảm giác được một bầu không khí cực kỳ không giống lúc trước, mặc kệ là trạm trung chuyển hay là ngã tư đường tất cả đều sửa chữa tân trang, một lần nữa quét vôi. Mọi người làm đến khí thế ngất trời, trên một số mặt tiền cửa hàng thậm chí còn treo biểu ngữ “Hoan nghênh ngoại tinh hệ văn minh tới chơi”.
Ngồi trên phi thuyền trở về Versailles, mấy người Mark cùng Harvey nhiệt liệt thảo luận về chuyện người ngoài hành tinh, trên mạng lại đối với chuyện này có phô thiên cái địa đủ loại tin tức, dự đoán.
Mà Mặc Vân Hi lại chợt nhớ đến lời Mặc Vân Thiên lúc trước nói với cậu, nhìn ngoài cửa sổ, không khỏi khẩn trương, rốt cuộc là chuyện tốt, hay là… Lăng Phong cau mày ôm lấy vai cậu, nhẹ nhàng ghé vào lỗ tai cậu nói, “Đừng lo lắng, có lẽ không quan hệ gì đến em.”
“Ừm.” Mặc Vân Hi gật gật đầu, tiếp tục nhìn về một mảnh trắng xoá ngoài cửa sổ, “Hy vọng như thế.”