Y Thủ Che Thiên

quyển 5 chương 55: vui gặp bạn cũ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghe lời Thiên nhi nói, Mộ Chỉ Ly cũng nhíu mày, đây mới là vấn đề nàng nhức đầu nhất. Nếu như chỉ có mấy người bọn họ, đi Bồng Lai bí cảnh cũng được thôi, nhưng bây giờ không thể cắt đứt liên lạc với Đại lục Thiên Huyền. Hạn chế tự do của bọn họ cũng là ngăn cản sự trao đổi của hai thế giới.

Mộ Chỉ Ly nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Hiện tại chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, đến lúc đó rồi lại quyết định.” Quyền chủ động việc này không có ở trên tay nàng, cũng không phải là cố gắng liền có thể thành công, bởi vì cái gọi là thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đến lúc đó thì có kết quả.

Hạ Trường Thanh giao cho sáu người mỗi người một lệnh bài thân phận, chợt lên tiếng nói: “Cái này tượng trưng cho thân phận của các ngươi, phải giữ gìn kỹ. Đưa một tia linh thức vào bên trong là được.”

Nghe vậy, đám Mộ Chỉ Ly đều rót một tia linh thức vào bên trong thẻ thân phận, đồ chơi này bọn họ tiếp xúc cũng không ít, đã sớm quen tay hay việc. Chậm rãi để thẻ thân phận vào trong túi càn khôn, còn Mộ Chỉ Ly thì trực tiếp để thẻ thân phận vào căn cứ bí mật, cứ như vậy, dù thế nào cũng không thể mất rồi.

Sau một khắc, đám trưởng lão Hạ Trường Thanh và Mẫn Vô Song lần nữa đứng ở trên đài cao, nói với hơn trăm Tu Luyện Giả phía dưới: “Nửa tháng sau rót Thiên Lực vào trong thẻ thân phận là được, nhất định không được quá giờ, nếu không liền hủy bỏ tư cách.”

Nghe lời này, mọi người không tự chủ nắm chặt thẻ thân phận, đây thực sự quá quan trọng đối với bọn họ. Còn có nửa tháng, vừa lúc có thể truyền tin tức này trở về, có thể đi vào Bồng Lai bí cảnh là mơ ước của bao nhiêu người.

“Nửa tháng sau gặp ở Bồng Lai bí cảnh! Hiện tại đều trở về đi thôi!” Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, vung tay lên, mọi người chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh truyền đến, đúng như khi bọn họ đi tới Vô Tận Hải ban đầu, lần nữa mở mắt, mọi người giật mình đã đứng ở phía sau Vô Tận Hải.

Đám người Mộ Chỉ Ly không khỏi nhìn lại Vô Tận Hải Vực một cái, xoay người, cùng nhau đi tới Trì Mân quốc. Nửa tháng sau, bọn họ liền phải đi Bồng Lai bí cảnh, vừa vặn nhân dịp này sắp xếp vài chuyện.

Còn Thiên nhi và Mộ Dật Thần thì quyết định về Thiên Mạc quốc một chuyến, dù sao bọn họ là đến từ Thiên Mạc quốc, tất nhiên là phải truyền tin tức này về, huống chi Thiên Mạc quốc cũng là một điểm tiếp nối của Đại lục Thiên Huyền.

Sau khi đến Trì Mân quốc, mọi người liền tách ra, Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt và Cung Tuấn Bân thì cùng trở về Linh Viêm quốc. Lần nữa trở lại Linh Viêm quốc, ba người đều có chút cảm khái, hình như mỗi lần trở lại Linh Viêm quốc đều thay đổi không nhỏ.

Đáng giá kinh ngạc chính là tốc độ trở về của bọn họ rất nhanh, nhưng tin tức này đã được truyền về Linh Viêm quốc từ lâu, chắc là có phương tiện đặc thù, cho nên mới nhanh như vậy đi.

Hoàng thất.

Trên mặt Trọng Tôn Phong tràn đầy ý cười nồng đậm, nhìn về phía Giang Văn Đình trước mặt nói: “Xem ra, vẫn là ánh mắt của ngươi chuẩn nhất, lần này thế mà có sáu người có thể tiến vào Bồng Lai bí cảnh, hơn nữa gia nhập chính là môn phái đệ nhất chính đạo Thiên Âm môn, điều này thật sự là vượt ra khỏi dự đoán của ta.”

Nghe vậy, khuôn mặt Giang Văn Đình cũng tràn đầy ý cười, đám người Mộ Chỉ Ly quả nhiên không khiến hắn thất vọng. Mặc dù lúc ban đầu hắn nghĩ như vậy, nhưng kết quả này không khỏi vẫn khiến hắn kinh ngạc.

Đã bao nhiêu năm, Trì Mân quốc không có được thành tích tốt như vậy rồi, những đứa trẻ này thật là khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa. Lần này Trì Mân quốc nhất tịnh tỏa sáng chói lọi trong tất cả các chủ quốc.

“Lần này Trì Mân quốc ta có sáu đệ tử tiến vào Thiên Âm môn, không biết ta có thể được chấp thuận trở lại Thiên Âm môn không.” Trong mắt Trọng Tôn Phong hiện lên tia hi vọng, lúc trước căn bản là hắn không dám nghĩ tới loại khả năng này, mà bây giờ cuối cùng là có cơ hội rồi.

Những năm gần đây, hắn vẫn luôn hi vọng có thể trở lại Bồng Lai bí cảnh lần nữa. Mặc dù nơi đó ngày ngày đầy rẫy nguy hiểm, nhưng đó mới là nơi Tu Luyện Giả chân chính muốn ở. Hưởng thụ vinh hoa phú quý ở Trì Mân quốc căn bản không phải điều hắn muốn, khi hắn còn sống thực sự có thể không?

“Đích thị là có thể có, nếu như đám người Mộ Chỉ Ly thể hiện tốt ở trong Thiên Âm môn, khả năng hoàng thượng thông qua cho bọn họ trở lại Bồng Lai bí cảnh rất lớn.” Giang Văn Đình chậm rãi nói.

“Ha ha, nếu như có thể, vậy thì thật tốt quá!” Trọng Tôn Phong cười nói, đã không còn sót lại chút uy nghiêm gì, hắn lúc này không hề che giấu, đây mới là hắn thực sự.

Khi ba người Mộ Chỉ Ly trở lại Linh Viêm quốc, bầu không khí này còn náo nhiệt hơn so với lần trở về trước đó. Dù sao có thể tiến vào Bồng Lai bí cảnh là mơ ước của tất cả Tu Luyện Giả, ban đầu khi bọn họ đi Vô Tận thí luyện, rất nhiều người đều không ôm hi vọng, nhưng bây giờ bọn họ lại mang thành tích khiến người tự hào như thế trở lại, tự nhiên cao hứng không dứt.

Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đứng ở Đông Phương gia, giờ phút này Đông Phương Tiếu và các vị trưởng lão đều ở cửa Đông Phương gia, trên mặt tràn đầy ý cười nồng đậm, đây đối với Đông Phương gia, quả thực là tin vui vô cùng.

Bọn họ đã quên, bao nhiêu năm rồi Đông Phương gia chưa từng có đệ tử thành công tiến vào Bồng Lai bí cảnh. Nhưng mà, lúc này đây, lúc mọi người nhìn thấy Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều khom người hành lễ một cái.

Nhìn thấy một màn này, nét mặt hai người Mộ Chỉ Ly không khỏi hiện lên tia kinh ngạc, lập tức liền phản ứng lại. Thân phận bọn họ khi gia nhập Thiên Âm môn đã không còn như xưa, dù tương lai bọn họ ở Bồng Lai bí cảnh, sau khi đi ra thân phận cũng sẽ cao hơn đám người Đông Phương Tiếu, cho nên thái độ của bọn họ cũng thay đổi rất lớn.

Mộ Chỉ Ly vội vàng khoát tay nói: “Quán chủ, chư vị trưởng lão, các ngươi làm cái gì vậy nha. Chúng ta là đệ tử Đông Phương gia, phải hành lễ cũng là chúng ta hành lễ mới phải.” Vừa dứt lời, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liền cùng nhau hành lễ với đám người Đông Phương Tiếu.

“Cái này không thể được, hôm nay thân phận của các ngươi xưa đâu bằng nay, sao có thể hành lễ với chúng ta.” Đông Phương Tiếu vội vàng lên tiếng nói, tuy nói như thế, nhưng đáy mắt đầy ắp vui mừng.

Thân phận của bọn họ biến đổi hoàn toàn không sai, có thể thấy được hai người Mộ Chỉ Ly duy trì thái độ tôn kính này, thực sự làm người cảm động. Hạt giống chiến và đệ tử môn phái là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau a!

“Chắc chắn ở Vô Tận thí luyện các ngươi đã rất vất vả, đi nghỉ ngơi một trận thật tốt đi.” Đông Phương Tiếu cười nói, mặc dù hắn rất tò mò chuyện Vô Tận Hải, nhưng mà hắn cũng biết chuyện Vô Tận Hải không cho phép truyền ra ngoài, hắn tự nhiên sẽ không hỏi nữa.

Nếu như truyền ra ngoài, vậy các đệ tử khác đều hiểu rõ chuyện Vô Tận thí luyện, sau này muốn lựa chọn công bằng liền khó khăn. Chư vị trưởng lão quay chung quanh đám người Mộ Chỉ Ly tấp nập đi vào bên trong, dáng vẻ chúng tinh củng nguyệt khiến các đệ tử khác xúc động không dứt.

Những trưởng lão này bình thường bọn họ đều phải đối xử cung kính, một khi không cẩn thận đắc tội bọn họ, thì mình có thể hỏng bét rồi, mà bây giờ bọn họ lại cùng vây quanh hai người Mộ Chỉ Ly, loại chênh lệch này không phải là lớn bình thường.

Trong phút chốc, tầm mắt đám đệ tử nhìn về phía hai người Mộ Chỉ Ly càng ngày càng nóng rực. Đây mới chính là cái họ muốn, cũng là mục tiêu phấn đấu của bọn họ a! Không ít đệ tử đều coi hai người Hàn Như liệt là mục tiêu cố gắng của bọn họ, nhích tới gần bọn họ.

Nhất là Tu Luyện Giả hồi đầu còn sớm tiến vào Đông Phương gia hơn so với hai người Mộ Chỉ Ly, nhìn bọn họ tức khắc bùi ngùi hàng vạn hàng nghìn. Nhớ ngày đó sức mạnh của hai người bọn họ còn kém hơn bọn họ, ngắn ngủn hai năm trôi qua, đã thay đổi hoàn toàn khác như vậy, quả nhiên là tạo hóa trêu người.

Nhưng mà, chính là bởi vì bọn họ ban đầu từng đứng ở cùng điểm xuất phát, điều này cho bọn họ nhiều lòng tin hơn. Trước kia luôn cảm thấy tất cả cách bọn họ quá xa, mà hiện tại có người hoàn thành được tất cả, chứng minh tất cả đều có thể!

Mộ Chỉ Ly quét mắt qua đám người, chân mày không khỏi nhíu lại. Nàng nhìn ở đây một lúc lâu, sao không hề nhìn thấy Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu. Theo lý thuyết hiện tại bọn họ không thể nào rời khỏi Đông Phương gia a, như thế nào không có ở đây? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?

Quán chủ đặc biệt bắt buộc các đệ tử khác không được quấy rầy hai người Mộ Chỉ Ly, hôm nay thân phận của bọn họ đã là hoàn toàn khác, mặc dù hai người Mộ Chỉ Ly không hề tỏ ra thay đổi, nhưng bọn họ cũng phải chú ý một chút.

Mấy lời này của Đông Phương Tiếu hoàn toàn cắt đứt toan tính của không ít người. Vốn là tất cả mọi người định nhân cơ hội này kết thân với hai người Mộ Chỉ Ly, lót đường cho tương lai, hiện tại coi như là hoàn toàn không có hy vọng.

Vốn là Đông Phương Tiếu định để cho hai người bọn họ đi sống ở chỗ khác, còn phòng tu luyện của đệ tử bình thường có chút hạ thấp thân phận của bọn họ, mà Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng không quá để ý.

Môi trường thế nào bọn họ đều đã va chạm, hơn nữa căn phòng này rất không tệ, bọn họ ở lâu cũng đã quen rồi, sao có thể vì chút thay đổi mà thân thể trở nên quý giá rồi?

Khi hai người Mộ Chỉ Ly tới cửa phòng, liền nhìn thấy đám người Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu đang đứng ở ngoài cửa phòng bọn họ, nở nụ cười nhìn bọn họ. Hai người Mộ Chỉ Ly đầu tiên là cười nhạt, đợi thấy người bên cạnh bọn họ rồi, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng nồng đậm.

Những Tu Luyện Giả khác nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu, vẻ mặt tràn đầy hâm mộ.

“Vẫn là đám Lăng Lạc Trần tốt, cùng đến từ Phân thế giới với đám Mộ Chỉ Ly, căn bản không cần kết thân, Mộ Chỉ Ly cũng sẽ quan tâm bọn họ.”

“Đúng thế, chỉ tiếc chúng ta không phải là từ cùng một Phân thế giới giống bọn họ a, hiện tại muốn nói chuyện một câu với bọn họ cũng không thể, ”

“Ta thấy sau này thành tích của đám Lăng Lạc Trần cũng không bình thường, kể từ khi đi tới Đông Phương gia, tốc độ tăng sức mạnh của bọn họ đúng là vượt xa Tu Luyện Giả bình thường a.”

“Vậy cũng đúng, Đông Phương gia đối xử đặc biệt với Tu Luyện Giả của Phân thế giới số , gần đây đã tới không ít, thế mà toàn bộ đều vào Đông Phương gia. Địa vị nước lên thì thuyền lên này chính là không tầm thường.”

. . . . . .

Mộ Chỉ Ly nhìn Mộ Hàn Mặc trước mắt, trên mặt lộ ra nụ cười nồng đậm. Bước nhanh đi tới bên cạnh Mộ Hàn Mặc, vui vẻ nói: “Hàn Mặc, đệ đến đây lúc nào? Không nghĩ tới lần này trở về có thể gặp lại đệ, thật là vui quá!”

Mộ Hàn Mặc vẫn chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng nàng, nhớ ngày đó nếu không phải Hàn Mặc vẫn đối tốt với nàng, chăm sóc nàng, chắc chắn nàng đã sớm chết đói, sao có được tất cả hiện tại.

Trong thời gian mười lăm năm trước kia, ấm áp duy nhất trong cuộc sống của Mộ Chỉ Ly chính là Mộ Hàn Mặc!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio