Y Đạo Quan Đồ

chương 457: vô cùng đột nhiên (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Vô cùng đột nhiên ()

Trương Dương bước ra ngoài cửa, Thường Lăng Phong vội vàng đuổi theo sau, nhìn sắc mặt của Trương Dương là biết hắn đang vô cùng tức giận.

Thường Lăng Phong nói: “Có cần phải tức giận với hạng tiểu nhân đó không?”

Trương Dương nói: “Không phải là tôi tức giận mà là tôi bực, Quy Điền trên địa bàn của chúng ta lại bị người khác đánh, bảo tôi phải đối diện với y như thế nào đây?”

Thường Lăng Phong nói: “Quy Điền không bị thương nặng, vừa rồi tôi bảo bác sĩ kiểm tra cho y rồi, chỉ bị thương ngoài da thôi, y từng luyện Không Thủ đạo, vẫn có được chút năng lực chịu đòn.”

Trương Dương nói: “Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Đang yên đang lành sao lại đánh nhau?”

Thường Lăng Phong nói: “Quy Điền hôm nay đi kiểm tra công trường, thấy hai công nhân của tập đoàn xây dựng Bình Trung vi phạm quy định an toàn thi công, không thắt dây an toàn, cho nên phê bình họ một trận, còn viết giấy phạt, điều này dẫn tới sự thù địch của hơn chục công nhân, vây lấy y lý luận. Quy Điều giận quá bảo hai công nhân đó phải đi khỏi đây, cho nên mâu thuẫn kích hóa thêm một bước, ở hiện trường có hơn trăm công nhân vây tới đánh y.”

Trương Dương nói: “Phùng Khắc Dũng không phải là hạng tốt lành gì, gã ở gần như vậy mà còn giả vờ như không có chuyện gì. Chuyện này nhất định là gã đứng sau giật dây.”

Thường Lăng Phong nói: “Gã là em rể của Ngô Trung Nguyên, ỷ có chút bối cảnh, bình thường không để người khác vào mắt, Quy Điền là một người nghiêm túc, trước sau đã hạ không ít thông tri sửa đổi cho họ, cho nên có hiềm khích cũng là bình thường.”

Trương Dương nói: “Tôi cho gã ba tiếng, nếu như gã còn dám ở lại đây thì tự tôi sẽ ném gã ra ngoài.”

Thường Lăng Phong nói: “Tôi thấy chuyện này đừng làm quá găng, quan hệ giữa chủ nhiệm Triệu và gã xem ra cũng không tồi, tập đoàn xây dựng Bình Trung là long đầu trong giới xây dựng của tỉnh ta, bối cảnh của Ngô Trung Nguyên không tầm thường, chỉ là vấn đề của Phùng Khắc Dũng thôi, không cần phải mở rộng ra tới cả tập đoàn xây dựng Bình Trung. Nếu như làm tới mức đuổi tập đoàn xây dựng Bình Trung ra thì sẽ ảnh hưởng tới tiến độ xây dựng của chúng ta. Công trình của chúng ta khó khăn lắm mới khai triển được, không nên làm ra chuyện gì lớn để rồi bị ảnh hưởng.”

Trương Dương nói: “Vậy thì Phùng Khắc Dũng đó phải cút, tôi nhìn gã không thể nào thuận mắt cho được.”

Thường Lăng Phong nói: “Chuyện này tốt nhất là để chủ nhiệm Triệu xử lý.” Gã biết trong lòng Trương Dương không vui, nhỏ giọng khuyên: “Sắp tới lễ khởi công rồi, ngàn vạn lần đừng làm ra chuyện gì.”

Trương Dương suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng gật đầu: “Đi, chúng ta tới thăm tiến sĩ Quy.”

Quy Điền Hạo Nhị để mình trần ngồi trong phòng y tế, bác sĩ đang xử lý vết thương trên tay y, vừa rồi lúc bị đánh, y dùng hai tay bảo vệ đầu, phần đầu tuy bảo vệ được nhưng hai tay thì bị đánh cho tím bầm.

Trương Dương kéo ghế ngồi xuống đối diện y, nhìn thân hình kiện tráng của Quy Điền Hạo Nhị, nói: “Thân thể khá đấy, năng lực chịu đòn rất mạnh.”

Quy Điền Hạo Nhị lúc này tình tự đã ổn định lại, y bình tĩnh nói: “Anh định xử lý chuyện này thế nào?”

Trương Dương nói: “Nhất định sẽ có câu trả lời cho anh.”

Quy Điền Hạo Nhị nói: “Tôi không cần trả lời gì cả, một là một, hai là hai. Hai công nhân vi phạm đó nhất định phải đuổi, theo chế độ quy định của chúng ta, còn phải bổ sung khoản phạt cho tập đoàn xây dựng Bình Trung.”

Trương Dương nói: “Anh không tức giận à?”

Quy Điền Hạo Nhị nói: “Lúc ban đầu thì đúng là có chút tức giận. Sao? Anh lo tôi sẽ từ chức à?”

Trương Dương gật đầu, nói: “Quả thật là có chút lo lắng.”

Quy Điền Hạo Nhị nói: “Tôi đã đáp ứng anh rồi, đã ký hợp đông, quan hệ thuê mướn của chúng ta đã được thành lập, chuyện hôm nay là một trong những nguy hiểm trong công tác của tôi, tôi không trách bất kỳ ai cả, nếu như tôi không thể hoàn thành công tác mà anh giao cho tôi một cách viên mãn thì đó chính là sự sỉ nhục đối với tôi.”

Trương Dương có chút cảm động vì những lời nói của tên Nhật Bản này, hắn đứng dậy vỗ vai Quy Điền Hạo Nhị, nói: “Nghỉ ngơi cho khỏe đi, cứ tin tôi, tôi nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này.”

Triệu Dương Lâm quả nhiên tới nói đỡ, y bảo với Trương Dương: “Hai công nhân gây chuyện đã tìm thấy rồi, Phùng Khắc Dũng đồng ý đuổi việc họ, cũng đáp ứng chịu phí thuốc men của Quy Điền Hạo Nhị, tôi thấy chuyện này tạm thời bỏ qua ở đây, truy cứu tiếp cũng chẳng được gì.”

Trương Dương nói: “Chủ nhiệm Triệu, lần này tôi không thể nghe lời ông được.”

Triệu Dương Lâm hơi ngây ra.

Trương Dương nói: “Chuyện hôm nay ngoài mặt thì là công nhân gây chuyện, nhưng kỳ thực sau lưng khẳng định có người xúi giục, tên tiểu tử Phùng Khắc Dũng này không phải là hạng tốt lành gì, Quy Điền là tổng giám công trình của chúng ta, đám công nhân của tập đoàn xây dựng Bình Trung đánh y, thế chẳng khác nào là đánh vào mặt chúng ta. Xử lý hai tên công nhân gây chuyện căn bản chỉ là biểu diễn công phu, đối với tập đoàn xây dựng Bình Trung của họ mà nói thì chẳng bị thương tới da lông. Tôi không phải là không nể mặt ông, mà là chuyện này tôi nếu xử lý không tốt, sau này phàm là đội công trình nào cũng đều dám vểnh râu trợn mắt với chúng ta, Phùng Khắc Dũng nhất định phải đi.”

Triệu Dương Lâm nghe thấy hắn nói một cách kiên quyết như vậy, cũng cảm thấy khó xử, nhưng vẫn kiến nghị: “Hay là cho gã thêm một cơ hội, sau biểu hiện về sau thế nào?”

Trương Dương nói: “Cái này cọi là răn đe cảnh cáo, chúng ta hôm nay nếu nhượng bộ, sau này sẽ có càng nhiều người hơn khiêu chiến quyền uy của chúng ta, chỉ đuổi Phùng Khắc Dũng gã đi đã là nể mặt họ rồi, theo ý định ban đầu của tôi, cả tập đoàn xây dựng Bình Trung cũng phải cuốn gói cho tôi.”

Triệu Dương Lâm thấy chủ ý của Trương Dương đã quyết, cũng không tiếp tục nói nữa, đứng dậy bảo: “Để tôi đi thông báo cho phía tập đoàn xây dựng Bình Trung.”

Trương Dương nói: “Thuận tiện nói với Phùng Khắc Dũng một tiếng, tôi nói được là làm được, trong ba tiếng, gã mà vẫn còn dám loanh quanh ở công trường thì tôi sẽ bảo cảnh sát đuổi gã đi.”

...

Lúc Phùng Khắc Dũng đi, đầy oán động nhìn về căn nhà của bộ chỉ huy, cường long bất áp địa đầu xa, gã cho rằng Trương Dương là một địa đầu xà không hơn không kém, ở trên địa bàn của người ta mà mù quáng đối kháng thì cũng chẳng được gì.

Sau khi Phùng Khắc Dũng lên xe, nhận được điện thoại của anh rể Ngô Trung Nguyên, Ngô Trung Nguyên từ chỗ của Triệu Dương Lâm biết được tin tức này, không đợi Phùng Khắc Dũng nói, y đã chửi như tát nước vào mặt: “Cậu làm cái gì thế hả? Công trình còn chưa chính thức bắt đầu mà đã đâm ra cái lỗ lớn như vậy cho tôi, mặt mũi của tập đoàn Bình Trung bị cậu làm mất hết rồi.”

Phùng Khắc Dũng cười khổ không thôi, nói: “Anh rể, cái này đâu có liên quan gì tới em, bọn họ thuê một tên Nhật Bản, cứ liên tục tới xoi mói chúng ta, công nhân của chúng ta tức quá lý luận với tên Nhật bản đó mấy câu, là tên Nhật Bản đó đánh người trước, cho nên mới dẫn tới ẩu đả. Nhưng phía Giang Thành họ lại đẩy lên người chúng ta, còn lệnh cho em phải rời không công trường sân bay mới, còn tuyên bố là muốn đuổi cả công ty Bình Trung của chúng ta ra khỏi đó.”

Ngô Trung Nguyên cười lạnh một tiếng: “Khẩu khí lớn quá nhỉ!”

Phùng Khắc Dũng nói: “Anh rể, tên tiểu thư Trương Dương đó quá ngông nghênh, hắn ỷ mình có hậu đài, căn bản không coi người khác vào đâu, em tới đó chưa được mấy ngày mà hắn đã cố ý làm khó em. Căn bản là muốn kiếm lợi từ chỗ em, anh rể, anh đã nói chúng ta phải kinh doanh nghiêm túc, dựa vào thực lực mà làm việc, không được làm những chuyện đen tối, cho nên em không đồng ý hắn, ai ngờ người này lại lấy chuyện này ra để báo thù, lợi dụng chuyện ẩu đả để làm khó em, anh rể, em thật sự muốn đánh hắn.”

Ngô Trung Nguyên ở trong điện thoại trầm ngâm một lát, rồi nói khẽ: “Cậu trước tiên đi về đi, đừng có khiến người ta chê cười nữa.” Ngô Trung Nguyên vẫn hiểu rõ thằng em vợ này của mình, không có bao nhiêu năng lực, nhưng lại thích tự biên tự diễn, lời của gã không thể tin hết được.

Sau khi Phùng Khắc Dũng đi, phó quản lý Lý Đông Hải đương nhiên thay vị trí của gã, Trương Dương gọi gã tới văn phòng mắng cho một trận, sau đó đưa giấy phạt cho Lý Đông Hải, nói: “Biểu hiện không hợp cách của các anh sau khi vào công trường đã vi phạm nhiều chế độ quy tắc của công trường sân bay mới, án chiếu theo phương pháp trừng phạt của chúng tôi, quyết định phạt các anh một vạn nhân dân tệ, những chỗ trái quy định mà tiến sĩ Quy đã đề xuất, trong ba ngày phải hoàn toàn sửa đổi, nếu không tôi sẽ đuổi hết các anh đi.”

Mặt Lý Đông Hải hết xanh rồi lại trắng, công ty Bình Trung ở tỉnh Bình Hải là một công ty nổi tiếng, chưa bao giờ bị người ta mắng như vậy. Có điều thái độ của gã tốt hơn Phùng Khắc Dũng nhiều, ngoài mặt vẫn rất thành khẩn tỏ ý bảo sẽ lập tức tiến hành chỉnh đốn, đảm bảo sau này sẽ không phát sinh những chuyện tương tự.

Trương Dương sau khi nghe gã đảm bảo thì gật đầu, nói: “Kỳ thực chúng ta có thể hợp tác với nhau là một loại duyên phận, tôi hi vọng mọi người đều phải quý trọng, đề thăng trình độ quản lý của mình, đề thăng chất lượng công trình, cùng xây dựng tốt sân bay mới, đó mới là mục đích chung của chúng ta. Quản lý Lý, tôi không hi vọng những chuyện tương tự sẽ phát sinh nữa.”

...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio