Động tĩnh của bọn họ không nhỏ, chỉ một chốc đã khiến mọi người chú ý, dù sao Mộ Chỉ Ly vốn đã hấp dẫn đại đa số tầm mắt của mọi người. Đám người Mộ Kình Lệ tất nhiên cũng đều tập trung sang đây.
Trong khoảng thời gian ngắn bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy, Mộ Thiếu Tuân có chút kinh hoảng, ngay cả nói chuyện cũng có chút run rẩy: “Ngươi… ngươi đùa cái gì vậy? Đánh bại ta trong vòng một chiêu? Đúng là chuyện không có khả năng!”. Cho dù không sánh bằng Mộ Chỉ Ly, nhưng hắn tin chắc rằng mình không thể nào ngay cả một chiêu cũng không tiếp được mà bại trận.
Trên mặt Mộ Chỉ Ly vẫn treo nụ cười trào phúng như cũ, không chút nhượng bộ: “Ta chỉ hỏi ngươi, dám hay không dám.” Giọng nói đạm mạc, ánh mắt xa cách, khiến cho người ta không có dũng khí để nhìn thẳng vào nàng.
Rõ ràng là nụ cười trào phúng, nhưng rơi vào trong mắt mọi người vẫn thực tuyệt mỹ đến khinh người. Nàng không làm gì cả, chỉ lẳng lặng đứng đó đã tạo thành một bức họa tuyệt mỹ vô song.
Mọi người đều thấy ngưỡng mộ Mộ Chỉ Ly, trong đầu chỉ hiện hai chữ “tốt đẹp”, hoàn toàn không biết trong nụ cười trào phúng kia của nàng còn chứa chút ý xấu.
Sau khi Mộ Chỉ Ly nói xong lời kia, thật lâu, vẫn chưa thấy Mộ Thiếu Tuân đáp lại. Mọi người không khỏi chuyển ánh mắt lên người Mộ Thiếu Tuân, trong khoảng thời gian ngắn, áp lực tăng mạnh, Mộ Thiếu Tuân nhìn Mộ Chỉ Ly, trong lòng có một loại cảm giác cực kỳ quái dị. Mộ Chỉ Ly thân hình rõ ràng thấp hơn hắn mấy phần, nhưng nhìn nàng ngẩng cao đầu, bộ dáng khinh thường, lại khiến hắn cảm thấy giống như nàng từ trên đỉnh cao nhìn xuống hắn.
Vốn rất tự tin vào mình, nhưng nhìn thấy nàng như vậy, trong lòng bỗng dâng lên một hồi lo lắng, chẳng lẽ hắn thật sự có thể thua nàng chỉ trong một chiêu sao? Không, chắc chắn không thể, nàng chỉ hù dọa mình thôi.
Vây chung quanh hai người, những đệ tử khác thấy Mộ Thiếu Tuân hồi lâu không nói lời nào, nhịn không được cười rộ lên, châm biếm: “Hắn không biết xấu hổ chê Mộ Chỉ Ly bất tài, nhưng ngay cả dũng khí đáp ứng cũng không có, đúng là phế vật.”
“Phải đó, lúc trước còn ngông cuồng như vậy, bây giờ bị câm rồi sao?”
“Ai, tự mình biết, tự mình giữ trong lòng là được rồi, nói ra chi, chỉ khiến người ta khó chịu..”
…
Từng câu giễu cợt đều lọt vào tai Mộ Thiếu Tuân, sắc mặt hắn từ đỏ thành tím, cảm giác này thật khiến hắn không thể nào nhịn được.
Mộ Chỉ Ly nhìn hết thảy, chỉ cười, nhìn Mộ Thiếu Tuân tím mặt, chỉ mấy câu khiêu khích đã biến thành như vậy sao? Lúc trước không phải hắn cũng chế giễu mình như vậy sao? Hiện tại cuối cùng cũng cảm nhận được cảm nhận của nàng ngay lúc ấy, cảm giác kia, Mộ Chỉ Ly nàng thế mà phải chịu mười lăm năm!
Mộ Kình Lệ thấy thế, sắc mặt có chút ít khó coi, không nghĩ tới hôm nay lại phát sinh chuyện như vậy, hiện tại để nhiều người như vậy nhìn thấy, chẳng phải khiến cho bọn họ chê cười sao?
Mộ Thiếu Tuân bị nhiều người giễu cợt, liền thẹn quá hóa giận, lớn tiếng nói: “Dám! Có cái gì không dám!”
Thấy Mộ Thiếu Tuân đáp ứng, khóe miệng Mộ Chỉ Ly càng thêm nhếch lên. Đúng là tâm trí chưa đủ thành thục, chỉ mấy câu khích tướng liền đáp ứng. Nàng không thích người khác khiêu khích mình, lúc trước đối với Mộ Thiếu Tuân, nàng chỉ khinh thường không thèm động thủ. Dù sao, Tiên Thiên so với Hậu Thiên cảnh giới chênh lệch lớn như vậy, có cần thiết phải tỷ thí sao?
Chẳng qua Mộ Thiếu Tuân nói lời kia đã đụng vào tử huyệt của nàng. Một màn khuất nhục kia, đến giờ nàng vẫn nhớ rõ, nhìn xuống tay phải của mình, mặc dù đã hoàn toàn lành lặn, nhưng trong lòng của nàng, bàn tay phải mãi mãi lưu lại một vết sẹo, đó là do bọn họ làm ra!
“Không cho tư đấu trong Tộc hội!” Mộ Kình Lệ không nhịn được mở miệng. Nếu cứ tiếp tục như vậy, quy củ chẳng phải bị phá hư rồi sao? Nhiều người đang chờ xem bọn họ luận bàn, bây giờ ẩu đả như vậy còn ra thể thống gì?
Nhưng mà, Tô Duệ ở một bên nói với Mộ Kình Lệ: “Mộ huynh, cần gì phải vội ngăn cản? Ta đây lại rất có hứng thú với cuộc đấu này. Dù sao hôm nay cũng là tới xem bọn nhỏ tỷ thí, không phải cũng giống thế sao?” Hắn bây giờ cảm thấy rất hiếu kỳ với Mộ Chỉ Ly. Từ biểu hiện ngày hôm qua, có thể thấy nàng là người tâm tư kín đáo, không dễ dàng bị khiêu khích, nhưng hôm nay chẳng hiểu sao lại chủ động tuyên chiến.
Hơn nữa đối phương lại là một tiểu tử Hậu Thiên cảnh giới, có điều nếu chỉ bằng một chiêu mà nói… hắn vẫn có chút không tin. Dù sao Mộ Chỉ Ly còn nhỏ tuổi, kinh nghiệm chiến đấu cũng không nhiều, trừ phi là một lão tử tu luyện đã nhiều năm hắn còn tin được, nhưng nếu là Mộ Chỉ Ly, khó khăn cũng không phải nhỏ. Chẳng qua nhìn nụ cười tự tin kia, khiến cho người ta không tự chủ được tin tưởng nàng. Cho nên hắn muốn nhìn kỹ, đến tột cùng nàng là có thể hay không thể.
Nghe vậy, Vương Tĩnh Hoành ở một bên cũng mở miệng nói: “Đúng vậy, chúng ta cũng muốn xem thử Mộ Chỉ Ly ưu tú nhất của Mộ gia, rốt cuộc có bản lãnh đến cỡ nào a!” Hắn đây không tin Mộ Chỉ Ly có thể làm được, hôm nay vừa lúc có cơ hội để bêu xấu nàng, không phải rất tốt sao? Nếu truyền ra ngoài chỉ sợ cả Mộ gia sẽ mất hết mặt mũi.
Sắc mặt Mộ Kình Lệ có chút khó coi. Hiện tại bọn họ đã nói như vậy, muốn ngăn lại cũng không được. Dù sao, hiện tại có nhiều người như thế này, rất nhiều chuyện cũng là thân bất do kỹ, chỉ có thể làm theo bọn họ.
Mọi người thấy Mộ Thiếu Tuân đáp ứng, rất tự giác lui dần ra, tạo một chỗ trống lớn cho Mộ Chỉ Ly cùng Mộ Thiếu Tuân. Đối với việc tỷ thí của hai người, bọn họ đều có chút trông đợi, đến tột cùng nàng có thể đánh bại Mộ Thiếu Tuân chỉ bằng một chiêu hay không đây?
Mộ Chỉ Ly ngẩng đầu lên, nhìn bộ dáng khẩn trương của Mộ Thiếu Tuân, nói: “Ngươi ra chiêu đi.” Dù có như thế nào, lần này nàng thắng chắc, không vì cái gì khác, chỉ vì lời nàng đã nói ra, nàng ắt sẽ làm được.
Mộ Thiểu Tu cùng Mộ Khải Siêu đều đã trả giá bằng mạng của họ, còn Mộ Thiếu Tuân, đã đắc tội mình tất nhiên cũng phải trả giá đắt. Mộ Chỉ Ly muốn dựa vào chuyện ngày hôm nay để tạo nên uy nghiêm của mình, để về sau không kẻ nào dám khiêu khích nàng!
Nghe vậy, Mộ Thiếu Tuân cho là Mộ Chỉ Ly chỉ hù mình, nếu nàng để mình ra chiêu, mình sao lại phải bỏ qua cơ hội này đây? Dù sao chỉ cần Mộ Chỉ Ly không thắng được mình trong một chiêu, nàng chắc chắn đã thua.
Mộ Thiếu Tuân không hề biết, khi hắn nghĩ như vậy, chẳng khác nào chấp nhận sự thực rằng Mộ Chỉ Ly có đủ thực lực để đánh bại hắn chỉ trong một chiêu…
Vận động thiên lực cả người, truyền vào hai tay, Mộ Thiếu Tuân nhanh chóng lao về phía Mộ Chỉ Ly. Khoảng cách hơn mười thước, trong nháy mắt đã tới trước mặt Mộ Chỉ Ly. Mà Mộ Chỉ Ly vẫn không có một chút động tĩnh nào, ngay cả né tránh cũng không có, dường như đang thảnh thơi đợi Mộ Thiếu Tuân tới công kích mình.
Mộ Thiếu Tuân thấy thế liền vui mừng, cho rằng Mộ Chỉ Ly quá cuồng vọng tự mãn, sợ là đã bị tốc độ của mình làm cho kinh hãi, không kịp tránh né. Nếu mình thành công đánh trúng Mộ Chỉ Ly, như vậy thực lực của mình cũng sẽ được chứng minh! Nghĩ đến đây, Mộ Thiếu Tuân ra tay càng toàn tàn độc, tựa hồ muốn dựa vào một chiêu này mà hoàn toàn đả bại Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly cuồng vọng tự mãn? Dĩ nhiên không phải. Có lẽ đối với người khác tốc độ của Mộ Thiếu Tuân rất nhanh, nhưng trong mắt Mộ Chỉ Ly vẫn rất chậm chạp, giống như thước phim quay chậm, có thể nhìn rất rõ ràng. Nếu nàng muốn, Mộ Thiếu Tuân căn bản không thể nào đi tới trước mặt nàng. Nhưng Mộ Chỉ Ly vẫn đang chờ hắn tới.
Bởi vì, điều nàng muốn không chỉ là thắng, mà là thắng tuyệt đối, thắng áp đảo.
Giờ phút này Mộ Thiếu Tuân đã đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, hai tay hắn cũng sắp đụng vào bả vai nàng. Lúc này tất cả mọi người đều mở to mắt nhìn, không rõ Mộ Chỉ Ly đang làm cái gì, tại sao đến bây giờ vẫn chưa phản kích.
Ngay cả bọn người Tô Duệ vẻ mặt cũng nghi ngờ, tựa hồ nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi Mộ Chỉ Ly đang làm cái gì. Trong mắt Mộ Kình Lệ lại hiện lên vẻ lo lắng, nếu hôm nay Mộ Chỉ Ly bị Mộ Thiếu Tuân đánh trúng, vậy đúng là một trò cười.
Nụ cười trên khóe miệng Mộ Thiếu Tuân càng thêm hớn hở, khi những người khác hết sức khẩn trương, Mộ Chỉ Ly lúc này mới động, chỉ thấy nàng bước về bên trái, né người qua một bên, tránh khỏi công kích của Mộ Thiếu Tuân, đồng thời vươn ngón tay ra, một chưởng thoạt nhìn đầy uy lực của Mộ Thiếu Tuân lại cứ thế sững lại tại chỗ.
Lúc này, nụ cười của hắn cứng lại nơi khóe miệng, Mộ Chỉ Ly đá một cước, đạp bay Mộ Thiếu Tuân ra ngoài đến năm thước. Đây là nàng còn hạ thủ lưu tình, nếu không lấy thực lực của nàng ở Tiên Thiên cảnh giới, há sẽ đơn giản vậy sao?
Một chiêu!
Chỉ một chiêu, Mộ Thiểu Tu bại trận, thậm chí chỉ là một động tác đơn giản như vậy, căn bản rất nhẹ nhàng, không hề phí sức, nàng đã dễ dàng đánh bại hắn.
Mộ Chỉ Ly đứng tại chỗ, sắc mặt lạnh nhạt, không hề bởi vì đã thắng mà cảm thấy vui vẻ hay đắc ý, vô cùng bình thản, khiến người ta cảm giác người vừa mới ra tay không phải là nàng.
Song, Mộ Chỉ Ly bình tĩnh, không có nghĩa người khác có thể giữ bình tĩnh! Những kẻ trẻ tuổi đồng lứa sau khi nhìn thấy một màn này đều há to miệng, hồi lâu mới khép lại. Chỉ đơn giản như vậy? Bọn hắn xem ra giống như Mộ Thiếu Tuân phối hợp với Mộ Chỉ Ly, lúc đầu mạnh mẽ vọt tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, rồi đột nhiên dừng lại, để cho Mộ Chỉ Ly một cước đá bay.
Chẳng lẽ trước đó hai người đã tự an bài ổn thỏa? Bọn họ rất nhanh bỏ đi ý nghĩ này. Nhìn bộ dáng kia của Mộ Thiếu Tuân, rõ là uất ức không chịu nổi, làm sao có thể an bài trước? Lấy thực lực của Mộ Chỉ Ly căn bản cũng không cần diễn trò. Như vậy cũng chỉ có một giải thích, nguyên nhân đều là ở Mộ Chỉ Ly.
Đám người lớn tuổi như có điều suy nghĩ, nhìn Mộ Chỉ Ly. Một màn vừa nãy diễn tra nhanh như chớp, nhưng bọn họ đều thấy rất rõ chuyện gì đã xảy ra, dù sao nhãn lực của bọn họ chẳng thể đánh đồng với bọn tiểu bối, có điều dù họ đã nhìn rõ, vẫn không thể nào hiểu rõ ẩn tình bên trong. Bọn họ nhìn thấy ngón tay Mộ Chỉ Ly đụng Mộ Thiếu Tuân một cái, Mộ Thiểu Tu liền đứng ở đó bất động, tùy ý để Mộ Chỉ Ly đánh, hắn cũng không có bất kỳ một động tác nào phản lại. Điều này quả thực có chút quỷ dị.
Cho dù kiến thức của bọn họ rộng rãi cũng không hiểu nổi đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra. Nhưng không thể phủ nhận, một chiêu này quả thực đẹp mắt! Chỉ một chiêu liền đánh bại Mộ Thiếu Tuân, dễ dàng, gọn gàng, nhanh chóng!
Mộ Chỉ Ly nhìn mọi người, trong lòng cũng biết một chiêu lúc nãy của nàng đã khiến không ít kẻ kinh ngạc. Đây chính là điều nàng muốn. Thật ra, chiêu thức kia thoạt nhìn có vẻ quỷ dị, bất quá rất đơn giản, chỉ cần học y đều biết, nàng vừa rồi đã đụng vào huyệt tê của Mộ Thiếu Tuân, cho nên hắn mới có thể đứng ở đó không nhúc nhích.
Thử hỏi, khi toàn thân đã tê dại rồi, ngươi còn động kiểu gì? Về phần một cước đá bay hắn lại càng không cần kỹ xảo gì, lấy thể chất hiện tại của nàng, đá bay hắn thực quá dễ dàng.
Mộ Kình Lệ kịp thời phản ứng đầu tiên. Dù sao hắn cũng đã biết trên người Mộ Chỉ Ly có rất nhiều chuyện không thể đoán trước, cho nên tiếp nhận khá dễ dàng, kịp để phản ứng. Trên mặt Mộ Kình Lệ lộ ra nụ cười, lúc trước hắn còn khẩn trương một hồi, bây giờ nhìn lại, hoàn toàn không cần lo lắng. Mộ Chỉ Ly tới giờ cũng chưa làm chuyện gì mà không nắm chắc, lúc trước là hắn quá lo lắng rồi.
Tô Duệ lại nhìn Mộ Chỉ Ly bằng ánh mắt khác lạ. Ngày hôm qua khi nhìn nàng biểu diễn vũ kỹ đã thấy có chút bất thường, hôm nay lại càng vô cùng quỷ dị, khiến cho hắn cảm thấy có chút hâm mộ với Mộ Kình Lệ.
Vốn là chuẩn bị xem kịch vui, sắc mặt Vương Tĩnh Hoành lại trở nên có chút khó coi, trừng mắt liếc Mộ Kình Lệ đang ngồi ykhông nói lời nào, không biết lão đang suy nghĩ cái gì.
Mộ Thiếu Tuân vùng vẫy hồi lâu mới đứng lên, nhưng lại bị thương. Tình huống này còn tham gia Tộc hội, chắc chắn sẽ không lấy được thành tích tốt, vừa rồi lại bị nhiều người nhìn như vậy, mặt mũi đều mất hết, hắn làm còn còn có thể đứng ở nơi này nữa? Oán hận nhìn Mộ Chỉ Ly một cái, liền nhanh chóng chạy ra. Mọi người thấy hắn rời đi cũng không nói gì, bởi vì những ý nghĩ trong lòng hắn, bọn họ đều hiểu được.
Sau khi chấm dứt, Mộ Kình Thao lúc này mới tuyên bố, Tộc hội hôm nay chính thức bắt đầu!
“Trận đầu tiên, Mộ Linh đấu với Mộ Siêu.” Mộ Kình Thao nhìn vào danh sách trong tay, nói.
Nghe được tên của mình, Mộ Linh cùng Mộ Siêu đi lên võ đài tỷ võ. Đài tỷ võ này sau khi chấm dứt trận đấu ngày hôm qua đã bắt đầu được xây dựng. Mộ gia người đông thế mạnh, tốc độ hoàn thành tự nhiên rất nhanh, bây giờ ở võ đường trung ương đã có một đài tỷ võ rộng cả trăm mét, vừa nhìn liền biết rất chắc chắn.
Đứng ở trên đài tỷ võ, vẻ mặt của Mộ Linh cùng Mộ Siêu đều có mấy phần ngưng trọng. Bọn họ nhìn chằm chằm đối phương, nhếch môi, tựa hồ như đang độ thử mình có bao nhiêu phần thằng trong trận này.
Thấy hai người đều đã chuẩn bị xong, Mộ Kình Thao liền hô: “Bắt đầu!”
Lời này vừa nói ra, hai người nghiêm mắt, đồng thời triển khai động tác, trên tay đều không có vũ khí. Gia quy của Mộ gia không cho phép sử dụng vũ khí, bởi vì khả năng ngộ thương quá lớn, dù sao mục đích của Tộc hội cũng chỉ là kiểm tra xem thực lực của các đệ tử.
Vận khởi thiên lực cả người, chỉ thấy trên tay hai người ẩn ẩn Thiên lực. Mộ Siêu thở ra một hơi thật sâu, trừng mắt, hai chân hướng về phía sau, chợt cả người giống như đạn pháo xông thẳng về hướng Mộ Linh.
Hai người cũng chỉ có thể vận hành hơn mười Chu vòng như những Hậu Thiên cao thủ khác, giao thủ không có động tác gì hoa mắt, hết thảy đều là so chiêu theo lối đơn giản nhất.
“Liệt Thiên chưởng!”
Thân hình Mộ Siêu nhanh chóng áp sát Mộ Linh, trên hai tay quanh quẩn thiên lực có thể nhìn thấy rõ ràng, hung hăng công kích về phía bả vai Mộ Linh.
Có lẽ là bởi vì giới tính của Mộ Linh, nên Mộ Siêu lựa chọn bả vai thay vì lồng ngực. Phải biết rằng công kích như vậy, so với ở lồng ngực khó khăn lớn hơn rất nhiều.
Rất nhiều gia tộc đều chọn nam đấu với nam, nữ với nữ mà tỷ thí, nhưng Mộ gia lại không như vậy, vì bọn họ biết, khi ra ngoài khác với ở trong nhà, không thể nào chọn người đồng giới mà đối phó. Không thể phủ nhận, quan điểm này của Mộ gia thực rất chính xác.
Liệt Thiên chưởng là vũ kỹ hoàng giai trung cấp. Từ vũ kỹ Mộ Siêu sử dụng, cũng có thể thể thấy được tu vi hiện tại của hắn là ở giai đoạn Hậu Thiên trung cấp.
Thời điểm cánh tay Mộ Siêu sắp đánh tới bả vai nàng, Mộ Linh nhanh chóng tránh né sang một phía, đồng thời giương tay phải tấn công Mộ Siêu, Mộ Siêu vội càng ngăn cản, song nàng lại rút lui, bởi vì đó chẳng qua chỉ là hư chiêu, sát chiêu chân chính nằm ở bàn tay trái. Thời điểm Mộ Siêu cố gắng ngăn cản nàng, Mộ Linh vươn tay trái đánh lên ngực hắn.
“Toái Thạch chưởng!”
Mộ Siêu bị nàng một chưởng đánh trúng, chân không nhịn được lảo đảo, lùi dần về phía sau, té xuống đất.
Mộ Linh thu hồi bàn tay lại, đứng ở đó chờ Đại Trưởng lão tuyên bố kết quả.
“Mộ Linh đấu với Mộ Siêu, Mộ Linh thắng!”
Mộ Linh cùng Mộ Siêu thực lực không chênh lệch nhiều lắm, nhưng Mộ Linh lại đánh bại Mộ Siêu, hiển nhiên là biết sử dụng mưu kế, mặc dù đơn giản, nhưng rất phù hợp.
Tiếp theo tiến hành nhiều cuộc tỷ thí, Mộ Chỉ Ly cũng chẳng có bao nhiêu hứng thú, dù sao những cuộc tỷ thí này nàng đã xem tới chẳng còn gì đáng để xem. Nàng muốn xem một trận tỷ thí của những cao thủ, như vậy mới có thể học được chút gì đó, nhưng ở nơi này sợ là cũng học không được cái gì, có điều rất nhanh, con ngươi Mộ Chỉ Ly lại sáng lên. Chẳng bao lâu nữa, nàng sẽ rời khỏi Mộ gia, ra thế giới rộng lớn bên ngoài kia mà học hỏi, cuộc sống như vậy mới là điều nàng muốn, chứ không phải giữ mình ở nơi này không tiến bộ được.
Mộ Chỉ Ly còn không thấy hứng thú, mọi người cùng gia chủ tự nhiên càng không có hứng thú, dù sao cái bọn họ chú ý chẳng qua là hạt giống đỉnh cao nhất của Mộ gia mà thôi, những hài tử này chênh lệch quá lớn với người đứng đầu, đối với bọn họ mà nói không một chút uy hiếp.
Vương gia cùng Tô gia đến xem là muốn đo lường thực lực của Mộ gia, từ đó phán đoán nên đoạt lấy, nên dùng người nào, tất nhiên không hy vọng Mộ gia có mầm tốt gì, bởi vì nhất định sẽ sinh ra ảnh hưởng tới gia tộc của bọn hắn.
Mà đối với loại gia tộc nhỏ hơn Mộ gia, dù có hay không có mầm tốt, dù nhiều người ưu tú hay không, bọn họ cũng không để ý nhiều lắm. Bọn họ chẳng qua là muốn quan sát ba gia tộc ai mạnh ai yếu, như vậy có thể lựa chọn đứng ở phe nào. Dù sao loại tiểu gia tộc này, phần lớn cũng là phụ thuộc vào tam đại gia tộc.
Sau khi đa số đều đã tỷ thí, lúc này mới tới lượt Mộ Chỉ Ly. Đấu cùng Mộ Chỉ Ly, dĩ nhiên là Mộ gia đệ nhất mỹ nữ – Mộ Yên Nhiên. Đệ nhất mỹ cùng đệ nhất xấu nữ một thời đụng độ, lộ ra có mấy phần quỷ dị.
Trên đài tỷ võ.
Mộ Chỉ Ly ngạo nghễ mà đứng, một thân áo trắng lại càng hiển lộ rõ khí chất phi phàm, tấm lưng mảnh khảnh, vừa phải mười lăm tuổi đã có vóc dáng kiêu ngạo, một mái tóc đen được buộc lên một cách đơn giản, lộ ra vẻ tùy ý nhưng lại đẹp đến phát bực, sắc mặt lạnh nhạt ngạo nghễ, toàn thân tỏa ra một loại hấp dẫn chết người.
Từng cơn gió nhẹ thổi qua, tay áo bay nhẹ, mọi người chỉ cảm thấy xúc động, đúng là tuyệt thế giai nhân!
Mộ Yên Nhiên hiển nhiên không cùng một loại phong cách với Mộ Chỉ Ly. Nếu nói Mộ Chỉ Ly đơn giản hào phóng, Mộ Yên Nhiên lại chính là khéo léo thục nữ, một thân áo hồng quần hồng nhạt, làn da trắng nõn nà làm nổi bật hai gò má ửng hồng, búi tóc cầu kỳ, nhìn qua liền biết tốn không ít tâm tư, nghiễm nhiên chính là một thiên kim đại tiểu thư, khiến cho nam nhân chỉ muốn ôm vào lòng mà thương yêu.
Hai loại phong cách như vậy hoàn toàn không đồng dạng, nhìn qua đối lập thật lớn, nhưng cũng không thể phủ nhận hai người đều là mỹ nữ hiếm thấy. Chẳng qua nếu so với nhau, Mộ Chỉ Ly càng cao hơn một bậc, bởi vì, bất luận là khuôn mặt tinh xảo tới cực điểm, hay vóc người như quỷ như ma, hay khí chất cũng đều là cực phẩm nhân gian.
Mộ Yên Nhiên nét đẹp là nhu nhược, còn Mộ Chỉ Ly là vẻ đẹp kiên cường, ở Thiên Huyền đại lục, loại nữ nhân này chắc chắn được mọi người yêu thích hơn.
Tỷ thí còn chưa bắt đầu, mọi người đã hoàn toàn bị mỹ nữ hấp dẫn.
“Đều nói Mộ Yên Nhiên này là Mộ gia đệ nhất mỹ nữ, ta thấy, hiện tại danh hiệu này nên đổi chủ, Mộ Chỉ Ly còn đẹp hơn Mộ Yên Nhiên, chỉ đứng đó thôi đã tựa như tiên nữ, làm cho người ta không dám khinh nhờn a.” Một người nhỏ giọng thì thầm nói.
Người bên cạnh kia cũng lộ ra chút kinh ngạc, vội nói: “Ta cũng nghĩ giống ngươi a. Ta thấy, Mộ Yên Nhiên kia là người phàm trần, rất dễ dàng đến gần, nhưng Mộ Chỉ Ly kia hoàn toàn không giống như vậy. Ngươi có thấy thế không a?” Ngay từ lần đầu tiên nhìn qua, trong tim hắn liền có cảm giác như vậy.
Lúc này, những người bên cạnh cũng hùa theo nói: “Đúng đúng đúng, ta cũng nghĩ như vậy. Ai, ngày hôm qua nghe bọn họ nói ta còn không tin, nhưng hôm nay thấy được ta mới hoàn toàn tin tưởng. Một nữ nhân xinh đẹp như vậy, cư nhiên lại là La Thiên thành đệ nhất xấu nữ, lúc trước quả thực không mở to con ngươi ra nhìn a.”
“Phải phải, ta cũng muốn nói, Mộ Chỉ Ly này mới chính là La Thiên thành đệ nhất mỹ nữ a, tam đại mỹ nữ kia vốn không thể sánh bằng nàng.”
…..
Phần lớn nam tử trẻ tuổi dưới đài đều bàn luận về cái đề tài này, hai mắt không ngừng nhìn các nàng, đánh giá.Ngay cả Vương Nhược Linh cùng Tô Tử Di cũng không thể may mắn thoát khỏi, đứng ở đó chỉ cảm thấy ánh mắt mọi người không ngừng ở trên người bọn họ càn quét, cả người cảm thấy không được tự nhiên, nhíu chặt mày, hết lần này tới lần khác vẫn không thể nói gì.
Ngươi nếu đối bọn họ nói, nhìn cái gì vậy, người ta không phục, nhất định sẽ nói ngươi tự nhận, có ai nhìn ngươi a, nhưng vậy chẳng phải tự khiến mình khó coi? Huống chi hai người bọn họ vốn ở phía dưới, mọi lời nói đều nghe được rõ ràng, trong một lúc sắc mặt đều có chút khó coi. Mâu thuẫn giữa nữ nhân cũng thường bởi vì một chút việc này liền tạo thành.
Quan hệ giữa Vương Nhược Linh cùng Mộ Chỉ Ly vốn đã không tốt, hiện tại càng thêm phẫn hận. Bị người khác nói không bằng kẻ mình ghét, đây tuyệt đối là một loại cảm giác vô cùng khó chịu, mà hết lần này tới lần khác đều không làm gì được, chỉ có thể ngồi dậm chân ở đó, gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Chỉ Ly.
Tô Tử Di cùng Mộ Chỉ Ly vốn không có gì mâu thuẫn, nhưng lòng ghen tỵ của nữ nhân vẫn luôn có. Nàng nhìn Vương Nhược Linh lúc này bộ dáng tức giận giơ chân, suy nghĩ có hay không giống như nàng. Nàng Tô Tử Di luôn luôn chú trọng hình tượng của mình, cho nên đành xem như không thấy, phối hợp nhìn tranh tài, thỉnh thoảng trò chuyện cùng Tô Dự, cũng không tệ lắm.
Mộ Chỉ Ly đối với tiếng thảo luận dưới đài cũng là mắt điếc tai ngơ. Có lẽ ở thế kỷ , nàng nếu nghe mọi người tán thưởng như vậy sẽ cảm thấy vui vẻ, nhưng nàng bây giờ không hề nông cạn như vậy nữa, bởi vì nhiều năm bị gọi là xấu nữ, bị chèn ép nhiều, đã thấy rất nhiều chuyện xảy ra, nên những thứ này cũng không thể ảnh hưởng đến tâm tình của nàng.
Mộ Yên Nhiên cũng nghe được loáng thoáng lời mọi người nói, trên mặt vốn là nụ cười, giờ phút này dần dần cứng lại. Mộ Chỉ Ly, nữ nhân này trước kia nàng căn bản khinh thường nhìn, cư nhiên bây giờ lại nhảy lên đầu nàng, tương phản kịch liệt như vậy, người bình thường đều có chút chịu không được a.
“Mộ Chỉ Ly đấu với Mộ Yên Nhiên, bắt đầu!” Mộ Kình Thao lên tiếng.
Nghe vậy, Mộ Yên Nhiên dần chăm chú, hai tay hơi dựng thẳng, Thiên lực nhàn nhạt trong cơ thể nàng lưu chuyển, trên hai tay lại càng tràn đầy thiên lực. Nàng biết Mộ Chỉ Ly là cao thủ Tiên Thiên cảnh giới, mà nàng hiện chỉ mới đả thông một trăm đường kinh mạch, hiển nhiên chênh lệch không hề nhỏ. Nhưng nàng cũng phải nỗ lực, đơn giản bởi vì nàng không thích nữ nhân này.
Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly tùy ý đứng yên, cơ hồ cũng không có nhìn thẳng vào nàng, nàng chỉ cảm thấy mình bị miệt thị, ra tay càng thêm ngoan lệ, vọt về phía Mộ Chỉ Ly, đồng thời đánh thẳng một chưởng vào mặt Mộ Chỉ Ly.
Qua chiêu này liền có thể thấy được tâm tư của Mộ Yên Nhiên, hiển nhiên là muốn phá hủy bộ mặt của Mộ Chỉ Ly. Mộ Chỉ Ly thấy vậy, đợi đến khi nàng ta tới trước mặt mình, không chút hoang mang, giơ tay phải lên trực tiếp đón nhận hai tay trữ lực hồi lâu của Mộ Yên Nhiên.
Hai chưởng, đang lúc mọi người nhìn chăm chú, đụng vào nhau. Mộ Chỉ Ly một bước cũng chưa từng di động, song sắc mặt của Mộ Yên Nhiên dần trở nên tái nhợt, một ngụm máu tươi phun ra, lui về sau mấy bước, lúc này mới dừng lại, chẳng qua thân thể đứng đó, giờ phút này đã khẽ cong, nhìn kỹ mới phát hiện tay nàng không ngừng run rẩy, hiển nhiên mới vừa rồi đụng độ đã khiến nàng bị thương không nhẹ.
Mọi người nhìn thấy một màn này, không khỏi cảm khái, Tiên Thiên cảnh giới cùng Hậu Thiên cảnh giới chênh lệch không ngờ lại to lớn đến vậy, Mộ Chỉ Ly mỗi lần đều chỉ một chiêu đánh bại đối phương, chẳng lẽ khoảng cách giữa hai bậc lại lớn đến vậy sao? Từ đầu đến cuối, Mộ Chỉ Ly đều không hiện lên chút biểu cảm dư thừa, ngay cả một chưởng kia cũng rất dễ dàng, không cần tốn nhiều sức.
Song, những Tiên Thiên cao thủ cũng đều biết, lấy niên kỷ hiện tại của Mộ Chỉ Ly, bất quá là mới tấn nhập không lâu, trong vòng một chiêu đánh bại những người này, khó khăn không phải nhỏ, chẳng lẽ thực lực Mộ Chỉ Ly mạnh đến thế sao?
“Lại là một chiêu, thực lực của Mộ Chỉ Ly cũng quá mạnh đi? Chẳng lẽ nàng đối phó với người dưới Tiên Thiên cảnh giới đều chỉ cần một chiêu sao?”
“Chẳng lẽ nàng muốn tạo thần thoại một chiêu liền thắng sao? Vừa xinh đẹp, thực lực lại mạnh, thật khiến người ta yêu thích a.”
…..
“Mộ Chỉ Ly đấu Mộ Yên Nhiên, Mộ Chỉ Ly thắng!” Giọng nói của Mộ Kình Thao có chút cứng nhắc, ánh mắt phức tạp nhìn Mộ Chỉ Ly, có trời mới biết nội tâm của hắn đến tột cùng có bao nhiêu giãy dụa.
Lúc trước hắn rất xem thường Mộ Chỉ Ly, nhưng thật ra hắn đối với Mộ Chỉ Ly cũng không có bao nhiêu chán ghét, chỉ vì nàng là một phế vật, chỉ vì Mộ Chỉ Ly khiến Mộ gia hắn ở La Thiên thành bị mọi người cười cười nói nói, cho nên hắn mới xem không vừa mắt, cũng tìm mọi cách gây khó khăn cho nàng, hắn hy vọng có thể đuổi nàng ra khỏi Mộ gia, đối với Mộ gia như vậy mới tốt.
Song, Mộ Chỉ Ly hiện tại bày ra thực lực khiến cho hắn hết sức kinh ngạc. Mộ gia có Mộ Chỉ Ly, không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng tốt, nhưng nghĩ tới việc làm trước kia của mình, thật sự quá khó xử.
Mộ Yên Nhiên- một mỹ nữ nũng nịu như vậy, bây giờ sắc mặt lại trắng bệch, khóe miệng tràn ra máu tươi, một màn này khiến cho những nam tử thích Mộ Yên Nhiên cảm thấy vạn phần đau lòng, tỷ như Vương gia Vương Thiên Tuấn.
Nhìn bộ dáng kia của Mộ Yên Nhiên, Vương Thiên Tuấn cũng nhịn không được nữa, đứng lên nói: “Này còn là cái gì tỷ thí nữa, Tiên Thiên cảnh giới chống lại Hậu Thiên cảnh giới, không phải chắc chắn thắng lợi sao? Không bằng để ta cùng Mộ Chỉ Ly tỷ thí một trận, thế nào?” Hắn từ nhỏ ở phía sau cùng phụ thân thường xuyên nhìn thấy người của Mộ gia, từ khi còn bé, lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Yên Nhiên, hắn khẳng định đã thích nàng.
Qua nhiều năm như vậy, phần tâm ý này vẫn chưa bao giờ phai nhạt, Mộ Yên Nhiên là người hắn ngày nhớ đêm mong, chẳng qua, lang hữu tình mà thiếp vô ý. Nhưng hắn vẫn chưa từng buông tha, hiện tại thấy người yêu mến bị thương, làm sao hắn có thể kiềm chế?
Vương Thiên Tuấn nói ra những lời như vậy trong Tộc hội của Mộ gia, liền lộ vẻ hết sức quái dị, ngươi cũng không phải người Mộ gia, ngươi đòi tỷ thí, đây là cái quái gì? Bất quá, Vương Thiên Tuấn thích Mộ Yên Nhiên, chuyện này cũng rất nổi danh ở La Thiên thành, bởi cái gọi là hảo hán bất bình vì hồng nhan, đại đa số mọi người đều có thể hiểu. Liền nghĩ Vương Thiên Tuấn là vì thấy Mộ Yên Nhiên bị thương, nên muốn báo thù cho nàng sao?
Nghe được lời của Vương Thiên Tuấn nói, Mộ Kình Lệ liền chuyển ánh mắt lên người hắn. Vương Thiên Tuấn thích Mộ Yên Nhiên, chuyện này mọi người ở La Thiên thành đều biết, hắn làm sao có thể không biết? Bất quá, hôm nay là tỷ thí của Mộ gia, ngoại nhân làm sao có thể tới hồ nháo?
Mộ Chỉ Ly nghe thấy lời ủa Vương Thiên Tuấn, chuyển con ngươi đến kẻ đang đứng trên kia, nhìn nàng đầycăm tức, khóe miệng nhếch lên một đường cong mờ, không nghĩ tới Mộ Yên Nhiên còn có một kẻ si tình thích nàng như vậy, đúng là không tệ.
Nhìn bộ dáng Vương Thiên Tuấn, Mộ Chỉ Ly lập tức nghĩ đến đệ đệ hắn-Vương Thiên Kỳ, bởi vì hai người lớn lên có chút tương tự, mặt mũi tương đối nhu hòa, khác biệt với vẻ kiên nghị của nam tử bình thường, chỉ có thể nói là tuấn mỹ, nếu ở hiện đại mà nói, chỉ sợ chính là loại mà nữ sinh thích nhất, chẳng qua nơi này chính là Thiên Huyền đại lục, loại mặt mũi này đại đa số nam nhân sẽ đều không thích.
Đây cũng là vì sao, ban đầu Mộ Chỉ Ly giễu cợt Vương Thiên Kỳ, bảo hắn còn xinh đẹp hơn nữ nhân, Vương Thiên Kỳ mới tức giận đến vậy.
“Vương công tử, hôm nay là Tộc hội của Mộ gia, ngươi muốn tham gia, tựa hồ có chút không thích hợp?” Trong lòng Mộ Kình Lệ vô cùng không vui, nhưng vẫn cố gắng nhẹ giọng, dù sao đây là Mộ gia hắn, nếu mình nói chuyện hà khắc, có thể bị nói là khi dễ người.
Trong đầu Vương Thiên Tuấn lúc này cũng chỉ nghĩ tới chuyện Mộ Yên Nhiên bị thương, còn có thể quản hành động càn quấy của mình là không đúng lúc sao?
“Mộ gia chủ, nếu Mộ Chỉ Ly triển lộ thực lực ở nơi này, vậy tỷ thí với tại hạ một hồi cũng có làm sao? Chẳng lẽ đây hết thảy đều là giả dối, cố ý diễn cho chúng ta nhìn?”
Lời này vừa nói ra, nhất thời mọi người xôn xao. Vốn dĩ Vương Thiên Tuấn nói lời này, mọi người cũng sẽ không tin tưởng, nhưng hết lần này tới lần khác, Mộ gia Mộ Khải Siêu biến thành si ngốc, chuyện này đối với địa vị Mộ gia ảnh hưởng không nhỏ, lần này lại xuất hiện lực lượng mới Mộ Chỉ Ly, không chỉ trở thành thiên tài lấp lánh nhất Mộ gia, còn trở thành Tiên Thiên cảnh giới cao thủ.
Lúc trước mọi người còn đã từng nghĩ đến, hiện tại bị Vương Thiên Tuấn nhắc nhở, cũng tính đến một loại khả năng này. Chẳng lẽ Mộ gia vì muốn vãn hồi địa vị mà cố ý diễn một tuồng kịch cho bọn hắn nhìn?
Vương Tĩnh Hoành vốn dĩ nhìn thấy Vương Thiên Tuấn bị Mộ Yên Nhiên câu hồn dẫn phách, trong lòng phi thường mất hứng, đường đường nam tử hán lại không muốn đề cao thực lực, cống hiến cho gia tộc, cư nhiên lại nghĩ cho một nữ nhân, thật sự quá không có tiền đồ. Nhưng lời nói vừa rồi của Vương Thiên Tuấn lại khiến lão vô cùng cao hứng, nếu quả thật nói như vậy, cũng không thể nghi ngờ bọn họ có thể lột được mặt nạ của Mộ gia.
Cho dù Mộ Chỉ Ly tấn nhập Tiên Thiên cảnh giới mà nói, như vậy đương nhiên cũng chỉ mới đột phá chưa bao lâu, mà Vương Thiên Tuấn đã tấn nhập Tiên Thiên cảnh giới được hai năm rồi, đối phó Mộ Chỉ Ly có thể có vấn đề gì sao? Vừa lúc lại có thể biểu diễn thực lực của Vương gia bọn họ, chẳng phải là một kế hoạch tuyệt diệu sao?
“Mộ huynh, lời này của huynh hình như có chút không đúng. Tam đại gia tộc chúng ta ở La Thiên thành, quan hệ luôn luôn rất tốt, tỷ thí học tập lẫn nhau một phen có gì là không tốt? Huống chi Mộ Chỉ Ly hiện tại cũng không có đối thủ có thực lực tương đương, con của ta tỷ thí cùng nàng chẳng phải tốt nhất sao?” Lời này, ngay cả Tô Duệ cũng không cảm thấy có chút ý xấu, Vương Tĩnh Hoành hết lần này tới lần khác lại hiện lên vẻ mặt thập phần vô tội.
Ba nhà bọn họ có quan hệ rất tốt? Mỗi người đều có thể nhìn ra bọn họ là tranh ngoài sáng, đấu trong tối, cái này mà gọi là rất tốt, vậy cả thế giới này cũng đều rất tốt rồi…..
Mộ Kình Lệ sắc mặt có chút khó coi, nói: “Lời này của ngươi là có ý gì? Chuyện của Mộ gia ta không cần ngươi quan tâm, đây là tỷ thí của Mộ gia , không nhọc các ngươi tới tham dự!” Vương Tĩnh Hoành này nhiều lần phá hỏng Tộc hội của Mộ gia, lúc trước hắn không nói lời nào lại khiến lão ta được một tất đòi một thước, chẳng lẽ cho rằng Mộ Kình Lệ hắn là bùn đất mà nhào nặn?
Vương Tĩnh Hoành thấy Mộ Kình Lệ nói như vậy, sắc mặt cũng có chút ít âm trầm, rõ ràng Mộ Kình Lệ không chừa cho mình chút mặt mũi: “Mộ huynh, lời này của huynh hình như không đúng, bọn tiểu bối luận bàn một chút thì như thế nào? Chẳng lẽ như lời con ta nói, đây hết thảy đều chỉ là giả dối sao?” Vương Tĩnh Hoành hỏi, đáy mắt là ý cười âm hiểm.
Mộ Kình Lệ càng không đáp ứng, hắn lại càng cảm thấy kỳ quặc, mọi người cũng càng hoài nghi. Dù sao hắn cũng dư thời gian, vui đùa cùng Mộ Kình Lệ một chút cũng có sao?
“Ngươi!”
Thái độ kiên quyết cự tuyệt của Mộ Kình Lệ cũng khiến rất nhiều người nghi, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều thảo luận về chuyện Mộ Chỉ Ly có thật đã đột phá Tiên Thiên cảnh giới hay không? Mộ Chỉ Ly thấy tình huống này, mở miệng nói: “Ngươi đã muốn tỷ thí, ta phụng bồi!”
Đơn giản chỉ mấy chữ, liền bỏ đi sự chất vấn của mọi người. Mộ Chỉ Ly nếu dám đáp ứng, cũng chứng minh nàng thật sự đã đột phá đến Tiên Thiên, nếu không, nàng làm sao dám chấp nhận lời thách đấu?
Mộ Kình Lệ nghe Mộ Chỉ Ly nói, không nhịn được chuyển ánh mắt lên nguời Mộ Chỉ Ly, chỉ thấy nàng cười cười với hắn, trong lòng cũng hiểu đứa cháu gái này vì muốn giúp mình giải quyết vấn đề khó xử này, có chút cao hứng. Nhưng hắn cũng cảm thấy lo lắng thay Mộ Chỉ Ly, dù sao hắn cũng biết nàng chỉ mới tấn nhập Tiên Thiên cảnh giới vào ngay hôm qua, hơn nữa còn chưa trải qua rửa tinh phạt tủy.
Mà Vương Thiên Tuấn đã tấn nhập Tiên Thiên được hai năm rồi, nếu Vương Thiên Tuấn vì muốn giúp Mộ Yên Nhiên vị bắt nạt, xuất thủ hiển nhiên sẽ không khách khí. Nếu thật có chuyện gì, vậy nên làm thế nào cho phải đây?
“Gia chủ, xin ngài hãy đáp ứng, ta cũng muốn nhìn xem đệ tử Vương gia này có chỗ nào xuất sắc hơn người!” Mộ Chỉ Ly nàng vốn không thích bị người khác khiêu khích, cũng không thích người khác không tin tưởng mình, nếu hắn muốn chứng tỏ bản thân cho người trong mộng, mình dĩ nhiên tặng hắn một cơ hội. Vừa lúc, nàng cũng muốn biết thực lực hiện tại của mình như thế nào.
Dám khiêu khích Mộ Chỉ Ly nàng, chắc chắn phải trả giá thật nhiều!
Vốn dĩ Mộ Kình Lệ chuẩn bị ngăn cản, nhưng nghe lời nàng nói, cũng gật gật đầu đáp ứng: “Đã như vậy, Chỉ Li, cháu tỷ thí với Vương công tử một hồi đi.” Hắn tin tưởng Mộ Chỉ Ly, dù có thua, ít nhất cũng có thể chứng minh nàng thật sự đã đột phá Tiên Thiên cảnh, đồng thời, đối chiến cùng Tiên Thiên cao thủ, đối với bản thân nàng cũng có chỗ tốt. Dù sao khoảng cách gần như vậy, nếu có chuyện gì, mình cũng có thể kịp ngăn cản.
“Thiên Tuấn, nếu Mộ cô nương đã nguyện ý, người còn không nhanh đi tới lãnh giáo cao chiêu?” Mộ Tĩnh Hoành mở miệng nói.
Nghe vậy, Vương Thiên Tuấn lập tức gật đầu, không nghĩ tới phụ thân cũng giúp mình, trong lòng tất nhiên vui mừng, bước lên đài tỷ võ, đứng đối diện với Mộ Chỉ Ly.
Khoảng cách gần hơn, nhìn Mộ Chỉ Ly, Vương Thiên Tuấn kinh ngạc vì sắc đẹp của nàng, nhưng trong lòng hắn cũng chỉ có một người Mộ Yên Nhiên, trừ Mộ Yên Nhiên, ai cũng không lọt vào mắt hắn. Mộ Chỉ Ly cũng không ngoài ý muốn, đảo mắt, nhìn Mộ Yên Nhiên ở một bên, trên mặt nở nụ cười, hướng Mộ Yên Nhiên gật gật đầu, tựa hồ muốn nói: “Nhìn xem, ta sẽ giúp nàng báo thù.”
Mộ Yên Nhiên vốn dĩ không hề có chút hảo cảm với Vương Thiên Tuấn. Quan hệ giữa Vương gia cùng Mộ gia là như thế nào? Mỗi lần theo Mộ Khải Siêu ra ngoài chơi, đại ca Vương Thiên Kỳ của Vương Thiên Tuấn cũng sẽ phá hư, cho nên nàng đối với cả Vương gia đều không có hảo cảm, cho dù từ khi còn bé Vương Thiên Tuấn vẫn luôn ái mộ nàng, nàng cũng chỉ cảm thấy phiền phức mà thôi.
Song, hôm nay thấy Vương Thiên Tuấn giúp đỡ nàng đối phó Mộ Chỉ Ly, trong lòng liền thay đổi cách nhìn với hắn. Nữ nhân vốn dễ cảm động, Mộ Yên Nhiên thấy Vương Thiên Tuấn vì nàng như vậy, tự nhiên cũng hết sức cảm động.
“Ta sẽ khiến cho ngươi trả giá đắt khi làm những chuyện như vậy!” Vương Thiên Tuấn sắc mặt lạnh lùng nhìn Mộ Chỉ Ly.
Làm những chuyện như vậy, hiển nhiên là chuyện Mộ Chỉ Ly đả thương Mộ Yên Nhiên. Mộ Chỉ Ly nghe thấy cũng cảm thấy buồn cười, không nhịn được có chút khôi hài. Mình mới vừa rồi còn chú ý nương tay, dù sao cùng là người Mộ gia, nếu không Mộ Yên Nhiên có thể chỉ bị chút thương tích như vậy sao?
Hai người liếc mắt đưa tình, bộ dáng tình chàng ý thiếp, thật đúng là khiến người ta phải im lặng.
“Ta, chờ, xem!” Mộ Chỉ Ly phun ra từng chữ, dù sao nàng cũng không có gì để nói. Muốn bắt nàng trả giá, cũng không phải chuyện đơn giản như vậy, ngược lại, nàng sẽ khiến Vương Thiên Tuấn phải trả giá đắt khi dám khiêu khích nàng.
Vương Thiên Tuấn nghe ba chữ kia, sắc mặt cũng trở nên khó coi, nữ nhân này, thật sự quá mức không biết tốt xấu, chẳng lẽ cho rằng hắn cũng chỉ ở Hậu Thiên cảnh giới hay sao?
“Mộ Chỉ Ly đấu với Vương Thiên Tuấn, bắt đầu!”