Xuyên Việt Chi Luyện Thạch Giả

chương 6: nhiệm vụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thế giới này người dựa vào thiên phú có bốn loại, một loại là luyện thạch giả có được linh trấn, người như vậy rất thưa thớt, địa vị cao nhất, loại thứ hai là chiến sĩ có thể dùng linh năng thủy đề cao thực lực của bản thân, người như vậy chiếm một nửa xã hội, loại thứ ba là người bình thường không có thiên phú linh trấn, cũng không thể dùng linh năng thủy đề cao thực lực của bản thân để trở thành chiến sĩ, nhưng chỉ số thông minh của bọn họ hơi cao, là thành phần tạo thành xã hội không thể thiếu, mà loại thứ bốn chính là người bình thường chân chính, ở thành lính đánh thuê Dư Kha này, người như thế bị khinh là “Phế vật”, thực sự ở tầng thấp nhất.

Cư thiếu chính là thuộc loại người cuối cùng này, nhưng hắn trời sinh có số tốt, có một ca ca có giá trị vô cùng cao sủng ái, che chở, cho nên mấy năm nay hắn còn tốt hơn so với chiến sĩ bình thường.

Đương nhiên cũng bởi vì có một vị ca ca vô điều kiện che chở như vậy, mới tạo ra tính tình hoàn khố phóng túng của hắn. Hắn cũng có chừng mực, cũng không gây ra chuyện ca hắn không thể chấp nhận được, ca hắn tự nhiên cũng chỉ mắt nhắm mắt mở mặc hắn, kẻ yếu mệnh kém, hắn cũng không để vào mắt.

Có một ca ca coi thường mạng người như vậy, thân là đệ đệ đương nhiên cũng không coi mạng người ra gì. Hắn vừa rồi chính là coi trọng sắc đẹp của Mạc Hoài Song, nhưng một chút sắc đẹp đấy so với một quyền này, Mạc Hoài Song khẳng định đã gây họa sắp chết.

Ánh mắt Cư thiếu ngoan độc nhìn chằm chằm Mạc Hoài Song, lau lau cái mũi, khi nhìn thấy vết máu trên tay, ánh mắt nhìn về phía Mạc Hoài Song càng giống như đang nhìn người chết!

Cư nhiên dám đánh hắn! Tiện nhân này không phải là tự cho là mình thanh cao, hắn thực sự rất muốn nhìn khi bị người thay phiên làm còn có thể thanh cao đến mức nào!

“Ngươi cư nhiên dám đánh Cư thiếu!” Dịch Chấp ở một bên hét lớn một tiếng, nắm tay lại vọt lên.

Xe tình hình này, Mạc Hoài Song cũng biết việc hôm nay không dễ dàng cho qua. Trong nháy mắt Dịch Chấp giơ nắm đấm đến, hắn cũng giơ nắm đấm ngăn đón.

Mẹ nó khi dễ hắn là người học văn đúng không? Người học văn cũng không đại biểu học thể dục kém, hắn từ nhỏ không cha không mẹ, năm đó ông hắn vì phòng ngừa hắn bị người khác bắt nạt, cho nên cho hắn theo học Thái Cực!

Nghiêng người né tránh nắm đấm của Dịch Chấp, Mạc Hoài Song nắm tay hướng về phía Dịch Chấp.

Dịch Chấp né được, giơ chân muốn đá vào người Mạc Hoài Song —

Cư thiếu đã ở ngoài vòng chiến đấu nhìn Mạc Hoài Song cười lạnh, từ tay áo lấy ra máy liên lạc bấm số liên lạc của dong binh đoàn của ca hắn.

Khóe mắt Mạc Hoài Song nhìn thấy động tác này, làm một cái động tác giả tránh đi công kích của Dịch Chấp, chân giơ lên đá vào tay phải của Cư thiếu.

Cư thiếu có giá trị vũ lực cơ bản là không phản ứng trì độn, một cú kia liền không tránh khỏi.

“A –” Cư thiếu hét thảm một tiếng, máy liên lạc trong tay cũng rơi xuống, hắn cầm lấy tay bị đá ngồi xổm xuống dưới đất.

Dịch Chấp thấy vậy không khỏi run lên, hắn vẫn luôn biết giá trị vũ lực của Cư thiếu vô cùng kém, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới có thể kém đến mức này.

