A: "Ngươi nghe ta giải thích!"
B: "Không cần! Ta không nghe! Thì ra ngươi vẫn luôn gạt ta!"
A: "Không! Ta không cố ý lừa gạt ngươi, ta với hắn thật sự không có gì..."
B: "Không, ngươi không cần giải thích , ta đều hiểu ."
A: "Van cầu ngươi lại cho ta thêm một cơ hội, ta thật sự yêu ngươi!"
B: tung cửa chạy ra ngoài, nước mắt rơi ròng ròng...
A: "Không! Trời cao a! Đất rộng a! Vì sao! Đây là vì — sao ~~~~~~~~~ "
Nhân sinh dũng mãnh không cần giải thích.
Khi có tranh chấp nhớ đem đối phương quấn chặt lấy trước.
Đó mới là cách giải quyết tranh chấp vấn đề hiểu lầm bắt kẻ thông dâm của nữ nhân thông minh.
Lâm Nhất Tần không phải rất thông minh, nhưng rõ ràng trực giác vô cùng tốt, bản năng dùng ‘nhào lên’ giải quyết cơn ghen bạo phát ngoài ý muốn của Vi Nhất Tiếu, thổ lộ thành công, thuận tiến tiến hành bước thứ nhất (hôn), đây chính là một mũi tên trúng ba con chim, có thể ghi vào tình huống kinh điển trong ‘lịch sử gian tình’. Tuy rằng sức lực không tốt để đối phương chạy thoát, nhưng vẫn là bước tiến bộ vĩ đại đáng giá kỉ niệm!
Bởi vì nàng đã loại bỏ đi ‘nguyên nhân Vi Nhất Tiếu cự tuyệt thân mật tiếp xúc’ (tác giả Lâm Nhất Tần) chương ‘mọi sự không thể vãn hồi’ phần cuối: Erection Disfunction (xin cho phép không dịch từ này, bạn nào có hứng thú mời mở từ điển tự tra cứu)
Chuyện xấu hổ này xảy ra hoàn toàn nằm trong tầm nắm bắt của Lâm Tiểu Tiên nhưng hoàn toàn ngoài dự đoán của Vi Nhất Tiếu.
Hắn hoa hoa lệ lệ sững sờ 囧, đứng ngốc ba giây, liền đột phá giá trị cực hạn của tốc độ con người di chuyển vật lý (nói nôm na là phá kỉ lục thế giới môn chạy nhanh đi), ngay cả lưu ảnh cũng không có, trực tiếp nháy mắt biến mất.
Vịt đã bắt được, đến bước cuối cùng lại để xổng mất, thợ săn Tiểu Lâm buồn bực ngồi trong phòng.
Sáng sớm hôm sau, Vi Nhất Tiếu đôi mắt đen xì như bị hun khói, ánh mắt cùng bước chân mơ hồ quỷ mị, trực tiếp đem Lâm Tiểu Tiên xem như người vô hình.
Lâm Tiểu Tiên đôi mắt cũng cùng tiêu chuẩn với quốc bảo (gấu trúc), thức suốt đêm chỉnh sửa tác phẩm ‘Nguyên nhân Vi Nhất Tiếu cự tuyệt tiếp xúc thân mật’ bản thứ hai, đồng thời tự mình sáng tác nguyên bộ bài tập giải tỏa nghi vấn cùng đại cương kế hoạch tiến tới thành công, muốn chia trận chiến thành nhiều kì.
Hai con gấu trúc sắc mặt âm tình bất định, biểu tình quỷ dị, người khác thành trong suốt, chốc lát ánh mắt dại ra, nhìn trời thở dài, chốc lát lại cúi đầu cười âm hiểm, biểu tình xấu xa.
Ân Thiên Chính cả người đầy mùi gừng, đứng trước gió lắc đầu thở dài: “Vẫn là người trẻ tuổi có sức sống a ~~”
Lâm Nhất Tần từ lúc chào đời đến nay, hao phí nhiệt ượng vào công cuộc vận động lớn nhất chính là tìm bắt hành tung ‘con dơi’ tại Tuyết Lĩnh trang. Các loại kế sách vây đuổi chặn, dương đông kích tây, điệu Bức li sơn đều sử dụng hết, cũng chỉ ngẫu nhiên thấy một bóng dáng màu xanh vút qua, đại đa số thời điểm, ngay cả mặt cũng chưa thấy.
Bạn học Tiểu Lâm hận không thể đem nhuyễn cân tán, ma phí tán, hợp hoan tán, thú giáp điếu võng hết thảy cùng sử dụng.
Nghĩ rồi lại nghĩ, người kia hòa thượng chạy được chứ miếu chạy không được, trốn mồng một không trốn khỏi mười lăm, cũng không thể tránh mình cả đời. Không bằng cho ‘con dơi’ lo lắng một thời gian, tại thời điểm bất ngờ tử hình tại chỗ ăn sạch hắn.
Vì thế để thả lỏng tâm tình, nàng thản nhiên chạy vào bếp kiếm ăn, bổ sung nhiệt lượng đã hao tổn.
Ân Thiên Chính không phải người thích hưởng thụ, phòng bếp cũng không đủ loại sơn hào hải vị như các nhà giàu khác, nhưng đầu bếp luôn có hai người. Tuy rằng bọn họ không rõ tại sao vị tiểu thư ‘khách nhân quan trọng’ này lại đích thân xuống bếp muốn ăn, nhưng vẫn nghiêm chỉnh làm đúng bổn phận, nấu canh đậu hầm xương, thịt viên chiên, gỏi ngó sen cùng điểm tâm ngọt mang đến tiểu viện nơi Lâm Vi hai người ở.
Vi Nhất Tiếu tự nhiên không thấy bóng dáng, Lâm Tiểu Tiên mừng rỡ thanh nhàn, ăn uống thả ga hưởng thụ mỹ thực. Người nào đó ẩm thực vô cùng không khỏe mạnh, không thịt không vui, yêu nhất đồ ngọt, ngày thường vì bảo trì dáng người nên miễn cưỡng ăn điều độ, nhưng có cơ hội đều tìm đủ loại cớ để thỏa mãn sở thích ăn uống.
Lần này chủ đề ăn mừng là: thắng lợi đoạt được nụ hôn đầu của ‘con dơi’ (xác định, nhất định, khẳng định là nụ hôn đầu)
Ân Thiên Chính vốn nói qua sau hai ngày liền mang hai người đến nơi nuôi gấu, nhưng liên tục bốn năm ngày đều bộn đến không thấy bóng dáng, Vi Nhất Tiếu cũng thuộc dạng thần long thấy đuôi không thấy đầu (kiến vĩ bất kiến thủ - trái ngược với câu thành ngữ: kiến thủ bất kiến vĩ: )
Lâm Nhất Tần tự nhiên đoán được hai người đang bàn luận chuyện gì, nhưng bản thân chỉ như khách du lịch, vui chơi giải trí đến phát chán, có chút không được tự nhiên.
Hết ăn lại nằm, kết quả là mỗi ngày một mập lên. Năm ngày sau, bạn học Tiểu Lâm từ trong hương thơm mĩ thực bừng tỉnh, kinh sợ phát hiện bản thân đã bắt đầu có bụng mỡ. Kêu rên một tiếng, chỉ có thể lau miệng rửa tay, từ đất nhảy lên giường, dùng thành giường làm chỗ tựa chuẩn bị gập bụng.
Vi Nhất Tiếu trở về, đập vào mắt là một vật thể hình người nằm trên đất ôm đầu xiêu xiêu vẹo vẹo lẩm nhẩm
“Trời ơi…thật lâu không luyện, cư nhiên mình không thể tự ngồi dậy…”
Lâm Tiểu Tiên biểu tình thống khổ nằm vật ra.
“…Nàng lại ở đây làm gì?”
“A, chàng đã trở về. Ân, ta đang luyện võ công có thể giảm béo.”
“…Ta xem cũng không có tác dụng lắm đâu. Nàng gầy đi cũng chạy không nổi, an tâm làm heo nhỏ đi”
“Này này, giảm béo không phải để chạy nhanh được không! Chàng trở về chỉ để nói với ta những lời này?”
“Không. Ta vào Minh Giáo.”
“À.”
“Tuyệt không ngạc nhiên?”
“Ài, chàng khinh công chạy thật nhanh, muốn quyết định cái gì lại nghĩ thật chậm, cuối cùng cũng thông suốt rồi?”
“Ừ. Ta là tới hỏi, ta từ đây là quân phản loạn, ngay cả bản thân cũng không chắc tự bảo hộ chu toàn, nàng còn muốn theo ta?”
“Em sớm biết chàng là phản loạn, muốn rời khỏi cũng không cần đợi đến lúc này.”
Em lần đầu tiên thấy chàng, đã biết chàng là phản loạn.
Tại nơi mưa máu gió tanh, núi đao biển lửa, người hợp lại tán, triều đình lung lạc, dù cho em không thể chắn giúp chàng, cũng nhất định cùng chàng đi hết chặng đường.
Vi Nhất Tiếu đưa tay nâng Lâm Nhất Tần lên, gắt gao ôm chặt vào lòng, cơ hồ đem nàng ép đến ngạt thở
“À…Nàng thật sự béo u ~”
“.. orz... ... :shock: . . . orz... .. ^:)^ . . . . orz... :shock: ... orz... ^:)^ ... NND nói chút lời tình cảm sẽ chết sao? ? ? ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !”
Một tiếng tru tréo phẫn nộ xuyên suốt bầu trời đêm.
Như lúc trước, Ân Thiên Chính khắp người tỏa ra mùi gừng không khỏi cảm khái:
“Người trẻ tuổi thật tốt ~~~~~~~”
Ngoại truyện: câu hỏi đáp vợ chồng
Người phỏng vấn: Phạn Ca
. Xin hỏi tên của ngài?
Lâm Nhất Tần (gọi tắt là Tiên): Lâm Nhất Tần, ngươi có thể gọi ta Tiểu Lâm hoặc Tiểu Tiên
Vi Nhất Tiếu (sau gọi tắt là Vi): Vi Nhất Tiếu
Phạn Ca (cơm tạp) (sau gọi tắt là cơm)
. tuổi là:
Tiên: khi đến , hiện tại ~
Vi: trên dưới
Cơm: vì sao lại trên dưới
Vi: ta là cô nhi, không biết thời điểm sinh ra
Tiên: chờ một chút, ngươi nói ngươi trên dưới , không được nhỏ hơn ta!
Vi: được rồi, trên dưới
Cơm: thật nhân nhượng ngoài ý muốn a.
. giới tính là
Tiên: nữ
Vi: nam
. xin hỏi tính cách ngài ra sao?
Tiên: hoạt bát sáng sủa thiên chân thiện lương lạnh nhạt hiền hòa
Cơm: giời…cỡ nào là tính cách tiểu bạch
Vi: (cười lộ răng nanh) nàng cơ bản chưa nói sai, ngươi có ý kiến gì?
Cơm: không, không! (quản gia thật hung dữ mạnh mẽ…) kia tính cách của Vi thiếu thì sao?
Vi: ác liệt, độc miệng
Cơm: (đã nhìn ra…)
. Tính cách đối phương
Tiên: ác liệt, độc miệng, thích đùa dai, thoạt nhìn thật kiêu ngạo, thực tế lại vô cùng ôn nhu cẩn thận
Cơm: (này không phải phúc hắc khoác lớp da trung khuyển…)
Vi: lạc quan, đôi khi vô cùng cố chấp.
. Hai người gặp nhau lúc nào? Ở đâu?
Tiên: trong một sơn cốc nhỏ tỉnh Sơn Tây
Cơm: phạm vi này cũng quá mơ hồ thôi
Tiên: không có cách nào, khi ta đến hệ thống hướng dẫn GPS không dùng được.
Vi: sơn cốc nhỏ cách Giao Đông Lộ Châu Sơn Tây ba mươi dặm.
Cơm: (trung khuyển quả nhiên thật nhớ đường)
Ấn tượng đầu tiên với đối phương:
Tiên: cả người đầu máu, thật dọa người, sau khi lau sạch sẽ liền ngoài ý muốn kích thích thị giác, dáng người vô cùng tốt, thật là nhặt được bảo bối tốt a ~
Vi: giống cái kì quái
Cơm, Tiên: Giống cái? ?
Vi: không thể xác định có phải loài người hay không
Tiên: được rồi, ta là hồ ly tinh yêu mị.
Cơm: ngươi là ET ngoài hành tinh vô sỉ…
. thích điểm nào của đối phương nhất?
Tiên: toàn bộ đều thích ~
Vi:…giống như trên (quay đầu)
Cơm: hắc hắc ~ thẹn thùng ngoài ý muốn nha ~~
. chán ghét điểm nào của đối phương nhất?
Tiên: không có
Vi: nếu nàng có thể tự chú ý an toàn thì tốt rồi.
Cơm: đây là phê bình ôn nhu sao?
. ngài cảm thấy ở tính cách hợp nhau chứ?
Tiên, Vi: tốt lắm
Cơm: Quả là trời sinh một đôi
. Ngài gọi đối phương thế nào?
Tiên: Vi Vi, khi ta tức giận thì gọi ‘con dơi’
Vi: Ta không gọi nàng, nàng cũng biết ta đang nói chuyện với ai
Cơm: khi nói chuyện đều tập trung vậy sao? ! Thật khiến người khác đố kị đó!
. Ngài hi vọng đối phương sẽ gọi ngài thế nào?
Tiên: ha ni (honey), điềm tâm (sweetheart), thân ái, bảo bối, v…v
Cơm: (nôn mửa) …ngươi xác định?
Vi: nàng thích tự quyết định, mơ mộng hão huyền
Cơm: (quả nhiên là nằm mộng) Vậy Vi thiếu thì sao?
Vi: vẫn như thế này tốt lắm.
. Nếu so sánh với động vật, ngài thấy đối phương là:
Tiên: Ngoại hình là con dơi, thực tế là giống chó chăn cừu
Cơm: (rất chuẩn xác…)
Vi: heo
Tiên (rống giận): cái gì! ! ! ! ! Lão tử dáng người tốt thế nào, chỗ nào béo giống heo? ? ? ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Vi: ta đã gọi thành thói quen, có thể ăn có thể ngủ, không để tâm gì cả.
Tiêu: thế cũng không được! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Vi: được rồi, heo nhỏ thật gầy
Tiên;…orz…
. Nếu ngài muốn tặng quà cho đối phương, ngài sẽ tặng
Tiên: đem bản thân ta đưa cho hắn tốt lắm
Cơm: lễ vật này bị cự tuyệt nhiều lần, ngươi chết tâm đi
Vi: tiền bạc
Cơm: cái gì? Lễ vật tục tằng như vậy?
Tiên: vẫn là Vi Vi hiểu ta, có tiền có thể sai khiến ma quỷ a!
. Vậy bản thân ngài muốn lễ vật gì?
Tiên: nếu hắn đem bản thân tặng cho ta, vậy rất viên mãn
Cơm: xin ngươi thanh tỉnh chút đi…
Vi: không cần gì cả, nàng có thể chiếu cố tốt bản thân là được rồi.
. Có gì bất mãn với đối phương:
Tiên: không có gì bất mãn! Nếu thương của hắn có thể trị tốt là hoàn mĩ
Vi: nàng nhất định không chịu nói ra là ai đã bắt nàng treo lên tường thành. Ta hoài nghe có nội tình.
Cơm: (ngươi hoài nghi có gian tình đi…Quên đi, lên đỉnh Quang Minh ngươi sẽ tự biết)
. Tật xấu của ngài là
Tiên: không có năng lực sinh tồn, không có năng lực tự bảo vệ mình, là củi mục trăm thứ không dùng được một…(uể oái)
Vi: ta gặp nhiều chuyện, luôn liên lụy nàng.
. tật xấu của đối phương:
Tiên: hắn luôn cố chấp bức bách bản thân, luôn băn khoăn suy nghĩ nhiều lắm
Vi: không tâm kế, rất dể đem bản thân bại lộ lúc nguy hiểm.
. Đối phương làm gì khiến ngài không vui:
Tiên: bị thương, giết người
Vi: bị thương, sinh bệnh.
. Ngài làm chuyện gì khiến đối phương không vui:
Tiên, Vi: đem cái bên trên hoán đổi là được
Cơm: xem ra hai người cũng tự hiểu lấy
. Quan hệ của hai người đạt đến trình độ nào?
Tiên: miễn cưỡng tính trình độ hai đi. Cấp độ là ta chủ động, cấp cũng không khác gì…Nói, khi nào ta có thể ăn ‘con dơi’?
Vi: (lại quay đầu đi…)
Cơm: các ngươi cứ từ từ đợi đi, đợi cho tác giả lương tâm trỗi dậy học viết H như thế nào.
. Hai người lần đầu hẹn hò ở đâu?
Tiên: Chúng ta mỗi ngày đều hẹn hò
Vi: Nhưng thường thường đều có bóng đèn
Cơm: chính là chỉ Tạ Tốn cùng lão Ân đi, bất quá làm sao ngươi biết cái này gọi là bóng đèn?
Vi: vô nghĩa, ở chung sớm chiều gần một năm, tiếng Anh học cũng gần xong
Cơm: (được, ngươi ngoan, một ngày nào đó sẽ cho ngươi dùng tiếng Anh…)
. không khí giữa hai người lúc đó ra sao?
Tiên: đủ loại, cơ bản kết cục đều không ngờ tới 囧 囧
Vi: giống như trên
. Khi đó tiến triển đến trình độ nào?
Tiên: đã nói là đến cấp độ , bất quá vừa mới qua trình độ
. Địa điểm thường xuyên đi hẹn hò?
Tiên: các cảnh đẹp du lịch nổi tiếng cả nước, thánh địa võ lâm, mộ đạo, thăm sân vườn nhà người khác.
Cơm: Tốt lắm, quả nhiên đủ loại.
. Ngài sẽ chuẩn bị gì cho sinh nhật đối phương?
Tiên: Ta không biết ngày sinh nhật mình, hắn cũng không biết
Vi: bởi vì tác giả vô lương không nói
Cơm: được rồi, các ngươi đều sinh ngày một tháng tư.
. Kia phương nào thông báo trước?
Tiên: đương nhiên là ta, đợi người kì quái này thông báo thì phải đợi đến thế kỉ
Vi:…nàng…
Cơm: nga ~ tình cảnh lúc đó chắc rất tối ~ Vi thiếu lại đỏ mặt ~
. Ngài thích đối phương bao nhiêu?
Tiên: vô cùng vô cùng thích
Vi: giống như trên
. Như vậy, ngài yêu đối phương sao?
Tiên: đương nhiên!
Vi: tiếp tục giống như trên…
. Đối phương nói gì sẽ khiến ngài chịu thua?
Tiên: nói lời đứng đắn nghiêm túc
Vi: trên cơ bản nàng nói cái gì ta cũng không có cách nào khác.
. Nếu hiềm nghi đối phương thay lòng, ngươi sẽ làm gì:
Tiên: không có khả năng
Cơm: ngươi cũng quá tự tin đi
Vi: đem người kia xử lý.
Cơm: ngươi…
. Có thể tha thứ cho đối phương thay lòng đổi dạ sao?
Tiên: đã nói không có khả năng rồi
Vi: người đã chết, không có gì nói tha thứ hay không tha thứ.
Cơm: ngươi…
. Nếu khi hẹn hò, đối phương đến muộn hơn một giờ sẽ làm gì?
Tiên: hắn sẽ không muộn, nếu muộn khẳng định là xảy ra chuyện
Vi: mau chạy đi tìm. Bất quá hoặc nàng nhớ lầm nơi hoặc lạc đường.
. Ngài thích phần nào của đối phương nhất?
Tiên: Toàn thân đều thích! Dáng người Vi Vi vô cùng tốt!
Vi:…
Cơm:này, mới trình độ này liền im lặng, câu hỏi sau làm sao bây giờ?
. Biểu tình khiêu gợi của đối phương?
Tiên: thời điểm nghiêm túc nghiêm cẩn
Vi:…
Cơm: được rồi, chúng ta đều biết ngươi là xử nam thuần khiết, để Tiểu Tiên trả lời giúp ngươi tốt lắm.
Tiên: còn phải nói ha ha ha ha ~~ lão tử đương nhiên không có lúc nào không gợi cảm.
Cơm:…Ngươi quả nhiên không lúc nào nhân phẩm không có vấn đề…
. Khi hai người ở cùng nhau, lúc nào làm ngươi thấy tim đập nhanh?
Tiên: ách…hắn thực chưa làm gì khiến tim ta đập nhanh a…
Vi:…
Tiên: khi ta có mục đích tới gần hắn trong phạm vi một thước, tim hắn sẽ đập nhanh, vô cùng mẫn cảm
. Ngài sẽ nói dối đối phương sao? Ngài giỏi về nói dối sao?
Tiên: thương xuyên nói dối, ta thật giỏi về nói dối ~
Cơm: ngươi xác định?
Vi: cứ để nàng tự cho là thế đi.
Cơm: đều bị người ta xem thấu a ngu ngốc…Còn Vi thiếu thì sao?
Vi: giỏi, nhưng sẽ không nói dối nàng, còn người khác thì không nhất định.
. Làm chuyện gì sẽ thấy hạnh phúc nhất?
Tiên, Vi: chỉ cần ở cùng nhau, làm gì cũng hạnh phúc
. Từng cãi nhau sao?
Tiên: thường thường, miệng hắn thật sự rất độc
Vi: bất quá không tính thực sự là cãi nhau
. Đều cãi nhau vì gì?
Tiên: Bình thường là hắn châm chọc ta, hoặc cố ý chọc giận ta
Cơm: Ta xem thế nào cũng giống nam sinh vườn trẻ cố ý khi dễ nữ sinh mình thích
Vi: (cười âm trầm) Cần hạ nhiệt cho ngươi sao?
Cơm: không, không cần, đa tạ ý tốt…(được rồi, ta về sau đều châm chọc ngươi trong ngoặc đơn tốt lắm)
. Về sau làm hòa thế nào?
Tiên: trên cơ bản không cần làm hòa, đảo mắt liền quên.
Cơm: vợ chồng chân chính a, đầu giường cãi nhau cuối giường hòa
. Sau khi chuyển thế vẫn hi vọng làm người yêu sao?
Tiên: tuy rằng ta cũng hi vọng, nhưng vẫn nắm chặt hiện tại vẫn tốt hơn. Hai chúng ta đều là người thuộc thuyết vô thần
Vi: đúng vậy.
. Khi nào thấy bản thân được yêu?
Tiên: rất nhiều thời điểm, tâm tư Vi VI vô cùng tinh tế, thật săn sóc nha ~
Cơm: ngươi lại khoe khoang…Khi dễ gái ế này sao = =++
Vi:…khi bị thương, nàng lo lắng nhìn ta như vậy đó…
Cơm: (vì thế nên ngươi thường thường bị thương? Rất không phúc hậu thôi…)
. Phương thức biểu đạt tình yêu là
Tiên: quyến rũ hắn, đè hắn….%>