Lúc này, Tống mụ nói: "Nãi nãi, là cháu trai nhà mẹ đẻ của Nhị nãi nãi lão nô cũng đã gặp qua vài lần, không phải là loại người đứng đắn gì, không gặp cũng được!"
Chu thị lập tức gật gật đầu, nói với Liên Kiều: "Ngươi đi nói cho hắn, nói là thân ta khó chịu, không tiện để gặp hắn, rồi phái gã sai vặt tiếp đón dẫn hắn đi phòng trước uống trà ăn điểm tâm đi!"
"Là." Bình Nhi gật gật đầu, lên tiếng trả lời rồi đi ra ngoài.
Bình Nhi đi rồi, Tống mụ cười nói: "Nãi nãi, ngài nói xem mấy ngày nay bên Nhị nãi nãi đang xảy ra chuyện gì? Chẳng những tự nàng đi lại đây hết thỉnh an rồi đến tặng đồ, rồi còn cho cháu ở nhà mẹ đẻ nàng đến đây thỉnh an, mấy năm nay nàng có làm mấy chuyện như vậy đâu!"
Nghe xong lời Tống mụ nói, Vô Ưu nghĩ rằng: Nếu như quả thật là vì chuyện khảo cử của Nghĩa ca, nàng cũng đâu cần bảo cháu ở nhà mẹ đẻ nàng thỉnh an với mẫu thân? Vậy còn không bằng trực tiếp tới cầu xin với lão thái thái, Tiết lão thái thái chỉ có một tôn tử này, tuy nàng ta biết Nghĩa ca không tốt, nhưng dù sao hắn là nhi tử duy nhất trong Tiết gia, sau này Tiết gia vẫn phải dựa vào hắn!
Chu thị không khỏi thở dài, nói: "Chỉ cần sau này nàng ta an phận thủ thường thì ta sẽ a di đà phật!"
Đang nói, chỉ nghe bên ngoài truyền đến một trận thanh âm ồn ào."Lí thiếu gia, ngươi không thể vào được, Đại nãi nãi còn đang nghỉ ngơi đó!"
"Ngươi đừng ngăn cản ta! Ta vội tới đây cũng vì thỉnh an với Đại nãi nãi ..." Lúc tiếng của nam tử truyền đến, là lúc Bình Nhi ngăn không được Lí Đại Phát xông vào, chỉ thấy trong tay hắn cầm theo một miếng thịt heo vô cùng to đi tới!
Nhìn thấy Lí Đại Phát không đáng tin như thế, Vô Ưu chán ghét nhíu mày, còn Chu thị lại tâm từ mặt nhuyễn, chỉ đành phải nói: "Mau mời Lí thiếu gia vào đi!"
(Tâm từ mặt nhuyễn: lòng thiện lương mặt mềm mại. ~> Klq nhưng ta thấy từ yếu đuối thích hợp hơn == )
Nghe được lời chủ tử nói, Bình Nhi đành bất đắc dĩ mà tránh đường, cho Lí Đại Phát đi vào. Trong tay Lí Đại Phát mang theo một miếng thịt heo đoán chừng là được mười mấy hay hai mươi mấy cân, đi vào giữa phòng cung kính nói: "Chất nhi thỉnh an Đại nãi nãi!"
"Miễn! Miễn! Mau dọn chỗ đưa trà cho Lí thiếu gia." Trên mặt Chu thị miễn cưỡng nở một nụ cười.
"Tạ ơn Đại nãi nãi, đúng rồi, cửa hàng thịt nhà ta mới khai trương lần nữa, không thể không lấy đến một miếng thịt ngon đến để hiếu kính với Đại nãi nãi đâu!" Nói xong, đôi mắt Lí Đại Phát chợt lóe lên, vừa vặn nhìn thoáng qua Vô Ưu đang ngồi ở một bên, đôi mắt không khỏi sáng lên, ánh mắt lại ngẩn ngơ nhìn nàng, ánh mắt thèm nhỏ dãi này quả thực là làm Vô Ưu muốn buồn nôn, nàng quả thực một khắc cũng không muốn ngồi nhiều ở đây, nhanh đứng lên muốn rời khỏi.
Chu thị dường như cũng nhìn thấy ánh mắt Lí Đại Phát nhìn Vô Ưu, nàng vô cùng không vui, nhưng vẫn nhẫn nại như trước nói: "Ngươi có tâm !" Nói xong rồi liếc mắt nhìn Bình Nhi một cái, Bình Nhi chạy tới nhận.
"Nương, ta còn có việc, ta muốn về phòng trước!" Vô Ưu nói một câu với Chu thị, Chu thị gật gật đầu, Vô Ưu xoay người đi, nhưng dường như Lí Đại Phát kia thế nhưng lại cản đường nàng đi, Vô Ưu không khỏi hơi tức giận.
"Thế nào chứ ta mới vừa tới, mà nhị tiểu thư đã muốn đi rồi? Còn muốn nói mấy câu với nhị tiểu thư nữa mà!" Một bên Lí Đại Phát vừa nói cùng lúc đó con mắt cũng vừa nhìn từ trên xuống dưới người Vô Ưu.
Điệu bộ của Lí Đại Phát quả thực làm Vô Ưu tức đến nổi phổi, nhưng vẫn không phát tác, chỉ lạnh lùng nói: "Ta còn có việc, thất lễ!" Nói xong, xoay người tiêu sái đi về phía trước cùng không hề quay đầu lại.
"Ai, nhị tiểu thư..." Thấy Vô Ưu đi rồi, thế nhưng Lí Đại Phát lại muốn cất bước đuổi theo.
Tống mụ ở một bên ngăn cản đường đi của hắn, trong giọng nói không khỏi có chút trào phúng: "Lí thiếu gia, trà đã bưng đến rồi này, ngài uống ly trà cho nhuận cổ họng đi?"
Thấy Vô Ưu đã đi ra khỏi cửa, Lí Đại Phát mới đảo mắt nhìn Tống mụ, nói một câu vô cùng bất lịch sự."Đa tạ!" Nói xong, liền đặt mông ngồi ở trên thêu đôn, rồi đưa tay nhận lấy nước trà Bình Nhi đưa qua cúi đầu uống, thấy hắn uống trà mà Bình Nhi vô cùng tức giận!
Sau khi uống hai ngụm trà, dường như Lí Đại Phát không phát hiện ra nét mặt Chu thị không được vui, trái lại vẫn tán gẫu nói về mấy chuyện ở nhà."Gần đây thân thể của đại nãi nãi có tốt không? Hôm khác gia mẫu ta có lẽ sẽ đến bái phỏng ngài!"
"Thân thể bây giờ của ta cũng không khác biệt gì lắm, nhà các ngươi hiện đang buôn bán, đừng làm mẫu thân ngươi vất vả đến đây một chuyến làm gì!" Người em dâu của Lí thị nàng có biết một chút, quả thực chính là một người đàn bà chanh chua, cho nên nàng ta vẫn nên đừng tới!
"Không vất vả, không vất vả. Mẫu thân ta ở nhà thường xuyên nhắc tới Đại nãi nãi, nói là ngài hợp ý với mẫu thân ta nhất. Đúng rồi, mẫu thân ta còn nói, nếu ngài muốn ăn lỗ tai heo, hay thịt đầu heo, móng heo gì đó thì chỉ cần phái người đi tới nói với mẫu thân ta một tiếng là được, ta chắc chắc là mẫu thân ta sẽ để lại thứ tốt nhất để hiếu kính ngài!" Vẻ mặt Lí Đại Phát lúc nói chuyện vô cùng hung tợn, hơn nữa hắn lại còn nhắc tới thịt đầu heo, lỗ tai heo, rồi còn cả móng heo, quả thực là muốn làm người ta buồn nôn!
Sau khi nói hai câu xong, Chu thị cũng không muốn lại nói thêm một câu nào với Lí Đại Phát, chỉ đỡ đầu nói: "Hiền chất, ta hơi mệt mỏi rồi, không thể nói chuyện với ngươi được, không bằng ngươi cứ đi sang chỗ cô ngươi ngồi đi!"
Nghe được Chu thị hạ lệnh trục khách, Lí Đại Phát ngượng ngùng đứng lên, cười nói: "Vậy tiểu chất xin cáo lui!" Dứt lời, liền xoay người đi khỏi.
Lí Đại Phát đi rồi, Chu thị không khỏi lấy tay ấn lên huyệt thái dương của mình nói: "Thật sự là đau đầu chết mất!"
"Đây là loại người gì chứ? Vừa mới nhìn thấy nhị tỷ của chúng ta, thậm chí tròng mắt cũng đều muốn rơi xuống. Hơn nữa người không cho hắn đi vào, hắn quả thực còn dám xông vào, lúc trước không biết lão thái thái nạp thiếp cho đại gia, như thế nào lại tìm được một nhà như vậy? Trách không được Nhị nãi nãi có tính cách kia đâu!" Tống mụ oán giận nói.