Nghĩ đến chuyện nếu như mình không bắt được đầu sỏ gây chuyện này sẽ phải gặp chuyện gì, nhất thời hắn không dám nhẹ tay, nắm đấm hướng vê phía Mạc Hoài Song không khỏi thêm ba phần lực.

Sau khi Mạc Hoài Song thực hiện liên tiếp hai động tác kia, bất hạnh trúng một quyền ở bụng, nội tạng đau đớn giống như bị nghiền, công kích không khỏi chậm lại một nhịp.

Dịch Chấp thấy vậy liền giơ chân đá một cước vào ngực của Mạc Hoài Song, một ngụm máu tươi liền phun ra từ miệng của Mạc Hoài Song, hắn lập tức lùi về phía sau mười bước.

Dịch Chấp tàn nhẫn cười, tiến lên một cái, lấy đà định cho Mạc Hoài Song một cú nữa vào ngực, một cú kia nếu thực hiện được, Mạc Hoài Song dù không chết cũng mất nửa cái mạng!

Đúng lúc này, nói thì chậm cũng nhanh, một bóng người từ con phố đối diện hướng thẳng đến, lấy đà xoáy chân đá Dịch Chấp ra ngoài.

Dịch Chấp thất thanh kêu một tiếng thảm thiết, đánh vào trên tường, phun ra một ngụm máu tươi. Mạc Hoài Song thở hồng hộc, vừa định nới lời cảm ơn, nhưng không ngờ người vừa tới kéo lấy cổ áo của hắn đến dưới ánh đèn, cẩn thận đánh giá.

Mạc Hoài Song cũng không muốn để cho người này đánh giá hắn, nhìn lướt qua người mới đến này, hắn giơ chân đá vào phần dưới của hắn.

Nhìn bộ dáng của người mới tới này cũng không phải người tốt, hắn đương nhiên cũng không cần khách khí với hắn, có thể thoát ly nguy hiểm mới là vương đạo!

Nhưng thực lực của người này tuyệt đối không phải là hạng như Dịch Chấp có thể sánh bằng, ngay tại thời điềm Mạc Hoài Song nhấc chân lên, người trước mặt đột nhiên biến mất, Mạc Hoài Song chỉ cảm thấy cổ đau xót, sau đó mắt đen lại, nhất thời cái gì cũng không biết!

Chờ đến khi hắn tỉnh lại, trời đã muốn sáng, nhiệt độ không khí bắt đầu tăng trở lại, áo khoác da mặc trên người làm cho người Mạc Hoài Song xuất ra một tầng mồ hôi.

Hắn nhìn thấy một người đầu trọc cách giường không xa đang luyện tập tạ tay, quả tạ kia màu sắc ảm đạm, đen bóng, vừa nhìn liền biết trọng lượng không nhẹ.

Mạc Hoài Song nhanh chóng đứng dậy khỏi giường, đứng ở nơi cách xa đầu trọc, giống như muốn trốn đến nơi xa nhất vậy. Mạc Hoài Song dùng sức đè lại nơi bị thương, quả thật khôn có cảm giác, xem ra người này nhân lúc mình hôn mê không biết dùng phương pháp nào trị liệu cho mình.

Nghĩ vậy, địch ý của Mạc Hoài Song hơi giảm xuống.

“Xin hỏi, ngươi tới tìm ta có chuyện gì?” Cố gắng bảo trì trấn định, ngôn ngữ thông dụng của hắn không quá tốt, cho nên tốc độ nói của hắn cũng chậm lại.

Người này nhân lúc hắn hôn mê liền mang đi liền nhất định có mục đích, có lẽ hắn có thể theo mục địch này tìm cửa đột phá.

Khóe mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, lấy kinh nghiệm của hắn, lúc này ít nhất cũng phải sáu giờ sáng, nếu như hắn không thể đúng giờ đến cửa hàng của Thủy lão nhân công tác, phần công tác coi như không tồi kia khẳng định sẽ tạm biệt hắn.

Đầu trọc thấy Mạc Hoài Song tỉnh, buông tạ ra, lắc mình một cái chế trụ cổ của hắn, không nói một tiếng, dùng sức lôi hắn ra ngoài.

Mạc Hoài Song bất ngờ bị lôi đi liề lảo đảo, cổ họng bị đầu trọc chế trụ liền trở nên khó chịu, hắn dùng sức tách ra, “Buông ta, chính ta tự đi!”

Đầu trọc cảnh cáo liếc nhìn hắn một cái, buông tay đi trước dẫn đường.

Suy xét đến giá trị vũ lực khủng bố không giống người thường của đầu trọc, Mạc Hoài Song liền an phận đi theo sát hắn.

Sau mười ngày hun đúc, hắn đã có lực thích ứng cường đại đối với chuyện lạ của thế giới này, cho nên đối với chuyện tốc độ của đầu trọc vượt qua phạm vi thị lưc của mình cũng thản nhiên tiếp nhận. Đá có thể thành nước, còn có cái gì là không thể!

So với giá trị vũ lực của đầu trọc, hắn càng quan tâm đến an nguy của mình, chính mình có mấy phân lượng hắn là người rõ ràng nhất, nếu đầu trọc đối với hắn bất lợi, chỉ sợ hắn không thể phản kháng lại.

Đầu trọc đi ở phía trước dẫn đường, ra khỏi phòng, liếc mắt một cái liền phát hiện có ít nhất sáu cái đường băng xung quanh một quảng trường, trên quảng trường không ít người đang huấn luyện.

Một cái khóa bằng đá thoạt nhìn cũng phải hơn một ngàn cân, bị một đám người cường tráng cầm nâng lên không ngừng, giống như tảng đá kia chỉ là đạo cụ làm bằng bọt biển.

Cũng không ít người đang quyết đấu, thân thủ nhanh đến nỗi chỉ lưu lại tàn ảnh ở trong không khí, năm đó trong phim võ thuật chiếu ở trên TV dùng kĩ thuật quay phim đặc biệt chắc cũng chỉ có được hiệu quả như vậy.

Mạc Hoài Song kinh hãi thở ra một hơi, đuổi kịp đầu trọc.

Một đám người ở nơi này, mẹ nó đều không phải là người!

Đầu trọc đi rất nhanh, hai phút sau hắn liền mang Mạc Hoài Song đến một tòa nhà bằng đá nằm ở chính giữa.

Trong phòng, ngồi ở vị trí trên cùng là một nam tử khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, tóc đen mắt đen, làn da màu đồng cổ, khuôn mặt giống như điêu khắc, ánh mắt lợi hại, giống như có thể nhìn thấu được lòng người. Hắn ngồi một cách tùy ý, nhưng cường thế lộ ra từ trong không lại giống như nén lại làm cho tòa bộ không khí trở nên nặng nề, làm cho người ta có chút khó thở.

Mạc Hoài Song căng thẳng trong lòng, theo tiềm thức tránh đi tầm mắt của nam nhân, nhưng lại dưới tình huống ở nơi này lại bắt buộc chính mình phải nhìn thẳng nam nhân.

Tại thế giới này hắn không có chỗ nương tựa, muốn sống được tốt phải dựa vào sức mình, cho nên tại nơi này cho dù là làm bộ, cũng muốn kiên cường không trốn tránh, bởi vì không có đường lui!

Nam tử trẻ tuổi nhìn thấy phản ứng của Mạc Hoài Song, vô cùng nghiền ngẫm gợi lên khóe miệng, ánh mắt sắc bén đảo qua một trung niên nam tử tóc húi cua màu rám nắng.

Nam nhân kia nhận được tầm mắt của hắn, gật gật đầu, giống như xác nhận cái gì.

“Ta muốn ngươi làm một nhiệm vụ.” Nam tử trẻ tuổi mở miệng, trong giọng nói không có một tia thương lượng nào.

“Dạng nhiệm vụ nào? Thù lao như thế nào?” Mạc Hoài Song châm chước một chút, bình tĩnh chậm rãi nói.

Hắn không phải là người không thức thời, nhìn tư thế của người trước mắt này chắc chắn không có đường cho hắn cự tuyệt, so với bị bắt buộc, không bằng chấp nhận tranh thủ đạt được càng nhiều phúc lợi cho bản thân.

Nam tử trẻ tuổi có chút thưởng thức liếc mắt nhìn Mạc Hoài Song một cái, làn da tuyết trắng, mắt phượng xinh đẹp kiên nghị mà phá lệ sáng ngời, hơn nữa cũng đủ thông minh.

Chính là đáng tiếc, người bị tiêm vào phá linh tề chỉ có thể là người thường hoàn toàn vô dụng, muốn tiến thêm một bước là vô cùng gian nan.

“Giả thân phận một người, không có thời hạn.” Nam tử trẻ tuổi ngồi trên cao đi thẳng vào vấn đề, “Về phần thù lao, từ khi bắt đầu nhận nhiệm vụ mỗi ngày được điểm, nếu như hoàn thành nhiệm vụ được phép gia nhập vào “Cửu Bác”

Hai cái từ quen thuộc “Cửu Bác” này làm cho Mạc Hoài Song bắt đầu nhớ lại, hai giây sau một đạo linh quang hiện lên trong đầu hắn, ngày đầu tiên hắn đi vào thế giới này liền nghe được đại danh của dong binh đoàn này, được khen là đoàn đội lính đánh thuê có tiềm lực nhất, người thay thế top được xem trọng nhất.

Cùng với đội trưởng của hắn, chiến sĩ có tiềm lực nhất thành lính đánh thuê, năm ấy hai mươi năm tuổi liền bước chân vào top cường giả — Diên Thiệu Bách!

Nghĩ vậy thần tình Mạc Hoài Song kinh ngạc nhìn về phía người ngồi ở vị trí trên cao kia, theo khí thế của người này có lẽ hắn chính là chính chủ mà Ô Hàng vạn phần sùng bái.

Hắn bây giờ còn không biết chiến sĩ cấp bảy trâu bò đến nhường nào, nhưng theo như những siêu nhân ngoài cửa kia, hắn có thể tưởng tượng đến thực lực của Diên Thiệu Bách, hơn nữa top thế giới…

Mạc Hoài Song đột nhiên cảm thấy được nhiệm vụ của hắn không phải dơn giản như vậy, “Vì cái gì lại tìm đến ta? Sẽ có nguy hiểm gì?”

“Bộ dạng vô cùng giống.” Diên Thiệu Bách trả lời vô cùng đơn giản, về phần một vấn đề khác của Mạc Hoài Song, hắn trực tiếp không để mắt đến.

“Trước khi xuất phát làm nhiệm vụ, ngươi được làm đội viên dự bị, lương ngày .”

Mạc Hoài Song cúi đầu trầm tư một lúc, cuối cùng ngẩng lên nhìn Diên Thiệu Bách, trong ánh mắt giống như sẽ phải đi đối diện với cái chết, “Ta cảm thấy được trong lúc làm nhiệm vụ lương là thấp, người có thể tới dong binh đoàn các ngươi ủy thách nhất định không phải đơn giản. Tuy rằng mới nghe chính là giả thân phận một người, nhưng đằng sau thân phận này rốt cuộc cất giấu mêu mị (cứt mèo ~) gì hiện tại cũng không rõ, có lẽ sẽ nguy hiểm đế tính mạng của ta, ta không biết mạng mình lại đê tiện như vậy, lương ngày .”

Lúc nói lời này, ngữ điệu của Mạc Hoài Song rất chậm, rất chậm, tay hắn gắt gao nắm chặt, móng tay báu vào da thịt, vô cùng đau nhức.

Nếu có con đường thứ hai, hắn tuyệt đối sẽ không đáp ứng nhiệm vụ vừa nhìn liền biết nguy hiểm mọc thành bụi này, nhưng hiện tại hắn yếu ớt như vậy, ngoại trừ đi theo con đường ngước khác đã an bài tốt thì không còn cách nào khác. Hắn hiện tại có thể làm chỉ là dùng hết khả năng tranh thủ càng nhiều lợi ích cùng với con bài chưa lệch để bảo mạng.

“Còn có, ta muốn luyện tập cách đấu (~ đánh nhau bằng tay chân, không có vũ khí) chính quy nhất, nghiêm khắc nhất.”

Diên Thiệu Bách lẳng lặng địa nhìn đôi mắt phượng giống như bị lửa thiêu đốt, trong lòng giống như không nặng không nhẹ bị gãi một chút, “, định như vậy.”

Mạc Hoài Song không tiếp tục tranh chấp vì lương ngày, “Khi nào bắt đầu?”

“Một tháng sau.”

Mạc Hoài Song gật đầu mặt không chút thay đổi xoay người rời đi. Thời gian một tháng cũng không dài, hắn muốn sống sót, nhất định từ giờ phải tiếp nhận huấn luyện nghiêm khắc nhất, hắn vô cùng rõ ràng, chỉ có thể biến cường mới có thể chân chính làm chủ vận mệnh của mình.

Sau khi đi được hai bước, Mạc Hoài Song đột nhiên dừng lại, “Nếu như ta không đáp ứng sẽ có kết quả như thế nào?” (Sẽ mất một anh công cường đại chứ sao hehehe~)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio