Y Thủ Che Thiên

quyển 3 chương 119: hoàng tước ở phía sau

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ở thời khắc khẩn trương, tâm mọi người cũng treo lên, nhìn Cuồng Bạo Yêu Long ở trong bụi mù phía dưới.

Không biết tình huống hiện tại của nó như thế nào, tuy nói thời gian chiến đấu không dài, nhưng mọi người cũng tiêu hao rất nhiều sức lực. Một kích vừa rồi có thể nói là chiêu thức mạnh nhất mọi người cô đọng ra, ngay cả Mộ Chỉ Ly lúc này nuốt đan dược nhanh chóng khôi phục Thiên Lực của mình.

Những người khác cũng vậy, dù sao ai cũng không biết rõ tình huống hiện tại của Cuồng Bạo Yêu Long.

Thời gian lúc này như ngừng lại. Trời đất vốn dữ dội giờ khắc này cũng an tĩnh, chẳng qua không khí an tĩnh này không khỏi có chút quỷ dị.

Tình huống này cũng không kéo dài lâu, mọi người phát hiện hơi thở của Cuồng Bạo Yêu Long đang dần yếu đi, so với lúc ban đầu yếu đi rất nhiều. Nhưng nếu nói lúc trước Cuồng Bạo Yêu Long là quái vật lớn, hiện tại cảm giác này đang dần dần biến mât.

Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm,thậm chí có người trên mặt bắt đầu nở ra nụ cười mỉm, dù sao lúc này Cuồng Bạo Yêu Long rõ ràng đã không còn sức lực ,bắt được long tâm của nó cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.

Đến lúc đó, Hàn gia bọn họ lần này đúng là đệ nhất danh Trục Đỉnh Tái Sự.

Có thể nói, danh tiếng như thế ai cũng đều không thể lạnh nhạt, một khi bọn họ thay gia tộc tranh được danh hiệu đệ nhất, sau khi trở về địa vị của bọn họ nhất định thuyền lên thì nước lên, tài nguyên tu luyện cũng sẽ được tăng lên.

Càng có cơ hội dương danh, chuyện như vậy ai có thể buông tha? Hôm nay thắng lợi đã ở trước mắt, tâm tình của mọi người tự nhiên cũng vô cùng tốt.

Hàn Như Liệt khẽ nhíu mày, tuy nói Cuồng Bạo Yêu Long hơi thở yếu đi là thật sự cảm nhận được, nhưng hắn luôn cảm thấy chuyện không có đơn giản như vậy. Đến tột cùng là là chỗ nào không đúng hắn không nói lên được, nhưng có cảm giác không yên lòng.

Mộ Chỉ Ly nhìn hố sâu phía dưới, trên mặt không có biểu tình, ai cũng không biết là nàng đang suy nghĩ gì.

Trong nháy mắt, hơi thở Cuồng Bạo Yêu Long yếu đến cực điểm, ngay một khắc này, một ánh sáng tím không báo trước phóng lên.

Đột nhiên ánh sáng tím xuất hiện, trận pháp thứ ba do đoàn người Hàn gia ngưng tụ ở dưới bao phủ của Cuồng Bạo Yêu Long cũng vỡ tan ra.

“Phụt”

“Phụt”

Trận pháp bị hủy, cộng thêm bị ánh sáng tím đánh sâu, mọi người trực tiếp bị đánh bay hơn trăm thước, dọc đường đụng ngã nhiều cây cối mới ngừng lại. Máu tươi không không ngừng từ trong miệng phun ra , hơi thở mọi người trong nháy mắt yếu xuống.

Với thực lực của Hàn Như Liệt, ở dưới ảnh hưởng này cũng không lớn, chẳng qua là lúc trước tổn thất tâm huyết khiến cho thực lực hao tổn, cho nên cũng bị ảnh hưởng lớn.

Ai có thể nghĩ dưới tình huống như vậy Cuồng Bạo Yêu Long đột nhiên bộc phát, trong lúc nhất thời ứng phó không kịp! Mộ Chỉ Ly khoảng cách xa nên ảnh hưởng nhỏ, chẳng qua là mặc dù có nhỏ, thì cũng bị quăng ngã ra rất xa.

Sau khi công kích mọi người xong, hởi thở Cuồng Bạo Yêu Long lúc này mới yếu đi. Mềm nhũn nằm úp sấp xuống gục trên mặt đất giống như không có khí lực, ngay cả ánh mắt cũng mất đi thần thái, bộ dạng kia hiển nhiên là chống đỡ không còn được bao lâu.

Ngay lúc này, chỉ cần một kích là có thể hoàn toàn giải quyết! Một kích vừa rồi làm cho Cuồng Bạo Yêu Long suy yếu.

Mọi người chậm rãi đứng lên, hướng Cuồng Bạo Yêu Long đến. Nhìn Cuồng Bạo Yêu Long hấp hói, mọi người mặc dù bị thương nghiêm trọng, nhưng trên mặt cũng mang theo nụ cười.

“Cuối cùng cũng giải quyết xong, Càn Khôn Kiếm Trận bị tổn thương lớn như thế mới có thể giải quyết, Cuồng Bạo Yêu Long này đúng là cường hãn”

“Cường hãn nữa không phải cũng bị chúng ta giải quyết sao? Ôi, eo của ta a…… đều nhanh bị đứt”

“Ai mà không đau, ha ha”

Mọi người nhìn nhau cười, ở dưới cảm xúc vui vẻ, thống khổ cũng giống như giảm đi vài phần.

Thấy thế, trên mặt Hàn Như Liệt cũng nở ra nụ cười: “Mọi người cực khổ rồi, lần này trở về khao mọi người” Tim của hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu Cuồng Bạo Yêu Long này mà còn chiến lực như vậy hôm nay kết quả của bọn họ khó nói.

“Đệ nhất danh là Hàn gia chúng ta rồi”

Song, lúc đệ tử Hàn gia nói xong câu đó, phía sau cũng truyền tới thanh âm chói tai.

“Ai nói đệ nhất là Hàn gia các ngươi? Bây giờ nói không khỏi quá sớm! khặc khặc” tiếng cười khó nghe từ trong miệng truyền ra, trên mặt còn mang theo nụ cười đắc ý.

Nghe như thế, tất cả mọi người quay đầu lại, nhìn người phía sau, sắc mặt của mọi người cũng trầm xuống.

“Lôi Thừa Vĩ” Hàn Như Liệt mặt âm trầm nói, trong mắt là sự lạnh lẽo, cùng nụ cười tà khí ngay thường khác nhau, sát khí trên người tàn ra……….

Trên mặt Lôi Thừa Vĩ nồng đậm ý cười, nhìn sắc mặt của mọi người Hàn gia, hắn cười nói: “Thật là cảm ơn các ngươi, giúp chúng ta giải quyết Cuồng Bạo Yêu Long”

Lôi Thừa Vĩ nói chuyện tuy chậm, nhưng tốc độ người Lôi gia cũng không chậm, bay thẳng tới gần người Hàn gia, bộ dáng kia là muốn ngăn cản người Hàn gia lấy long tâm của Cuồng Bạo Yêu Long, nếu rơi vào tay bọn họ thì như vậy nơi này cũng không còn chuyện của bọn hắn nữa rồi.

“Các ngươi cực kỳ hèn hạ” Vẻ mặt Hàn Dĩnh Nhi giận dữ nói, hiển nhiên người Lôi gia đã sớm tới, đợi đến khi bọn họ giải quyết xong Cuồng Bạo Yêu Long mới xuất hiện.

Bọn họ bây giờ bị thương nghiêm trọng, cộng thêm đối phương nhiều người hơn, phần thắng của bọn họ cơ hồ là không có. Có lẽ bọn họ có thể bảo toàn mình, nhưng không cách nào láy được long tâm của Cuồng Bạo Yêu Long. Kể từ đó, chẳng phải bọn họ làm mai cho người Lôi gia?

Kỳ Nhiên cười nhạo nói: “Ai có thể lấy được thì là đệ nhất danh, hèn hạ hay không hèn hạ, ra khỏi chỗ này ai có thể biết?”

“Người Thần Minh Vực lại cũng tới, các ngươi thật đúng là con chó nhỏ của Lôi gia a!” Mộ Chỉ Ly cười lạnh nói, như thế xem ra, sau khi Lôi gia cứu bọn họ thì bọn họ vẫn đi theo sau lưng người Lôi gia.

Thấy Mộ Chỉ Ly, Kỳ Nhiên nghiến răng nghiến lợi nói: “Nha đầu miệng lưỡi bén nhọn, ngươi miệng lưỡi lợi hại hơn nữa thì sao chứ? Hôm nay ngươi nhất định trở thành vong hồn dưới đao của ta!” Nghĩ đến đội ngũ của Thần Vực Minh bọn họ lại bị Thần Quyết cung phá hủy thành bộ dạng như hôm nay, trong lòng hắn vô cùng hận.

Lần này trở lại Thần Vực Minh, nghĩ đến bọn họ sẽ bị trừng phạt rất nặng, lần đầu tiên tổn thất lớn như vậy. Mà đầu sỏ cho việc này lại chính là Mộ Chỉ Ly.

“Cáo mượn oai hùm mà cũng hống hách như thế, người Thần Vực Minh thật đúng là làm người khác nhìn bằng cặp mắt khác xưa a!”

“Ngươi!” Kỳ Nhiên chuẩn bị đi lên ra tay với Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên lời của Mộ Chỉ Ly đã đâm trúng chỗ đau của hắn. Mấy ngày nay đi theo người Lôi gia, cuộc sống của hắn cũng không dễ dàng gì.

Mấy ngày nay làm cho bọn họ thấy được người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, mặc dù bực bội, nhưng trừ cách này ra thì bọn họ cũng không còn biện pháp khác. Hôm nay bọn hắn đã cùng Thần Quyết cung thành tử địch, một khi đụng phải thì kết quả chính là hủy diệt toàn bộ.

Cũng vì vậy, bọn họ chỉ có thể đi theo phía sau người Lôi gia. Lúc nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, đương nhiên hắn đem tất cả tức giận của mình đổ lên người nàng, nếu không phải vì nàng ta, thì bọn họ cũng thành bộ dạng như này.

Mộ Chỉ Ly ngoài mặt theo chân bọn họ nói chuyện, thực ra cũng đang không ngừng tìm cơ hội. Tình huống hiện tại của bọn họ mà đối mặt với người Lôi gia, phần thắng rất nhỏ, nhất là với tính cách của Lôi gia, tuyệt đối sẽ chọn phương thức một lưới tóm hết.

Nàng chỉ có một cơ hội, nhưng nếu bỏ lỡ thì cái gì cũng không có.

Lúc này, gió Đông Nam đang thổi mạnh, thừa dịp này, độc phấn trong tay Mộ Chỉ Ly nháy mắt rơi ra, mượn thế gió Đông Nam thổi bay về phía người Lôi gia.

Song, sau một khắc, người Lôi gia động tác cực kỳ nhất trí lấy mặt nạ che kín miệng, lỗ mũi, giống như đã sớm phòng bị.

Nhất thời, tâm mọi người cũng trầm xuống. Một chiêu này không hiệu quả, như vậy bọn họ cũng chỉ có thể liều mạng! Mà tình huống hiện tại của bọn họ thật sự không thích hợp để liều mạng, hôm nay coi như hoàn toàn lâm vào tình cảnh nguy hiểm.

Sắc mặt Hàn Như Liệt lạnh lung, con ngươi màu lam nhìn chằm chằm đám người Lôi Thừa Vĩ, hơi thở nguy hiểm tản ra.

Đợi đến khi độc phấn tiêu tán, mọi người Lôi gia lúc này mới lấy mặt nạ xuống.

Trên mặt Lôi Thừa Vĩ nở nụ cười đắc ý: “Khặc khặc, ngươi nghĩ rằng chúng ta ngu ngốc như đám người Thần Vực Minh? Sau khi biết ngươi là Độc sư, chúng ta đã sớm có sự chuẩn bị”

Nghe lời Lôi Thừa Vĩ nói, tâm Mộ Chỉ Ly cũng trầm xuống. Bọn hắm lại biết, chắc là từ chuyện của Thần Vực Minh mà phân tích ra, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng không thể không thừa nhận người Lôi gia đúng là rất thông minh.

Từ trên chuyện công kích yêu thú có thể nhìn ra được đầu mối, xem ra hôm nay tất cả bọn hắn đều đã tính kỹ từ trước.

Nhìn Long Tâm trước mắt còn cách mình chỉ một bước ngắn, các đệ tử Hàn gia cũng cực kỳ khó chịu, bây giờ bọn họ không thể nhúc nhích, khoảng cách chỉ một bước ngắn lại trở nên xa xôi như vậy.

Mấy người Thần Vực Minh nghe thấy lời của Lôi Thừa Vĩ thì sắc mặt cũng trở nên khó nhìn, đây không phải lần đầu tiên người Lôi gia nói bọn họ như vậy, hết lần tới lần khác bọn họ không có cách nào phản bác, cũng không thể phản bác.

“Động thủ”

Lôi Thừa Vĩ vung tay lên, mấy người Lôi gia và Thần Vực Minh cùng lao tới người Hàn gia.

Sao hắn lại không nhìn ra, Hàn gia đang trì hoãn thời gian để khôi phục thực lực bản thân? Tuy nói bọn bây giờ thương thế rất nghiêm trọng, nhưng thêm một giây thời gian, thực lực của bọn họ có thể khôi phục không ít, tình huống như thế cho dù là hắn cũng không kéo nổi.

Thực lực Hàn gia hắn biết rõ nhất, từ lần trước thần kiếm xuất thế sau lại càng tăng mạnh, nghiễm nhiên có khí thế trở thành bá chủ một phương. Hôm nay giết hết tất cả bọn họ, như vậy tất cả không có ai biết được, nếu không , đối với Lôi gia bọn hắn cũng không phải là chuyện tốt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio