Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

chương 296

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Thạch từ trong Linh Tháp đi ra, bên cạnh y không có một ai, nhưng Diệp Thạch lại như đang nói gì đó với “không khí”, giống như một người đang làu bàu lầm bầm, thoạt nhìn dị thường quỷ dị.

Kính tượng ghi lại hình ảnh của Mộ Thần lập tức vỡ nát.

Tu luyện giả ở đây thấy một màn như vậy, nhất thời xôn xao.

“Xảy ra chuyện gì vậy? Hình ảnh của Mộ Thần sao lại vỡ rồi?” Bạch Thừa Phong có chút mờ mịt nói.

“Chắc là Mộ Thần đã thăng cấp võ tông lục tinh.” Ô Phượng trầm tư một chút nói.

Võ tôn có năng lực nhìn trộm mệnh đồ của người khác, nhưng một khi võ tông thăng cấp lục tinh, liền có năng lực che chắn thiên cơ.

Bạch Thừa Phong trừng mắt: “Nhanh như vậy? Chậc chậc, võ tông lục tinh hai mươi tuổi, lợi hại, lợi hại! Thần Tinh, tư chất của con rể ngươi còn hơn ngươi một bậc nha!”

“Sao lại nhanh như vậy? Ta biết rồi! Song tu, nhất định là song tu giúp hắn, song tu đúng là một thứ tốt! Song tu một lát liền đột nhiên tăng mạnh…”

“Kỳ quái! Sao Diên Tinh lại không thăng cấp? Diên Tinh nhất định là rất thư thái, quên luôn tu luyện.”

Bạch Thần Tinh nghiến răng nghiến lợi trừng Bạch Thừa Phong: “Câm miệng!”

Bạch Thừa Phong cầm một cái quạt hương bồ rách rưới, phần phật quạt, “Thần Tinh, ngươi không cần nghiêm túc như vậy. Ngươi nghiêm túc vậy sẽ không có lực tương tác đâu!”

Bạch Thừa Phong không biết, lần này Mộ Thần thăng cấp võ tông lục tinh đích xác là có nhân tố song tu, nhưng mà đa phần là do thực lực của Lão Hổ và Linh Tháp từ từ chữa trị, kéo thực lực Mộ Thần tăng lên.

Ô Phượng nhìn Bạch Thừa Phong như có điều suy nghĩ. Bạch Thừa Phong là võ tông cửu tinh, có Linh Tâm Đan và trận pháp Diệp Thạch sáng tạo ra tương trợ, có thể sắp tới Bạch gia sẽ có thêm một võ tôn.

Trong bí cảnh.

Diệp Thạch hỏi Mộ Thần: “Mộ Thần, ngươi tính luyện chế thêm mấy loại đan dược? Là đan dược nào vậy? Có nắm chắc không?”

Chỗ đan sư tụ tập, mọi người thấy hình dáng miệng khi Diệp Thạch phát âm, bỗng cảm thấy thiên hôn địa ám, một mảnh tiếng oán than dậy đất.

Sau khi Mộ Thần lần thứ ba luyện chế đan dược bát cấp, lại có không ít đan sư đuổi đến xem, mắt thấy Mộ Thần có khả năng lại khai lô luyện đan, nhưng mà hắn lại thăng cấp võ tông lục tinh nên có khả năng che chắn thiên cơ, người ở chỗ này cũng không cách nào tiếp tục nhìn Mộ Thần luyện đan.

Chỗ đan sư tụ tập, tiếng oán than dậy đất, Bạch Thần Tinh âm thầm thở ra một hơi.

Bởi vì quan hệ của Diệp Thạch và Mộ Thần mà Bạch Thần Tinh đã sớm coi Mộ Thần là người một nhà, nhìn Mộ Thần lần lượt cho người khác xem mình luyện đan miễn phí, Bạch Thần Tinh tuy rằng có cảm giác tự hào, nhưng mà đa phần lại là thấy như bị chịu thiệt.

Lão hổ nhìn Diệp Thạch cùng Mộ Thần, âm hiểm cười cười “Các ngươi rốt cục lăn giường xong rồi, thật không dễ dàng! Ta còn tưởng rằng các ngươi cắn tới cắn lui, cắn ra lửa, cắn chết đối phương luôn chứ.”

Sắc mặt Diệp Thạch hồng lên: “Ngươi thì biết cái gì!”

Lão hổ vô cùng không vui nhìn y: “Bản tôn sống lâu như vậy, có cái gì mà không hiểu, hai người các ngươi chính là ngươi ăn ta, ta ăn ngươi, ăn đến ăn đi. Tiểu bạch kiểm, hiện tại có phải trên người ngươi đều là dấu răng hay không?”

“Câm miệng!” Diệp Thạch tức giận thét.

Lão hổ bất mãn: “Là ngươi hỏi bản tôn biết cái gì, bản tôn trả lời, ngươi lại tức giận.”

Diệp Thạch mặt đỏ lên: “Câm miệng, câm miệng, ngươi đừng nói nữa!”

Lão hổ vô cùng buồn bực gãi gãi cổ, “Tiểu bạch kiểm đại nhân, ngươi quá thô bạo, như vậy không tốt, không tốt…”

“Tiểu bạch kiểm đại nhân, gần đây có rất nhiều người tới tìm ngươi đó.” Tháp Linh nói.

Diệp Thạch nhíu mày hỏi: “Tìm ta? Tìm ta làm gì?”

“Tìm ngươi mượn dùng trận pháp thăng cấp!” Tháp Linh nói một cách đương nhiên.

Diệp Thạch không hiểu: “Nếu muốn dùng trận pháp, mấy người đó hẳn cũng phải là võ hoàng cửu tinh, nào tới nhiều võ hoàng cửu tinh như vậy?”

Mộ Thần bất đắc dĩ nói: “Ngươi nghĩ tu vi của người ta đều đình chỉ không động sao? Trong này cũng đã qua thời gian một tháng, tương đương với một năm bên ngoài. Trong bí cảnh có nhiều thứ tốt như vậy, ngươi đã là võ tông tứ tinh, người khác tất nhiên cũng có thể thăng cấp.”

Diệp Thạch gật đầu: “Nói cũng phải, hiện tại chúng ta nên làm gì trước?”

“Luyện đan trước đi, nếu như có người tới đan điếm mà không có đan dược để bán thì sẽ không tốt lắm.” Mộ Thần nói không chút nghĩ ngợi.

Diệp Thạch gật gật đầu: “Ừm, cũng phải.”

“Tiểu bạch kiểm, tháp chủ đại nhân lại muốn luyện đan? Các ngươi thật sự rất thích bị sét đánh à?” Lão Hổ nói.

Diệp Thạch tức giận quát: “Ngươi biết nhiều quá nhỉ!”

Lão Hổ đắc ý dào dạt nói: “Đó là đương nhiên, bản tôn hiểu chuyện hơn ngươi nhiều, bản tôn cái gì cũng đều biết, mà các ngươi cũng thật kỳ quái! Chẳng những thích lăn qua lăn lại, ngươi cắn ta, ta cắn ngươi, còn thích bị sét đánh, đúng là không phải người bình thường mà.”

Diệp Thạch: “…”

Mộ Thần đen mặt nhìn Lão Hổ: “Hổ Tử, ta không nói, ngươi lại được nước làm tới?”

Lão Hổ vô cùng phẫn uất: “Vô liêm sỉ, ngươi gọi bản tôn là gì? Ngươi mới chỉ là một tên nhóc chứ mấy!”

Mộ Thần hừ lạnh một tiếng, âm trầm nói: “Trả lời.”

Lão Hổ: “Bản tôn không có nói lung tung.”

Nhiều lắm chỉ nói tiểu bạch kiểm ngươi không “lên” được, không “lên” được có nghĩa là gì nhỉ? Hình như rất là đáng sợ!

“Ngươi cẩn thận lời nói một chút cho ta.” Mộ Thần âm trầm nói.

Lão Hổ mặc dù không cam tâm nhìn Mộ Thần, nhưng cũng không nói thêm câu nào nữa.

“Đi thôi.” Mộ Thần nói với Diệp Thạch.

Diệp Thạch gật đầu “Được!”

Đã hoàn toàn không thể nhìn thấy hình ảnh của Mộ Thần, người ở ngoài bí cảnh cũng chỉ có thể nhìn thấy một mình Diệp Thạch.

“A! Diên Tinh lại bố trí trận pháp, xem ra là Mộ Thần sắp sửa luyện đan!” Bạch Thừa Phong nói.

Bạch Thần Tinh gật đầu: “Đúng vậy!”

Bạch Thần Tinh nhìn chỗ đan sư tụ tập, thấy cả đám luyện dược sư mặt mày ủ ê thì âm thầm buồn cười.

Bạch Thừa Phong vỗ vỗ bả vai Bạch Thần Tinh: “Thần Tinh này, sau khi Mộ Thần và Diên Tinh ra ngoài, ngươi nhớ tìm Mộ Thần, kêu hắn chừa lại hai viên Linh Tâm Đan cho ta.”

“Sao lại kêu ta nói?” Bạch Thần Tinh nhíu mày nói.

Bạch Thừa Phong nói một cách đương nhiên: “Đây không phải bởi vì ngươi là nhạc phụ của hắn sao? Nếu như ta là nhạc phụ của hắn, sao còn phải nhờ ngươi…”

Bạch Thần Tinh: “…”

“Chậc chậc, nếu như ta có nữ nhi thì sẽ để nó gả cho Mộ Thần ngay. Khó trách đám người Bạch gia muốn theo đuổi con của ngươi, con của ngươi lại thấy một người đánh một người, cấp bậc của những người đó nào có thể so được với Mộ Thần!”

Bạch Thần Tinh: “…”

Bạch Thừa Phong nhìn Diệp Thạch canh giữ ở ngoài trận, bên trong đại trận một người cũng không có.

“Bên trong trận pháp không có gì hết.” Bạch Thừa Phong nói.

Bạch Thần Tinh: “Ừ, nhưng mà nói không chừng Mộ Thần đã bắt đầu rồi.”

Bạch Thừa Phong: “Quả thật.”

Đám tu luyện giả của đan tháp bên kia một đám sắc mặt vặn vẹo, Bạch Thần Tinh nhìn một đám đan sư tiếc nuối thống hận, trăm người một biểu tình thì ngầm vui vẻ không thôi.

“Tiểu bạch kiểm, đây là tin tức về linh mạch được đưa tới gần đây.” Tháp Linh đưa một cái ngọc giản cho Diệp Thạch, nói.

Diệp Thạch nhìn tin tức bên trong ngọc giản, nói: “Nhiều tin tức về mạch khoáng nguyên thạch quá! Chắc là không phải giả đâu nhỉ?”

Tháp Linh tràn đầy đắc ý đung đưa thân hình hồ lô: “Ngươi cũng quá coi thường bản Tháp Linh rồi. Có người muốn gạt bản tôn, nhưng mà bản Tháp Linh chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra tên kia nói láo, đúng là ngu xuẩn, để Lão Hổ đốt hắn thành tro rồi.”

Diệp Thạch kỳ lạ nhìn Tháp Linh: “Từ khi nào ngươi biết ra lệnh cho Lão Hổ vậy?”

Tháp Linh lắc lắc đầu, ánh mắt lóe sáng nói: “Ta không biết! Ở gần nhau riết thấy ngươi và Tháp Chủ đại nhân hay làm vậy nên làm theo thôi.”

Diệp Thạch: “…”

Diệp Thạch nhìn lên không trung, nói: “Lôi vân tới rồi.”

Tháp Linh tràn đầy tò mò nhìn Diệp Thạch: “Lần này Mộ Thần luyện chế đan dược gì vậy?”

Diệp Thạch nhíu mày nói: “Nghe Mộ Thần nói, đó là Tôn Ý Đan, có thể trợ giúp võ tôn tu luyện, nhưng chỉ hữu dụng với võ tôn từ ngũ tinh trở xuống thôi, không có hiệu quả với võ tôn ngũ tinh trở lên, phụ thân ta đã là võ tôn cửu tinh, đan dược này cũng không có tác dụng bao nhiêu.”

Tháp Linh tràn đầy khinh thường: “Vậy mà lại là loại đan dược vô dụng này, có luyện chế ra cũng không có người muốn, không ngờ Tháp Chủ đại nhân muốn luyện ra loại đan dược tiện nghi này, nhưng đúng là cũng không có biện pháp, ai bảo cảnh giới của Tháp Chủ đại nhân quá thấp làm chi.”

Diệp Thạch nhíu mày “Ngươi không nên nói lung tung, Tôn Ý Đan sao lại vô dụng, ngươi nói không có người muốn nhưng sẽ có rất nhiều người tranh đoạt.”

Tháp Linh không cho là đúngi: “Có người muốn? Ai chứ?! Ngươi sao? Chậc chậc, ngươi cũng không phải là kén chọn, đan dược tiện nghi gì cũng thích ăn.”

Diệp Thạch nhìn Tháp Linh “Câm miệng!”

Tháp Linh: “…”

Ngoài bí cảnh.

“Diên Tinh nó chuyện với ai vậy? Hình như có người nói với y rằng Tôn Ý Đan vô dụng, không có người muốn?” Bạch Thừa Phong tò mò hỏi.

Bạch Thần Tinh nhíu mày, nói: “Có lẽ là Tháp Linh kia.”

Bạch Thừa Phong chớp chớp mắt: “Ai nha, cái Tháp Linh chết tiệt này đúng là không biết gì! Không có người muốn nhưng ta muốn! Cho ta bao nhiêu, ta đều không chê.”

Bạch Thần Tinh xem thường nhìn hắn: “Ngươi đang suy nghĩ chuyện loạn thất bát tao gì vậy, nếu như thật sự là Tôn Ý Đan, nào đến phiên ngươi?”

Bạch Thừa Phong: “…”

“Đan kiếp đến.” Người bên cạnh đột nhiên nói.

Tuy rằng, đã hoàn toàn không thể theo dõi tình trạng của Mộ Thần, nhưng mà qua hình ảnh của Diệp Thạch vẫn có thể nhìn thấy trên bầu trời dầy đặc đan vân.

Tuy rằng hoàn toàn không thấy động tác của Mộ Thần, nhưng bên đan sư công hội cũng không có bao nhiêu người rời đi.

“Đan vân… là tám đóa đan vân! Tám viên đan dược sắp xuất thế!”

Sắc mặt của Bạch Thừa Phong hiện lên vài tia cổ quái, “Luyện chế Tôn Ý Đan hẳn là phải khó hơn luyện chế Linh Tâm Đan chứ nhỉ? Sao có thể thành đến tận tám viên? Trình độ luyện đan của Mộ Thần lại đề cao?”

Bạch Thần Tinh híp mắt: “Có thể là vậy, dù sao thì thực lực của Mộ Thần cũng tăng lên rồi.”

Bạch Thừa Phong hít sâu một hơi, Mộ Thần này, thật là làm người khác kinh ngạc! Đan dược luyện một lần, thành một lần.

“Thần Tinh, ngươi có quan hệ không tồi với Mộ Thần, Tôn Ý Đan này, thế nào cũng phải lưu lại một viên cho thúc thúc đấy!”

“Thần Tinh à! Thực lực Tam gia gia đã dừng ở võ tôn nhị tinh vài thập niên, có thể thăng cấp nữa không cũng phải xem ngươi rồi.”

“Thần Tinh, nước phù sa không chảy ở ruộng ngoài, đan dược này ngươi có thể lưu một viên cho ông nội của ta không?”

“…”

Bạch Thần Tinh tuy rằng thực lực mạnh nhưng tuổi còntrẻ, ở Bạch gia bối phận nhỏ, một đám tiền bối Bạch gia thừa cơ mà tới, Bạch Thần Tinh nhất thời dở khóc dở cười.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio