Y Thủ Che Thiên

quyển 2 chương 112: tiến về phía trước

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tư Đồ Diêu giật mình nhìn Mộ Chỉ Ly, gật đầu nói:

“Nguyên lai là như vậy, Mộ cô nương ngay cả điểm ấy cũng chú ý tới, tại hạ bội phục không thôi!”

Thời gian ba ngày nay, hắn chỉ luyện chế La Ách đan, thử luyện ra bốn viên, thế nhưng thử suốt ba ngày đều không thành công.

Đồng thời thêm xác định độ khó lúc luyện chế ra bốn viên có bao nhiêu, nếu như trước kia hắn sẽ cho rằng chuyện này là không thể, chỉ là hiện tại Mộ Chỉ Ly đã chứng minh có khả năng ấy!

Hắn cũng không phải là người để tâm vào chuyện vụn vặt, cho nên sau khi ba ngày thử thất bại hắn buông tha, trực tiếp đến đây thỉnh giáo.

Mộ Chỉ Ly cũng mỉm cười, từng người chúng ta chú ý những phương diện khác nhau mà thôi. Kỳ thực nếu không phải lão giả ở cửa lớn thứ ba trong Thiên Sát cổ giới làm mẫu cho mình nhìn, nàng cũng sẽ không chú ý tới điểm này, bởi vậy càng thêm chứng minh chỗ cường đại của hắn.

Hôm nay thực lực của nàng tăng lên không ít, thế nhưng cửa lớn thứ năm trong Thiên Sát cổ giới còn chưa mở ra, quả nhiên càng về sau muốn mở cửa ra độ khó càng lớn a! Cũng may nàng không thuận theo những cái này, nàng không thích ỷ lại vào những vật có tính phụ trợ, dù sao chỉ có bản thân mình mới là thực tế nhất!

Đợi Mộ Chỉ Ly đem trọng điểm luyện chế nhiều viên thuốc nói ra, Tư Đồ Dao cũng không keo kiệt đem phương pháp luyện chế cực phẩm La Ách đan nói cho Mộ Chỉ Ly.

Hai người trò chuyện với nhau, thời gian trôi qua cực nhanh, sau khi nghe giải thích từ miệng đối phương, hai người trực tiếp vào trong phòng bắt đầu thí luyện, như vậy áp dụng vào thực tế nếu gặp vấn đề còn có thể hỏi thăm đối phương, thật sự là phương thức tốt nhất.

Bọn hắn vốn có thiên tư cực kỳ thông tuệ, sau khi trải qua thử nghiệm, đều thành công luyện chế ra bốn viên cực phẩm La Ách đan, thấy một màn này hai người nhìn nhau cười cười.

Trong chớp mắt đã đến bình minh, nhưng hai người không có chút nào mệt mỏi, trái lại tinh thần sáng láng, trạng thái thật tốt, trong mắt còn chứa thần sắc chưa thỏa mãn.

Hai người bọn hắn cùng nhau nghiên cứu thảo luận phương pháp luyện chế La Ách đan, đối với phương diện y thuật khác cũng nói chuyện không ít, từng người biểu đạt rồi từng người giải thích, khi có chỗ tương đồng chính là cùng cười mà xem, khi có chỗ trái ngược, hai người cũng sẽ bắt đầu tranh luận.

Một ngày một đêm thời gian tuy không dài, nhưng thông qua trò chuyện về y thuật mà hai người rất nhanh thân quen, cái loại cảm giác này so với việc nhận thức mấy tháng còn muốn quen thuộc hơn.

“Bất tri bất giác thời gian đã đến sáng sớm rồi, Mộ cô nương ta rời đi trước.”

Tư Đồ Diêu lên tiếng nói, hắn không phải mệt mỏi, thế nhưng ở chỗ này mãi cũng không tốt lắm, hắn tin tưởng bọn họ về sau còn có không ít thời gian nghiên cứu thảo luận y thuật.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu:

“Tư Đồ công tử đi thong thả

“Như vậy để lần sau bàn lại, cùng Mộ cô nương trò chuyện một hồi, ta chỉ cảm thấy tâm tư minh bạch.”

Tư Đồ Diêu là nói thật, mặc dù thời gian chỉ một ngày một đêm, nhưng nhận thức độc đáo của Mộ Chỉ Ly về phương diện y thuật lại khiến hắn cũng cải biến không ít cách nhìn của chính mình.

Thật giống như trước kia hắn vẫn là từ góc độ này đến đối đãi, mà Mộ Chỉ Ly thì theo một góc độ khác, góc độ đối đãi bất đồng, góc độ được ra cũng bất đồng.

Trong đó có một số điều hắn chưa từng nghe nói qua, nghe Mộ Chỉ Ly giải thích một phen cũng đã hiểu rõ. Có thể nói, thời gian một ngày một đêm này so với việc hắn tự nghiên cứu y thuật mấy tháng đều tốt hơn nhiều lắm.

“Chỉ giáo lẫn nhau, Tư Đồ công tử nói cũng khiến ta hiểu ra.”

Thời gian một ngày này đối với nàng cũng vô cùng hiếm có, đại bộ phận y thuật của nàng đều là từ kiếp trước, tuy y thuật ở thế kỷ hai mươi mốt cùng ở đại lục Thiên Huyền chênh lệch không lớn, nhưng vẫn có điểm khác nhau nhất định.

Trước kia nàng đối với những điểm khác nhau hiểu rõ không nhiều, nhưng theo lời Tu Đồ Dao lại hiểu rõ không ít, đối với nàng giúp ích không nhỏ.

Phen này trò chuyện với nhau, hai người đều được lợi ích không nhỏ.

Đợi Tư Đồ Diêu rời khỏi, Thiên Nhi cũng trở về, nhìn Mộ Chỉ Ly trên mặt cười gian mà hỏi:

“Thời gian các ngươi nói chuyện thật dài nha, thành thật khai báo đều hàn huyên mấy thứ gì đó?”

Nhìn bộ dạng kia của Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ trợn mắt:

“Thiên Nhi! Từ lúc nào ngươi cũng trở nên bát quái như thế rồi.”

“Hắc hắc, trong lúc rảnh rỗi tâm sự cũng không tệ mà! Ta thấy Tư Đồ Diêu đối với ngươi thấy thú vị a!”

Tuy nói nàng không trải qua tình yêu, thế nhưng không ăn qua thịt heo cũng đã gặp heo chạy, tin tưởng tám, chín phần mười.

“Ngươi nha, đừng có đoán mò. Chúng ta bất quá chỉ nghiên cứu thả luận y thuật,trải qua nghiên cứu thảo luận lần này, ta ngược lại được lợi rất nhiều.”

Trên mặt Mộ Chỉ Ly mang theo mỉm cười thỏa mãn, nàng cảm giác mình đối với y thuật hiểu được vài phần.

Nhìn Mộ Chỉ Ly đối vớ phương diện này một chút cũng không thấy hứng thú, Thiên Nhi cũng đành chuyển đề tài:

“Lại nói, Chỉ Ly, hôm qua ta cùng Bụi Thái Lang bọn hắn đi bộ một vòng trong thành trì, ngươi đoán xem chúng ta phát hiện cái gì?”

“Cái gì?”

Mộ Chỉ Ly nghi hoặc, sự tình có thể làm cho Thiên Nhi chú ý vậy mà không nhiều lắm a.

“Chúng ta phát hiện không ít người nghe ngóng sự tình ngươi và Tư Đồ Diêu, muốn tìm các ngươi trụ ở nơi nào! Đồng thời ta cũng chú ý những người này trên cơ bản đều là dược sư.”

Thời điểm thi đấu lôi đài, những dược sư này đều đứng trên lôi đài, nàng không có chú ý tới bọn họ nhưng mà nhìn qua cũng có chút ấn tượng.

Nghe được lời Thiên Nhi nói, kinh ngạc trong mắt Mộ Chỉ Ly càng đậm:

“Bọn họ tìm chúng ta làm cái gì?”

“Ta nghe nói bọn họ hình như muốn hướng các ngươi thỉnh giáo y thuật a! Bất quá ta cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy, ngươi cũng biết Tư Đồ Diêu đã tiến vào Dược Tông rồi, mà ngươi muốn đi vào môn phái cũng cực kỳ đơn giản.

Ta xem bọn họ chuẩn bị tìm cơ hội tiếp cận các ngươi, nhìn xem các có thể đứng trước mặt trưởng lão nói tốt vài câu hay không a. Bọn họ thân là dược sư, dựa vào chính là việc luyện đan, phương diện công huân đoán chừng không cao.”

Thiên Nhi đem ý nghĩ của mình nói ra, nàng suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng cảm thấy tựa hồ loại khả năng này là lớn nhất.

Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu, nàng cũng cảm thấy loại khả năng này khá lớn. Lãnh giáo y thuật có lẽ không cần gióng trống khua chiêng như vậy, huống chi trong bọn họ người không ngại học hỏi kẻ dưới có lẽ không nhiều lắm đâu!

Ngay tại thời điểm Mộ Chỉ Ly cùng Thiên Nhi trò chuyện, ngoài cửa truyền đến một hồi huyên náo, chợt nghe thấy thanh âm bên ngoài truyền vào.

“Ta tra ra rồi, Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Dao đều ở chỗ này!”

Một nam tử kích động nói, trong mắt tràng ngập đắc ý. Hắn hỏi thăm ra tin tức này cũng phí không ít khí lực, bất quá nhiều người như vậy chỉ có mình hắn tra ra tự nhiên rất là đắc ý.

“Ngươi xác định là ở đây sao?”

Một người hoài nghi hỏi, mấy ngày nay bọn hắn một mực tìm kiếm, mấy tòa thành trì này nói lớn không lớn, nhưng ở trong đó tìm được hai người cũng không khác gì mò kim đáy bể.

Thấy người kia nghi vấn kết quả hắn điều tra được, hắn cũng bắt đầu tích cực:

“Đương nhiên xác định, nhất định là ở chỗ này!”

Nhắc tới, cũng xem như hắn có vận khí tốt, tướng mạo Mộ Chỉ Ly bất phàm, thời điểm mới vào thành cũng có một số người chú ý tới nàng, hắn là thông qua bọn họ mà biết là ở chỗ này đấy.

Hiện tại bên trong thàng trì rất nhiều người, muốn tìm dược chỗ đặt chân đều không dễ dàng, bọn hắn hẳn sẽ không đổi nơi ở.

Trong phòng.

Thiên Nhi nhìn Mộ Chỉ Ly giang tay ra:

“Bọn hắn đã tìm tới cửa, tốc độ này quả thật rất nhanh a, ngươi chuẩn bị ứng đối như thế nào?”

Mộ Chỉ Ly trầm ngâm một lát, chợt dựng lên một ngón tay:

“Một chữ, trốn!”

Nàng cũng không có lòng dạ thanh thản đến ứng phó những người này, nếu bọn họ chân tâm thật ý đến lãnh giáo nàng cũng không ngại.

Nhưng ôm thái độ như vậy đến đây, nàng một chút hứng thú cũng không có, huống chi với những tình huống như vậy nàng không tính sẽ ứng phó.

“Ngươi đi đi, ở đây giao cho ta. Dù sao bọn hắn biết rõ ngươi ở nơi này, không thấy ngươi khẳng định không thể nào đi, để ta đối phó bọ hắn.”

Khóe mắt Thiên Nhi hiện lên vẻ đắc ý, tựa hồ biện pháp đối phó đã sớm nghĩ kỹ.

Thấy ý chí chiến đấu sực sôi của Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly gật đầu:

“Đám người kia giao cho ngươi rồi, ta đi trước.”

Vừa nói xong, Mộ Chỉ Ly đã quay người theo cửa sổ đi ra, mới đi ra, Mộ Chỉ Ly phát hiện một thân ảnh ở trong phòng bên cạnh đi ra, xem xét dĩ nhiên là Tư Đồ Diêu vừa mới trở về.

“Ngươi…”

“Ngươi…”

Hai người nhìn đối phương đồng thời thốt ra chữ này, chợt nhìn cửa sổ phía sau, nhìn nhau cười cười.

“Tư Đồ công tử ngươi cũng đi ra”

Mộ Chỉ Ly lên tiếng trước, nàng có thể biết rõ chuyện này, tin tức của Tư Đồ Diêu cũng sẽ không chậm hơn mình.

Nghe vậy, Tư Đồ Diêu cũng bất đắc dĩ cười cười:

“Ta không nghĩ ứng phó cục diện như vậy, huống chi mục đích của bọn hắn ngươi cũng rõ ràng đấy.”

Hắn tuy là người của Dược Tông, muốn kéo thêm người vào môn phái cũng không có gì khó, nhưng đối với hắn dùng biện pháp này hắn cũng không thích.

Người có thực học, hắn thực sự thưởng thức, cho dù đối phương không đề cập tới, hắn cũng hi vọng có thể mời chào đối phương. Cũng không phải nói trong những người đến đây không có người có thực học, chỉ là chọn dùng loại phương thức này không khỏi rơi xuống thành người tầm thường.

Nghe được lời Tư Đồ Diêu nói, trên mặt Mộ Chỉ Ly càng vui vẻ, càng tiếp xúc nhiều, nàng phát hiện cùng Tư Đồ Diêu thật có nhiều chỗ tương tự:

“Đúng vậy a, đi ra ngòai là một lựa chọn không sai.”

Ở chỗ này, hai người không có chỗ nào khác để đi, Mộ Chỉ Ly liền dẫn Tư Đồ Dao trốn sang phòng của mấy người Cao Chính Thanh, tuy khoảng cách không xa, nhưng những vị dược sư kia rõ ràng không ai muốn tới nơi này.

Đám người Hiên Viên Dật nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cùng Tư Đồ Diêu đồng thời xuất hiện cũng có chút kinh ngạc, thời điểm đang chuẩn bị hỏi thăm lại nghe được thanh âm bên ngoài truyền đến, dùng lực tai của bọn hắn chỉ cần muốn nghe trong vòng mấy ngàn thước bọn hắn có thể nghe được rõ ràng, cũng đã hiểu rõ nguyên nhân hai người bọn họ xuất hiện ở đây rồi.

Cũng may tất cả mọi người đã gặp qua, cho nên bắt đầu ở chung ngược lại rất tự tại.

Đợi những người kia rời đi, Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Diêu cũng trở về. Phòng này cũng không được coi là lớn, bọn hắn cùng nhau sống ở đây lộ ra chút chen chúc.

Sau khi trở lại phòng, vẻ mặt Mộ Chỉ Ly tò mò nhìn Thiên Nhi:

“Thiên Nhi, ngươi đem bọn họ giải quyết như thế nào?”

Những người kia lúc đến một bộ không thấy người sẽ không đi mà bây giờ cứ như vậy rời đi, chuyển biến thế nhưng không dễ dàng.

“Đây là bí kỹ độc môn, ta không nói cho ngươi!”

Nhìn thấy bộ dáng kia của Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly đoán chừng quá trình này cũng không thể nào quang minh chính đại, nàng cũng không hỏi, lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện, trong phòng lần nữa an tĩnh lại.

Hôm nay qua đi, những dược sư kia cũng không còn tìm tới tận cửa nữa.

Sống trong cuộc sống bình tĩnh này, thời gian nháy mắt trôi qua.

Ba ngày sau chính là ngày chiến trường Thiên Huyền mở ra, Mộ Chỉ Ly nhìn bầu trời hoang vu phương xa, trên mặt mỉm cười nhiều hơn. Thời gian hơn hai tháng, thực lực của nàng lần nữa lại tinh tiến, đột phá Sựu Phân Cực đỉnh phong đạt đến Thiên Huyền cảnh! Bụi Thái Lang cũng có tiến bộ, đột phá đến Sự Phân Cực cảnh.

Có thể nói thu hoạch của bọn hắn rất phong phú, mỗi người đều đang không ngừng tiến bộ. không khỏi hồi tưởng lại những việc xảy ra trong ba năm qua, trong long nàng bùi ngùi mãi thôi.

Lúc trước vừa mới tiến vào chiến trường Thiên Huyền thực lực mới chỉ ở Lăng Thiên cảnh sơ cấp mà thôi, ba năm sau đạt đến Sự Phân Cực cảnh đỉnh. Ba năm có thể đạt được thành tích như vậy nàng coi như cũng cực kỳ hài lòng.

Nếu như mình không có tiếp nhận truyền thừa Tử Thấm, khoảng cách với thực lực bây giờ cũng cực xa a. Dạng này tính ra nàng cơ hồ một năm đọt phá một cấp bậc, loại tốc độ này truyền đi nghe cũng rợn cả người.

Cũng không biết thời điểm Liệt nhìn thấy mình sẽ có phản ứng gì, nghĩ vậy trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng ngăn không được vui vẻ.

Hàn gia.

Hàn Như Liệt nhìn hai người Hàn Dạ, Hàn Phong phía sau nói:

“Ba ngày sau chiến trường Thiên Huyền sẽ mở ra rồi.”

“Thiếu chủ, chúng ta sẽ đi sao?”

Hàn Dạ nhịn không được lên tiếng hỏi, hắn có thể nhìn ra được theo khoảng cách thời gian chiến trường Thiên Huyền mở ra càng gần, tâm tình thiếu chủ càng không bình tĩnh.

Nếu đổi lại là lúc trước, chắc sẽ cực kỳ mừng rỡ cùng kích động, nhưng kể từ sau khi biết tin tức kia, tâm tính thiếu chủ thay đổi. Đó là một loại cảm xúc chờ mong cùng lo lắng. Nếu Mộ cô nương thật sự xảy ra chuyện, hắn khó có thể tưởng tượng ra khung cảnh lúc đó.

Nghe được câu hỏi của Hàn Dạ, Hàn Như Liệt cũng quay đầu, trên mặt mang theo một tia tàn khốc:

“Đương nhiên phải đi! Ta đã đáp ứng Chỉ Ly làm sao có thể không đi.”

“Thế nhưng mà…”

Hàn Phong không khỏi lên tiếng, Hàn Dạ không khỏi ném cho hắn một ánh mắt, để hắn ngậm miệng.

Hắn cũng đã nản lòng rồi, Hàn Phong sờ sờ lông mày. Việc bọn hắn bây giờ phải làm là đi theo bên người thiếu chủ, thiếu chủ làm gì cũng không được phép hỏi.

Bởi vì bọn hắn càng hỏi, tâm tình thiếu chủ bị ảnh hưởng càng lớn. Hiện tại thoạt nhìn biểu hiện của thiếu chủ vô cùng bình tĩnh, nhưng nội tâm sợ đã song cả mãnh liệt.

Đúng như Hàn Dạ phỏng đoán, tâm tình Hàn Như Liệt bây giờ có thể nói là phức tạp tới cực điểm. Hắn chờ mong kì tích xuất hiện, nếu ở chiến trường Thiên Huyền có thể nhìn thấy Chỉ Ly mạnh khỏe đứng trước mặt mình, hắn nhất định sẽ cảm kích trời xanh! Nhưng nếu là… không, nhất định là không đâu!

“Hôm nay chúng ta liền khởi hành, ở đó chờ.”

Hắn đã không còn cách nào tiếp tục ở chỗ này chờ tiếp, sớm tới đó chờ đợi cũng sẽ tốt hơn chút ít,ít nhất mình có thể trước tiên nhìn thấy!

Thần quyết cung.

Lăng Lạc Trần vẫn như trước một bộ quần áo màu trắng, trên khuôn mặt không giống phàm nhân luôn là lạnh nhạt vĩnh hằng, xa xa nhìn về phía trước đúng là giống như tiên nhân. Ở phía xa, không ít nữ tử nhì Lăng Lạc Trần, trong mắt không che dấu vẻ ái mộ đối với hắn.

“Nghe nói lần chiêu mộ đệ tử ở chiến trường Thiên Huyền này là do Lăng sư huynh đi đấy!

Một người con gái cười nói, trong mắt chỉ có duy nhất hình ảnh Lăng Lạc Trần.

Một người khác cong miệng lên, trên mặt mang theo một ít phiền muộn:

“Dĩ nhiên là do Lăng sư huynh đi a, ta đoán chừng, những cô gái ở chiến trường Thiên Huyền kia chỉ sợ nhìn thấy Lăng sư huynh liền không nói hai lời đã theo tới đây này!”

Nghe vậy, nữ tử bên cạnh hô to:

“Đúng vậy a, ta sao không nghĩ tới? Như vậy tình địch của chúng ta chẳng phải càng nhiều?”

Từ đàm luận của mấy người, tất cả mọi người đều nghĩ tới điểm này, lập tức tiếng oán than đầy đất. Tại Thần quyết cung, Lăng Lạc Trần xứng đáng là đệ nhất mỹ nam tử. tuy ngày bình thường hắn chưa bao giờ cùng bọn họ nói chuyện nhiều, thế nhưng ấn tượng của bọn họ đối với Lăng Lạc Trần rất tốt.

Nghĩ đến một ngày có thể cùng hắn nói chuyện, nếu thật là có thể, các nàng hạnh phúc đến chết rồi. cho nên tại Thần quyết cung, người bọn nữ tử hâm mộ nhất là Trầm Thanh Nhân, bởi vì nữ tử duy nhất có quan hệ tốt với Lăng Lạc Trần chính là nàng.

Cũng bởi vậy, ngày bình thường có không ít người đi nịnh nọt Trầm Thanh Nhân, muốn mượn Trầm Thanh Nhân đến gần Lăng Lạc Trần, cho dù không thể cùng trò chuyện, khoảng cách gần có thể nhìn kỹ cũng không sai.

Lăng Lạc Trần nhìn lão giả đồng dạng áo bào trắng trước mặt, nhìn khuôn mặt hắn hiền lành, chắp tay nói:

“Sư phụ, con sắp đi tới chiến trường Thiên Huyền rồi. Nhiệm vụ người giao phó con nhất định sẽ hoàn thành.”

“Đi thôi, vi sư chờ ngươi trở về.”

Lão giả cũng chậm rãi lên tiếng.

Nghe vậy, Lăng Lạc Trần dứt khoát quay người, hướng phía chân núi đi đến. Hắn làm việc vẫn luôn dứt khoát như thế. Có lẽ bởi vì thường nhân có những việc phiền não mà hắn không có.

Lão gỉa nhìn bóng lưng Lăng Lạc Trần rời đi, thầm nghĩ : ‘đồ nhi tốt, nắm chắc cơ hội lần này cho tốt.’

Trong lòng lão có ý đem Lăng Lạc Trần trở thành người nối nghiệp của mình mà bồi dưỡng, hôm nay thành tựu của hắn không thấp, cũng nên học tập một ít công việc của môn phái rồi, chuyện lần này cũng là cố ý dựng lên, thời gian hắn tại vị còn rất dài, từ giờ trở đi từ từ bồi dưỡng cũng không sai.

Chúng nữ tử nhìn thấy bóng dáng màu trắng chậm rãi biến mất trước mắt bọn họ, trong mắt lộ vẻ không nỡ.

Lão giả cảm nhận được ánh mắt của đám nữ tử bên kia, không khỏi quay đầu đi, mọi người thấy tông chủ nhìn bọn họ, cũng nhao nhao tứ tán đi.

Đợi mọi người rời đi, trên mặt lão giả cũng mỉm cười. Tuy lão một mực buộc Lạc Trần không được vì tình sở khốn, lão biết rõ tình đối với thực lực người mang đến nguy hại, qua nhiều năm như vậy Lạc Trần cũng y như lời lão nói, bất quá cho dù hắn không đi tiếp xúc với nữ tử, nhưng vẫn có thể hấp dẫn các nàng a.

Thời điểm Lăng Lạc Trần xuất phát, các trưởng lão của môn phái khác cũng nhao nhao lên đường.

Bọn hắn đã nhận được một tin tức, lần này chiến trường Thiên Huyền xuất hiện một nhân tài hiếm có, không chỉ có tu vị vô cùng tốt, thuật luyện đan lại có thể cùng người nối nghiệp Dược Tông so sánh.

Để cho người ta kinh ngạc nhất chính là người này cũng không phải đến từ siêu cấp vương quốc, thậm chí ngay cả đại vương quốc cũng không phải, nàng chỉ đến từ một tiểu vương quốc, hơn nữa bọn hắn đối với dĩ vãng của nàng cũng hiểu được không ít. Bọn họ đều là lão hồ ly tu luyện hơn trăm năm, như thế nào lại không nhìn ra có ẩn tình bên trong?

Người chủ trì môn phái cơ hồ không chút do dự bảo nhóm bọn họ hết sức đem người đó kéo về môn phái, một phương diện bởi vì người mới hiếm có, một phương diện cũng có thể xem nhiều môn phái như vậy đến tột cùng ai có thể giành được. về sau nói ra trên mặt cũng sẽ có hào quang.

Từng đó môn phái, rất ít khi cùng để ý một người, đương nhiên có một ít tâm ganh đua so sánh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio