Y Thủ Che Thiên

quyển 3 chương 122: lôi tiêu tuấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong đội ngũ nghênh đón đệ tử gia tộc, thì thanh thế Bạch gia là lớn nhất.

Trường hợp này thì chỉ cần Bạch Mạch Lãnh đi là đủ rồi, nhưng Bạch gia lại tới một đoàn người! Không chỉ Bạch Mạch Lãnh , ngay cả gia chủ Bạch gia Bạch Thịnh Triều cũng xuất hiện.

Gia chủ của một gia tộc tự mình đến đón, chẳng lẽ Bạch gia biết trước lần này Bạch gia bọn họ đoạt được danh thứ hai? Chẳng qua là nhìn vẻ mặt người Bạch gia có vẻ khẩn trương, bộ dạng lo lắng, bọn họ cảm thấy chuyện này không chỉ có như vậy.

Bạch gia là đại thế gia nội tình thâm hậu, tuyệt đối sẽ không bởi vì đạt được danh thứ hai mà vui vẻ, vậy rốt cục là vì sao? Trên mặt mọi người hiện lên tia nghi hoặc.

Lúc Lôi Tiêu Tuấn đi tới cửa ra vào Trục Đỉnh Tái Sự cũng nhìn thấy đoàn người Bạch gia, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc. Những năm gần đây Bạch gia luôn làm việc điệu thấp, mà gia chủ Bạch gia lại lâu rồi chưa xuất hiện trước mặt mọi người.

Hôm nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Theo sự hiểu biết của hắn đối với Bạch gia thì nhất định có chuyện bất thường xảy ra. Nếu chỉ có gia chủ Bạch gia thì cũng thôi, đằng này Bạch Mạt Lăng cũng xuất hiện ở chỗ này!

Nhiều năm như vậy Bạch gia vì không muốn làm căng với Lôi gia nên Bạch Mạt Lăng vẫn sống ở trong Bạch gia chưa từng bước ra khỏi gia tộc nửa bước, hành động hôm nay của bọn họ là muốn ngả bài với Lôi gia?

Nghĩ tới khả năng này, Lôi Tiêu Tuấn cả kinh, trên mặt lộ ra sự khinh thường. Thực lực hai gia tộc hôm nay đối lập, mặc dù Bạch gia ngả bài thì Lôi gia cũng không có ảnh hưởng gì lớn.

Nếu thật là như thế, Lôi gia bọn họ cũng không cần vì chuyện thâu tóm Bạch gia mà phiền lòng rồi, trực tiếp tấn công Bạch gia là được rồi!

“Ơ, Bạch gia chủ, hôm nay ngọn gió nào đem ngài tới đây vậy?” Lôi Tiêu Tuấn giọng điệu bất âm bất dương nói, trong giọng nói làm như rất tôn kính Bạch Thịnh Triều, nhưng mà động tác của hắn cũng không có chút ý tứ tôn kính.

Nghe thấy lời Lôi Tiêu Tuấn nói, trên mặt Bạch Thịnh Triều cũng không có biểu tình gì: “Làm sao, chỉ cho người Lôi gia tới, Bạch gia chúng ta không thể tới sao?”

Kể từ khi bắt đầu Trục Đỉnh Tái Sự, động tác Lôi gia đối với Bạch gia ngày càng quá mức, bọn họ bây giờ hoàn toàn vạch mặt, sau ngày hôm nay cục diện song phương sợ là chấn chính đối địch rồi!

Cho nên, kết quả Trục Đỉnh Tái Sự lần này rất quan trọng! Mục đính chính mà bọn họ ở chỗ này chính là tìm được Mộ Chỉ Ly, đây là hài tử của Bạch gia bọn họ, trừ việc đó ra, bọn họ cũng hi vọng nhanh chóng biết được kết quả Trục Đỉnh Tái Sự.

