“ Chủ tử, mọi chuyện đều đã sắp xếp xong, bên Thục phi cũng đã thông báo, chỉ chờ bọn họ nhảy vào cái bẫy mà chúng ta đã giăng ra thôi. ” một hắc y nam tử, cung kính nhìn bạch y nam tử bẩm báo.
“ Ân. ” bạch y nam tử thản nhiên gật đầu tiếp nhận.
“ Chủ tử, thế người định ở lại Thiên Lang giáo đến khi nào??? Dù sao thuộc hạ cũng lo lắng, lỡ bọn họ phát hiện được thân phận của người thì sao??? ” một hắc y khác, vẻ mặt băn khoăn thắc mắc.
“ Họ sẽ không làm gì ta. ” bạch y nam tử giọng nói tràn ngập khẳng định.
“ Tại sao ạ??? ” hắc y nhân hiếu kỳ hỏi lại.
“ Lãnh Thiên rất yêu thương thê tử của mình. Nhưng đối với chuyện của ta mà nói, thì nếu để thê tử của hắn biết. Với cá tính của nàng, đây sẽ là một ngoạn thú mới của nàng. Đến lúc đó, họ không những không động đến ta, mà không chừng còn giúp đỡ ta. ” bạch y nam tử nhớ đến nữ tử ngày nào cũng nghịch ngợm tinh quái kia thì trong mắt không khỏi lộ ra một chút ôn nhu hiếm có.
Mấy hắc y nhìn đến chủ tử nhà mình như thế, rất ngạc nhiên. Bất quá cũng nhanh chóng trấn định, họ rất rõ cá tính chủ tử. Nếu người đã quyết định, chắc chắn sẽ không thay đổi. Hơn nữa họ cũng tin tưởng, chủ tử nhà họ làm vậy chắc chắn là đúng, tuyệt không sai.
Đêm lần nữa chìm vào yên tĩnh. Bầu không khí yên bình này khiến người ta có chút nhàm chán, bất quá có nhiều người vẫn ưa thích. Nhưng lại không ai biết được, chỉ trong vòng một tháng nữa thôi, mọi chuyện sẽ không còn như thế nữa. Một trận tranh phong sẽ nhanh chóng được khơi dậy, không lâu nữa đâu.
………………….
“ Thế nào??? ” Lãnh Thiên nhìn Nhan Thế Thanh trầm giọng hỏi.
“ Bẩm giáo chủ, quả thật mấy ngày nay đã có động tĩnh, hơn nữa xem ra quy mô lần này không hề nhỏ. ” Nhan Thế Thanh vẻ mặt có chút ngưng trọng bẩm báo. Tuy nhiên trong mắt lại hàm chứa chút lo lắng.
“ Ngươi lo cho hắn sao??? ” dù chỉ là thoáng qua, nhưng sự quan tâm của Nhan Thế Thanh vẫn không tài nào tránh được ánh mắt của Lãnh Thiên.
“ Giáo chủ, chuyện này hay là chúng ta để cho hắn tự giải quyết đi. ” Nhan Thế Thanh có chút khó xử cầu tình.
“ Không được. Phu nhân của bổn tọa đang có hưng trí ngoạn. Nếu để hắn tự giải quyết thì chẳng phải sẽ mất vui sao??? ” Lãnh Thiên không hề do dự lập tức từ chối.
“ Dạ. ” Nhan Thế Thanh biết rõ. Chỉ cần là chuyện liên quan đến Nhã Tình thì Lãnh Thiên sẽ tuyệt không bao giờ nhượng bộ, nên đành im lặng nghe theo.
“ Đúng rồi, thế còn nữ nhân kia thì sao??? Dạo này có còn ngu ngốc không??? ” Lãnh Thiên lại đột nhiên nghĩ đến một người, không khỏi lên tiếng nghi vấn.
“ Bẩm giáo chủ, nàng ta dạo gần đây thường xuyên cùng người Bách Hổ Đường tiếp xúc. Hơn nữa vào nửa tháng trước cũng đã được gả vào phủ Thái tử làm thị thiếp. Có lẽ nàng ta định lợi dụng hai thế lực này để trả thù. ” Quỷ Y bên cạnh trầm giọng bẩm báo, bất quá trong giọng nói lại hàm chứa rõ ràng khinh thường.
‘ Nữ nhân đó đúng là ngu ngốc mà, với hai thế lực nhỏ bé đó mà lại muốn cùng Thiên Lang giáo đấu. Đúng là lấy trứng chọi đá, ngu ngốc.’
“ Ân, các ngươi có thể ra ngoài rồi. Những ngày tới hãy chú ý động tĩnh xung quanh nhiều hơn. ” Lãnh Thiên thản nhiên gật đầu.
Nhan Thế Thanh cùng Quỷ Y sau đó cũng lui ra. Trong phòng giờ đây chỉ còn lại một mình Lãnh Thiên ngồi đó trầm tư, không biết rốt cuộc là hắn đang suy nghĩ gì ??? Chỉ có điều trong đôi mắt của hắn hiện giờ lại ánh lên một tia lạnh lùng khó đoán.
…………………..
“ Lão gia, đã cho người điều tra. Năm xưa, khi hoàng thượng truy sát người của Lân vương gia thì đã để cho tiểu thế tử của Lân vương trốn thoát. Hơn nữa dường như người này cũng đang có ý định quay về trả thù. Hay là chúng ta lợi dụng hắn một phen, ngài thấy thế nào??? ” một lão giã chăm chú nhìn một lão giã khác đang ngồi bên trên lo lắng hỏi.
“ Nga, ý kiến không tồi. Nếu Nam Cung gia lão gia hỏa đã như vậy duy trì tên hôn quân kia thì ta làm sao để bọn hắn thất vọng được chứ??? ” Lão giã sắc mặt cười như không cười thản nhiên đáp.
Chỉ có điều lão giã còn lại thì hoàn toàn hiểu rõ. Lão gia nhà mình đây là đã ra quyết định. Xem ra lần này Nam Cung gia quả thật gặp phiền phức rồi. Nhưng cũng là họ tự chuốc lấy, ai bảo họ lại ba lần bốn lượt đắc tội với tiểu thư làm gì.
Tiểu thư chính là hòn ngọc quý mà lão gia nâng niu trên tay. Nhưng hết lần này đến lần khác đều bị Nam Cung gia ức hiếp, hỏi sao lão gia có thể nuốt trôi cơn giận này??? Doãn gia mặt mũi còn để vào đâu nữa??? Đây là bọn họ đáng phải nhận lấy hậu quả.
………………….
Đêm khuya tĩnh lặng, một thân trang nhã hồng y nữ tử đứng bên cửa sổ xa xăm, nhìn về tiền phương. Không rõ rốt cuộc nàng ấy đang nhìn cái gì, chỉ biết trong đôi mắt kia hiện giờ, chính là mang theo thản nhiên ưu buồn cùng thù hận.
“ Tỷ tỷ, tỷ yên tâm. Phụ thân mẫu thân không chịu báo thù thay tỷ thì muội sẽ làm. Muội tuyệt sẽ không để tỷ chết oan uổng, không nhắm mắt như thế. Muội sẽ khiến cho kẻ đã hại chết tỷ phải trả giá, phải khiến bọn hắn nếm thử tư vị sống không bằng chết. Cho nên tỷ khoan hãy ra đi, hãy chờ mà nhìn xem những kẻ đã từng hại tỷ chịu khổ phải gánh chịu hậu quả. Hãy ở lại nhân gian lâu thêm chút nữa nha, tỷ tỷ. ” Nữ tử trong giọng nói mang nồng đậm thương tiếc còn oán niệm.
Nàng vĩnh viễn sẽ không quên cái ngày phụ thân mang theo thi thể tỷ tỷ quay về nhà. Một thân tiêu điều, không còn nhìn ra hình người. Vậy mà thân là phụ mẫu, hai người họ lại chỉ vì an nguy gia tộc mà bỏ qua mối thù này. Nàng không can tâm nên nàng nhất định phải báo thù.
‘ Thiên Lang giáo sao??? Lãnh Thiên, Tống Nhã Tình, ta sẽ khiến các ngươi phải trả giá đại giới cho cái chết của tỷ tỷ ta. Lãnh Thiên, tỷ tỷ ta yêu ngươi có gì sai chứ??? Nếu ngươi không có cảm tình với tỷ ấy thì có thể nói rõ. Tại sao lại nhẫn tâm hại chết tỷ ấy như thế??? Ta nhất định phải khiến ngươi cũng hứng chịu đau khổ như thế. Nếu ngươi đã thương yêu thê tử như vậy, ta sẽ để người chứng kiến nàng ta chết trước. Sau đó, ta sẽ hành hạ ngươi từ từ, ta tuyệt sẽ không để hai người các ngươi có thể cùng xuống hoàng tuyền làm một đôi vợ chồng ma. Ta sẽ để hai người nếm thử tư vị âm dương cách biệt, đến lúc đó để ta xem các người có còn hạnh phúc khoái hoạt được hay không ???’
Nữ tử trong mắt thật sâu oán niệm lan tràn, đã lâu không hề tiêu tán, chỉ có mỗi ngày một nhiều hơn mà thôi.