Tuy rằng nói là nói như vậy, đáng tiếc khi sự tình thật sự phát sinh trên người mình, Lục Văn Thụy vẫn cảm giác bất đắc dĩ. Trước kia xem trong TV thấy nữ nhân khi mang thai còn bị rút gân lúc nửa đêm, chân thì phù thũng …lúc đó chính mình cũng chỉ cười cho qua, dù sao lúc ấy, với giới tính của mình thì cơ hồ là không có khả năng mang thai sinh con. Cho nên đối với chuyện này, bản thân không có đặc biệt chú ý quá, không nghĩ tới một lần xuyên qua lại làm cho mình phải lấy thân thể nam tử mà sinh bảo bảo, không đúng, y mang trong mình không chỉ là một bảo bảo đâu, chuyện này thật đúng là không thể tưởng tượng. Giai đoạn đầu khi mang thai, có thể là bởi vì thể chất của y có vẻ tốt, cho nên phản ứng nôn nghén của y không quá mãnh liệt, chỉ là có chút thích ngủ mà thôi. Không nghĩ tới bắt đầu từ lần động thai khí, tiểu tử trong bụng bắt đầu ngạo kiều lên, ngoài việc thường xuyên đem cánh tay hay chen chân đá ra ngoài, thỉnh thoảng khi mình ngủ đến nửa đêm thì hắn đột nhiên đá cho tỉnh lại, sau đó chính là liên tiếp rút gân rồi đổ mồ hôi trộm …. Mỗi lần như thế đều phải ép buộc thật lâu, khiến cho y hiện tại mỗi ngày vào buổi tối đều nghỉ ngơi không tốt, thậm chí Mễ Lai Khắc cũng sẽ bị đánh thức, giúp đỡ y mát xa xoay người, đem này đem nọ đến, hai người bọn họ thật sự bị làm cho sứt đầu mẻ trán, mỗi lần đều bị mấy người Tư Nặc giễu cợt rằng y mang trong mình nhất định là thú nhân bảo bảo nghịch ngợm, lúc trước phản ứng của Lý Na cũng gần như thế.
Đối với việc này Lục Văn Thụy cũng chỉ có thể bình tĩnh tiếp nhận, mỗi lần y cảm thấy tính nhẫn nại của mình đến cực điểm, liền nhìn Mễ Lai Khắc một mực yên lặng không lên tiếng vì chính mình bận rộn khiến cho lời oán giận của y không thể nào nói ra được, sau đó y sẽ một tay vỗ về cái bụng ngày một lớn của mình, tự an ủi bản thân, tự trấn an rằng chỉ cần qua mấy tháng nữa là có thể giải phóng, tái kiên trì một chút đi.
Ngay tại thời điểm Lục Văn Thụy một bên nôn nóng một bên tự trấn an mình, thời gian tháng liền trôi qua rất nhanh, hiện tại bụng của Lục Văn Thụy đã được tháng, lúc này lại xuất hiện phiền não mới.
Buổi sáng ngày nọ khi xuyên hài, Lục Văn Thụy thực bi thúc phát hiện y không thể nhìn thấy chân của mình [ha ha], việc này đối với một người vẫn thực chú trọng bảo trì hình thể như y mà nói, quả thực chính là sét đánh giữa trời quang.
Bởi vì rút kinh nghiệm từ Lý Na, cho nên lần này trong thời gian mang thai, y rất chú ý khống chế ẩm thực của mình, nguyên bản hoài thượng đa thai vào thời điểm sinh sản sẽ khó khăn hơn một ít so với bình thường, nếu không cẩn thận trong việc ăn uống, làm cho thai nhi quá lớn thì khi sinh sản độ nguy hiểm sẽ càng lớn hơn nữa. Bởi vậy khi khẩu vị của y khôi phục bình thường, y liền cùng Pháp Lan và Khoa Lan nghiên cứu qua, ba người bận rộn vài ngày rốt cục liệt ra một vài công thức nấu ăn kết hợp giữa thế giới thú nhân cùng địa cầu, trong đó ghi rất chi tiết các món ăn từ khi mang thai tháng đến tháng.
Bình thường để đa dạng hơn trong vấn đề ẩm thực, Mễ Lai Khắc còn đi đến bên trong rừng rậm ở phụ cận bộ lạc ngắt lấy chút hoa quả mà dựng phu thích ăn, trong đó mía là loại mà Lục Văn Thụy thích nhất, mỗi ngày y đều có thể ăn hết một cây, tiếp theo bắt đầu ở trong sân chậm rãi đánh Thái Cực, lấy thân thể hiện tại của y, chiêu thức trong Cửu âm chân kinh đã không thích hợp luyện tập.
Cứ như vậy vận động kết hợp với ẩm thực, dáng người của Lục Văn Thụy vẫn đều bảo trì rất khá, trừ bỏ bụng thì toàn thân cao thấp cơ hồ đều không có xu thế béo phì, đáng tiếc bởi vì hoài đa thai,cho nên hiện tại y vẫn không thể thấy được mũi chân của mình. Lục Văn Thụy có chút uể oải nhìn cái bụng thật to của mình, đồng thời theo thói quen dùng tay nhu nhu thắt lưng.
Hiện tại phía trước gánh nặng lớn, Lục Văn Thụy cũng thường xuyên dễ dàng bị đau thắt lưng, trong hai tháng gần nhất, y đã dưỡng thành thói quen tùy thời tùy chỗ đều nhu thắt lưng, có đôi khi Mễ Lai Khắc sẽ giúp đỡ y mát xa một chút, có thể nói đó chính là thời gian nhàng nhất trong ngày của y. Đương nhiên có thời điểm bạch mao lão hổ do mấy tháng liền bị cấm vận động buổi chiều, nên thừa dịp mát xa sẽ lộ ra hạnh kiểm xấu, bình thường khi Lục Văn Thụy nếu không quá mệt thì cũng sẽ ỡm ờ theo hắn đi, dù sao đều là nam nhân, đối với loại tình huống này y cũng hiểu biết. Tuy nhiên hậu quả của việc này chính là mỗi lần mát xa xong thì y càng mệt hơn, cho nên sau đó y đã cấm loại phúc lợi buổi chiều này của Mễ Lai Khắc. Nếu mỗi lần mát xa đều phải bị sỗ sàng, vậy không bằng chính mình thuận tay nhu một chút đâu.
Mà giờ phút này Mễ Lai Khắc vừa lúc đi vào phòng, hắn nhìn thấy bạn lữ nhà mình một tay nhẹ vỗ về bụng, một tay nhu thắt lưng, tư thế còn có chút đau lòng cùng buồn khổ, hắn kỳ thật rất muốn đi giúp đỡ Thụy nhu thắt lưng một chút, đáng tiếc do lần trước hắn không biết tiết chế làm cho Thụy ngất xỉu, hắn đã bị cưỡng chế hủy bỏ vận động này. (^_^).
Mễ Lai Khắc cũng biết gần nhất thân thể Thụy có vẻ nặng hơn nhiều, nhưng là một thú nhân huyết khí phương cương, mỗi đêm ôm người yêu của mình hôn nhẹ mà không thể bính, đây không thể nghi ngờ là một loại tra tấn cùng đả kích, cho nên sau khi được đối phương cho phép, hắn còn có chút không khống chế được, không nghĩ tới kết cục của chuyện đó chính là cấm dục, nếu sớm biết như thế, hắn nhất định sẽ liều mạng nhẫn nại. (^_^).
Nghĩ như vậy, Mễ Lai Khắc yên lặng tiêu sái đến trước người Lục Văn Thụy, hắn cũng chú ý tới biểu tình buồn rầu trước đó của bạn lữ, đối với việc này hắn cũng không có nói thêm cái gì, hắn chỉ ngồi xổm xuống, lấy tay nâng nàn chân của đối phương lên, tiếp theo cầm lấy giày da ở một bên, cẩn thận mang vào cho đối phương.
Trong suốt quá trình, Lục Văn Thụy cũng chỉ yên lặng nhìn, y biết Đại Thước là rất cẩn thận săn sóc, hai người bọn họ trong lúc đó cũng không cần cố ý nói lời cảm tạ, y chỉ là tiếp nhận đối phương làm hết thảy cho mình. Nói thật, đối với một cuộc sống cùng bạn lữ như vậy, y thật sự rất thỏa mãn, thật là không còn gì để cầu mong nữa.
Sau khi mang giày xong, Mễ Lai Khắc liền thuận tay nâng Lục Văn Thụy dậy, hôm nay bọn họ phải đi đến chỗ phụ thân để kiểm tra thân thể, nghe nói đa bào thai đều sinh non, cho nên khimang thai được tháng sau, bọn họ cứ mỗi ngày thì sẽ kiểm tra một lần, cần phải kịp thời nắm giữ tình trạng sinh trưởng của đứa nhỏ trong bụng.
Khi kiểm tra, Khoa Lan đã nói qua, y theo tình hình hiện tại thì tình trạng thân thể của Lục Văn Thụy cùng xu thế sinh trưởng của thai nhi đều tốt lắm, nếu có thể tiếp tục bảo trì, thì khi sinh sản hẳn là không có vấn đề gì quá lớn. Bất quá hắn hiện tại chỉ có thể xác định trong bụng Lục Văn Thụy hoài không chỉ một bảo bảo, nhưng cụ thể là bao nhiêu thì vẫn không rõ lắm. Đối với việc này Lục Văn Thụy cũng phải chấp nhận, dù sao tại đây không có siêu âm, phải nói chính trong bụng y là song bào thai hay là đa bào thai, quả thật không dễ dàng. Y cần làm cũng chỉ là tận lực bảo trì trạng thái thân thể của chính mình, làm chuẩn bị cho việc sinh sản vào mấy tháng sau.
Hôm nay sau khi kiểm tra xong, Khoa Lan đột nhiên thần bí hề hề đem Lục Văn Thụy kéo đến một bên, hai người bọn họ cách rất xa, Mễ Lai Khắc nhìn phụ thân nhà mình tựa hồ đang nói gì đó bên tại Thụy, sau đó mặt Thụy lập tức đỏ lên, tiếp theo y gật gật đầu, thế này phụ thân nhà mình mới vừa lòng cười cười.
Đợi cho hai người bọn họ trở lại, Khoa Lan liền báo cho Mễ Lai Khắc một ít chi tiết phải chú ý trong thời gian tới, mà Lục Văn Thụy chỉ là mang vẻ mặt ửng đỏ ở một bên hơi hơi cười, không biết vì cái gì, Mễ Lai Khắc cảm thấy biểu tình của Thụy rất giống một chú mèo nhỏ đang xù lông, nhìn giống như muốn bùng nổ nhưng lại phải cố nhịn.
Sau khi bọn họ về nhà, Mễ Lai Khắc cũng không có truy vấn nội dung cụ thể mà phụ thân cùng Thụy nói là cái gì,, hắn cảm thấy nếu Thụy muốn nói, thì y tự nhiên sẽ nói.
Vào buổi tối hôm đó, Thụy đột nhiên mang vẻ mặt đỏ bừng ở bên tai hắn nói một câu, tuy rằng thanh âm của đối phương rất nhẹ, nhưng Mễ Lai Khắc vẫn là rất nhanh phản ứng lại, hắn hưng phấn cười cười, sau đó nhìn mặt đối phương càng ngày càng đỏ, đem đối phương đặt ở dưới thân, sau đó chính là một đêm thật ngọt ngào.
Thời điểm rời giường buổi sáng ngày hôm sau, Mễ Lai Khắc thần thanh khí sảng, tâm tình tốt lắm, hắn hôn một cái lên trán Lục Văn Thụy, tiếp theo liền nhẹ nhàng đi ra ngoài hái hoa quả tươi đi, hắn cần phải hảo hảo cảm tạ phụ thân đâu, khó có được Thụy chủ động như tối hôm qua vậy, ha ha.
Sau khi Đại Thước đồng học ngâm nga một giai điệu khong rõ nào đó mà rời khỏi, Lục Văn Thụy vẫn còn nằm yên ở trên giường, y hơi hơi nhíu nhíu mày, tiếp theo xoay người, bắt đầu nằm nghiêng nhắm mắt dưỡng thần. Tối hôm qua thật sự là quá mức kịch liệt, thiếu chút nữa y lại ngất xỉu đi, kết quả của việc cậy mạnh chính là làm cho đối phương hết một lần rồi lại tới một lần nữa.
Lục Văn Thụy thật đúng là không nghĩ tới Khoa Lan thúc thúc sẽ nói như vậy, thân thể giống cái trừ bỏ có thể sinh con, cơ hồ đều giống nam nhân trên địa cầu, cho nên bọn họ tự nhiên cũng không có cái gọi là sản đạo, để khi sinh sản thời điểm có thể càng thêm thuận lợi, hai đến ba tháng trước đó cần phải làm vận động khuếch trương. Trong thế giới thú nhân cái gì đều không có này, cái gọi là vận động khuếch trương cũng chính là loại vận động chỉ dành riêng cho buổi chiều, cho nên tối hôm qua, y nói một chút với Đại Thước, không nghĩ tới nam nhân cấm dục, không đúng, là thú nhân sẽ “Đáng sợ”như vậy, y thật đúng là bị lăn qua lộn lại không biết bao nhiêu lần, hiện tại thắt lưng của y rất là mỏi. Nghĩ đến loại cuộc sống này sẽ còn liên tục mấy tháng, thẳng đến ngày sinh thì mới có khả năng đình chỉ, Lục Văn Thụy liền cảm thấy khóc không ra nước mắt, vì cái gì sẽ có loại quy định này đâu? Tuy rằng theo lý luận mà nói, làm như vậy ra vẻ rất đạo lý, hơn nữa đây được coi như là truyền thống từ lâu, cho nên y cũng chỉ có thể kiên trì.
Hiện tại, Lục Văn Thụy thật sự bội phục các giống cái mang thai trong thế giới thú nhân này, bọn họ thật đúng là nhâm trọng mà nói viễn, mọi người cũng không dễ dàng a! Cũng không biết bọn họ như thế nào sống được, đáng tiếc da mặt mình có vẻ mỏng, không thể mở miệng hỏi, hiện tại cũng chỉ có thể hy vọng Đại Thước có thể không cần quá phận đi.
Tuy nhiên yêu cầu một thú nhân “Tân hôn” trẻ tuổi khí thịnh, tinh lực vô hạn hiểu được có chừng có mực, đây không thể nghi ngờ là không có khả năng. Cho nên trong tháng kế tiếp, hơn phân nửa thời gian, Lục Văn Thụy vẫn phải làm bạn với cái giường, một nửa thời gian còn lại thì dùng để làm chút vận động vừa phải.
Mà đối nghịch với Lục Văn Thụy mỗi ngày xương sống thắt lưng đều đau, tinh thần của Mễ Lai Khắc tốt lên rất nhiều, hắn cơ hồ mỗi ngày đều là thần thái bay lên (^_^), các thú nhân độc thân nhìn thấy hắn như thế rất là ghen tị, hắn lại sắp có được hai bảo bảo hoặc nhiều hơn thế, trong ánh mắt mọi người đều chứa đựng tràn đầy thần sắc hâm mộ. Nếu không phải thực lực của Mễ Lai Khắc cường hãn, phụ thân cùng ca ca đều rất lợi hại, phỏng chừng Đại Thước đồng học là bị người ta đánh tập thể (^_^), cho nên hiện tại Mễ Lai Khắc vẫn vô tư mang vẻ mặt hạnh phúc của mình đi rêu rao khắp nơi. Có thể là ông trời cũng không quen nhìn Đại Thước đồng học phi thường đắc ý, cho nên cô tình gây chuyện.