Y Thánh Nương Tử

chương 9

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“ Phu nhân!! Cho ta hỏi, thuốc này muốn bào chế thì dùng cách nào??? ”

“ Phu nhân, cái này là thuốc gì ạ??? ”

“ Phu nhân, muốn trị bệnh này thì dùng thuốc gì??? ”

“ Phu nhân, cái này thì sao ạ??? ”

“ Phu nhân…”

Những ngày gần đây, ở tại Phi Điệp sơn trang không ngừng diễn ra cảnh tượng hết sức dở khóc dở cười. Quỷ Y luôn lẽo đẽo đi theo phía sau vị tân phu nhân. Lão không làm phiền việc này thì cũng làm phiền chuyện khác, hỏi han đủ thứ đủ điều.

Sắc mặt của Lãnh Thiên thì càng ngày càng đen, tính tình cũng ngày một khủng bố. Nguyên do ư??? Sao còn phải hỏi chứ a~ Đương nhiên là vì ban ngày phu nhân bị Quỷ Y làm phiền, cho đến về đêm làm gì còn sức mà bồi dưỡng tình cảm phu thê với giáo chủ a.

Kết quả chỉ là những người làm thuộc hạ như bọn họ phải chịu trận. Vốn dĩ là không có chuyện gì lớn lao nhưng cũng bị giáo chủ mắng cho một trận tơi bời. Tất cả cũng đều tại Quỷ Y mà ra. Cho nên mấy hôm nay, Quỷ Y đã trở thành cái đích chỉ trích của mọi người trong sơn trang.

Mọi người đều đồng lòng, vạch ra một kế hoạch ‘đồ y’. Tỷ như là thức ăn của Quỷ Y, tuyệt không chủ động nấu cho lão. Nếu lão gọi thì mới nấu, nhưng nấu rất lâu, cho đến khi lão chịu không nổi thì phải chạy ra ngoài ăn, chỉ là sẽ tốn tiền của lão a.

Ngân lượng mà phòng thu chi đưa cho Quỷ Y thì lại càng ngày càng ít. Thậm chí đến mức bây giờ, lão chỉ đủ mua mấy cái bánh bao ăn mà thôi. Mọi khi Quỷ Y nhờ vả giúp đỡ, mọi người đều sẵn lòng, nhưng bây giờ lại chả ai thèm quan tâm đến lão, mặc lão tự sinh tự diệt.

Tất nhiên trong chuyện này cũng có sự đồng ý ngầm của Lãnh Thiên. Hừ!! Ai bảo lão giành thê tử của hắn mấy ngày này làm chi. Chính lão hại hắn không thể cùng tân ái thê bồi dưỡng cảm tình. Vì thế, hắn sẽ khiến lão phải trả giá.

~~~~~~~~~~~~~~~~

“ Về rồi à. ” Lãnh Thiên đang ngồi xem xét sổ sách thì nghe tiếng mở cửa. Hắn không cần ngẩng đầu lên, chỉ cần ngửi thấy mùi U Lan Thảo thoang thoảng thì đã biết ai.

“ Ân….ta mệt rồi. Ta đi nghỉ trước đây. ” Nhã Tình cũng chẳng nói nhiều. Cả ngày nay nàng thật sự bị lão Quỷ Y làm phiền đến mệt chết đi được a.

“ Nương tử!! Mấy ngày nay, nàng đều bỏ rơi ta. ” vừa nghe xong lời Nhã Tình, Lãnh Thiên ngay lập tức quẳng sổ sách sang một bên. Hắn nhanh chân chạy đến bên Nhã Tình, ôm chặt lấy nàng, giọng nói tràn ngập ủy khuất.

“ Ta thật sự rất mệt a~ Tha cho ta đi. ” Nhã Tình không phải hoàn toàn muốn đối xử với hắn như vậy. Nếu nàng đã muốn thử chấp nhận hắn thì đương nhiên cũng muốn hai người có thời gian trao đổi tình cảm với nhau. Thế nhưng mà hôm nay, nàng thật sự rất mệt a.

Dứt lời, Nhã Tình nhẹ nhàng thoát khỏi cái ôm của Lãnh Thiên. Ngay sau đó, nàng nhanh chóng trèo lên giường, trùm chăn lại. Trong nháy mắt đã đi đánh cờ cùng Chu Công, mặc kệ cái kẻ đang làm nũng đến đơ người kia.

Lãnh Thiên đứng bên cạnh, cảm thấy tức giận không thôi. Hắn không phải giận Nhã Tình mà đang giận cái tên Quỷ Y chết tiệt kia. Tất cả đều do hắn mà ra. Nếu lão không phải thuộc hạ trung thành của hắn thì hắn không chần chừ mà thưởng một chưởng, đánh chết lão rồi.

Không còn cách nào khác, Lãnh Thiên đành mặt ủ rũ, uỷ khuất leo lên giường, nhẹ nhàng ôm Nhã Tình chìm vào giấc ngủ. Ít ra, hắn được ôm nàng như vậy còn đỡ hơn là không có gì.

~~~~~~~~~~~~~~~

“ Phu nhân!!! ”

Sáng sớm, tại Thiên Lang giáo lại vang lên một thanh âm vô cùng quen thuộc.

Cái âm thanh này vừa cất lên lại có sức công phá thật lớn vì đã khiến cho gương mặt của Nam Cung giáo chủ lập tức đen lại. Hắn hận không thể lập tức xông ra cắt đứt đầu lưỡi của chủ nhân thanh âm đó.

Mọi người đang bàn việc trong đại sảnh, sắc mặt cũng không tốt hơn là mấy. Trong lòng tất cả đều khinh thường mắng một trận, đồng thời cũng cầu nguyện cho bản thân vài lời khi ngồi chung với giáo chủ lúc này.

‘Quỷ Y!!! Ngươi đúng là kẻ chẳng những không biết điều mà còn không biết sống chết là gì.’

Duy chỉ có các Đường chủ vừa mới tụ họp về là không hiểu nguyên nhân vì sao lại như vậy. Quy định của Thiên Lang giáo là một năm bọn họ chỉ tập hợp về tổng đàn một lần. Rồi tất cả đem mọi sư tình báo cáo cho Tứ đại Thánh Sứ. Các Thánh Sứ mới tiếp tục đem mọi việc báo lên cho hai vị Hộ pháp. Đến cuối cùng, hai vị Hộ pháp mới báo cáo lên cho giáo chủ. Thế nhưng không hiểu tại sao lần này lại nhận được mệnh lệnh là họ sẽ trực tiếp báo lên cho giáo chủ, làm cho các vị Đường chủ không hiểu gì cả.

Nhưng mà lệnh được ban xuống thì họ đành phải chấp hành. Hơn nữa, sau khi biết bọn họ sẽ phải trực tiếp báo cáo mọi chuyện cho giáo chủ, không khỏi khiến cho ba ngàn Đường chủ cảm thấy hoang mang một trận.

Nhưng nào ai có thể biết được dụng tâm của Lãnh Thiên. Sở dĩ Lãnh Thiên làm như vậy là vì muốn trước mặt tất cả nhân vật lớn nhỏ của Thiên Lang giáo để công khai thân phận của Nhã Tình. Hắn muốn trước mặt người của Thiên Lang giáo và cũng là người thiên hạ công khai một điều bất di bất dịch. Nàng là của hắn, là nương tử của Nam Cung Lãnh Thiên hắn. Ai cũng đừng mong mơ tưởng hay động đến nàng, cho dù là một cọng tóc.

~~~~~~~~~~~~~~

“ Phu nhân a~ Người ở đâu???? Phu nhân a~ ”

Lúc này, bên trong hoa viên, Quỷ Y tâm trạng vừa lo lắng, vừa bực tức. Lão vốn đang có chút vần đề y thuật, muốn thỉnh giáo phu nhân một phen. Thế nhưng không hiểu là người đã đi đâu mất bóng, tìm cả một buổi trời rồi. Rõ ràng mới nãy còn thấy phu nhân ở đây, trong nháy mắt lại biệt tích. Như vậy là sao a???

“ Hừ!!! Ngươi đã làm phiền ta mấy ngày nay rồi. Hôm nay đã đến lúc nên cho bổn tiểu thư nghỉ ngơi chứ. ” lúc này, Nhã Tình trốn sau dã sơn, buồn cười nhìn vẻ mặt lo lắng của Quỷ y. Nhưng mà trong lòng nàng cũng có đôi chút hả hê. Bởi vì hôm nay, nàng rốt cuộc cũng có cơ hội trả đũa lão ta một trận a.

Dứt lời, Nhã Tình liền lắc mình sang một hướng khác, vừa đi vừa cười tủm tỉm. Rốt cuộc, nàng cũng bỏ rơi được lão già Quỷ Y phiền toái kia rồi. Điều này sao không khiến cho nàng không vui cho được a~ Lúc đầu, nàng thấy lão có cùng sở thích nghiên cứu y thuật với nên nàng cũng vui lòng cùng đàm luận với lão. Ai mà ngờ được là bản thân nàng lại tự chuốc lấy phiền phức a~ Nàng bây giờ thật sự hối hận. Vào buổi ban đầu không nên vì thú vui nhất thời mà chuốc lấy mối tai họa này a.

Vừa đi vừa suy nghĩ nên Nhã Tình không hề chú ý đến phía trước cũng có người đang đi tới. Kết quả là nàng đã đâm sầm vào người ta. Cả hai cùng nhau ngã xuống đất.

“ Đau a…. ” Nhã Tình rên nhẹ một tiếng. Thật là xui xẻo mà.

“ Là kẻ nào to gan??? Dám động vào bản tiểu thư. ” một giọng nữ đầy tức giận đột nhiên vang lên từ phía đối diện khiến Nhã Tình ngạc nhiên.

Nàng từ từ đứng lên quan sát, chỉ thấy trước mặt mình xuất hiện một nữ nhân thân vận hồng y. Gương mặt nói chung là xinh đẹp, động lòng người nhưng nàng cảm thấy thật bình thường, chẳng có gì đặc biệt. Dù sao thì Nhã Tình lúc còn ở hiện đại cũng đã thấy nhiều ca sĩ, diễn viên xinh đẹp hơn nàng ta gấp bội. Huống hồ, nàng còn là nữ nhân a~ Nếu thật sự có cảm giác với nàng ta thì mới đúng là có bệnh.

Bên kia, nữ nhân vừa ngã cũng được thị nữ của mình đỡ lấy, đứng dậy. Thế nhưng gương mặt nàng ta lại đang tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm vào Nhã Tình.

“ Tiện nhân to gan!!! Ngươi là ai??? ” nữ nhân hồng y tức giận, gương mặt đỏ hồng. Nàng vốn là con gái của Đường chủ Hoàng Thiên thành. Nàng vốn đã ngưỡng mộ giáo chủ từ lâu. Lần này nghe phụ thân nói có cơ hội đến tổng đàn bái kiến giáo chủ nên khiến cho nàng vô cùng vui mừng. Vốn dĩ nàng vô cùng tin tưởng vào nhan sắc của bản thân, hoàn toàn có thể khiến cho giáo chủ động tâm. Thế nhưng sau khi đến tận nơi đây thì mới hay tin giáo chủ đã thành thân. Ngôi vị giáo chủ phu nhân đã là của người khác. Điều này khiến cho nàng tức tối không thôi.

(TT : tình địch của Tình tỷ xuất hiện rồi đấy nha ^o^. BN: Ta thì cảm thấy kịch hay sắp diễn ra, rất hứng thú nhảy cẫng lên. Con nhỏ này chuẩn bị báo cáo địa phủ là vừa.)

Nhưng nàng vẫn không bỏ cuộc, bởi nàng tin chỉ cần bản thân cố gắng thì nàng có thể khiến cho giáo chủ để mắt đến mình. Nàng chỉ cần có thể gả cho giáo chủ thì cho dù là làm thiếp cũng không thành vấn đề. Nam nhân từ xưa đến giờ chẳng phải đều tam thê tứ thiếp hay sao???

Hơn nữa, nàng còn nghe nói là vị phu nhân này tính tình rất nóng nảy. Trước mặt mọi người lại dám véo tai giáo chủ, đã là nam nhân thì ai mà không có lòng tự tôn??? Vì vậy, nàng tin chỉ cần nàng có thể làm thiếp của giáo chủ thì nàng có thể khiến cho giáo chủ hưu phu nhân và cưới nàng làm chính thê. Một năm trước, từ khi nàng gặp được giáo chủ, nàng đã nhận định nam nhân này rồi. Nàng đã lập lời thề, nam nhân này nhất định phải là của nàng. Ngôi vị Thiên Lang giáo giáo chủ phu nhân nhất định cũng phải là của riêng nàng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio