Y Thủ Che Thiên

quyển 3 chương 2: cuộc thi cuối kỳ bắt đầu!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

” Cuộc thi cuối kỳ bắt đầu!”

Bốn vị điện chủ đồng loạt lên tiếng nói, cho dù cuộc thi cuối kỳ là sự kiện long trọng ở Thần Quyết Cung thì Cung Chủ cũng sẽ không xuất hiện. Ở trong Thần Quyết Cung người có thể nhìn thấy diện mạo của Cung Chủ sợ là ngoại trừ bốn vị điện chủ ra cũng không có bao nhiêu người.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly đến có thể nhìn thấy bốn vị điện chủ tề tụ đã là cực kỳ không tệ, về phần Cung Chủ thì không cần suy nghĩ. Không đạt tới địa vị cao hiển nhiên là không thể nào nhìn thấy Cung Chủ đấy.

Khi bốn chữ này truyền ra, tinh thần mọi người đều chấn động, bọn hắn cố gắng tu luyện ba tháng, muốn nhìn so với lần trước có tiến bộ nhiều hay ít!

Đầu tiên là các điện so với nhau, trận đấu của bọn người Mộ Chỉ Ly thì phải nhờ đến sau cùng. Nghĩ cũng đúng bởi vì bọn họ cạnh tranh, so sánh là kịch liệt, còn bọn hắn là những đệ tử mới, số lượng lại không nhiều, đồng thời Thần Quyết Cung an bài như thế có một mục đích khác cũng là vì để cho tân đệ tử trước tiên có một chút hiểu biết về thực lực của đệ tử lớn tuổi.

” Điện Thanh Long – Mặc Ngọc đối với Điện Huyền Vũ – Cung Hàn.”

Vừa nói xong, hai gã nam tử đi lên luận võ đài. Tầm mắt của người đều rơi vào hai người, bọn người Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ thấy qua bọn hắn, đương nhiên cũng chú ý nhiều hơn, ít nhất biết rõ ở Thần Quyết Cung cần chú ý người nào.

Thực lực hai người đều không kém, đều là thực lực Thiên Huyền tứ cảnh, ở thực lực ngang nhau này rất khó đã phân biệt thắng bại. Hết thảy phải xem khả năng bọn hắn có thể nắm giữ tình huống cùng với trình độ cường đại của vũ kỹ mới biết được, bất quá tỷ thí như vậy là hấp dẫn nhất đấy.

Cùng nhau thi lễ một cái xong, hai người liền bắt đầu trận chiến.

Mặc Ngọc đúng như tên của hắn, mặc một bộ áo bào màu đen làm tôn lên dáng người cao ngất, tóc búi cao ôm trọn cái trán, mày kiếm mắt sáng cũng là mỹ nam tử.

Mà Cung Hàn của điện Huyền Vũ cũng không tệ, hai người đều là anh tuấn bất phàm, bất quá lúc này lại không có bao nhiêu người chú ý đến điểm này. Không khí vào thời khắc này đã trở nên khẩn trương, hai người trong nháy mắt khí thế đều bộc phát ra.

Chỉ thấy Mặc Ngọc một bước đột nhiên bước ra, trong tay trường kiếm màu bạc tản ra lạnh lùng, khí tức cũng làm cho tay áo bay lên, ánh mắt ngưng tụ hóa thành một đạo cầu vồng hướng phía Cung Hàn bắn tới.

Khi Mặc Ngọc cấp tốc vọt tới, Cung Hàn cũng không lui lại, trên mặt mang theo một ít ngưng trọng, Thiên Lực thuộc tính thủy không ngừng dâng lên hướng phía Ngân Kiếm trong tay mà đi, dưới Thiên Lực màu xanh da trời bao bọc thân kiếm cũng biến thành màu xanh da trời, hiện ra ánh sáng dịu dàng trông rất đẹp mắt.

Sau một khắc, Cung Hàn bùng nổ hướng phía Mặc Ngọc nghênh đón, vốn không gần khoảng cách nhưng trong nháy mắt thời gian đã đến, tốc độ cực nhanh mang theo tiếng không khí xé rách chói tai mà tới, nhìn thấy một màn này, không ít người trong mắt đều hiện lên vẻ kinh hãi.

“Keng ”

Thanh âm binh khí giao tiếp vang lên, mặc dù hai người không phải từng chiêu từng chiêu đâm về chỗ hiểm đối phương, nhưng thực sự ra tay cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho tâm tình của mọi người đều có chút treo lên, dù sao nếu một cái không cẩn thận cũng phải chịu tổn thương không nhẹ.

Mộ Chỉ Ly nhìn một màn này, thầm than: cũng chỉ có thông qua phương thức như vậy mới có thể kích phát ra năng lực của các đệ tử a, nếu bó tay bó chân mà nói tỷ thí cũng không có ý nghĩa gì rồi.

Trong khoảng thời gian ngắn hai người đã đối chiến hơn mười chiêu, tốc độ cực nhanh, nếu tu vi không cao căn bản là thấy không rõ lắm. Cùng với công kích của hai người, trên mặt đất cũng xuất hiện từng đạo vết kiếm, dư âm kiếm khí còn lại cũng đã lợi hại như thế.

Đột nhiên, hai người tách ra, hai mắt lạnh lùng nhìn đối phương, khí tức đều có chút chấn động. Phen này giao thủ đối với người khác xem là cực kỳ đơn giản, nhưng lại tiêu hao Thiên Lực không nhỏ.

Mặc Ngọc cũng không có dừng lại, chỉ thấy hắn quanh thân Thiên Lực bắt đầu khởi động, hai tay ở trước ngực lật qua lật lại tạo thành một thủ ấn phức tạp, theo thủ ấn xuất hiện một cổ khí tức cường đại cũng chậm rãi khuếch tán mà ra.

“Mặc Ngọc muốn dùng đòn sát thủ rồi.”

“Kết quả lập tức sẽ có đấy.”

Từng câu đàm luận truyền vào trong tai bọn người Mộ Chỉ Ly, lực chú ý của mọi người cũng tập trung thêm vài phần.

Sau một khắc, mọi người đã phát hiện Mặc Ngọc hai tay nhiễm một tầng màu xanh, bên trên xuất hiện một Long Lân tinh xảo! Đây cũng là vũ kỹ mạnh nhất điện Thanh Long! Chưa cần hắn ra tay mà có thể cảm giác được lực lượng vốn có của Song Long trảo!

Thấy thế, động tác của Cung Hàn cũng không chút nào chậm, Thiên Lực bành trướng bạo phát tuôn ra, thân thể chấn động, ánh sáng màu lam sáng chói từ trong cơ thể hắn tuôn ra, trực tiếp ở xung quanh thân ngưng tụ trở thành một màn hào quang màu xanh da trời, đem cả người hắn đều vây quanh ở trong đó. “Bành!”

Mặc Ngọc hai nắm đấm trùng trùng điệp điệp nện vào màn hào quang màu xanh da trời, ở trên lập tức truyền ra một loạt thanh âm như tiếng chuông, rung động cấp tốc bập bềnh dập dờn, bất quá cuối cùng vẫn phải phá không mà đi.

“Động tác của Mặc Ngọc thật là mãnh liệt đấy! Vậy mà trực tiếp dùng nắm đấm oanh! Thống khoái!” Cao Chính Thanh lên tiếng nói, hắn thích nhất chính là loại phương thức chiến đấu này.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng đem ánh mắt chuyển đến trên người Cao Chính Thanh, Cao Chính Thanh lực lượng cực lớn, đối với hắn mà nói đi điện Thanh Long tu luyện là phù hợp nhất, đến lúc đó vũ kỹ này do hắn thi triển ra nói không chừng còn cường hãn hơn so Mặc Ngọc!

Một kích chưa thành công, Mặc Ngọc trên mặt không có chút nào biến hóa, sau một khắc, đang lúc mọi người kinh hãi Mặc Ngọc hai đấm gần như mưa to gió lớn không ngừng hướng phía cái kia màn hào quang màu xanh da trời.

Mỗi một đạo công kích đều khiến cho màn hào quang màu xanh da trời xuất hiện từng đợt rung động, thời gian dần trôi qua, sắc mặt Cung Hàn phát sinh biến hóa, không ngừng đem Thiên Lực trong thân thể hướng phía đó truyền đi.

“Bành! Bành! Bành!”

Từng đợt tiếng vang không dứt bên tai, những chấn động kinh người điên cuồng quét sạch mà ra, rồi sau đó có một thanh âm rất nhỏ tiếng răng rắc, ở nơi trường luận võ yên tĩnh nghe rất rõ ràng.

Răng rắc răng rắc!

Khe hở nhanh chóng mở rộng, trong chớp mắt, bên trên màn hào quang màu xanh da trời chắc chắn đã bị vết rạn mở ra, cuối cùng phịch một tiếng, ở đằng kia từng đợt rung động, ầm ầm bạo liệt.

Từ màn hào quang màu xanh da trời vỡ tan, Cung Hàn lùi lại mấy bước mới đứng vững thân hình, trên mặt xuất hiện một mảng tái nhợt, hiển nhiên hắn bị nội thương không nhẹ.

“Đa tạ” Mặc Ngọc chắp tay nói.

” Thực lực của Mặc sư huynh thật mạnh mẽ, Cung Hàn bội phục. Hi vọng lần sau còn có thể cùng Mặc sư huynh luận bàn.” Cung Hàn chắp tay hồi đáp, cũng không có bởi vì ở trước mắt bao người bị bại bởi Mặc Ngọc mà đối với Mặc Ngọc có ý bất mãn, ý chí này lại để cho mọi người đối với hắn cũng xem trọng vài phần.

Từ ánh mắt trong suốt của hắn có thể nhìn ra được, lời nói này của hắn cũng không phải là nói suông, sau thất bại cũng không nhụt chí, nhìn vào lần tái chiến, tin tưởng sau khi cuộc thi cuối kỳ chấm dứt hắn trở về tất nhiên sẽ càng thêm khổ luyện, có được tâm tính này thành tựu trong tương lai tất nhiên sẽ không thấp.

” Điện Thanh Long – Mặc Ngọc thắng!” Chấp sự trọng tài lớn tiếng công bố kết quả

Điện chủ điện Thanh Long trên mặt nở một nụ cười, không khỏi nhẹ gật đầu, trận chiến đầu tiên này lấy được thắng lợi là một dấu hiệu tốt. Trái lại, điện chủ điện Huyền Vũ sắc mặt hơi khó coi một ít, dù sao trận chiến đầu tiên đã thất bại, bất quá nhìn về phía Cung Hàn trong mắt cũng mang theo một tia thoả mãn.

Bản tính của Cung Hàn hắn cũng biết, thất bại lần này không có ảnh hưởng gì nhiều, hắn tin tưởng lần sau Cung Hàn sẽ biểu hiện tốt hơn.

Các cuộc tỷ thí tiếp theo cũng tương đối đặc sắc, bọn người Mộ Chỉ Ly cũng không để ý lắm, ở trong quá trình không ngừng đối lập này đoán ra được tình huống của từng đại điện, so ra mà nói, Thanh Long điện thực lực mạnh nhất, sau đó đến điện Bạch Hổ, mà điện Chu Tước cùng điện Huyền Vũ thì kém hơn một chút.

Đương nhiên, đây chỉ là đánh giá khách quan, kém cũng không phải thật lớn, huống chi Mộ Chỉ Ly vẫn cho rằng thành quả tu luyện là xem chính mình, điều kiện bên ngoài chỉ là một loại phụ trợ mà thôi.

Rất nhanh, cuộc thi cuối kỳ dần dần tiến đến vòng cuối cùng, Mộ Chỉ Ly hiểu được đến cuộc thi cuối kỳ không phải mỗi người đều có cơ hội lên sân khấu, thường thường phải có biểu hiện tốt, do chấp sự tuyển người lên sân khấu, tuyệt đại đa số mọi người chỉ có thể nhìn. Nếu không nhiều người như vậy thì phải thi tới khi nào?

Có thể ở cuộc thi cuối kỳ được tiến hành tỷ thí phải là người ở trong điện có thành tích tốt nhất, những người còn lại thì nhìn vào danh sách này để phấn đấu. Như thế cũng giống như thi đấu, bọn người Mộ Chỉ Ly cũng là không tính là đáng buồn, vì ít nhất bọn hắn có cơ hội lên đài.

Mãi cho đến khi cuộc thi cuối kỳ chấm dứt, Mộ Chỉ Ly vẫn không thấy Lăng Lạc Trần xuất hiện. Sau đó nghe được xung quanh mọi người nghị luận mới biết Lăng Lạc Trần gần đây đang bế quan, cho nên cuộc thi cuối kỳ lần này hắn cũng không tham gia. Trong các cuộc thi cuối kỳ không phải mỗi lần Lăng Lạc Trần đều tham gia, bất quá ở trong suy nghĩ của mọi người hắn là sư huynh cường đại nhất, địa vị là không thể rung chuyển được.

Trong nhiều cuộc tỉ thí, Mộ Chỉ Ly chú ý nhất chính là cuộc đấu của Trầm Thanh Nhân. Cô nàng này thực lực cũng rất khá, hơn nữa danh vọng ở trong đám đệ tử cũng không kém, từ việc mọi người ủng hộ nàng khi nàng lên sân khấu có thể nhìn ra được.

Nhìn Trầm Thanh Nhân tỷ thí, Mộ Chỉ Ly cũng biết rõ thực lực của Trầm Thanh Nhân đạt đến Thiên Huyền ngũ cảnh. Cho dù là từ nhỏ bắt đầu tu luyện, muốn đạt tới đến tu vi này cũng rất khó. Chênh lệch giữa bốn cảnh giới, nàng muốn đuổi kịp cũng không dễ dàng ah.

Thiên Nhi nhìn biểu lộ của Mộ Chỉ Ly đã đoán được ý nghĩ của nàng, hiện tại nàng tuy đã có được thân thể không phải đứng ở bên trong Thiên Sát cổ giới, nhưng ở cùng Chỉ Ly một chỗ lâu như vậy, dù không nghe được ý nghĩ trong lòng của nàng cũng có thể phán đoán ra.

“Bốn cảnh giới mà thôi, lúc trước ngươi với nàng ấy còn cách nhau mấy giai cấp, hôm nay sắp đuổi kịp rồi, bốn cảnh giới coi là cái gì?” Ở nàng xem, tiến bộ của Chỉ Ly đã thật nhanh rồi, khó khăn nhất chính là nàng phải khống chế được lòng mình. Không thể làm cho thực lực tăng lên rất nhanh, trái lại phải rất chú ý đến phải làm cho thực lực vững chắc.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng cười nói: “Ta biết rõ, ta vẫn luôn có lòng tin.” Nàng chỉ cảm khái một phen thôi, có đôi khi cảm giác thấy thời gian mình tu luyện đã chậm không ít, bất quá ngẫm lại mình cùng bọn hắn chênh lệch cũng không phải rất lớn.

Thiên Nhi gật đầu: “Uyển Vận kia vừa rồi cũng ra sân, tuy là bị thua, bất quá có thể xuất hiện chứng tỏ ở trong điện thực lực cũng không kém.” thời điểm Uyển Vận xuất hiện nàng cũng chú ý nhiều hơn vài phần.

“Ngươi lo lắng sao?” Mộ Chỉ Ly cũng không nói tiếp vấn đề này, mà hỏi ngược lại

Nghe vậy, Thiên Nhi lắc đầu: “Cho dù thực lực của nàng ta không kém, ta đối với ngươi luôn có lòng tin.” Thủ đoạn của Chỉ Ly nhiều hơn những người trong môn phái này không phải ít, mà Chỉ Ly kinh nghiệm chiến đấu so với bọn hắn lại càng thêm phong phú.

Tỷ thí, cho dù là thật tỷ thí thì cũng chỉ là tỷ thí, so với việc chém giết sinh tử có chênh lệch không nhỏ đấy. Ở cuộc sống trong chiến trường Thiên Huyền, Mộ Chỉ Ly luôn một mực đi lại cùng đánh giết.

Trong điện tỷ thí sau khi chấm dứt, thì đến phiên tân đệ tử tỷ thí rồi. Tham dự cuội thi lần này cũng không phải chỉ có lăm người bọn hắn, ngoài ra còn có các đệ tử mới nhập môn từ bên ngoài mới tuyển vào, cho nên nhân số cũng đạt tới hơn mười người.

Nếu bình thường, khi đệ tử mới tỷ thí cũng không làm cho mọi người quá nhiều chú ý, dù sao bọn hắn chiến đấu không đủ kích động lòng người, đối với những đệ tử thâm niên này cũng không có lực hấp dẫn gì. Nhưng lần này không giống với, bọn hắn muốn xem những đệ tử từ chiến trường Thiên Huyền đi tới có cái gì khác.

Còn có một nguyên nhân nữa là bọn hắn muốn xem xem Mộ Chỉ Ly đệ tử mới đến đã đánh bại Uyển Nhược biểu hiện như thế nào, cuối cùng là cuộc tỷ thí giữa Mộ Chỉ Ly và Uyển Vận đều làm cho bọn hắn có một ít hiếu kỳ, bởi vậy mà tuyệt đại đa số người đều không rời đi.

Bốn vị điện chủ vốn tưởng rằng sau khi chấm dứt mọi người sẽ rất nhanh tản đi, vậy mà không nghĩ tới đều đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc: “Ở bọn hắn xảy ra chuyện gì vậy? Sao đều không đi?” Giang Tuyệt nghi hoặc lên tiếng, đây tuyệt đối là rất khác thường ah!

Nghe vậy, điện chủ điện Thanh Long cũng hướng ánh mắt về phía mọi người chú ý nhìn lại, trên mặt nở nụ cười: “Ta đoán đại khái là bởi vì họ muốn biết thực lực của Mộ Chỉ Ly và những đệ tử mới tuyển từ chiến trường Thiên Huyền về a.”

Lúc này, Tư Khôn điện chủ điện Huyền Vũ nhìn hắn lắc đầu: “Các ngươi tin tức không đủ linh thông rồi, nghe nói vừa rồi tỷ tỷ của Uyển Nhược là Uyển Vận đối với Mộ Chỉ Ly hạ chiến thư, sợ là vì vậy mà không ít người lưu lại đấy.”

“Ah? Đúng là như thế à?” Ninh Trí Viễn và Giang Tuyệt đầu tiên là một hồi kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền đã hiểu nguyên nhân. Lấy tính tình của Uyển Vận mà làm ra chuyện như vậy cũng rất bình thường, lập tức mỗi người đều cười nhìn về phía Phong Hàn điện chủ điện Chu Tước.

Phong Hàn sắc mặt nhìn rất khó khăn, khi Tư Khôn nói ra lời nói này sắc mặt của hắn đã bắt đầu biến thành ảo não, nhất là khi ba người nhìn về phía chính mình cười nhạo, hắn đã cảm thấy trong nội tâm ngăn không được lo lắng. Đúng vậy ! Chính là cười nhạo!

Uyển Vận chính là người của điện Chu Tước hắn, hắn muốn kéo Mộ Chỉ Ly đến điện Chu Tước của bọn hắn, nhưng người trong điện mình lại đi hạ chiến thư với nàng, cái này còn muốn nghĩ kéo nàng tới độ khó không phải là lớn bình thường rồi. Điện Chu Tước bọn hắn vốn đã không có mấy phần thắng, cái này là khen ngược rồi, xem như triệt để không có hi vọng rồi.

Khó trách ba người kia cười sao mà rực rỡ thế, hắn đã nói ba lão gia hỏa từng cái đều là không tốt! Không khỏi trợn mắt nhìn, mấy lão gia hỏa này quả thực là bỏ đá xuống giếng!

Ba vị điện chủ nhìn thấy Phong Hàn biểu lộ, mỗi một người đều đem ánh mắt chuyển hướng về phía bên kia, giả bộ chưa từng trông thấy. Cho dù bị Phòng Hàn trừng, tâm tình của bọn hắn vẫn vô cùng tốt ah, ha ha.

Nhìn bộ dáng của ba người bọn họ, Phong Hàn cũng chỉ có thể chính mình tức giận thôi. Uyển Vận này như thế nào lại không có ánh mắt vậy, làm hỏng chuyện tốt của hắn! Thật sự là tức chết hắn đấy!

Uyển Vận hồn nhiên không biết hành động của mình đã đắc tội với người mà mình không nên đắc tội nhất, nàng lúc này còn dương dương tự đắc chờ một hồi nữa xem bộ mặt thất bại của Mộ Chỉ Ly rồi, nghĩ đến những điều này mà ngay cả thất bại vừa rồi cũng không có chút nào phiền muộn, nàng đang tranh thủ thời gian tìm người đi đem Uyển Nhược mang đến, để cho nàng nhìn tận mắt Mộ Chỉ Ly chiến bại!

Uyển Nhược vốn đang ngây ngốc trong phòng tu luyện, vốn hôm nay nàng cũng muốn đi, nhưng mà gần đây vì chuyện này gây xôn xao làm nàng xấu hổ không thể xuất hiện trước mắt mọi người? Thầm nghĩ không bằng chờ mấy ngày nữa mọi người dần dần quên lãng chuyện này thì nàng lại đi ra là tốt rồi, đợi đến lúc đó cũng sẽ không như hiện tại rồi.

Nhưng mà, đột nhiên có người đến nói với mình là tỷ tỷ muốn cùng Mộ Chỉ Ly sau khi cuộc thi cuối kỳ chấm dứt sẽ có một trận chiến, để cho mình đi qua nhanh một chút! Trong đầu không khỏi hồi tưởng lại hôm nay trước khi đi tỷ tỷ có nói với mình: ” Uyển Nhược, tỷ tỷ nhất định sẽ giúp ngươi xả cơn tức này!”

Ngay lúc đó nàng chỉ lo tâm tình của mình mà không đem những lời này để ở trong lòng, không nghĩ tới tỷ tỷ vậy mà thật sự làm như vậy rồi! Một hồi kinh ngạc qua đi, tâm tình Uyển Nhược cũng bắt đầu tốt lên.

Thực lực của Mộ Chỉ Ly so với mình tuy cao hơn một ít, nhưng tỷ tỷ so với mình cao một cảnh giới đấy! Tỷ tỷ ra tay có lẽ Mộ Chỉ Ly kia sẽ không có khả năng thành công, mình lúc trước thất bại chỉ có một nhóm người thấy được, ngày hôm nay thì tất cả mọi người có thể chứng kiến ah! Sau ngày hôm nay, nàng không cần mỗi ngày ngây ngốc trong phòng nữa rồi!

Nghĩ vậy, tâm tình Uyển Nhược lập tức tốt lên, lập tức không có do dự chút nào, nhanh chóng hướng phía trường luận võ của cuộc thi cuối kỳ tiến đến, nàng tuyệt đối không thể bỏ qua màn đặc sắc này! Đến lúc đó xem Mộ Chỉ Ly còn có thể ở trước mặt nàng hung hăng càn quấy như thế nào.

Trọng tài chủ trì cuộc đấu của đệ tử mới đến đứng ở trên đài tỷ võ, nhìn danh sách trong tay nói: “Lãnh Thần đấu với Cao Chính Thanh ”

Không nghĩ tới vòng thứ nhất đã đến phiên Cao Chính Thanh, nghe nói như thế Cao Chính Thanh liền hướng phía bọn người Mộ Chỉ Ly gật đầu một cái rồi nhanh chóng đi lên trên đài tỷ võ, cùng thời khắc đó, một gã nam tử tuổi cũng không sai biệt lắm, cũng đi tới.

Tỷ thí trong nháy mắt này đã triển khai, vũ khí của Lãnh Thần chính là trường thương, trường thương mặc dù không được coi là vũ khí hiếm thấy, nhưng ngày bình thường thấy cũng không nhiều, tuy nhiên sau đó một khắc xung quanh liền bộc phát ra một hồi tiếng kinh hô.

Quả nhiên không ra ngoài suy đoán của bọn người Mộ Chỉ Ly , khóa sắt cầu của Cao Chính Thanh vẫn có tính rung động rất cao, dù với nhân số cực kỳ khổng lồ như Thần Quyết Cung từ trước đến giờ cũng không có người nào dùng vũ khí kỳ lạ như thế.

Ninh Trí Viễn điện chủ điện Thanh Long khi nhìn thấy vũ khí của Cao Chính Thanh, con mắt liền sáng ngời, bằng nhãn lực của hắn tự nhiên có thể nhìn ra được cái khóa sắt cầu này mặc dù không biết làm bằng chất liệu gì, nhưng nhìn tình hình thực tế khi nó rơi trên mặt đất cũng có thể nhìn ra nó tuyệt đối không nhẹ.

Mà thời điểm Cao Chính Thanh giơ lên cái khóa sắt cầu này lại có vẻ rất nhẹ nhõm, đủ để chứng minh lực lượng của hắn rất cao! Trong hàng ngũ đệ tử kia, số người có thể giống như hắn nhẹ nhàng giơ lên như vậy là cực nhỏ, càng đừng đề cập đến việc hắn đem làm vũ khí rồi!

Lập tức hắn đối với Cao Chính Thanh cũng chú ý nhiều vài phần, vũ kỹ ở điện Thanh Long bọn hắn phải ở trong tay người có lực lượng cực lớn thì mới có thể phát huy được lực phá hoại cường đại. Hắn cần phải quan sát nhiều hơn một chút, nếu biểu hiện của hắn hoàn toàn không sai liền đưa hắn thu vào điện Thanh Long bọn hắn, đến lúc đó nói không chừng cũng là một viên mãnh tướng.

Thực lực của Cao Chính Thanh so với Lãnh Thần thì yếu hơn vài phần, nhưng cũng may lực lượng của Cao Chính Thanh cực lớn, cộng thêm khóa sắt cầu được hắn vung vẩy đầy sinh lực, người nào chỉ cần nhìn cũng để trong lòng sinh ra lo lắng, thế cho nên Lãnh Thần có chút bó tay bó chân, dù sao khóa sắt cầu lớn như vậy dù cho Cao Chính Thanh chú ý ra tay nặng nhẹ, một khi rơi xuống người của hắn chắc chắn cũng bị trọng thương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio