Y Thủ Che Thiên

quyển 1 chương 69: vi phu “định” nàng rồi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghe thấy lời của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly quả thực bực muốn chết, hiện tại nàng có cảm giác như hết đường chối cãi, đột ngột xuất hiện một nam nhân trước mặt mình, nếu như bình thường mà nói, ngân châm trong tay nàng đã sớm được phóng đi, nhưng có điều, nam nhân này lại là người vừa mới cứu mình.

Mộ Chỉ Ly nàng đây tuy không phải dạng người tốt lành gì, nhưng nàng không phải kiểu người lấy oán báo ơn, đối phương đã cứu nàng, nàng tất nhiên sẽ không làm loại chuyện “khác người” gì, nhưng mà hiện tại kẻ “khác người” không phải mình, mà là nam nhân trước mặt a!

“Ngươi tức giận cũng đâu có liên quan tới ta? Ta vốn không phải là nương tử của ngươi a!”

Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly, bày ra vẻ mặt “thâm tình”, nói: “ Nàng rõ ràng chính là nương tử nhà ta, vì sao lại không thừa nhận chứ? Ta biết là lúc trước ta sai, nhưng đã qua lâu như vậy, nàng cũng đừng nên tức giận nữa! Cho dù nàng giận dỗi, cũng đừng phủi sạch quan hệ với ta, khiến tim vi phu đây rất đau a.”

Nhìn bộ dáng “thương tâm” của Hàn Như Liệt, nghi hoặc trong lòng Mộ Chỉ Ly càng lớn, chẳng lẽ mình đây rất giống nương tử của hắn sao, cho nên hắn mới nhận nhầm? Nếu đổi lại là lúc trước, Mộ Chỉ Ly ắt sẽ không tin vào những chuyện như vậy, nhưng hiện tại tới chuyện mượn xác hoàn hồn còn xảy ra, còn có chuyện gì không thể xảy ra nữa chứ?

Đến lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị hỏi Hàn Như Liệt có phải đã nhận nhầm người hay không, lại nhìn thấy trong mắt hắn thoáng hiện lên ý cười, nàng lập tức hiểu rõ rằng hắn cố ý nói như vậy, nhìn hắn chằm chằm, nói khẽ bên tai hắn: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Đến tận bây giờ, nàng vẫn không nhìn thấu nam nhân này, thực lực của hắn sâu không lường được, nội tâm của hắn, nàng càng không thấu. Nếu hắn có ác ý với mình, vừa nãy hắn ắt không ra tay cứu mình chi, thế nhưng nếu hắn có lòng tốt mới nói lời như nãy, vậy hiện tại hắn đang làm gì đó?

Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt có chút kinh ngạc, theo bộ dạng này của nàng, chắc hẳn nàng đã biết rõ rằng mình cố ý, có điều, biết rồi thì nói thế nào?

“Nương tử, lâu ngày không gặp nàng, vi phu thấy nhớ, cho nên mới tìm nàng, hi vọng nàng tha thứ cho vi phu.”

Bộ dạng Mộ Chỉ Ly nhỏ giọng hỏi Hàn Như Liệt lọt vào mắt mọi người, khiến họ tưởng rằng hai người đang thì thầm to nhỏ, lập tức cho rằng quan hệ giữa hai người thật đúng không đơn giản, cho dù không phải là vợ chồng, thì cũng là tình nhân, dù sao tuyệt đối sẽ không phải “không biết” như lời Mộ Chỉ Ly nói!

Nếu Mộ Chỉ Ly biết được ý nghĩ của bọn họ, nhất định sẽ xúc động đến mức muốn đập đầu vào tường, đây là cái thế giới gì thế? Nàng nói thật, không ai tin, tên nam nhân kia toàn nói nhảm, họ lại tin?

Tô Dự nhìn Mộ Chỉ Ly, sắc mặt có chút khó coi: “Chẳng lẽ nàng đã có người yêu thật sao? Mình chậm một bước rồi sao?” Nghĩ vậy, Tô Dự có chút khổ sở, khó khăn lắm mới gặp được một nữ nhân đặc biệt như nàng, từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, trong lòng hắn đã khắc sâu hình bóng ấy.

Nhất là hai ngày nay, hào quang nàng tỏ ra trong Tộc Hội, đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào cũng ái mộ nàng, ngày hôm qua, khi nghe nàng thừa nhận rằng nàng thật tâm xem hắn là bằng hữu, hắn cảm thấy rất vui vẻ, bởi vì theo hắn biết, người có quan hệ tốt với nàng, ngoại trừ Mộ Hàn Mặc ra, cơ hồ không có ai khác kết giao cùng nàng.

Hắn còn cho rằng mình có cơ hội, nhưng đến hiện tại, dường như không còn cơ hội rồi….

Ánh mắt Mộ Hàn Mặc nhìn Hàn Như Liệt cũng có một tia khác lạ, nam nhân này chẳng lẽ thật sự có quan hệ với Chỉ Ly sao? Nghĩ đến những biến hóa phát sinh trên người Chỉ Ly dạo gần đây, không chừng là thật như vậy, bằng không tại sao chỉ trong thời gian ngắn, nàng lại thay đổi nhiều đến vậy a?

Mộ Kình Lệ lắng nghe hai người nói, nói thật thì ngay cả ông cũng tin giữa hai người có ẩn tình gì cơ, bộ dáng thân mật nói chuyện kia khiến cho ông tự thấy mình thật “vô duyên” khi đứng cạnh họ.

“Ách, Chỉ Ly này, chuyện này, để sau khi kết thúc Tộc hội rồi hẵng nói, đến lúc đó hai người muốn bàn chuyện gì cứ bàn.” Lúc nói chuyện, Mộ Kình Lệ thoáng đánh giá Hàn Như Liệt, chàng trai này không tệ a! Không biết hắn đã đắc tội với cháu gái mình lúc nào, khiến cho nó không để ý tới hắn, haiz.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cảm thấy xấu hổ một hồi, chuyện này khiến nàng quên mất hiện tại mình đang tham dự Tộc hội, có rất nhiều người đang vây xem, thế là đành gật đầu, nói: “Vâng, gia chủ.”

Hàn Như Liệt nhìn hành động của Mộ Chỉ Ly, không nói gì, chỉ bày ra vẻ mặt vui vẻ mà ngắm nàng, trông y như một nam nhân ái mộ Mộ Chỉ Ly.

Mộ Kình Lệ thậm chí còn đến bên cạnh Hàn Như Liệt, vỗ vỗ bả vai hắn, nói: “Chàng trai, cố lên nào!”

Trong mắt Mộ Kình Lệ, tướng mạo Hàn Như Liệt không tệ, dường như có chút quá đẹp là đằng khác, thế nhưng cháu gái của mình cũng rất xinh đẹp không phải sao, đứng chung một chỗ cũng không sợ hắn che mất, như vậy không phải rất tốt sao? Hơn nữa, thực lực của Hàn Như Liệt mạnh như vậy, bảo hộ Mộ Chỉ Ly, hẳn không có vấn đề. Ở La Thiên thành này, tìm không ra nam nhân tốt như vậy đâu!

Nhớ đến hồi trước, hắn cảm thấy trong đám tiểu bối ở La Thiên thành có Tô Dự, Vương Thiên Kỳ cũng khá tốt, nhưng với quan hệ giữa Tam gia, chuyện kết thông gia thật rất khó, còn Hàn Như Liệt hiển nhiên không phải người trong thành, gia thế của hắn có lẽ còn cường đại hơn, như vậy không phải rất tốt sao?

Cho dù không có gia thế, chỉ cần có thực lực là đã đủ rồi! Điểm này là điểm khác biệt giữa Thiên Huyền đại lục cùng thế kỷ hai mươi mốt, ở thế kỷ hai mươi mốt, mọi người rất chú ý đến gia thế của họ trai, còn ở Thiên Huyền đại lục, thực lực của bản thân mới là thứ được chú ý nhất!

Mộ Chỉ Ly nghe thấy lời của Mộ Kình Lệ, sửng sốt cả buổi, không kịp phản ứng. Có lầm hay không thế? Mộ Kình Lệ sao lại nói như vậy chứ, chẳng lẽ ông cũng cho rằng nàng cùng Hàn Như Liệt có cái quan hệ như thế kia sao? Ôi trời ạ, như vậy người dưới đài có phải cũng đều cho vậy hay không? Mộ Chỉ Ly có cảm giác như thanh danh của mình ở La Thiên Thành này hoàn toàn bị hủy, chỉ trong thoáng chốc, nàng đã thành phụ nữ có chồng!

“Khó lắm mới phát hiện một mỹ nữ như Mộ Chỉ Ly, ai ngờ lại là hoa đã có chủ, thực khiến ta đây thương tâm mà!” Một nam tử ngửa mặt lên trời mà cảm thán, hắn đến đây chỉ vì Mộ Chỉ Ly thôi a, ngày hôm qua nghe nói về chuyện của đệ nhất xấu nữ Mộ Chỉ Ly liền kích động mà chạy tới đây. Vào cái giây phút mà hắn nhìn thấy nàng, hắn liền yêu thích không kiềm nổi, bây giờ lại chui ra một nam nhân nói hắn là tướng công của nàng?

“Đúng vậy a, haiz, tình yêu vừa mới nảy mầm của ta a, cứ vậy mà héo úa!” Nam tử bên cạnh tiếp lời, tại La Thiên thành, mặc dù có không ít nữ nhân, nhưng nữ nhân cực phẩm như Mộ Chỉ Ly lại rất hiếm a! Ai lại không muốn có cơ hội tiếp xúc một chút?

“Rốt cuộc là nam nhân kia từ đâu chui ra, vậy mà đoạt nữ nhân ta vừa ý!” Một tên mập nhìn Hàn Như Liệt trên đài, tức giận nói, tuy lời này nghe như chất vấn Hàn Như Liệt, nhưng hắn nói rất nhỏ, chỉ có mấy người chung quanh mới có thể nghe được mà thôi.

Người bên cạnh vốn đang rất phiền muộn, sau khi nghe nam tử kia nói lại vui vẻ: “Sao ngươi không nói với Hàn Như Liệt kia ấy? Nói nhỏ như vậy, ai nghe hả?” Nhìn dáng người mập mạp của tên kia, lại nhìn về nam nhân yêu nghiệt trên đài, căn bản không cùng một cấp bậc mà!

Huống hồ Mộ Chỉ Ly khi nào lại trở thành nữ nhân của ngươi rồi? Bọn họ sao lại không biết a?

Nghe nói như thế, tên mập cúi đầu, hắn nói vậy chỉ để trút hết nỗi buồn trong lòng mình, cho dù bảo hắn nói những lời đó với Mộ Chỉ Ly hay với Hàn Như Liệt, hắn cũng không có dũng khí đó, ai bảo Hàn Như Liệt ưu tú đến thế chứ! Người đã đẹp mắt hơn hắn là đủ rồi, thực lực lại còn mạnh hơn hắn nữa, rốt cuộc là có để cho hắn sống hay không chứ?

Về phần Vương Tĩnh Hoành đang tức giận trước cái chết của nhi tử lại bị mọi người gạt sang một bên, tất cả mọi người đều tập trung lực chú ý trên người Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt, tuấn nam mỹ nữ ắt “bổ mắt” hơn so với cái bộ dạng kia của Vương Tĩnh Hồng!

“Mộ Chỉ Ly, ngươi giết con ta, ngươi cho rằng chuyện chỉ như vậy là đã xong sao?” Giọng nói của Vương Tĩnh Hoành cực kỳ âm trầm, qua cái giọng khàn khàn ấy có thể thấy lão đã đè nén bao nhiêu cảm xúc, lão không nghĩ hôm nay sẽ phát sinh chuyện như vậy, nhất là vừa rồi, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt còn xem nhẹ sự hiện hữu của lão, nói chuyện yêu đương ngay trước mặt lão! Đây quả thực là chuyện không thể tha thứ! Đúng là khiêu khích Vương gia bọn họ mà!

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chuyển mắt nhìn về phía Vương Tĩnh Hoành, sắc mặt lãnh ngạo: “Đây là do con ông gieo gió gặt bão, nếu hắn không có ý đồ giết ta, mọi chuyện cũng sẽ không biến thành như vậy, chẳng lẽ gia chủ Vương gia đến chuyện phân biệt thị phi cũng không làm được sao?” (lãnh: lạnh lùng, ngạo: kiêu ngạo)

Vương Tĩnh Hoành cũng biết Mộ Chỉ Ly nói đúng, nhưng mà lão không muốn thừa nhận điều này, lão đây mặc kệ ai đúng ai sai, lão chỉ biết Mộ Chỉ Ly đã giết Thiên Tuấn, lão muốn báo thù cho con mình!

“Ngươi nói với ta những lời nhảm nhí này làm gì, ta mặc kệ! Ngươi đã giết con ta, vậy phải đền mạng cho hắn!” Dù sao hôm nay hắn cũng đã mất hết mặt mũi, Mộ Chỉ Ly này, hắn phải giết!

Sắc mặt Mộ Chỉ Ly càng thêm lạnh lùng, nhìn về phía Vương Tĩnh Hoành, ánh mắt không có chút nhiệt độ: “Dùng thực lực của ông, cho dù có thể giết ta, ta nhất định cũng khiến ông trả giá đắt!” Mộ Chỉ Ly nàng là người nào! Nàng không chỉ là một Tu luyện giả, không chỉ là một Dược sư, mà còn là một Độc sư! (Tu luyện giả: người tu luyện)

Nếu nàng muốn, nàng có thể lặng yên, không tạo chút tiếng động mà hạ độc chết toàn bộ người trong Vương gia! Không ai có thể làm gì nàng! Nàng vốn cũng chẳng phải loại người tốt lành gì, Vương Tĩnh Hoành muốn giết nàng, nàng không ngại kéo theo toàn bộ người trong Vương gia chôn cùng!

Hàn Như Liệt đứng một bên, nghe thấy lời này của Mộ Chỉ Ly, nhìn vẻ mặt không chút sợ hãi của nàng, trong mắt nhiều thêm một tia thưởng thức, nữ tử có thể ngông nghênh như vậy, thật đúng khiến cho không ai có thể khinh thường. Tuy không biết sự tự tin của nàng rốt cuộc bộc phát từ đâu, nhưng hắn tin rằng tiểu nữ tử này tuyệt sẽ không nói dối, nàng đã nói ra ắt có thể làm được, đây cũng là một nguyên nhân khiến hắn hiếu kỳ.

Nghe thấy lời của Mộ Chỉ Ly, Vương Tĩnh Hoành nở nụ cười: “Chỉ bằng ngươi? Ngươi có tư cách gì mà nói lời này? Bắt vương gia ta trả giá đắt? Ha ha, đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp mà! Cho dù toàn bộ người trong Mộ gia đấu với Vương gia ta, kết quả cuối cùng cũng không phân rõ đâu!”

Khi Mộ Chỉ Ly chuẩn bị mở miệng, Hàn Như Liệt lại cướp lời nàng: “Dám uy hiếm người của ta ngay trước mặt ta, lá gan của ngươi không phải quá lớn đấy chứ?” Trong lời nói tuyên bố quyền chiếm hữu của hắn đối với Mộ Chỉ Ly, cũng hiển thị rõ ý bá đạo.

Đám nữ tử ở dưới đài nghe lời của hắn, toàn bộ đều hâm mộ đến cuồng liệt, tính chiếm hữu, bá đạo như vậy, quả thực mê chết bọn họ rồi! Bọn họ hận không thể biến thành Mộ Chỉ Ly, đứng bên cạnh hắn!

Loại cảm giác thân là một nữ tử, vào thời điểm mình gặp nguy hiểm, nam tử của ngươi kề vai với ngươi, nói rằng: “Đừng sợ, hết thảy đều có ta!” Loại cảm giác ấy y như vầy, có thể nói toàn bộ những nữ tử ở đây đều hi vọng mình có thể tìm được một người đàn ông như vậy, tuy hiện tại còn chưa tìm ra, nhưng khi họ nhìn thấy thế, lại không cách nào giữ vững bình tĩnh.

Vương Tĩnh Hoành nhìn Hàn Như Liệt, lực lượng đúng là hơn lão vài phần, từ lần giao thủ vừa nãy, lão biết được thực lực của mình không mạnh bằng tên trẻ tuổi trước mặt mình, hiện tại có hắn bảo vệ cho Mộ Chỉ Ly, mình đây đúng thật không thể động vào nàng được!

“Vị công tử này, ta biết ngươi có lẽ không có quan hệ gì với Mộ Chỉ Ly, tuy không biết vì sao ngươi làm như vậy, nhưng ta hi vọng ngươi có thể nể mặt Vương gia ta.” Khoảng cách giữa ông và bọn họ gần như vậy, những lời lúc nãy mà họ nói, lão cũng nghe được, hành động của Mộ Chỉ Ly tuyệt đối không phải giả vờ, chắc chắn bọn họ không hề quen biết.

Cẩn thận ngẫm lại, lão có thể đoán được đại khái mọi chuyện, có lẽ Hàn Như Liệt này coi trọng dung mạo của Mộ Chỉ Ly, cho nên mới làm anh hùng cứu mỹ nhân, đúng vậy, nhất định là như vậy!

Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nhìn Vương Tĩnh Hoành, không nghĩ tới lão có thể nhìn ra, nàng còn tưởng rằng tất cả mọi người đều nghĩ bọn họ có ẩn tình với nhau.

Bị Vương Tĩnh Hoành nhìn ra, Hàn Như Liệt không có chút kinh ngạc, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười tà mị, khinh thường nhìn Vương Tĩnh Hoành: “Ngươi là cái thá gì? Tại sao ta phải nể mặt ngươi?”

“Xôn xao…” Lời của Hàn Như Liệt khiến dưới đài ồ lên, nam nhân này thật sự quá đáng! Dám nói lời đó với gia chủ của một trong tam đại gia tộc, nếu không phải chính tai nghe thấy, sợ là không ai tin được!

“Nam nhân này cũng quá mạnh mẽ à nha! Dám nói ra lời như vậy với Vương Tĩnh Hoành, ha ha, thật sự là nói thay tiếng lòng của ta!” Người nói câu này ắt hẳn đã từng có mâu thuẫn với Vương Tĩnh Hoành, cho nên ước gì Vương Tĩnh Hoành bị bêu xấu.

“Ta thấy hắn đúng là không muốn sống, nơi này chính là La Thiên thành, đắc tội với người Vương gia, không phải là muốn chết sao?” Tên còn lại hiển nhiên có chút ganh tị đối với Hàn Như Liệt, mở miệng liền nói móc y.

Nữ nhân bên cạnh nghe thấy hắn châm chọc Hàn Như Liệt, lộ ra vẻ bất mãn, lập tức móc lại: “Ngươi thì biết cái gì? Người ta vốn có bản lĩnh, không phát hiện gia chủ Vương gia đánh không lại hắn sao? Chậc chậc, là ngươi ngươi cũng chẳng có cái gan đó!”

“Đúng đấy, cũng không nhìn xem mình là cái dạng gì nữa trời, còn dám nói Liệt nhà ta muốn chết, ta thấy ngươi mới là muốn chêt!” Trong thoáng chốc, Hàn Như Liệt lại biến thành người nhà nàng, tốc độ này thật đúng là rất nhanh!

Mộ Chỉ Ly cũng kinh ngạc nhìn Hàn Như Liệt, hiển nhiên không nghĩ Hàn Như Liệt lại nói ra lời kiêu ngạo như vậy, nhưng mà dưới đáy mắt cũng hiện lên một chút vui vẻ, thời điểm hắn xuất hiện đã rất hung hăng, càn quấy không phải sao? Cái tình hung hăng, càn quấy này của hắn chỉ cần nhìn áo bào màu đỏ đã đoán được rồi.

Nhưng không thể phủ nhận, trong loại tình huống này, hắn càn quấy, không chút nhân nhượng như thế lại hợp ý nàng.

Mặt Vương Tĩnh Hoành hiện tại đã biến thành màu tím, lão nói chuyện kiêng dè như vậy, không ngờ đối phương không nể tình, quả thực lão không thể chịu đựng nổi, nhưng mà ngại thân phận của đối phương, hắn không thể trở mặt, nếu người này giúp đỡ Mộ gia để đối phó với Vương gia, không nghi ngờ gì sẽ hết sức bất lợi với Vương gia.

Vương Tĩnh Hoành quay đầu lại, nhìn thoáng qua, ra hiệu Vương Nhược Linh bước lên, đối phương yêu thích mỹ nữ, nữ nhi nhà mình nổi danh mỹ nữ ở La Thiên thành, không biết hắn thấy thế nào: “Hàn công tử, đây là nữ nhi của ta-Nhược Linh, không biết…” Lời kế tiếp hắn không nói ra, nhưng người sáng suốt đều có thể hiểu.

Mộ Chỉ Ly liếc mắt xem thường nhìn Vương Tĩnh Hoành, loại người như lão đúng là cặn bã! Như thế này có khác gì bán con mình đi? Có điều, vào thời điểm nàng đưa mắt nhìn sang Vương Nhược Linh, lại phát hiện vẻ mặt thẹn thùng của nàng ta, ngượng ngùng không dám nhìn Hàn Như Liệt nhưng lại không nhịn được liếc mắt về phía hắn, chẳng lẽ Vương Nhược Linh thật sự yêu thích Hàn Như Liệt?

Mộ Chỉ Ly xấu hổ một hồi, xem ra là chính mình nghĩ nhiều rồi, tốc độ thích một người của Vương Nhược Linh nhà người ta đúng thật nhanh nha! Hiện tại mới qua bao lâu chứ? Trước kia không phải yêu thích Tô Dự sao? Tốc độ thay lòng đổi dạ này, chậc chậc, may mà Tô Dự không chung đụng với nàng, bằng không về sau nhất định sẽ bị đội nón xanh mà xem. (ý là có vợ ngoại tình)

Kỳ thật ở đây chỉ có mỗi mình Mộ Chỉ Ly không động tâm, chứ dường như tâm hồn thiếu nữ của tất cả những nữ tử chưa lập gia đình ở đây đều in hình vẽ bóng Hàn Như Liệt, ngay cả những nữ tử đã kết hôn, sợ là cũng có chút rung động a.

Nhưng mà trong mắt Hàn Như Liệt chỉ có mỗi Mộ Chỉ Ly, có lẽ hắn nhìn trúng điểm đặc biệt này ở Mộ Chỉ Ly a. Nếu như Mộ Chỉ Ly giống với các nữ tử khác, vậy không thể xưng là đặc biệt rồi.

“Ngươi không thấy nương tử nhà ta còn đang đứng cạnh ta sao? Ta đây không muốn nương tử nhà ta tức giận đâu!” Lúc nói chuyện, Hàn Như Liệt chỉ mải ngắm Mộ Chỉ Ly, thậm chí không thèm liếc mắt nhìn Vương Nhược Linh.

Vương Nhược Linh vốn ôm lòng hi vọng rất lớn mà lên đây, từ giây đầu tiên nàng nhìn thấy Hàn Như Liệt, nàng đã cảm thấy nam nhân này là bạch mã hoàng tử của nàng, không nghĩ tới hắn lại cự tuyệt một cách thoải mái như vậy, ngay cả chút do dự cũng không có, chẳng lẽ mình thật sự kém như vậy sao?

Hung hăng trợn mắt nhìn Mộ Chỉ Ly, phảng phất như đem nguyên nhân nàng bị cự tuyệt đổ hết lên trên đầu Mộ Chỉ Ly, bỗng dưng khóc lớn, nhanh chóng chạy đi, mất mặt trước nhiều người như vậy, nàng không còn chút thể diện nào nữa rồi!

Vừa chạy đi, Vương Nhược Linh vừa thầm nghĩ trong lòng, rốt cuộc mình không bằng Mộ Chỉ Ly chỗ nào, dựa vào gì mà Tô Dự lại quan tâm đến Mộ Chỉ Ly, không quan tâm nàng, hiện tại Hàn Như Liệt cũng như thế! Nàng cảm thấy từ sau khi mình biết Mộ Chỉ Ly, lòng tự ái của nàng liên tục nhận đả kích, hơn nữa toàn bộ đều vì Mộ Chỉ Ly!

Nhìn theo bóng dáng đang chạy đi của Vương Nhược Linh, Mộ Chỉ Ly không nói gì, Vương Nhược Linh đau lòng hay không đau lòng thì liên quan gì tới nàng? Dù sao quan hệ của bọn họ vốn không tốt, nếu có thể, Vương Nhược Linh còn hi vọng thấy mình đây khóc ấy chứ, chuyển mắt nhìn về Hàn Như Liệt đứng cạnh, không nghĩ tới hắn sẽ nhanh chóng cự tuyệt như vậy, chẳng lẽ Vương Nhược Linh không xinh đẹp sao?

Theo góc độ của nữ nhân, nàng cảm thấy Vương Nhược Linh ngoại trừ tính tình khiến người ta chán ghét, tướng mạo cũng không tệ lắm, theo góc độ của nam nhân, ắt hẳn càng phải như vậy chứ.

Hàn Như Liệt nhận thấy Mộ Chỉ Ly đang dò xét mình, nụ cười bên khóe miệng càng thêm rực rỡ, cúi người xuống, dán sát vào tai Mộ Chỉ Ly, nói khẽ: “Có phải thấy vi phu rất chung tình hay không? Ngoại trừ nương tử nàng ra, bất kỳ nữ nhân nào khác cũng không hấp dẫn được vi phu.”

Nghe vậy, thân mình Mộ Chỉ Ly khẽ run, hơi ấm phả ra từ miệng hắn khiến nàng có chút không quen, xoay người Hàn Như Liệt, cắn cắn môi, tựa hồ quyết định một chuyện rất quan trong, khoác tay Hàn Như Liệt, cười cười nhìn Vương Tĩnh Hoành, nói: “Vương gia chủ, tuy con ông chết, ông rất đau lòng, nhưng tướng công nhà ta không thích con gái của ông, ông mau dẹp cái ý kia đi! Còn nữa, nếu muốn giết ta thì phải giết tướng công nhà ta trước, có điều hình như, qua lần tiếp xúc vừa rồi, ta đã biết thực lưc của ông không bằng tướng công nhà ta. Ta còn rất nhiều lời muốn tâm sự cùng tướng công nhà ta, vậy, đi trước đây….” Nói vừa hết, Mộ Chỉ Ly liền kéo Hàn Như Liệt, rời đi trong sự chú ý của mọi người.

Vương Tĩnh Hoành nhìn bóng lưng dần khuất xa của hai người, sốc đến không nói nên lời, bởi vì đúng như lời của Mộ Chỉ Ly, hiện tại đúng là hắn không làm được gì! Chỉ có thể nhìn chằm chằm theo bóng lưng của bọn họ mà nghiến răng nghiến lợi! Vương Thiên Kỳ ôm thi thể của Vương Thiên Tuấn, cùng người của Vương gia, cất bước rời đi.

Bọn họ phải thương lượng thật nghiêm túc rốt cuộc phải làm gì để đối phó với Mộ gia, đối phó với Mộ Chỉ Ly!

Tất cả mọi người ở đây đều im lặng nhìn đám người Vương gia rời đi, những chuyện đã xảy ra hôm nay thật khiến người ta chấn động mà! Nhất là nam tử mặc áo hồng kia, hoàn toàn mặc kệ người của Vương gia, trước mặt nhiều người như vậy lại khiến Vương gia mất hết mặt mũi!

Đương nhiên, có thể nói là có người vui có người buồn, người có mâu thuẫn với Vương gia nhìn thấy bọn họ gặp phải cảnh này thì rất vui vẻ, mà những gia tộc nhỏ phụ thuộc vào Vương gia lại u sầu một mảnh. Nếu Vương gia xuống dốc, vậy bọn họ nên làm thế nào cho phải? Có thể nói rằng nếu thế thì gia tộc của bọn họ sẽ không có đất để đặt chân.

Mộ Chỉ Ly đi rồi, Hàn Như Liệt đi rồi, người của Vương gia cũng đi rồi, những người quan trọng nhất đều đi rồi, lực hấp dẫn của Tộc hội Mộ gia dường như kém đi rất nhiều, khiến mọi người đều có chút mất hứng.

Hàn Như Liệt mặc cho Mộ Chỉ Ly kéo đi, ngắm bóng lưng của nàng, trên mặt hắn hiện lên vẻ vui vẻ, tựa hồ rất hưởng thụ cảm giác được Mộ Chỉ Ly kéo đi, thời gian dần trôi, hai người đi vào trong rừng cây nhỏ, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

“Nương tử, rốt cuộc nàng muốn dẫn vi phu đến chỗ nào?” Hàn Như Liệt lười biếng nói.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly dừng bước, quay đầu nhìn Hàn Như Liệt, nói: “Ngươi rốt cuộc là ai, sao phải làm như vậy?” Những gì hắn nói thật khiến cho người ta không thể tưởng tượng, thật sự nghĩ mãi cũng không hiểu được mục đích của hắn là gì.

Rất rõ ràng, Hàn Như Liệt không phải người trong La Thiên thành, hẳn là người từ nơi khác đến, hắn còn trẻ như thế mà đã có thực lực như vậy, trong đầu Mộ Chỉ Ly không nhịn được nhớ đến bóng dáng người như trích tiên kia, chẳng lẽ hai người bọn họ đều là người trong môn phái?

Đều tuổi trẻ tài cao, đều khiến người ta không đoán được, có điều rất hiển nhiên, bọn họ không phải người cùng loại, bởi vì Lăng Lạc Trần là một người đạm mạc như cát bụi, còn Hàn Như Liệt lại tà mị, thích đùa giỡn lại khiến người ta không dám thân cận.

Khi Mộ Chỉ Ly nhìn thấy Lăng Lạc Trần, nàng không nghĩ hắn có bất kỳ mục đích gì, có lẽ người như vậy căn bản sẽ không có mục đích khi hành động, mặc kệ là chuyện gì, đều quang minh lỗi lạc mà làm. Lại nói, không phải nhân phẩm Hàn Như Liệt không tốt, chỉ là cảm thấy hắn làm việc gì cũng sẽ tùy theo ý muốn của hắn, muốn làm như thế nào thì làm, thường khiến người ta đoán không ra rốt cuộc hắn muốn làm cái gì.

Mộ Chỉ Ly nàng không phải loại nữ nhân nông cạn, được Hàn Như Liệt cứu một lần liền nghĩ hắn thích mình.

“Nương tử, không phải nàng vừa nói ta là tướng công của nàng sao? Sao bây giờ còn hỏi ta là ai?” Hàn Như Liệt bày ra vẻ mặt bỡn cợt, hắn phát hiện Mộ Chỉ Ly càng lúc càng thú vị nha, vì sao cách nghĩ của nàng lại không giống với những người khác nhỉ?

Mộ Chỉ Ly lạnh mặt: “Ngươi và ta đều biết chuyện vừa rồi đều là giả, hiện tại chỉ có hai người chúng ta, ngươi nói thẳng mục đích của mình đi!” Cứ tiếp tục luẩn quẩn như vậy không biết đến lúc nào mới có thể nói rõ ràng.

Thấy Mộ Chỉ Ly nghiêm túc như vậy, Hàn Như Liệt liền thu lại bộ dáng bỡn cợt, nói: “Không vì gì cả, cứu nàng chỉ vì hi vọng nương tử tương lai của ta sẽ không hương tiêu ngọc vẫn, ai dám bắt nạt nương tử nhà ta ngay trước mặt ta chứ?”

“Nhưng mà tên ta không phải nương tử nhà ngươi!” Nàng thật sự hết cách rồi, rõ ràng mình không phải vợ hắn, vì sao hắn luôn gọi nàng là nương tử chứ? Với điều kiện của hắn, muốn tìm nương tử đúng là chuyện cực kỳ dễ dàng, vì sao hết lần này đến lần khác lại là mình?

Hàn Như Liệt lắc đầu: “Cho nên mới nói nàng là nương tử tương lai của ta ah! Một ngày nào đó, nàng sẽ trở thành nương tử của ta!”

Mộ Chỉ Ly thở dài: “Vui đùa thế là đủ rồi!”

“Được rồi, được rồi, ta nói thẳng, ta thích nàng, cho nên ta nhất định sẽ khiến nàng chấp nhận làm nương tử của ta! Cho dù bây giờ không phải, tương lai nhất định sẽ phải!” Lúc này Hàn Như Liệt nghiễm nhiên không còn bộ dáng lưu manh, phóng đãng như trước nữa, trong đôi mắt tràn ngập ý kiên quyết chỉ hắn mới hiểu, hắn không nói dối, bởi hắn chính là người như vậy!

“Nhưng mà ta không thích ngươi, dựa vào cái gì mà ngươi cho rằng tương lai sẽ không như thế?” Khóe miệng của Mộ Chỉ Ly nhếch lên thành một nụ cười trào phúng, nam nhân bá đạo như vậy, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy. Mình nhất định sẽ trở thành nương tử của hắn sao? Cho dù thực lực cùng tướng mạo của hắn đều khá tốt, nhưng Mộ Chỉ Ly nàng nào phải loại người nông cạn như vậy!

Nàng còn khung trời rộng lớn phía trước để trải nghiệm, sao có thể chấp nhận bị bó buộc trong thế giới nho nhỏ của tiểu tử này?

“Ta ở cạnh nàng mỗi ngày, chỉ cần xuất hiện một nam nhân, ta ắt cưỡng chế hắn rời đi, bởi vì, tất cả mọi người đều biết rõ nàng là phụ nữ đã có chồng, ta đương nhiên là tướng công của nàng! Nương tử, nàng sẽ thích vi phu!” Lúc nói lời này, trông Hàn Như Liệt có vài phần đáng yêu!

Mộ Chỉ Ly có chút dở khóc dở cười, loại lời này mà hắn cũng nói cho được? Nói giận, có điều hết lần này đến lần khác, nhìn bộ dáng kia của hắn, nàng lại chẳng thể tức giận, nói không giận, đột nhiên mình lại bị người khác cho là phụ nữ đã có chồng, cục tức này, nuốt sao trôi?

“Hình như hiện tại toàn bộ La Thiên thành đều cho rằng ta là tướng công của nàng, cho nên ta cũng yên lòng rồi, chỉ cần có ta ở đây, không có người nào dám đến đoạt nương tử với ta!” Ngữ điệu tuy nghe ôn nhu, nhưng lại tràn đầy bá đạo.

“Ngươi, ngươi, ngươi là cái đồ vô lại!” Mộ Chỉ Ly chỉ có thể nói ra một câu như vậy.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt thế mà cười cười, không chút để tâm đến lời nói của Mộ Chỉ Ly: “Nàng nói không sai, ta đây chính là một tên vô lại, nương tử, vi phu ta định nàng rồi!”

“Đồ điên!” Mộ Chỉ Ly cảm khái một tiếng, không thèm để ý đến Hàn Như Liệt mà rời đi, cứ tiếp tục như thế nàng ắt bị nghẹn đến phát điên.

Nhìn theo bóng lưng của Mộ Chỉ Ly, nụ cười trên mặt Hàn Như Liệt càng thêm rực rỡ, đợi đến khi Mộ Chỉ Ly đã rời khỏi, một thân ảnh màu đen xuất hiện bên cạnh Hàn Như Liệt, nói: “Công tử, chuyện hôm nay của người là?” Hắn chưa từng thấy công tử làm chuyện như vậy, tuy từ trước đến nay công tử đều tùy ý hành xử, không có ai có thể ngăn cản được việc người muốn làm, nhưng loại chuyện này, đây là lần đầu tiên.

Hàn Như Liệt không trả lời câu hỏi của nam nhân kia, mà hỏi ngược lại: “Hàn Dạ, ngươi thấy nàng làm Thiếu chủ phu nhân của ngươi được không?”

Nghe vậy, khuôn mặt Hàn Dạ cứng đờ, hắn thật không ngờ Hàn Như Liệt thế mà lại rất nghiêm túc, bọn họ mới quen nhau được bao lâu a, tuy thế, hắn cũng nhìn theo bóng lưng của Mộ Chỉ Ly, nói: “Tướng mạo, tính cách, năng lực cũng không tệ, nhưng thực lực này, dường như….” Trong mắt người bình thường, thực lực của Mộ Chỉ Ly thật không tồi, nhưng đối với bọn hắn mà nói, thực lực này, còn xa mới đạt.

Nếu Thiếu chủ nói chuyện này lên gia tộc, tất nhiên sẽ không được chấp thuận.

Hàn Như Liệt lại không chút để ý: “Đây chỉ là thực lực hiên tại, trong tương lai, nàng sẽ trở nên cường đại, ta tin chắc! Huống hồ, có ta bảo vệ nàng, cần chi lo lắng? Người trong tộc nghĩ gì, không cần để ý tới!” Chuyện của hắn, hắn tự mình làm chủ, chuyện hắn đã quyết định, chắc chắn không thay đổi.

“Thế nhưng mà, nàng không thích công tử người.” Hàn Dạ ấp úng nói lời này ra, kỳ thật ngay cả hắn cũng cảm thấy kỳ quái, đi theo bên người công tử lâu như vậy, chưa từng thấy người nào không “quấn” lấy công tử như Mộ Chỉ Ly, nói thật, ở một bên quan sát, hắn cảm thấy rất thú bị.

Nghe lời này của Hàn Dạ, Hàn Như Liệt không tức giận, ngược lại nở nụ cười: “Như vậy mới thú vị, không phải sao? Ngươi cảm thấy nàng sẽ mãi không thích ta sao?” Đã nhìn quen đám nữ nhân nông cạn, hắn tin Mộ Chỉ Ly sẽ không như vậy, nếu Mộ Chỉ Ly thích mình, tuyệt đối chỉ là đơn thuần thích, mà không phải phải do những thứ khác.

Tuy thời gian quen biết rất ngắn, nhưng hắn có thể cảm nhận được sự kiêu ngạo trong lòng nàng, nàng tuyệt đối sẽ không cho phép tình cảm của mình trộn lẫn với thứ gì khác, mà điều hắn mong, chính là cái này!

Nghe thấy Hàn Như Liệt nói vậy, Hàn Dạ không phản bác. Hoàn toàn chính xác, mị lực của công tử rất lớn, cơ hồ mọi nữ nhân nhân nhìn thấy người đêu mê đắm, chỉ là không biết Mộ Chỉ Ly có thế hay không, dù sao hắn cũng rất vui khi thấy trò hay bày ra.

Dù sao, qua nhiều năm như vậy, có thể lọt vào mắt Hàn Như Liệt, nữ tử duy nhất vừa mắt Hàn Như Liệt, tuyệt đối sẽ không đơn giản.

“Giúp ta báo với người trong tộc, mấy ngày nay ta sẽ không về.”

“Công tử, người?”

“Ta còn có chuyện rất quan trọng cần phải làm, không phải sao? Mộ Chỉ Ly, đối với ta mà nói, rất quan trọng.” Hàn Như Liệt nhìn về phía bóng lưng Mộ Chỉ Ly đã biến mất không còn thấy gì nữa, cười nói.

“Vâng.” Đối với mệnh lệnh của Thiếu chủ, hắn tất nhiên tuân theo, dù sao theo cạnh Hàn Như Liệt lâu như vậy, cách làm của hắn, tuyệt không để xảy ra sai lầm.

Vương gia.

Lúc này các vị trưởng lão đang ngồi trong Nghị Sự đường, bầu không khí yên tĩnh đến quỷ dị, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở nhỏ đến gần như im lặng, ngoài ra, không có bất kỳ tiếng động nào khác.

Tầm mắt mọi người đều dừng lại tên cổ thi thể ở giữ Nghị Sự đường, Vương Thiên Tuấn im lặng nằm ở đó, máu tươi thấm ướt quần áo của hắn, sắc mặt trắng bệch, không phát ra chút khí thở.

Sau khi trầm mặc nửa ngày, Đại trưởng lão dẫn đầu phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này.

“Đến tột cùng là người nào giết Thiên Tuấn? Gia chủ, không phải các ngươi tham gia Tộc Hội Mộ gia sao? Tại sao lại biến thành như bây giờ?” Lúc đầu, khi nhìn thấy Vương Thiên Kỳ ôm thi thể của Vương Thiên Tuấn, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Vương Tĩnh Hoành không nói gì cả mà trực tiếp đi thẳng vào Nghị Sự đường, còn Đại trưởng lão vội vã triệu tập các trường lão khác trong thời gian ngắn nhất, chuyện lần này thật nghiêm trọng, Nhị công tử của Vương gia bị giết, đây cũng không phải một chuyện nhỏ!

Nên biết theo địa vị của Vương gia tại La Thiên Thành, nhiều năm như vậy, chưa từng phát sinh qua chuyện như thế này!

Vương Tĩnh Hoành nhìn thi thể của Vương Thiên Tuấn, sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy vẻ thống khổ: “Là Mộ gia Mộ Chỉ Ly! Ả đã giết Thiên Tuấn!”

Nghe vậy, mọi người sửng sỡ, Nhị trưởng lão không thể tin được mà nói: “Điều này sao có thể? Mộ Chỉ Ly bất quá mới mười lăm tuổi, cho dù tiến vào Tiên Thiên cảnh giới, cũng chỉ mới được không bao lâu, với thực lực của nàng ta, sao có thể giết Thiên Tuấn?”

Ngày hôm qua khi biết được Mộ Chỉ Ly đã thành Tiên Thiên cao thủ, bọn hắn đều rất kinh ngạc, nhưng Mộ gia đã không còn Mộ Khải Siêu, xuất hiện một Mộ Chỉ Ly này cũng chả thấm vào đâu, nhưng nếu nói nàng có thể giết được Thiên Tuấn, vậy lại khiến bọn họ kinh hãi!

Vương Thiên Kỳ cúi mặt mà đứng, nghe câu hỏi của các trưởng lão, mở miệng, lại nói không nên lời, thực lực của Mộ Chỉ Ly mạnh hơn Thiên Tuấn không chỉ một chút, dù sao sau khi Thiên Tuấn nuốt đan dược vẫn không thể đánh thằng Mộ Chỉ Ly, cuối cùng còn bị giết, lời này thật có chút khó có thể mở miệng.

“Chính là ả giết, chẳng lẽ ta còn có thể lừa các ngươi hay sao? ” Vương Tĩnh Hoành hiển nhiên cũng không muốn giải thích thêm quá trình, thật sự là chuyện này khiến hắn quá mức xấu hổ mà.

Tứ trưởng lão chưa từng nói chuyện lại đưa ra nghi vấu: “Nhưng mà, đây không phải Tộc hội Mộ gia sao? Vì sao Thiên Tuấn lại giao thủ với Mộ Chỉ Ly?” Rõ rà chỉ đến xem Tộc hội, không có khả năng sẽ động thủ nha!

Vương Tĩnh Hoành thở dài: “Còn không phải vì nha đầu Mộ Yên Nhiên kia, tâm tư của Thiên Tuấn, các ngươi còn không biết? Nhìn thấy Mộ Yên Nhiên bị Mộ Chỉ Ly đả thương, liền không nhịn được đứng ra tức giận vì Mộ Yên Nhiên, cuối cùng lại biến thành như vậy!”

“Mộ Chỉ Ly kia đúng là khinh người quá đáng! Ra tay tàn độc như vậy, tuyệt không cố kỵ Vương gia ta, đây là khiêu khích Vương gia! Gia chủ, người có ra tay hay không?” Trên khuôn mặt Đại trưởng lão hiện ra vẻ giận dữ, hiển nhiên đã tức giận đến không nhịn được, quan hệ giữa Vương gia cùng Mộ gia vốn không tốt, không ngừng cạnh tranh với nhau, hiện tại Mộ gia giết đi người trong Vương gia, không tức giận mới là lạ!

Các trưởng lão khác cũng bày ra vẻ mặt tò mò nhìn Vương Tĩnh Hoành, nếu bình thường xảy ra tình huống như vậy, Vương Tĩnh Hoành ắt phải ra tay mới đúng! Người trong Vương gia đều biết Vương Tĩnh Hoành là một người cực kỳ bao che khuyết điểm, huống chi người nọ là con của lão?

Vương Thiên Kỳ đứng ở một góc, vẻ mặt xấu hổ nhìn Vương Tĩnh Hoành, chuyện này đúng là càng nói càng xấu hổ, Đại trưởng lão đúng là chọc đúng cái tổ ong không nên chọc mà!

Quả nhiên, sau khi nghe Đại trưởng lão hỏi xong, sắc mặt Vương Tĩnh Hoành âm trầm đến cực điểm, ánh mắt nhìn Đại trưởng lão cứ như muốn giết người.

Đại Trưởng lão nhìn bộ dạng kia của Vương Tĩnh Hoành, trong lòng thầm chấn động, mình đã nói lời nào không nên nói sao? Vì sao ánh mắt gia chủ nhìn mình cứ như muốn nuốt sống mình vậy?

“Ta ra tay, nhưng không giết Mộ Chỉ Ly.” Trong lời nói của Vương Tĩnh Hoành lộ ra vẻ phiền muộn thấy rõ, ai có thể nghĩ đến chính lão đã ra tay cũng không thể giết được Mộ Chỉ Ly? Đây, đối với hắn mà nói, chính là một sự sỉ nhục cực kỳ lớn, chỉ có giết Mộ Chỉ Ly mới có thể rửa sạch nỗi nhục này! (TC: cha con như nhau)

Chúng trưởng lão liếc mắt nhìn nhau một cái, gia chủ ra tay nhưng lại không giết Mộ Chỉ Ly? Chẳng lẽ thực lực của Mộ Chỉ Ly còn mạnh hơn gia chủ? Mọi người cảm thấy cứ như nghe chuyện hoang đường, Mộ Chỉ Ly rốt cuộc đã tu luyện như thế nào? Nếu vậy, chẳng phải Vương gia đang lâm vào tình cảnh nguy hiểm?

Vương Tĩnh Hoành nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của đám trưởng lão, biết rõ bọn họ nghĩ sai, không nhịn được giải thích: “Bởi vì đột ngột xuất hiện một nam tử tự xưng là tường công của Mộ Chỉ Ly, thực lực của hắn rất cường đại, cho nên ta mới không thể giết Mộ Chỉ Ly.”

Đến lúc này chúng trưởng lão mới thở một hơi thật dài, yên lòng, lúc này thiếu chút nữa đã hù bọn họ sợ chết, có điều tình huống hiện tại hiển nhiên cũng không tốt.

“Gia chủ, thực lực của nam tử kia mạnh đến vậy sao? Ngay cả ngài cũng không đánh lại?” Nếu quả thật như vậy, nếu lỡ nam nhân kia trợ giúp Mộ gia đối phó với Vương gia bọn họ, vậy nên làm thế nào cho phải?

Vương Thiên Kỳ nhìn khuôn mặt càng lúc càng âm trầm của Vương Tĩnh Hoành, thầm than Đại trưởng lão sao lại không biết chú ý tình huống như vậy? Không phát hiện phụ thân đã tức nghẹn đến nội thương rồi hay sao? Vậy mà còn truy hỏi phụ thân có đánh thằng Hàn Như Liệt hay không, đây là muốn chọc người nổi điên sao?

Các trưởng lão khác hiển nhiên cũng phát hiện điểm này, trong lúc nhất thời, đều cúi đầu không nói gì, chỉ có Đại trưởng lão không phát hiện, vẫn mang vẻ mặt chờ mong nhìn Vương Tĩnh Hoành, chờ câu trả lời của lão.

Vương Tĩnh Hoành tức đến nổi gân xanh, tên Đại trưởng lão này sao không biết chừng mực như thế? Không những một lần, mà tận ba lần, vạch lên vết sẹo của lão: “Đúng vậy, thực lưc của nam tử kia rất mạnh, tuy ta tiếp một chưởng, nhưng ta cảm nhận thấy một chưởng kia, hắn không dùng hết toàn lực, còn ta, lại xuất hết toàn lực ra!” Vương Tĩnh Hoành dường như vừa nghiến răng vừa nhả ra lời này.

Đến lúc này Đại trưởng lão mới phát hiện câu hỏi của mình có chút…. Đành ngượng ngùng cười vài tiếng, không nói gì nữa, nếu lại hỏi tiếp, không chừng chính hắn cũng bị chỉnh!

“Gia chủ, hiện tại bộ mặt giữa hai gia tộc Mộ- Vương có thể nói là hoàn toàn bị xé toan, chúng ta có lẽ nên chuẩn bị sẵn cách đối phó Mộ gia rồi!” Thấy Đại trưởng lão im miệng, Tam Trưởng lão mở lời, nói: “Chuyện này dù có như thế nào, Vương gia ta cũng không thể nuốt trôi cơn tức, Thiên Tuấn không thể chết vô ích, chúng ta phải thay hắn báo thù!”

“Đúng vậy, nhất định phải báo thù cho Thiên Tuấn!” Những trưởng lão khác cũng nhao nhao tiếp lời, Vương gia bọn họ tuyệt đối không thể không ra tay, bằng không thì toàn bộ La Thiên thành sẽ nói Vương gia họ sợ Mộ gia, điều này, Vương gia họ không thể chấp nhận được!

Vương Tĩnh Hoành nghe lời của đám trưởng lão, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn nhiều: “Mộ Chỉ Ly, phải giết! Chỉ là hiện tại chúng ta phải xem thử cái tên xưng là tướng công của Mộ Chỉ Ly có giúp ả hay không, có hắn, chúng ta không có phần thắng, chỉ có thể tìm cơ hội khác!” Tuy không muốn thừa nhận điều này, nhưng không có cách nào, ai bảo Hàn Như Liệt kia lại có thực lực mạnh như vậy chứ!

Nghe thấy lời của Mộ Tĩnh Hoành, các trưởng lão cũng đoán được thực lực của Hàn Như Liệt mạnh đến cỡ nào, xem ra lần này thật gặp phải một kình địch, nhưng mà, giết Mộ Chỉ Ly là việc ắt phải làm!

“Từ giờ trở đi, phái người giám thị Mộ Chỉ Ly, một khi phát hiện Mộ Chỉ Ly một mình một người ở đâu, lập tức báo cáo!”

“Vâng!”

Trong lúc Vương gia nghĩ biện pháp đối phó Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt lại mò đến Thanh Phù Viện mà tìm nàng trước….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio