Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

chương 282

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong bí cảnh.

Cát Tiểu Điệp nhìn ngọc bội trên tay, sắc mặt cổ quái.

“Tiểu Điệp, đó là cái gì vậy?” Một thiếu niên bên cạnh Cát Tiểu Điệp tò mò hỏi.

“Là Mộ Thần đưa tới, trong ngọc giản nói hắn may mắn luyện ra được đan dược bát cấp Kim Dương Đan, hiện nay có hai viên còn thừa, người có ýmuốn Kim Dương Đan có thể lấy linh thảo bát cấp gì đótới đổi tại đan điếmbên cạnhMinh Nguyệt Động Thiên do hắn mở.” Cát Tiểu Điệp nói.

Một nữ tu kinh hô: “Cái gì?Dị tượng trước đó thật đúng là đan dược bát cấpxuất thế sao? Ta còn tưởng rằng… Nhưng làm sao có thể? Mộ Thần hắn mới có bao nhiêu tuổi chứ!”

“Có hai viên Kim Dương Đan còn thừa? Nói như vậy, Mộ Thần không chỉ luyện ra được hai viên Kim Dương Đan?”

“Không phải chứ? Hình như đó là lần đầu tiên hắn luyện chế đan dược bát cấp mà! Lần đầu tiên mà luyện ra được một viên đã tốt lắm rồi.” Một thanh âm có chút hoài nghi vang lên.

Mấy luyện dược sư hai mặt nhìn nhau, trên mặt mọi người đều có chút mờ mịt, phải biết luyện dược sư bát cấp Cừu Tranh Vanh của đan tháp, khi luyện ra một lò đan dược bát cấp, bình thường cũng chỉ có được hai ba viên thành đan mà thôi, mà Mộ Thần còn trẻ như vậy, luyện đan thuật có thể sánh vai với đan tháp hội trưởng sao?

“Ta nghe nói, đan kiếp đánh đan dược xong sẽ chuyển qua đánh luyện dược sư, lúc trước thấy đan kiếp lợi hại lắm mà, Mộ Thần không có bị đánh hả?”

“Nếu hắn còn có thể mở đan điếm trong đây, vậy hẳn là không bị đánh chết.” Cát Tiểu Điệp nói.

“Đan điếm Mộ Thần mở ra chỉ bán Kim Dương Đan thôi sao?”

Cát Tiểu Điệp lắc đầu: “Mộ Thần nói, đan dược thất cấp trong tay hắn cũng có mấy loại: có Tố Tâm Đan giúp võ hoàng đột phá, Linh Hoàng Đan, Phá Tông Đan, vân vân, nếu muốn thì cũng có thể đi tới đổi, cho dù không có linh dược, thì nguyên thạch, pháp khí, thiên tài địa bảo, thậm chí tin tức hữu dụng cũng có thể dùng để đổi với hắn lấy đan dược.”

“Mộ Thần mở đan điếm thật sự là muốn bán đan dược? Không phải là muốn hấp dẫn chúng ta đi qua, sau đó đánh cướp đó chứ?”

Cát Tiểu Điệp không cho là đúng: “Người ta là luyện dược sư bát cấp, cho dù có muốn cướp ngươi, thì trên người ngươi cũng phải có thứ làm người ta động tâm mới được nha!”

Đoàn người Bạch gia.

Bạch Thiếu Vũ cầm ngọc giản trên tay, sắc mặt có chút cổ quái.

Bạch Tề Duyệt tiến tới hỏi: “Thiếu Vũ, trong ngọc giản nói gì thế?”

“Trong ngọc giản nói, Mộ Thần mở một đan điếmtrong bí cảnh, có bán đan dược bát cấp, lấy linh dược bát cấp là có thể đổi Kim Dương Đan.”

“Đan dược bát cấp?Trước đấy thật sự là đan dược bát cấp xuất thế sao?” Bạch Tề Duyệt khiếp sợ nói.

Bạch Thiếu Vũ gật đầu: “Ta nghĩ chắc là thế.”

Bạch Tề Duyệt trợn to mắt: “Không ngờ Diên Tinh thiếu gia lại tìm đượcmột bạn lữ luyện dược sư bát cấp, ánh mắt của yđộc thật đấy.”

Bạch Cẩm Nhạc mím môi, trong lòng hiện lên vài phần vô lực. Mệnh Bạch Diên Tinh quá tốt đi, có một phụ thân trận pháp sư bát cấp như Bạch Thần Tinh, còn có một bạn lữ luyện dược sư bát cấp săn sóc y tỉ mỉ.

Đám người Trang Du.

Mộ Dung Phong đọc ngọc bội, sắc mặt cổ quái.

“Đã đếnlúc này mà Mộ Thần còn có thời gian nhàn nhãmở đan điếm, hắn đúng là bình tĩnh.” Mộ Dung Phong cười lạnh.

Mộ Dung Vũ nhíu mày: “Chẳng lẽ hắn căn bản không coi chuyện cứuKhúc Tâm Dươnglà quan trọng?”

“Ai mà biết hắn được! Khúc Tâm Dương cũng không phải lão tử củahắn, hắn không để ý tới cũng là bình thường.” Tằng Mặc thản nhiên nói.

“Hắn không để ý tới, nhưng Bạch Diên Tinh không đến mức cũng không để ý tới đi.” Thạch Kinh Thiên cũng thản nhiên nói.

“Trong ngọc giản nói, ở đan điếm có bánKim Dương Đan, xem ra Mộ Thần đã thật sự thành luyện dược sư bát cấp.” Giang Triệu Lâm nhíu mày.

Mộ Dung Phong híp mắt: “Ta không tin hắn thật sự lấy Kim Dương Đan ra bán, nói không chừng đó làchủ ý câu cá mà thôi.”

“Mộ Thần hung danh hiển hách, có lẽ căn bản sẽ không có aitới mua đan dược đâu.”

Trong đan điếm Mộ thị.

Mộ Thần nói với hổ xanh: “Ngươi ở chỗ này canhtiệm, có người tới thì ngươi đi tiếp đón, nếu ngươi làm tốt, ta có thể ưu tiên đổi lấy thứngươi yêu cầu.”

Mộ Thần ở trong tiệm hai canh giờ, không phát hiện có người đến, thật sự chịu không nổi, liền nói với Hổ xanh như thế.

Hổ xanh quơ quơ móng vuốt, nghiêm trang nói: “Yên tâm đi tiểu bạch kiểm, bản tôn làm việc mà ngươi còn không tin được sao? Bản tôn đáng tin hơn ngươi nhiều, ngươi cái tên ngu xuẩn thiếu chút nữa tựkhiến mình bị đánh chết, tựa như cái tên luyện đan sư võ thánh luyện tới chết ấy, ha ha ha…”

Mộ Thần đen mặt nói: “Ngươi có thể xử lý tốt thì tốt.”

Hổ xanh gật đầu: “Biết, biết, bản tôn có thể xử lý tốt mọi thứ, ngươi mau vào đi, đừng cho là ta không biết rằng ngươi đang không chờ đợi được để tiến vào trongLinh Tháp lêu lổng với tức phụ ngươi, ngươi khát khao đã lâu rồi phải không, hử! Thời gian trong Linh Tháp lâu hơn, các ngươi có thể lăn càng thêm tận hứng.”

Mộ Thần đen mặt, biểu tình trên mặt có một vết rách, “Ngươi biết cái gì?”

“Bản tôn có cái gì không hiểu, nhớ lại lúc trước, hỏa linh muội tử muốn theo ta làm loạn một chuỗi tiếp một chuỗi, bản tôn là vạn hỏa mê đấy.” Hổ xanh đắc ý dào dạt kể.

“Ngươi có nhiều người theo đuổi như vậy sao?Vậy khi ấy ngươi làm gì?” Mộ Thần tò mò hỏi.

Hổ xanh vỗ vỗ bụng: “Uy tình không thể chối từ, bản tôn đãnhét bọn họ vào trong bụng rồi.”

Mộ Thần nghe được lời Hổ xanh nói, nhất thời ác hàn một trận.

Trong bí cảnh, Diệp Thạch nhìn Mộ Thần vừa tiến vào, mở to mắt: “Sao ngươi lại tiến vào?Không cần canh tiệm sao?”

“Ta đã kêucon hổ kia thay ta canh chừng rồi.” Mộ Thần nói.

Diệp Thạch: “Con hổ?”

Mộ Thần gật đầu: “Đúng vậy.”

“Nó được không đấy?” Diệp Thạch hoài nghi hỏi.

Mộ Thần híp mắt nói: “Ta kêu Tháp Linh giám sát nó.” Kêu Tháp Linh giám sát con hổ, Diệp Thạch chợt có loại cảm giác con hổ và Tháp Linh sẽ cấu kết với nhau làm việc xấu.

“Đừng quan tâm tới bọn nó, hiện giờ chúng ta phải cố gắng tăng thực lực lên.” Mộ Thần nói. Sư tử vồ mồi cũng phải dùng hết toàn lực, thực lực bên đám Trang Cẩn kia đến cùng như thế nào, Mộ Thần còn chưa biết tình hình, việc cấp bách là tu luyện.

“Nói cũng phải, bên ngoài cũng không có người đến, Mộ Thần, có khi nào đan dược không bán được không?”

Mộ Thần lắc đầu, “Không biết, hẳn là không tới mức đó, ta đã nhắc con hổ là nếu có đại sinh ý tới cửa thì cho ta biết.”

“Hẳn là chỗ này.” Tưởng Phong đứng xa xa nhìn đan điếm Mộ thị nói.

“Tưởng thiếu, thật sự không có vấn đề gì hả? Ta nghe nói Mộ Thần ăn thịt người…” Một thiếu nữ bên cạnh Tưởng Phong run run nói.

Tưởng Phong: “…”

“Ta cũng nghe nói Mộ Thần tâm ngoan thủ lạt, trở mặt vô tình, ăn tươi nuốt sống.”

“Mấy cái đó đều là đồn bậy mà thôi, Mộ Thần hắn là tình thánh! Tình thánh sẽ ăn thịt người sao?” Tưởng Phong nói.

Mọi người: “…”

Tưởng Phong nhìn đám người, nói: “Các ngươi không đi vào thì ta đi vào trước.”

Mấy người cạnh Tưởng Phong do dự một chút, cuối cùng vẫn chạy tới đuổi kịp Tưởng Phong.

Tưởng Phong mang theo đoàn người đi vào đan điếm, phát hiện trong đan điếm, vậy mà cả một người cũng không có.

Cửa hàng có chút đơn sơ, hai bên kệ giá trong cửa hang đặt đủ loại đan dược.

Một viên Kim Dương Đan được đặt ở trong một hộp thủy tinh giữa cửa hàng, lóe ra kim mang chói mắt.

“Kim Dương Đan kìa! Thật sự là Kim Dương Đan đó!” Cho dù đã bị phong tỏa trong hộp thủy tinh, nhưng đan hương nồng đậm kia vẫn là bay ra được, chỉ ngửi thấy đan hương kia thôi, mọi người cũng cảm giác tinh thần rung lên.

“Là Tố Tâm Đan này! Luyện dược sư thất cấp thần bíxuất hiện trongkhu trận pháp tháp trước đó quả nhiên là Mộ Thần.”

“A! Các ngươi nhìn này, Tinh Nguyệt Đan, Tinh Nguyệt Thực cũng ở trong tay Mộ Thần.”

“Phá Tông Đan, Linh Hoàng Đan, Tuyết Nguyệt Đan, Minh Hoàng Đan… Thiệt nhiều đan dược thất cấp!”

“Nhiều đan dược như thế mà saokhông có ai trông coi hết vậy? Không sợ bị cướpsao?”

“Xuy xuy xuy” Một tiếng cười âm hiểm chợt truyền ra.

Mọi người nghe thấy tiếng cười âm hiểm kia, không khỏi có loại cảm giác mao cốt tủng nhiên.

Một con hổ xanh đứng trên hộp thủy tinh, giương nanh múa vuốt nói: “Dám cướp, bản tôn thiêu chết các ngươi.”

Một thiếu nữ nhìn thấy bộ dáng tiểu hổ ngây thơ khả ái, nhất thời nở nụ cười, chọc hổ xanh hung hăng trừng mắt nhìn nàng.

“Các ngươi muốn mua đan à? Các ngươi có thứ gì thích hợp để hiếu kính bản tôn không? Nếu như các ngươi có thứ thích hợp với bản tôn, vậy thứ này cũng có thể đổi cho các ngươi, có thể hết nha!” Hổ xanh vươn ra móng vuốt, vỗ vỗ hộp thủy tinh.

Mọi người nghe lời hổ xanh nói, sắc mặt không khỏi cổ quái.

“Lão hổ, Mộ Thần có ở đây không?” Tưởng Phong mở miệng hỏi.

“Hắn hả? Hắn không có ở đây, hắn vớitức phụ của hắn đi rồi.Ồ, bản tôn biếtngươi, ngươi chính là cái tên ngày đó vừa thấy mặt liền hạ độc thủ với tiểu bạch kiểmbiến thái chết tiệt kia.”

“Tiểu bạch kiểm biến thái chết tiệt” không phải là chỉ Mộ Thần chứ?

“Xin lỗi, ta không có thứ hữu dụng với ngài.” Tưởng Phong xin lỗi.

“Ngươi đúng là quỷ nghèo.” Hổ xanh bất mãn.

“Có linh mạch không?” Tháp Linh lao tới hỏi.

Tưởng Phong lắc đầu: “Không có.”

“Ngươi đúng làtên nghèo nàn.” Tháp Linh khinh thường.

“Nhưng mà, ta có mấy tin tức về linh mạch.” Tưởng Phong có chút lo lắng không đủ, nói.

Tháp Linh mắt sáng ngời: “Có tin tứccũng được! Một tin tức về linh mạch đổi một viên đan dược thất cấp.”

Tháp Linh lấy ra một tờ bản đồ, trên bản đồ đã đánh dấu không ít linh mạch, “Nhưng mà, ngươi có biết chính xác linh mạch ở đâu trên bản đồ không?”

Tưởng Phong gật đầu, linh mạch hắn biết được cũng không ít, nhưng đa số đều trùng với trên bản đồ. Tưởng Phong đánh dấu hai nơi, Tháp Linh vỗ vỗ cánh, hào phóng cho Tưởng Phong tùy tiện đi chọn đan.

Tưởng Phong chọn một viên Tinh Nguyệt Đan, một viên Linh Hoàng Đan.

Tháp Linh nhìn Tưởng Phong, nãi thanh nãi khí nói: “Vốn Tinh Nguyệt Đan là đan dượccó hạn, không phảithiên tài địa bảo cao nhất sẽ không đổi, nhưng do ngươi là khách quen thứ nhất, vì thế cho ngươi đó.”

Tưởng Phong sửng sốt một chút, vội vã nói: “Đa tạ.”

Đám người đi cùng Tưởng Phong tới tràn đầy ghen tị nhìn Tưởng Phong, chỉ hai cái tin tức mà đã đổi được hai viên đan dược thất cấp. Tin tức của hai cái linh mạch này, rất nhiều người ở chỗ này cũng đều biết được, nhưng đã bị Tưởng Phong giành trước một bước.

Có Tưởng Phong đi đầu, những người khác cũng đều sôi nổi lấy ra linh thảo chờ tiến hành trao đổi, ánh mắt Tháp Linh rất độc, thuận lợi hoàn thành trao đổi cùng với mấy người.

Đám người Tưởng Phong đến, Mộ Thần ở trong Linh Tháp cũng biết, thấy Tháp Linh xử lý không tồi, thế nên Mộ Thần cũng không ra mặt.

“Có rất nhiều linh thảo đưa vào.” Diệp Thạch nói.

Mộ Thần gật đầu: “Ừ, phải vậy.”

“Đi ra, đi ra rồi kìa, thật sự đi ra rồi!”

Đám người Tưởng Phong vừa ra tới, vài đạo thân ảnh lập tức bay vào bên trong cửa hàng.

Trước khi Tưởng Phong đi vào đan điếm, kỳ thật cũng đã có rất nhiều tu luyện giả đến rồi, nhưng do uy danh của Mộ Thần quá đáng sợ, rất nhiều tu luyện giả đều chỉ dám bồi hồi ở bên ngoài, không dám đi vào đan điếm.

Tưởng Phong và lão hổ giao dịch, mọi người đều xem ở trong mắt, chỉ tin tức của hai cái linh mạch mà đã đổi được hai viên đan dược thất cấp.

Thứ tin tức này chỉ có tác dụng trong thời gian hạn định, tới trước thì được trước, mọi người mắt thấy bởi vì chậm một bước mà bỏ qua đan dược thất cấp, lúc này không còn do dự thêm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio