Tùy Qua nói không sai, sau khi thanh niên này chiếm được Cảnh Giới đan, vốn dễ dàng tăng lên tới Tiên Thiên kỳ, sau đó nếu như an tâm xuất lực cho Thần Thảo Tông, như vậy tiến thêm một bước có thể tăng lên tới Trúc Cơ kỳ. Cho dù tư chất bình thường, nhưng đến Trúc Cơ kỳ, cũng có tuổi thọ năm trăm năm, có thể tiếp tục phấn đấu, có lẽ còn có thể vật lộn đọ sức một Kết Đan kỳ, một khi bước vào Kim Đan đại đạo, liền có thọ nguyên ngàn năm, coi như không uổng công tu hành cả đời. Người tu hành, chỉ sợ lạy sai sư môn. Một câu nói của Tùy Qua đã thức tỉnh người trong mộng. - Được rồi, ngươi đi đi.
Tùy Qua nói với thanh niên kia. - Chủ nhân, ngươi muốn thả hắn đi? Kinh Nguyên Phượng tựa hồ hoàn toàn không hiểu được cách làm của Tùy Qua. Tùy Qua không giải thích, để thanh niên kia tự xuống núi. Về phần thanh niên này có trở về Thục Sơn Kiếm Tông hay không, đối với Tùy Qua cũng không trọng yếu. Dù sao, hắn cũng không mang Cảnh Giới đan đi, đối với Thần Thảo Tông, cũng không có bất kỳ tổn thất nào. Hơn nữa, thanh niên này hồn xiêu phách lạc như thế, cho dù không giết hắn, hắn trở lại Thục Sơn Kiếm Tông, cũng không thể có hành động gì quá lớn. - Chủ nhân, ngươi thật sự thả hắn đi? Một lát sau, Kinh Nguyên Phượng không nhịn được lại nói một câu: - Nhưng hắn là phản nghịch của Thần Thảo Tông chúng ta , sao không giết hắn để răn đe? Nếu không, thẩm vấn trước rồi hãy nói. - Một đệ tử ngoại môn, có thể thẩm vấn ra cái gì .
Tùy Qua bình tĩnh nói: - Huống chi, hiện tại cũng không phải thời điểm trở mặt với những tông môn viễn cổ, cứ để hắn tự sanh tự diệt. Tùy Qua làm ra quyết định như vậy, thật ra cũng đã trải qua một phen suy nghĩ, mặc dù Tùy Qua và Thục Sơn Kiếm Tông đã âm thầm kết thù kết oán, nhưng dù sao chuyện chưa làm đã bại lộ, cho nên Tùy Qua cũng không cần vì một món đồ như vậy làm quan hệ chuyển biến xấu. Hiện giờ thù trong giặc ngoài, ma vật còn chưa quét sạch, nếu lại kết thù kết oán với tông môn viễn cổ, cuối cùng không phải là lựa chọn sáng suốt. Kinh Nguyên Phượng nghe Tùy Qua nói, cũng chỉ có thể im lặng. Tùy Qua biết trong lòng Kinh Nguyên Phượng chưa hoàn toàn chấp nhận, cười nhạt nói: - Chỉ là một con tôm nhỏ mà thôi, sống hay chết không quan trọng. Nhưng chuyện này sẽ nhớ công lao của ngươi? Ngươi và Tây Môn Trung, tiếp tục khảo sát phẩm hạnh của đám đệ tử nhập môn cho ta, đợi sau này Thần Thảo Tông chân chính cường đại, Thục Sơn Kiếm Tông coi là cái gì. Kinh Nguyên Phượng gật đầu xác nhận, tiếp tục đi làm chuyện của hắn. Nhớ tới đã nhiều ngày không rời khỏi Trà Kiếm sơn, Tùy Qua tính toán trở về Đông Giang một chuyến, nhưng lúc này Tùy Qua lại nhận được điện thoại của Tang Thiên, điều khiến hắn không ngờ chính là, chuyện Tang Thiên nói, có liên quan đến “gián điệp”. Nghe chuyện này, Tùy Qua cũng không dám khinh thị, lập tức chạy tới Bắc Kinh, gặp mặt Tang Thiên. Trong một quán trà lộ thiên ở Bắc Kinh, tiếng người cười nói ồn ào. Tang Thiên lại lựa chọn một chỗ như vậy gặp mặt, Tùy Qua hơi có chút kinh ngạc. Nhưng, người như Tùy Qua, bất luận trong hoàn cảnh nào cũng có thể thích nghi. Dưới đại thụ phía trước quán trà, có một chiếc TV cũ, đang phát một vở kinh kịch, không ít lão nhân, vừa uống trà vừa xem ti vi, giết thời giờ còn thừa lại không nhiều. Tang Thiên và Tùy Qua, đại khái là hai ngoại tộc. Nhưng trong hoàn cảnh như vậy, những lão nhân này cũng không quan tâm hai người bọn hắn rút cuộc tới đây uống trà, hay là tới làm gì khác. - Tang lão đại, hôm nay ngươi lại có nhã hứng đến đây xem kinh kịch sao? Tùy Qua mỉm cười, ngồi xuống chiếc ghế trúc bên cạnh Tang Thiên. - Ta không phải có nhã hứng, là không muốn phiền lòng.
Tang Thiên bình thản nói: - Hiện tại, ở Bắc Kinh có không ít nơi bị quản chế, những nơi huyên náo như thế này, ngược lại lại rất thanh tĩnh. - Bắc Kinh, không phải nằm dưới giám sát của Long Đằng sao? Tùy Qua cau mày hỏi, cảm giác tình cảnh của Tang Thiên tựa hồ không tốt lắm. - Người Long Đằng đương nhiên đang giám sát. Nhưng, người của công an, người của quốc an, người của thể hệ quân đội, người của các phương diện khác, đều có nhân thủ giám sát, trải rộng toàn bộ kinh thành. Một khi có ngọn gió thổi qua, những người này cũng sẽ hành động, mặc dù tố chất của bọn họ không bằng người của Long Đằng, nhưng nhiều người là ưu thế của bọn họ. Cho nên, người của các thể hệ giăng khắp nơi, thậm chí giám sát lẫn nhau, thật sự làm cho người ta phiền não. Nhất là, ngươi rõ ràng nhìn thấu thân phận của những người này, cũng chỉ có thể giả vờ không nhìn ra, dù sao tất cả mọi người đều là phần tử của Hoa Hạ, không thể còn chưa khai chiến với ngoại địch, người mình đã nội chiến rồi.
Tang Thiên giải thích. - Tang lão đại, vấn đề vừa rồi, coi như ta không hỏi, dù sao quốc nội phe phái san sát, ta đã sớm chứng kiến rồi. Nói việc chính đi, trong điện thoại ngươi nói không chỉ có Hoa Hạ Thần Châu chúng ta thấy “hố trời”, quốc gia Âu Mỹ cũng gặp phải vấn đề tương tự. Tin tức kia, có đáng tin không? Tùy Qua chuyển đề tài, đây mới là chuyện hắn chân chính quan tâm. - Có thể tin.
Tang Thiên nói: - Đây là tin tức người của tổ “Tiềm Long” Long Đằng liều chết đưa tới. Tổ của Long Đằng, danh hiệu “Tiềm Long”, cũng là một tổ thần bí nhất trong Long Đằng. Thần bí như thế nào? Ngoại trừ tổ trưởng Long Đằng là Tang Thiên ra, bất luận kẻ nào cũng không biết thân phận của thành viên “Tiềm Long”, bởi vì tất cả thành viên “Tiềm Long”, đều là gián điệp nằm vùng siêu cấp, để thân phận của bọn họ hoàn toàn giữ bí mật, cho nên ngoại trừ Tang Thiên, bất luận kẻ nào cũng không biết tên và hướng đi của bọn họ. Nếu Tang Thiên nói, là tin tức người của “Tiềm Long” truyền tới, như vậy rất đáng tin. Hơn nữa, Tùy Qua biết, tin tức kia khẳng định không chỉ có nội dung như vậy. Quả nhiên, Tang Thiên nói tiếp: - Bọn họ giống như chúng ta, dùng “hố trời”, “đất sụt” ... che dấu chân tướng. Nhưng sự thật là, Châu Âu và nước Mỹ đang nghiên cứu mở ra “cánh cửa địa ngục”, hơn nữa nghiên cứu này đã kéo dài hơn ngàn năm… - Đợi một chút, Tang lão đại, Châu Âu thì thôi, nhưng nước Mỹ mới thành lập mấy trăm năm, làm sao có thể kéo dài nghiên cứu hơn ngàn năm? Hơn nữa, còn là nghiên cứu ở phương diện thần học.
Tùy Qua không nhịn được, cắt đứt lời Tang Thiên. - Ngươi biết trước thế chiến thứ hai, quốc gia nào cường đại nhất không? Tang Thiên hỏi. - Đương nhiên là nước Đức.
Tùy Qua nói. - Không sai, nhưng sau thế chiến thứ hai, nước Mỹ lập tức trở thành đệ nhất cường quốc, nguyên nhân rất đơn giản. Phần lớn lực lượng khoa học kỹ thuật của nước Đức, đều rơi vào trong tay nước Mỹ, đây chính là chỗ thông minh của nước Mỹ, bọn họ biết khoa học kỹ thuật mới là sức sản xuất trọng yếu nhất. Nước Mỹ chiếm được khoa học kỹ thuật của nước Đức, cũng nhận được một số nghiên cứu về lực lượng thần bí của nước Đức, nội dung bên trong, ngay cả trong phim ảnh cũng có nói tới.