Nàng ta đứng lên nói: " Nghe nói biểu ca đọc thuộc sách binh pháp, thật khiến người ta có cảm giác lưu luyễn mãi không quên. Muội cũng đọc qua hai cuốn sách, vẫn mong biểu ca chỉ giáo."
Trong phòng phu nhân nghe thấy. hừ lạnh một tiếng.
Tô Nhân Vũ cũng nhăn nhíu mày, bên đó Vương Phượng lâm đã hỏi: " Không biết muội muội đọc qua quyển nào?"
Nhị tiểu thư lén liêc mắt về phía phụ thân, nhìn thấy hắn sắc mặt nghiêm nghị, lại không có ý trách phạt, bèn nói: " Chỉ là xem qua binh pháp Tôn Tử và kế, cảm thấy rất thú vị, rất hay, đọc loáng cái, không lỡ buông sách mà đọc liền mấy đêm.”
Nghe nhị tiểu thư đang khoe khoang, Tô Mạt buồn cười không chịu được.
Nàng chỉ cúi gầm mặt vân vê đùa nghịch quả cầu hương.
Bên kia Vương phu nhân nhìn thấy vậy: " Vẫn là nha đầu này tốt, xinh đẹp ngoan hiền, dẫn ra ngoài gặp khách cũng không sợ mất mặt."
Vương phu nhân nhìn Tô Hinh Nhi đã thấy chán ghét, bèn để trẻ nhỏ bọn họ đi ra hương khác chơi, lại nhìn thấy đại tiểu thư ngồi một mình một góc, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, vẻ mặt ai cũng không để vào mắt bèn nói: " Đại tiểu thư hai ngày nay thân thể không khỏe, để mụ mụ dẫn con về nghỉ ngơi. "
Đại tiểu thư đứng dậy, cáo từ với mọi người, dẫn bọn nha hoàn mụ mụ vòng lối cửa sau đi về.
Tô Mạt cảm thán, con của chính thất điều gì cũng tốt a, cho dù không nổi trội, về sau cơ hội tốt nhất cũng sẽ để dành cho nàng ta.
Cho dù là Tô Hinh Nhi được sủng ái, lớn lên phải gả đi, có thể gả cho một gia đình tốt hơn đại tiểu thư gả đi sao?
Điều đó là không thể nào.
Tô gia coi Tô Hinh Nhi là bảo bối nhưng người bên ngoài không nghĩ thế. Với lại với cái đức hạnh nổi danh gần xa của nàng ta, nhà nào dám hỏi cưới, cưới mụ Dạ Xoa về không phải đoạn tử tuyệt tôn của chính mình sao.
Xem ra Tô Hinh Nhi cũng rất đáng thương, Tô Nhân Vũ là tên xấu xa!
Vì sự cố chấp nhớ nhung người xưa mà không nghĩ tới tương lai của nữ nhi, một tiểu thư được chiều quá đến nỗi khiến người khác ghét bỏ, nghi ngờ.
Nếu như quản dạy tốt nàng ta, đứa trẻ nào nhất định sẽ trở nên hống hách điêu ngoa? Không dạy con nên người là lỗi của cha, nếu mà dạy bảo con cái hết lòng mà chúng vẫn không trở lên tốt, như vậy còn có thể nói thông.
Giống như hắn ta bằng mọi cách sủng ái Tô Hinh Nhi, quả thật……
Bên kia nhị tiểu thư nói xong thì Cữu lão gia và Di lão gia cũng khen nàng ta, Tô Nhân Vũ lại trầm mặt xuống cũng không nổi giận.