“A…. xem ra tâm tình của Bạch gia chủ thật tốt, ta xem Trục Đỉnh Tái Sự lần này quý gia tộc nhât định không cách nào đạt được thứ hạng, đội hình lớn như vậy nhưng mà có hơi lãng phí, chẳng bằng tới chúc mừng Lôi gia ta!” Trên mặt Lôi Tiêu Tuấn vô cùng đắc ý, lấy đội ngũ Lôi gia bọn họ, đạt được thứ hạng tuyệt đối không có vấn đề

Thậm chí trong lòng người Lôi gia nhận định, Trục Đỉnh Tái Sự lần này đệ nhất danh tuyệt đối là Lôi gia bọn họ.

Thậm chí những việc sau khi kết thúc Trục Đỉnh Tái Sự, bọn họ cũng đã bố trí tỉ mỉ rồi, đến lúc đó mượn danh đệ nhất làm thanh thế, thế lực Lôi gia bọn họ cùng với là thế lực gia tộc xung quanh tuyệt đối sẽ hơn một bậc.

Đến khi bọn họ đối phó với Bạch gia cũng không dám phản đối! Dù sao, đắc tội với Lôi gia bọn họ một gia tộc cường hãn như vậy là vô cùng không sáng suốt!

Lời của Lôi Tiêu Tuấn làm cho trong mắt người Bạch gia trầm xuống, Lôi Tiêu Tuấn này nói chuyện thực sự quá khó nghe. Ở trước mặt mọi người nói những câu này không khác gì đánh vào thể diện Bạch gia bọn họ?

Trên mặt Bạch Mạch Lãnh hiện lên vẻ nhạo báng: “Kết quả còn chưa có, người cũng không khỏi cao hứng quá sớm đi! Đến lúc thứ hạng gì cũng không có, đúng vô duyên vô cớ để cho người ta chê cười”

“Các ngươi cho rằng đệ tử Lôi gia đều là giống phế vật Bạch gia sao? Thật đúng là tự cho mình là giỏi” Lô Tiêu Tuấn hống hách nói, thậm chí cũng không nhìn Bạch Mạch Lãnh một cái, ngược lại đem tìm mắt nhìn Bạch Mạt Lăng: “Ta thấy Bạch gia các ngươi lá gan đúng là càng ngày càng càng to rồi, loại tiện nhân này cũng cho nàng đi ra ngoài, có phải đã chuẩn bi tốt để diệt tộc rồi phải không?”

Lời này vừa nói ra, những gia tộc đang vây xem cũng sửng sốt.

Thái độ Lôi Tiêu Tuấn rất rõ ràng, xem ra bọn họ suy đoán không sai, Lôi gia đúng là chuẩn bị ra tay với Bạch gia.

Nghĩ tới đây, ánh mắt mọi người nhìn Bạch gia hoặc đồng tình hoặc vui sướng khi người gặp họa. Danh tiếng Bạch Mạt Lăng đối với bọn họ đúng là như sấm bên tai, bọn họ cũng tò mò cô gái có thể làm mất thể diện gia chủ Lôi gia có bộ dạng như thế nào.

Vừa nhìn, mọi người cũng phát hiện Bạch Mạt Lăng đúng là mỹ nhân! Mặc dù tuổi không còn nhỏ, nhưng vẫn nhìn giống như hoa sen mới nở, nhất là khí chất nhu nhược làm cho người ta không nhin được mà ôm vào lòng yêu thương.

Chẳng qua là, một mỹ nhân như vậy đối với Bạch gia là mối nguy hại! Nếu như không phải Bạch Mạt Lăng chọc giận Lôi gia thì Bạch gia cũng không lầm vào tình cảnh như ngày hôm nay!

Ngược lại, nếu hai nhà trở thành thông gia, thì Bạch gia so với trước kia càng thêm huy hoàng! Nhưng tất cả đều hoàn toàn bị hủy trong tay Bạch Mạt Lăng.

Sắc mặt người Bạch gia nhất thời trở nên vô cùng khó nhìn, ánh mắt nhìn Lôi Tiêu Tuấn mang theo sát khi. Lôi Tiêu Tuấn này thật sự là quá cuồng ngạo! Lớn lối muốn chà đạp tôn nghiêm Bạch gia bọn họ.

Nhưng nếu trước mặt mọi người mà cứ nuốt cực tức này xuống, thì Bạch gia bọn họ ngày sau trở thành quả hồng mềm mặc người nhào nặn mà.

“Lôi Tiêu Tuấn! ngươi đừng quá đáng! Nếu không đừng trách ta không khách khí!” Trên mặt Bạch Mạch Lãnh hàn ý nồng đậm, sát khí trong mắt ai cũng đều cảm nhận được.

Đối với uy hiếp của Bạch Mạch Lãnh, Lôi Tiêu Tuấn không để ý, trên mặt vẫn treo nụ cười muốn đánh, khiêu khích nói: “Không khách khí? Ngươi có thể làm gì ta? Thực lực Lôi gia ta còn sợ Bạch gia các ngươi chắc?”

Lôi Tiêu Tuấn cố ý chế giễu người Bạch gia, Bạch gia mang Bạch Mạt Lăng tới đây làm cho hắn vô cùng bất mãn, theo hắn xem thì hành động này chính là khiêu khích Lôi gia hắn!

Bạch Thịnh Triều ở bên cạnh vẫn chưa nói câu nào nhìn Lôi Tiêu Tuấn nói: “Không nói đến thực lực Bạch gia cùng Lôi gia thế nào nhưng với thực lực hôm nay của Bạch gia ta muốn ở đây làm gì Lôi Tiêu Tuấn ngươi đều không có vấn đề gì”

“Lôi công tử muốn thử một lần?” Khóe miệng Bạch Thịnh Triều dần dần giương lên độ cong uy hiếp, gia chủ chính là gia chủ, lời vừa ra liền làm cho Lôi Tiêu Tuấn ngậm miệng.

Nhìn một màn này, ánh mắt mọi người xung quanh đầy vẻ chế giễu nhìn Lôi Tiêu Tuấn.

Tuy nói thực lưc Lôi gia đúng là cường đại người bình thường không dám đối nghịch, nhưng bộ dạng lúc nãy của Lôi Tiêu Tuấn làm cho nhiều người bất mãn, bây giờ thấy Lôi Tiêu Tuấn cam chịu, mọi người tự nhiên là mừng thầm.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, sắc mặt Lôi Tiêu Tuấn dần dần biến thành màu gan heo. Nhiều năm qua chưa từng có người dám uy hiếp hắn, thế nhưng gia chủ Bạch ngang nhiên uy hiếp, cố tình hắn lại chịu bị uy hiếp.

Cái dạng đau mà không dám kêu này thật là khó chịu! Ai bảo mình hôm nay không mang nhiều người bằng Bạch gia đâu? Nếu bức ép bọn họ thì có khi cái mạng nhỏ của mình cũng phải ở lại nơi này.

Lúc mọi người đang nói chuyện, một nam mặc cẩm bào màu tím cũng xuất hiện trước mặt mọi. Nam tử này đi một mình, dưới tình huống như thế sẽ không làm người khác chú ý, nhưng cố tình mọi người lại chú ý tới hắn.

Không vì gì khác, chỉ vì khí chất vương giả cường đại từ trên người nam tử này tản gia. Đây không phải là cố ý làm ra mà được, cái khí chất này là tản ra từ trong xương, mặc dù hắn đã khống chế nhưng vẫn không thể ngăn cản được khí chất vương giả tràn ra.

Vương giả chính là vương giả, đây là vương giả trời sinh! Mặc dù đứng ở trong đám người, nhưng vẫn có thể liếc mắt một cái là nhận ra được.

Ở chỗ này có ai không phải là cường giả, nhưng mà thời điểm thấy nam tử áo tím này cũng không khỏi bị áp chế. Mỗi người nhìn về phía nam tử áo tím trong mắt mang theo tia kinh ngạc, khí chất vương giả như vậy không phải là người bình thường có thể có được.

Người như vậy nhất định phải có danh tiếng, giống như Hàn Như Liệt, Lăng Lạc Trần vậy, nhưng mà bọn họ cũng chưa từng nghe nói qua có người này. Vừa nhìn, mọi người phát hiện trên mặt nam tử này mang theo vẻ vô cùng lo lắng, làm cho người ta càng thêm nghi ngờ.

Nếu ngươi tò mò kết quả thì cũng chỉ là khẩn trương thôi, có cần thiết lo lắng như vậy không?

Một Dật Thần đã sớm cảm nhận được tình huống của Mộ Chỉ Ly sau liền lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới đây, đối với hắn người quan trọng nhất chính là Mộ Chỉ Ly, hiện tại nàng xảy ra chuyện hắn sao có thể không vội?

Ngay cả hắn cũng có thể cảm nhận được đau đớn này, huống chi là Chỉ Ly tỷ? Rốt cuộc là thương thế nghiêm trọng đến cỡ nào mới tạo ra kết quả như vậy?

Mộ Dật Thần đứng tại chỗ không có tâm tình đi để ý ánh mắt của người khac, chỉ nhìn chằm chằm đại môn vẫn đóng kia, chỉ có thể hi vọng Chỉ Ly không có chuyện gì!

Cho dù là ai đả thương nàng ấy , hắn nhất định cũng làm cho đối phương trả gia thật cao

Nam tử áo tím xuất hiện làm cho mọi người kinh ngạc sau cũng trở lại bình thường, dù sao bọn họ cũng quan tâm đến thứ hạng của Trục Đỉnh Tái Sự lần này hơn! Bởi vì…… nó liên quan đến sự hưng suy thời gian sắp tới của bọn họ.

Trong lúc đợi chờ, thời gian giống như trôi qua rất chậm.

Cũng may, loại đợi chờ này không có kéo dài quá lâu, trong tầm mắt mọi người nhìn thấy từng đạo ánh sáng xuất hiện, các đệ tử tham gia Trục Đỉnh Tái Sự cũng nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Bạch Thừa Duẫn dẫn theo người Bạch gia nhanh chóng đến trước mặt Bạch Thịnh Triều, thi lễ nói: “Ra mắt gia chủ!”

Nhìn thấy đám người Bạch Thừa Duẫn đi ra an toàn, trên mặt Bạch Thịnh Triều cũng lộ ra nụ cười: “Mau đứng dậy, kết quả lần này thế nào?” hôm nay có thể nhìn thấy bọn họ bình an trở lại, tim hắn cũng buông xuống một nửa.

Dù sao bọn họ đều là tương lai của gia tộc, nhưng nếu như bọn họ xảy ra chuyện gì gia tộc sẽ tổn thất rất lớn! Tâm đang treo lên cũng buông xuống được một nửa.

“May mắn không nhục mệnh, Bạch gia chúng ta đứng hạng thứ hai” Bạch Thừa Duẫn vô cùng tự hào nói ra những lời này, đây là bọn họ liều mạng mới lấy được, lúc này nói ra đương nhiên là rất tự hào!

Bạch gia bọn họ lần đầu tiên quật khởi đã thành công! Bọn họ không làm cho gia tộc thất vọng! Nổi danh đối với bọn họ cũng không có hấp dẫn lớn, bọn họ càng hi vọng có thể cống hiến cho gia tộc.

Bạch Thịnh Triều, Bạch Mạch Lãnh cùng với đám người Bạch gia nghe được tin này trên mặt mọi người cũng nở nụ cười sáng lạn. Danh đệ nhị giúp đỡ cho Bạch gia bọn họ không nhỏ!

Bạch Thịnh Triều cực kỳ vừa ý nhìn Bạch Thừa Duẫn, vỗ vỗ bờ hai hắn khí khái cao ngất: “Đứa trẻ ngoan! Các ngươi đúng là binh sĩ tốt của Bạch gia chúng ta! Sau khi trở về, gia tộc nhất định không bạc đãi các ngươi!”

Lôi Tiêu Tuấn đứng một bên biết được Bạch gia thế nhưng đạt được đệ nhị danh trong mắt cũng hiện lên tia kinh ngạc, nghĩ tới lúc trước lấy Bạch gia làm nền, hiện tại chạy đến có chút quẫn bách.

Nhưng mà rất nhanh Lôi Tiêu Tuấn liền nghĩ thông. Cho dù Bạch gia đứng thứ hai thì thế nào! Lôi gia bọn họ mới là đệ nhất danh, ở trước mặt đệ nhất danh thì đệ nhị danh là cái gì!

“Hừ, đệ nhị danh mà thôi, có gì tốt!” Lời dừng, Lôi Tiêu Tuấn cũng bắt đầu tìm kiến thân ảnh đệ tử Lôi gia, nhưng mà làm cho hắn nghi ngờ, những đệ tử thế lực khác cũng đã nhanh chóng đi ra, sao Lôi gia bọn họ một người cũng không thấy.

Tiếng nói Lôi Tiêu Tuấn mặc dù không lớn , nhưng Bạch gia đứng bên cạnh cũng nghe rõ ràng.

Nhưng mà hắn vừa nói xong câu đó, trên mặt Bạch Thừa Duẫn cùng các đệ tử tham gia Trục Đỉnh Tái Sự đều là tia châm biếm: “Không cần chờ nữa, Lôi gia các ngươi lần này không có một người sống”

Lời này vừa nói ra, không riêng gì Lôi Tiêu Tuấn ngây người, ngay cả đám người Bạch Thịnh Triều cũng ngây ra. Không thể tin được nhìn Bạch Thừa Duẫn, bọn họ mặc dù rất hi vojgn các đệ tử ưu tú của Lôi gia có thể ở Trục Đỉnh Tái Sự toàn quân bị diệt, nhưng thực lực của Lôi gia còn đó, sao có thể dễ dàng như vậy?

Lôi Tiêu Tuấn một tay bắt được cổ áo Bạch Thừa Duẫn, tức giận nói: “ Ngươi dám nói bừa”

Bạch Thừa Duẫn vỗ vỗ tay Lôi Tiêu Tuấn, trên khuôn mặt anh tuấn cũng tỏ ra vô cùng tức giận: “Ta không nói bừa, ta chính là đang nói sự thật! Không tin ngươi đi hỏi những người khác xem”

Lúc tuyên bố kết quả, Lăng gia không có xuất hiện, bọn họ cũng biết rõ nguyên nhân Lăng gia không xuất hiện là toàn quân bị diệt rồi, mà ở lúc đó bọn họ cũng chú ý tới Lôi gia không có một người nào xuất hiện.

Lý do bọn họ không xuất hiện chỉ có một, đó chính là chết rồi! Nếu như giống Hàn Như Liệt bị cuốn vào truyền tống thì cũng sẽ không có một người không xuất hiện, hiển nhiên lần này Lôi gia bị ngã một cú đau.

Cừu gia tổn thất bọn họ đương nhiên là vô cùng vui mừng, Trục Đỉnh Tái Sự lần này đối với Bạch gia bọn họ có hai tin tức tốt, thứ nhất là chiếm được danh thứ hai, mà cái thứ hai chính là các đệ tử ưu tú của Lôi gia toàn bộ đều chết ở bên trong.

Tầm mắt Lôi Tiêu Tuấn nhìn gia ộc bên cạnh, nói: “Người này nói có phải là sự thật không?” Hắn hiện tại vô cùng tức giận, mặc dù hắn theo như hắn thấy đây là chuyện không thể nào phát sinh, nhưng tiểu tử Bạch gia cũng không dám trước mặt mình nói dối…

Người bị Lôi Tiêu Tuấn hỏi cũng do dự một lúc rồi mới nói: “Đúng…đúng vậy”

“Khốn khiếp” Nghe được người khác khẳng định, Lôi Tiêu Tuấn cảm thấy mình sắp điên lên rồi: “Rốt cục là người nào lại dám đối phó với Bạch gia ta! Ta sẽ làm cho hắn muốn sống cũng không được”

Tổn thất lớn như vậy coi như là Lôi gia cũng không chịu được! Bọn ho hảo tổn bao nhiều thiên tài địa bảo mới bồi dưỡng ra được những đệ tử ưu tú này, không bao lâu sau bọn họ chính là trở thành nguồn máu mới cho gia tộc, lực lượng trung thành

Nhưng bây giờ toàn bộ đều đã chết! Điều này hắn sao có thể tiếp nhận được! Hắn phải khai áo như thế nào cho gia tộc! Lúc này, Lôi Tiêu Tuấn chỉ cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, một cái tin như vậy đổi lại là ai cũng không thể trong thời gian ngắn tiếp thu được.

Lúc Lôi Tiêu Tuấn nói ra những caua này, đúng lúc đoàn người Hàn Dĩnh Nhi đi ra ngoài, nhất thời tất cả mọi người đều trừng mắt nhìn Lôi Tiêu Tuấn.

“Dám đánh chủ ý Hàn gia chúng ta, đáng đời Lôi gia các ngươi toán quân bị diệt! Sau Trục Đỉnh Tái Sự lần này, Hàn gia chúng ta cùng với Lôi gia các ngươi chưa xong đâu!” Hàn Dĩnh Nhi đôi mắt tràn đầy hận ý nhìn Lôi gia, hận không thể đem toàn bộ người Lôi gia ra thiên đao vạn quả.

Nếu không phải Lôi gia nửa đường sáp một cước, Hàn gia bọn họ sao có thể chết nhiều người như vậy! Quan trọng nhất là Hàn Như Liệt biến mất, mà tẩu tử của mình cũng biến thành bộ dạng hôm nay.

Lúc này tất cả đều tính lên đầu Lôi gia, lần này trở về nàng nhất định đem tất cả mọi chuyện nói cho gia chủ, Hàn gia và Lôi gia không chết không dừng.

Nghe thấy lời nói giận dữ của Hàn Dĩnh Nhi, Lôi Tiêu Tuấn cũng ngây người: “Người Lôi gia ta là các ngươi giết?”

“Đúng vậy!” Hàn Dĩnh Nhi hào phóng thừa nhận: “Lôi gia các ngươi bức Hàn gia chúng ta tới mức như vậy, tẩu tử của ta không tiếc tự hại thân mình để tiêu diệt hết người Lôi gia các ngươi, tất cả chính là các ngươi gieo gió gặt bão!

Về phần Hàn Như Liệt đại ca ta bởi vì các ngươi mà biến mất không thấy, Lôi gia các ngươi phải cho chúng ta một công đạo!” Đi theo lâu bên người Hàn Như Liệt, Hàn Dĩnh Nhi nói chuyện cũng rất khí phách.

Mỗi lời nói hành động đều biểu hiện ra sự cường thế của Hàn gia! Lôi gia hắn cũng cường đại, nhưng Hàn gia cũng không kém! Bọn họ vốn có thể dưới tình huống không có tổn thương mà được đệ nhất danh vinh quang ra về, nhưng bây giờ những người còn sống đều bị thương rất nặng.

Lôi Tiêu Tuấn hoàn toàn trợn mắt, bây giờ người Lôi gia bọn họ toàn bộ đều chết ở trên tay người Hàn gia, hắn còn chưa nói đâu, mà người Hàn gia đã lên tiếng nói.

Địa vị hiện tại của Hàn gia có thể nói là mặt trời ban trưa, cho dù đắc tội Lôi gia cũng đòi được cái gì tốt, không nghĩ tới hôm nay lại tạo nên một cường địch như vậy, đây là có chuyện gì a!

Từ trong lời nói của Hàn Dĩnh Nhi, Lôi Tiêu Tuấn cũng đại khái biết được sự việc. Nhìn bộ dạng của bọn họ thì chuyện này cũng không phải là giả, xem ra lần này gia tộc không những bị tổn thất nặng, mà còn dẫn tới một địch nhân cường hãn.

Hắn có thể tưởng tượng ra sau khi trở về, người gia tộc sẽ vô cùng khiếp sơ, nghĩ đến một màn kia hắn đều cảm thấy da đầu tê dại.

Bạch Thừa Duẫn nghe được câu chuyện xong, trong mắt cũng nồng đậm khiếp sợ! Không ngoài ý muốn thì tẩu tử trong miệng Hàn Dĩnh Nhi là Mộ Chỉ Ly! Hóa ra nàng ta giết toàn bộ người Lôi gia, cũng vì vậy nàng ấy mới mặc một bộ huyết y xuất hiện trước mặt mọi người.

Vào giờ khắc này, hắn bỗng nhiên tưởng tượng lúc trước Mộ Chỉ Ly đã trải qua cuộc chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào, Hàn Như Liệt thế nhưng biến mất ở trong truyền tống. Lúc trước Mộ Chỉ Ly ra tay cứu giúp làm cho hắn đối với vị nữ tử này có không ít hảo cảm, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy lại xảy ra biến cố lớn như thế.

Hắn không khỏi cảm thấy bi thương thay cho Mộ Chỉ Ly, nàng bây giờ nhận được bao nhiêu đau khổ?

Không riêng gì Bạch Thừa Duẫn, các thế lực khác tại chỗ này trên mặt cũng là vẻ kinh ngạc, thế nhưng dựa là lực lượng một người mà tiêu diệt toàn bộ đoàn người Lôi gia, đây là thực lực cường đại tới cỡ nào! Cho dù là phương pháp tự hại mình, lại có mấy người có thể làm được?

Chỉ có Lôi gia là không biết tẩu tử trong miệng Hàn Dĩnh Nhi là ai, chẳng qua bây giờ hắn không có tâm tình đi hỏi mấy chuyện này. Trong đầu không ngừng nghĩ nên khai báo chuyện này như thế nào cho gia tộc, mà gia tộc lại đối mặt như thế nào.

Mộ Dật Thần đã sớm kích động rồi! Lôi gia! Đầu sỏ gây ra chuyện này là Lôi gia, mà càng làm cho hắn khiếp sợ là Hàn đại ca biến mất! Cho dù lúc trước hắn nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra loại khả năng này, như vậy Chỉ Ly tỷ nên làm sao bây giờ?

Trong lúc mọi người đang nghị luận, thân ảnh Mộ Chỉ Ly cũng xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.

Nàng một bộ huyết y vừa xuất hiện liền bị mọi người chú ý! Lúc trước nàng rời đi cùng Thu Vô Tế, cho nên nàng ấy cũng xuất hiện muộn nhất.

Mộ Chỉ Ly vừa xuất hiện, Mộ Dật Thần không nhận ra. Đây là Mộ Chỉ Ly sao? So với lúc bọn họ chia tay khác biệt quá lớn! Phải chịu đựng đả kích thế nào mới biến thành bộ dạng như thế này?

Hơi thở chán chường làm cho không người nào có thể bỏ qua, con ngươi ảm đạm làm cho ngươi ra biết được cảm xúc lúc này của nàng ấy, mà hơi thở uể oải càng thể hiện ra tình trạng không xong của nàng.

“Chỉ Ly!” Lúc Thiên nhi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly xuất hiện nhanh chóng chạy tới, nàng hối hận rồi tại sao lúc đó mình không cùng đi với Chỉ Ly

Nếu như nàng đi cùng thì Chỉ Ly cũng không biến thành bộ dạng như vậy. Lúc trước nhìn thấy Chỉ Ly, hô hấp nàng đều cứng lại. Hiện tại Chỉ Ly xa lạ như vậy, cái loại cảm giác yếu ớt này làm cho người ta lo lắng.

“Chỉ Ly tỷ!” Mộ Dật Thần cũng nhanh chóng chạy qua, hắn không biết nói gì, hắn chỉ hi vọng mình có thể xuất hiện đầu tiên ở trước mặt nàng, làm bạn với nàng.

Có trời mới biết trong lòng hắn có bao nhiêu hối hận, nếu như không phải lúc đó hắn lựa chọn rời đi, nếu như hắn có thể theo bên người Chỉ Ly tỷ, thì sao có thể biến thành bộ như này?

Ít nhất, hắn có thể bảo vệ , ít nhất nàng sẽ không bị thương nghiêm trọng như thế!

Mình rốt cục đã làm gì? Hắn nói muốn bảo vệ nàng, lúc nàng cần mình nhất thì mình lại rời đi, hắn đã vi phạm lời hứa của mình.

Mộ Chỉ Ly đứng tại chỗ, bộ dạng kia giống như đứa trẻ mất đi linh hồn. Ở trong đầu nàng không ngừng hiện ra hình ảnh của Liệt, nụ cười tà khí của hắn, ánh mắt sủng nịnh của hắn, những lời hắn nói với nàng.

Đúng vậy, nàng hối hận. Nàng không nên vì đi làm chuyện của mình mà để cho Liệt vẫn chờ đợi mình. Chẳng qua là, có thể cho nàng có cơ hội đền bù không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio