Hắc xà đắc ý mà lắc lắc cái đuôi, sao nó không thể vào đây được, chẳng lẽ khế ước giả ngu xuẩn này đã quên giữa bọn họ được kết nối với nhau qua khế ước hay sao?Nhưng mà Lâm Văn lại xách hắc xà lên nghiên cứu một hồi, hỏi: “Ngươi được ta mang vào đây, vậy thì đồng nghĩ với việc ta có thể mang bất cứ ai tiến vào, hay chỉ có thể mang kẻ có chung khế ước vào thôi? Ngươi bám lên người ta rồi tiến vào, tức là chỉ khi được ta mang vào thì ngươi mới vào được đúng không.
”Đuôi rắn đang lắc lư giữa không trung khựng lại, sau đó liền vung đuôi tát Lâm Văn một cái, Lâm Văn bị đau nên đành buông tay ra.
Hắc xà ra dáng như chủ nhân mà đi qua đi lại, đối với hai thứ trong không gian là—— củ cải cùng cục đá —— tỏ vẻ rất chi là khinh bỉ.
Lâm Văn sờ sờ mu bàn tay bị đuôi rắn tát, hắc hắc vui vẻ, vấn đề trước đó đã được xác nhận rồi, nhờ phản ứng của hắc xà mà y đã có được đáp án.
Mặc dù hắc xà có thể vào đây, nhưng lại chỉ có thể để y mang vào mới được, nếu không hắc xà thối này đã sớm đắc ý dào dạt rồi.
Lâm Văn vừa đem Ô Dương Thạch đặt lên kệ để hàng vừa nói với Thanh Y nói: “Thanh Y, giúp ta liên hệ Liệt, nói rằng Ô Dương Thạch chuẩn bị xong rồi, hỏi hắn đồ vật ta muốn đã có chưa.
”“Vâng, chủ nhân.
”Thanh Y mới vừa gọi, bên kia đã ngay lập tức phản hồi, xem ra đối phương cũng đang rất nóng lòng chờ đợi Ô Dương Thạch nên không ném Vạn Thông Bảo qua một bên.
Quầng sáng chợt lóe, một thiếu niên thân hình cao gầy xuất hiện, tướng mạo không xuất chúng nhưng lại có cổ khí chất kiệt ngạo khó thuần, đầu tóc ngắn cứ như đang hướng lên trời mà dựng đứng lên vậy.
Sau khi kết nối được với Lâm Văn, ánh mắt của hắn liền quan sát trên kệ hàng trước, sau khi thấy bên trên đã có Ô Dương Thạch mới, gương mặt hắn mới hiện lên một chút nhu hòa.
“Rất tốt, xem ra chỗ của ngươi không thiếu Ô Dương Thạch, chúng ta làm giao dịch đi.
”“Đồ mà ta muốn đâu?” Lâm Văn hỏi.
Thứ mà đối phương có thể nhìn thấy chỉ có thân ảnh của Thanh Y, trừ phi chính bản thân Lâm Văn tự để lộ ra bản thể thật của mình ra thì đối phương mới thấy được.
Mà hiển nhiên, đối phương đang sử dụng chính dáng vẻ thật của mình mà xuất hiện, Lâm Văn bị người này gọi vào lúc nửa đêm, liếc mắt một cái liền biết người này có tính cách kiêu ngạo cực kỳ, căn bản khinh thường ngụy trang.
“Đây là ba phần Thối Thể Dịch cùng Quy Nguyên Quyết, rất thích hợp cho Hậu thiên Võ Giả sử dụng.
” Thanh âm của Liệt cũng giống như chính con người hắn vậy, sạch sẽ lưu loát.
“Hậu thiên Võ Giả?” Lâm Văn nghi hoặc hỏi lại, “Thực lực của Võ tu được phân chia như thế nào?”Dường như Liệt không kiên nhẫn giải đáp những nghi hoặc thắc mắc này, nhưng vẫn nhẫn nại trả lời, dường như đây không phải lần đầu tiên hắn làm vậy.
“Mặc dù có một số thế giới sẽ có cách gọi khác nhau, nhưng đại khái phương hướng sẽ không khác biệt với nhau, thực lực phát triển của võ tu có thể chia làm hậu thiên Võ Giả, tiên thiên Võ Giả, tiên thiên đại thành Võ Giả có thể đả thông nhịp cầu thiên địa, sao đó liền có thể dẫn dắt nguyên khí thiên địa chuyển hóa cho mình sử dụng, hoàn toàn thoát khỏi thọ mệnh của phàm nhân, cũng tương đương với Trúc Cơ viên mãn của pháp tu vậy.
”Lâm Văn không ngờ đối phương sẽ giải thích kỹ càng tỉ mỉ đến như vậy, trong lòng cũng đã mơ hồ có suy đoán về sự phân chia thực lực Võ Giả ở thế giới của mình.
“Cảm ơn, vậy thì tiến hành giao dịch thôi, nếu còn cần Ô Dương Thạch, chỉ cần số lượng không phải quá lớn, thì vẫn có thể dùng vật phẩm có lợi cho võ tu đến đổi.
”“Được, giao dịch.
”Người này trả lời dứt khoát ngắn gọn, thấy Lâm Văn cũng rất sảng khoái liền phá lệ giải thích một chút.
“Quy Nguyên Quyết này, mặc dù được lưu truyền rất rộng trong thế giới của ta, nghe nói nó được lưu truyền từ thời thượng cổ cho tới nay, chỉ tiếc rằng hiện tại chỉ còn lại công pháp tầng thứ nhất mà thôi, nhưng nếu dùng để đặt nền móng thì lại cực tốt, bản thân ta cũng sử dụng Quy Nguyên Quyết.
”Mặc dù nói như vậy, nhưng Lâm Văn vẫn lựa chọn giao dịch, công pháp hoàn chỉnh căn bản không phải thứ mà hiện tại y có thể mua nổi.
Quy Nguyên Quyết được lưu truyền rộng rãi ở thế giới khác, cũng không có nghĩa giá trị của nó thấp.
Nếu không Liệt cũng sẽ không lựa chọn lấy công pháp này đem đi giao dịch, tương lai nếu không tìm thấy những phần tiếp theo của Quy Nguyên Quyết, vậy thì vẫn có thể chuyển qua tu luyện công pháp khác mà.
Giao dịch hoàn thành, trên kệ hàng của Lâm Văn thiếu đi hơn hai mươi khối Ô Dương Thạch, mà trên đài giao dịch trước mặt lại xuất hiện ba bình sứ cùng một cuốn sách.
Lâm Văn lấy sách lật xem, chất giấy thực mềm dẻo, không biết là dùng cái gì làm thành, xem nội bên trong, vừa có chữ vừa có hình minh họa, chắc là cũng không khó hiểu.
Thời điểm Lâm Văn đi dạo trong khi giao dịch cũng biết một chút, giá giao dịch của những thứ công pháp thật sự là rất cao.
Một quyển Quy Nguyên Quyết này có giá trị tầm điểm cống hiến, dùng đá để đổi thì không cảm thấy gì, nhưng nếu dùng điểm cống hiến để đôi, Lâm Văn cảm thấy thịt đau từng cơn, thật đắt quá đi, hy vọng ngon bổ rẻ.
☆.