Nhưng lại rất đồng nhất mỗi khi đối phó với nàng, còn nói gì đó là: " Giáo dục con, chính là đối với con đặt nhiều hy vọng, bằng không tại sao con không thấy chúng ta dạy bảo kẻ khác?"
Dựa vào địa vị của cha và ông nội mà nói, chỉ bảo hướng dẫn người khác, đó chính là người ta cầu còn không được.
Lúc đó Tô Mạt đang sống trong phúc mà không biết hưởng.
Hiện tại có thể sâu sắc lĩnh hội.
Cha mẹ có lúc chuyên quyền độc đoán, chính là đối với con cái có sự kỳ vọng lớn lao. Đợi đến lúc không còn bất cứ kì vọng gì, bỏ mặc không quản, người mất mát thực sự là ai?
Vì vậy hiện tại Tô Mạt nhìn thấy Tô Nhân Vũ đối với nàng về phương diện binh pháp có chỉ điểm và đòi hỏi, nàng đều sung sướng vui vẻ tiếp thu. Có nhiều lúc Tô Nhân Vũ hà khắc muốn chết, quên mất nàng mới chỉ là tiểu nữ tử tuổi, đợi đến lúc nổi giận mới nhớ lại. Nàng hoảng hốt chớp động đôi mắt to đen biết nói, cười khanh khách nhìn chằm chằm vào hắn, cực kì giống Cố Di nương.
Hắn luôn sững người, thoáng cái quên mất đang nói gì.
Điều này nói lên có lúc nhìn người giống người, không phải là nhìn dung mạo.
Mà chính là cốt cách trí tuệ.
Doanh Nhi là bậc nữ kì tài khó gặp trên đời, có vẻ bề ngoài giống nàng thì sao chứ?
Vì sự thay đổi của Tô Nhân Vũ, cả nhà trên dưới, ngoài đại tiểu thư vẫn là không vui không buồn, tam tiểu thư không thấy mặt, những người khác ra sức nịnh bợ, kể cả Vương phu nhân đối với nàng cũng càng ngày càng ân cần tử tế, so với nữ nhi ruột còn tốt hơn. Là giống y chang đối với Tô Hinh Nhi lúc trước.
Tô Mạt đâu phải Tô Hinh Nhi, nàng đương nhiên biết tâm tư của phu nhân, vì vậy luôn nghiêm khắc với bản thân, tuyệt đối không được kiêu căng tự phụ.
Làm cho gian kế của Vương phu nhân không đạt được.
Từ cuối năm ngoái đến nay, Tô Nhân Vũ đối với nữ nhi hầu như tốt hơn một chút, đặc biệt là Tô Mạt, tuy bề ngoài có vẻ như đặc biệt như không muốn nhind thấy, nhưng việc dạy dỗ nàng lại hệt như các nữ nhi khác của hắn.
Hiện tại nàng vẫn còn nhỏ, chưa có học cưỡi ngựa bắn tên, học tập nữ công cũng chưa được dạy, đặc biệt là binh pháp, đại tiểu thư thanh cao không thiết, nhị tiểu thư vờ tỏ ra thích thú, tam tiểu thư lại không biết tí gì, tam tiểu thư vốn hống hách tùy hứng nên căn bản không để ý tới.
Chỉ có Tô Mạt, dáng vẻ lúc ban đầu là rất muốn nghe những câu chuyện trên sa trường của hắn, sau đó lại còn muốn nghị luận một chút.
Lại nói tiếp, kiếp trước của Tô Mạt luôn theo đuôi ông nội, kiến thức tích lũy từ đó.