Y Đạo Quan Đồ

chương 455: phong cách nhuốm máu (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Phong cách nhuốm máu ()

Lần này không còn ai cười gã nữa, tiếng mắng chửi cũng lắng dần, từ đằng xa truyền tới tiếng còi xe cảnh sát.

Hứa Chấn Đường nói: “Về đi, đừng làm chuyện này ngày càng nghiêm trọng thêm, tôi không hi vọng nhìn thấy bất kỳ công nhân nào của nhà máy chúng ta bởi vì vi phạm pháp luật mà bị bắt, mau về đi!”

Các công nhân vẫn còn đang do dự, Hứa Chấn Đường lớn tiếng hô: “Mau về đi...” Gã đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm lại, không gắng gượng được nữa, mềm oặt ngã xuống đất...

Trương Dương đặc biệt tới bệnh viện thăm Hứa Chấn Đường bị thương, phần đầu của Hứa Chấn Đường đã được băng bó, nhưng vẫn mặc cái áo sơ mi bị nhuốm máu đó.

Trương Dương nhìn bộ dạng của gã, không khỏi cười nói: “Quản đốc Hứa ngày đầu tiên thượng nhiệm đã khiến chúng tôi kiến thức được cái gì gọi là phong thái nhuốm máu.”

Hứa Chấn Đường thì không cười nói, gã thở dài, nói: “Quản đốc Tào ra đi đột ngột quá.”

Trương Dương nói: “Kết quả giám định pháp y đã có rồi, quản đốc Tào là bởi vì uống rượu quá độ, từ trên cầu thang ngã xuống, xương cổ bị gẫy, xuất huyết não tạo thành tử vong, không liên quan tới bất kỳ ai cả.”

Hứa Chấn Đường nói: “Thị trưởng Trương, tôi đang nghĩ, nếu không phải là tôi thay thể vị trí của quản đốc Tào, có lẽ loại chuyện này sẽ không xảy ra.”

Trương Dương nói: “Chuyện của Tào Chính Dương chúng tôi cũng đều rất đau lòng, nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta phải chịu trách nhiệm. Thân là một cán bộ quốc gia thì phải nâng lên được, bỏ xuống được. Không ai có thể vĩnh viễn ngồi trên quan vị. Bất kể là Tào Chính Dương hay là tôi và anh, cuối cùng rồi cũng sẽ có một ngày phải đối diện với kết cục này, cái mà chúng ta nên làm là tiếp nhận hiện thực.”

Hứa Chấn Đường gật đầu.

Trương Dương nói: “Lần này nhà máy máy móc công trình gây chuyện đã tạo thành ảnh hưởng xấu trên xã hội, thị lý đã bảo cơ quan công an gia nhập rồi, phải tìm được kẻ cổ động gây chuyện.”

Hứa Chấn Đường nói: “Thị trưởng Trương, có thể không truy cứu chuyện này nữa được không, các công nhân cũng là bởi vì nhất thời tình tự kích động mà mới làm ra chuyện hồ đồ như vậy.”

Trương Dương nói: “Mọi người đều là người thành niên, đều có tư tưởng của mình, cũng đều có tiêu chuẩn thị phi của mình, chuyện đã làm sai thì phải chịu trách nhiệm đối với hành vi của mình. Quản đốc Hứa, anh nghỉ ngơi cho khỏe đi, chuyện hôm nay nhất định sẽ được điều tra rõ.”

Hứa Chấn Đường nói: “Thị trưởng Trương, xin anh hãy câu thông với thị lý một chút, hiện tại điều tra chỉ tổ là lửa đổ thêm dầu, cho tôi một ít thời gian đi, tôi sẽ khiến các công nhân bình tĩnh lại.”

Nhìn ánh mắt chân thành của Hứa Chấn Đường, Trương Dương cuối cùng cũng gật đầu.

Trên vấn đề đối đãi với những công nhân gây chuyện của nhà máy máy móc công trình, Đỗ Thiên Dã và Hứa Chấn Đường có cùng quan điểm, bọn họ cho rằng hiện tại không thích hợp để truy cứu trách nhiệm của nhà máy máy móc công trình, bất kể nguyên nhân mà Tào Chính Dương tử vong là gì, có một điểm không thể phủ nhận, chính quyết định của thị lý bắt y lui xuống mới khiến cho Tào Chính Dương nghĩ quẩn, có thể nói cái chết của Tào Chính Dương, thị lý cũng phải gánh một phần trách nhiệm.

Đỗ Thiên Dã gật đầu, nói: “Đồng chí Chấn Đường nghĩ rất đúng, hiện tại truy cứu trách nhiệm tới cùng chỉ khiến cho lửa đổ thêm dầu, phía nhà máy máy móc công trình nên giữ ổn định, như vậy mới giúp đỡ được cho đồng chí Chấn Đồng tiếp nhận công tác.”

Trương Dương nói: “Lần này chúng ta giống như là hại Hứa Chấn Đường vậy, dưới loại tình huống như vậy mà muốn thuận lợi tiếp nhận công tác của nhà máy máy móc công trình thì sợ là không dễ.”

Đỗ Thiên Dã nói: “Trên thế giới này vốn không có chuyện gì là thuận buồm xuôi gió cả, nếu Hứa Chấn Đường ngay cả một chút gió mưa này mà cũng không chịu nổi thì anh ta căn bản là không có tư cảnh đảm nhiệm chức quản đốc nhà máy máy móc công trình.”

Trương Dương cười nói: “Hôm nay Hứa Chấn Đường tắm máu tại cửa chính phủ thành phố, cũng tính là anh dũng không sợ chết.”

Đỗ Thiên Dã cười nói: “Từ chuyện này có thể nhìn ra, ít nhất thì chúng ta không chọn sai người, một lãnh đạo trước tiên phải dám đảm đương.” Gã nhớ tới chuyện của sân bay mới, nói với Trương Dương: “Chuyện lễ khởi công chuẩn bị đến đâu rồi?”

Trương Dương nói: “Chuẩn bị xong rồi, ngày , thư mời cũng gửi rồi, tỉnh lý đã sơ bộ quyết định tỉnh trưởng Tống sẽ tới tham gia lễ khởi công.”

Đỗ Thiên Dã gật đầu, lúc trước nghi thức khởi công cảng Nước Sâu đã cử hành rồi, bí thư thị ủy Kiều Chấn Lương tự mình tới, đây cũng là để làm cân bằng, dẫu sao thì ngân sách tài chính nghiêng về Giang Thành họ, Kiều Chấn Lương cũng không thể biểu hiện ra sự thiên vị quá lớn, nên tự mình tới tham gia lễ khởi công của cảng nước sâu Nam Tích. Đỗ Thiên Dã nói: “Phía tỉnh trưởng Tống do cậu phụ trách công tác tiếp đãi, bố vợ nhìn con rể cũng là càng nhìn càng thích.”

Trương Dương cười nói: “Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ hầu hạ ông ấy thật chu đáo, khiến ông ấy không thể nói ra nửa chữ không với Giang Thành ta.”

Đỗ Thiên Dã nói: “Lễ khởi công nhất định phải đơn giản, tỉnh lý chịu cấp cho chúng ta số tiền này cũng không phải là dễ dàng gì, nếu thấy chúng ta phô trương lãng phí, nói không chừng lại có dị nghị gì đó.”

Trương Dương nói: “Điểm này thì anh cứ yên tâm, tất cả đều đơn giản, xài ít tiền mà làm nhiều việc.”

...

Tả Viên Triêu lúc Tiếu Minh đang báo cáo công tác với mình liền ngắt lời y, nói khẽ: “Tỉnh trưởng Tống tuần sau tới đấy!”

Tiếu Minh hơi ngây ra, mặt cố nặn ra một nụ cười, nói: “Ông ta đặc biệt tới tham gia lễ khởi công.”

Tả Viên Triêu thở dài, nói: “Mấy nhà vui mấy nhà buồn, một lễ khởi công sân bay mới mà làm long trọng như vậy? Đám lãnh đạo chúng ta lúc nào mới học được làm việc thực sự, phàm là làm gì trước tiên cũng phải nghĩ tới lợi ích của người dân, chứ không phải là nghĩ tới chính tích của mình?”

Tiếu Minh đương nhiên biết câu này là nhắm vào ai, theo năm trăm triệu mà tỉnh lý cấp cho sân bay mới Giang Thành, phong đầu của bí thư thị ủy Đỗ Thiên Dã hiện tại đang thịnh, Tả Viên Triêu nhìn thấy vậy, trong lòng rất ghen tức.

Tiếu Minh trong lòng cũng không dễ chịu gì, nói so ra thì y đã là cán bộ bị Đỗ Thiên Dã đưa vào lãnh cung, chỉ cần Đỗ Thiên Dã còn tại nhiệm, y rất khó mà có cơ hội vươn lên.

Tả Viên Triêu nói: “Chuyện của nhà máy máy móc công trình thế nào rồi?”

Tiếu Minh nói: “Nghe nói là còn chưa hạ táng, người nhà của ông ta muốn đòi lại công bằng. Có điều tình tự của các công nhân thì đã ổn định hơn một chút, báo cáo nghiệm thi đã có rồi, Tào Chính Dương là sau khi say sẩy chân ngã chết.”

Tả Viên Triêu bộ dạng vô cùng đau buồn, nói: “Một đồng chí tốt, một cán bộ tốt, một đảng viên tốt vì đảng vì dân mà phụng hiến tất cả tinh lực lại ra đi như vậy.”

Tiếu Minh nói: “Chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi.”

Tả Viên Triêu nói: “Nếu chúng ta có thể chú ý tới tình tự của đồng chí Chính Dương, có thể quan tâm tới anh ta nhiều hơn thì sẽ không xảy ra chuyện này, đây là sơ xót trong công tác của chúng ta.”

Tiếu Minh không nói gì, Tả Viên Triêu rõ ràng là truyền một tin tức nào đó cho mình, trước sau liên hệ lại với nhau, không khó đoán ra là y rốt cuộc muốn làm gì.

Tả Viên Triêu nói: “Lão Tiếu à, đồng chí Chính Dương trước giờ là bạn tốt của tôi, tôi rất muốn tới nhà anh ta xem thế nào, đáng tiếc hiện tại không phải là lúc, anh giúp tôi truyền đạt lời chia buồn tới người nhà của anh ấy nhé.”

Tiếu Minh gật đầu: “Được!” Lúc rời khỏi văn phòng của Tả Viên Triêu, Tiếu Minh rất bực bội thở dài. Ý đồ muốn gây thị phi của Tả Viên Triêu trong chuyện này rất rõ ràng, nhưng Tiếu Minh cũng không phải là kẻ ngốc, Tả Viên Triêu nếu như làm lớn chuyện này, sẽ gây bất lợi cho ban lãnh đạo toàn Giang Thành, Tả Viên Triêu muốn lấy mình ra làm súng, trong lòng Tiếu Minh vô cùng dằn vặt, y không muốn bị người khác lợi dụng, nhưng hiện tại chính là một cơ hội tốt, nếu như bỏ qua cơ hội này thì chỉ sợ sẽ trở thành niềm nối tiếc của cả đời y. Tiếu Minh cúi đầu nghĩ tới xuất thần, suýt nữa thì va vào phó thị trưởng Nghiêm Tân Kiến từ phía trước đi tới.

Nghiêm Tân Kiến đỡ lấy vai y, nói: “Lão Tiếu, sao lại trùng trùng tâm sự như vậy?”

Tiếu Minh cười xấu hổ: “Mấy ngày nay không được nghỉ ngơi tốt, tinh thần có chút ngẩn ngơ.” Y nhìn Nghiêm Tân Kiến hai mắt cũng sưng húp, không khỏi cười nói: “Còn nói tôi nữa à, tinh thần của anh cũng chẳng ra sao cả.”

Nghiêm Tân Kiến thở dài: “Vừa rồi tới nhà máy máy móc công trình xem thử, trong nhà máy có rất nhiều tình tự không ổn định, Tào Chính Dương đi thì cứ đi, sao còn hại những lãnh đạo chúng ta đến thảm, mấy hôm nay vì chuyện này mà bận tối mắt tối mũi, còn phải tới làm công tác tư tưởng với người nhà của y nữa.”

Tiếu Minh nói: “Cùng đi nhé!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio