Y Đạo Quan Đồ

chương 480: tự làm tự chịu. (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Tự làm tự chịu. ()

Sau khi Tô Tiểu Hồng tiếp nhận Thủy Thượng Nhân Gia, một lần nữa đổi tên ở đây thành Ngư Mễ Chi Hương, Kiều Mộng Viện cũng giao quyền quản lý của Tân Đế Hào cho bà ta, dưới sự kinh doanh của Tô Tiểu Hồng, hai khách sạn này đã thay đổi tư thái cạnh tranh lúc đầu, trở thành quan hệ kinh doanh hỗ trợ, sinh ý của Tân Đế Hào không bị ảnh hưởng chút nào, mà sinh ý của Ngư Mễ Chi Hương cũng phát triển không ngừng, đây là kết quả song doanh. Tô Tiểu Hồng rất có năng lực trong việc kinh doanh khách sạn, đường đi của Tân Đế Hào thì lấy những người trên cao làm chính, phần lớn đều là dân chính phủ đô thị lớn hoặc là những công ty xí nghiệp quan trọng, còn Ngư Mễ Chi hương thì nhằm vào dân chúng bình thường.

Hôn lễ của Tần Bạch tuyển chọn tại Ngư Mễ Chi Hương, Tô Tiểu Hồng khá là coi trọng chuyện này, tự mình xuống đốc thúc chuyện này.

Tối đó Tần Thanh và đám người Trương Dương đi đến Ngư Mễ Chi Hương, Tô Tiểu Hồng đang họp với mấy người phụ trách, nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại rằng cần phải bảo đảm trật tự cho lễ cưới ngày mai, không thể xuất hiện hỗn loạn, bởi vì trong những vị khách đến đây có rất nhiều lãnh đạo, Trương Dương đã sớm nói với bà ta một tiếng, thường ủy thị ủy tất cả đều đến uống rượu mừng cả, Tần Thanh cũng ý kiến là an bài bàn của các thường ủy thị ủy ra bên ngoài thủy tạ, đây là tránh cho các thường ủy bị người ta chú ý, cũng tránh cho bọn họ bị quấy rầy.

Tô Tiểu Hồng nghe nói bọn người Trương Dương đến, lập tức dừng cuộc họp lại, đi đến phòng của bọn họ, cả nhà Tần Bạch cùng với những người bạn đến hỗ trợ đều đã ngồi xuống rồi, Trương Dương là người đến sau cùng, đi với hắn còn có xưởng trưởng của nhà máy rượu Giang thành Lưu Kim Thành, rượu trong tiệc cưới mà Tần Bạch dùng lần này tất cả đều là của nhà mấy rượu Giang thành, Lưu Kim Thành đã sớm cho người mang đồ đến, Trương Dương lúc ở cửa gặp phải gã liền túm đi chung.

Tần Bạch vội vã cầm lấy gói thuốc qua mời.

Lưu Kim Thành cầm lấy, đang chuẩn bị châm lửa, thì nghe Tần Thanh nói: “Tôi nói mấy người này, tối nay đừng hút thuốc được không, phụ nữ rất nhiều, đừng làm ảnh hưởng chúng tôi” Cô ta sở dĩ nói như vậy là lo lắng cho em dâu Trầm Vi, từ miệng của Trương Dương đã biết được tin Trầm Vi mang thai, sợ khói thuốc sẽ tạo thành ảnh hưởng cho thai nhi.

Lưu Kim Thành cười cười, buông điếu thuốc xuống.

Người nghiện thuốc ở đây rất nhiều, nếu như không để cho bọn họ hút thuốc, phỏng chừng là sẽ uống rượu không được thoải mái, Trương Dương nói: “Hay là như vậy đi, chia làm hai, một bàn ở đây, một bàn ở bên cạnh, người hút thuốc tất cả đều qua bàn bên kia!”

Tô Tiểu Hồng nói: “Nên sớm như vậy rồi!”

Tần Thanh mỉm cười nói: “Đều là do mấy ống khói này vô tư kính dâng cả đấy!”

Lưu Kim Thành cười nói: “Tôi dự định khi sinh mệnh chưa tắt thì không ngừng kính dâng, đợi khi nào gặp được đồng chí Mác, thì sẽ ngừng hút thuốc”

Tất cả người ở đây đều bật cười.

Hầu như là đàn ông thì đều qua bên cạnh cả, cả nhà Tần Bạch, Thường Hải Tâm, Tô Tiểu Hồng, cùng với Tô Cường và Chu Hiểu Vân, Điền Bân cùng Trình Quyên đến muộn thì ngồi tại đây.

Trương Dương và hai anh em Thường Hải Thiên, Thường Lăng Phong, Lưu Kim Thành, Khương Lượng, Đỗ Vũ Phong, Ngưu Văn Cường thì qua bên cạnh ngồi.

Vừa vào phòng, Lưu Kim Thành, Khương Lượng, Đỗ Vũ Phong đã lấy thuốc ra mà hút không thôi, Ngưu Văn Cường hai ngày nay đang ho nên không hút thuốc, mở chai rượu ra, xoay người nói: “Xưởng trưởng Lưu, rượu này của anh còn đóng gói sao?”

Lưu Kim Thành cười nói: “Công nghệ năm nay thay đổi, đã là cung không đủ cầu rồi”

Ngưu Văn Cường cầm một chai rượu lên nhìn nhìn một chút, nói: “Cái này cũng đáng, thế giá cả tính thế nào?”

Lưu Kim Thành cười nói: “Quan hệ của chúng ta thì miễn bàn tiền, muốn uống rượu thì tôi tặng cậu hai chai, cậu đến nhà máy lấy là được”

Ngưu Văn Cường giải thích: “Bố của tôi về hưu nhàn rỗi ở nhà, mỗi ngày đều phải uống hai ly, nếu như cứ uống Mao Thai hay là Ngũ Lương thì tôi cũng không chịu nổi, cho nên tính mua ít rượu Giang thành về cho ông uống”

Lưu Kim Thành nói: “Lão gia tử lúc trước không phải làm tài chính sao? Đúng lúc nhà máy của chúng tôi thiếu một cố vấn tài vụ, hay là hôm nay để tôi đi nói chuyện với lão gia tử, mời ông về làm cố vấn tài vụ cho tôi, bảo đảm là không thiếu rượu cho ông uống”

Trương Dương cười nói: “Một đề nghị tốt như vậy, làm cho cục trưởng Ngưu đến tiêu diệt năng lượng thừa, cũng tránh để ông ở nhà nhàn rỗi khó chịu”

Tô Tiểu Hồng đẩy cửa đi vào, vỗ lấy đầu vai của Trương Dương nói: “Mọi người chờ một chút nhé, vừa dặn dò xong, một lát nữa mới có đồ ăn cho mọi người”

Trương Dương nói: “Không sao cả, chị Hồng cứ đứng ở đây thôi, tụi em cũng không cần ăn đâu!”

Ngưu Văn Cường cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, tú sắc cũng là cơm! Thấy chị Hồng là em không cần ăn thịt ba tháng luôn!”

Tô Tiểu Hồng cười mắng: “Cái miệng của hai người đúng là không biết sợ!”

Khương Lượng nói: “Điền Bân uống rất được mà, ở bên kia làm gì?”

Tô Tiểu Hồng nói: “Trình Quyên đến, người ta đi theo, vợ chồng son người ta rất tốt mà!”

Ngưu Văn Cường nói: “Thân thể của tôi hôm nay không được tốt, không thể uống rượu, hay là tôi đi đổi chỗ cho hắn, hắn đến uống rượu, còn tôi đi tiếp chuyện cho”

Tô Tiểu Hồng trừng mắt nhìn Ngưu Văn Cường: “Ngưu Văn Cường, lớn tuổi như vậy rồi, mà không khác gì một sắc quỷ, bạn gái của người ta mà cậu cũng muốn sao!”

Ngưu Văn Cường nói: “Không có biện pháp, mạng của tôi không tốt, không có nữ đồng chí nào coi trọng tôi”

Khương Lượng cười nói: “Để cho hắn đi đi, nhưng mà tôi nhắc nhở cậu một chút, Trình Quyên là cao thủ đánh nhau đấy nhé, cho dù là ba người cậu cũng không phải là đối thủ!”

Ngưu Văn Cường thè lưỡi ra nói: “Thôi vậy tôi ở lại!”

Người trên bàn liền bật cười ầm lên.

Trương Dương nói: “Được rồi, kêu anh gọi Đổng Hân Vũ đến, xảy ra chuyện gì vậy? Đến bây giờ sao chưa thấy người?”

Ngưu Văn Cường nói: “Đổng Hân Vũ không quen gì với Tần Bạch, cậu kêu người ta đến làm gì?” Thằng nhãi này đảo mắt nhìn một vòng, nói: “Đừng cho rằng tôi không biết các người có cái chủ ý gì nhé, muôn dời mục tiêu, muốn cho tôi thu tay lại, có quy củ trong hôn lễ của Tần Bạch chứ gì?”

Đỗ Vũ Phong nói: “Đúng vậy, cảnh giới thấp nhất trong chúng ta chính là anh, đề phòng anh thả sói chạy lung tung thôi!”

Ngưu Văn Cường nói: “Đừng khách khí, Tần Bạch kết hôn, nói thế nào cũng cần phải náo nhiệt, nếu chúng ta không làm gì thì còn gọi là bạn sao?”

Thường Hải Long nói: “Đúng vậy, nên có náo nhiệt! Nhưng đừng quậy banh hôn lễ là được!”

Tuy rằng Trương Dương bình thường là người hay quậy nhất, nhưng mà hôn lễ của Tần Bạch thì hắn không thể làm quá được, dù sao thì mối quan hệ của hắn và Tần Thanh vẫn sờ sờ ra đó, em vợ kết hôn, có ai thấy anh rể đi quậy cô dâu không? Cho nên hắn lựa chọn mỉm cười đứng coi.

Ngưu Văn Cường đề nghị: “Để cho Chu Hiểu Vân đón dâu đi, dù sao thì cô ta cũng sắp kết hôn rồi, để cho đi học tập tham quan một chút cũng được”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio